Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 976
Vốn cho rằng rùa chạy chậm, Vân Phi Dương mới lớn mật đào hai gốc dược tài Địa giai bỏ vào trong túi.
Thế nhưng, khi ý thức được đại gia hỏa vậy mà biết bay thậm chí bay còn rất nhanh, nhất thời khóc không ra nước mắt.
Khóc vô dụng.
Dù sao cũng đã chọc phiền phức, hắn chỉ có thể sử dụng sức lực từ khi còn ßú❤ sữa điên cuồng chạy trốn.
Không hề nghi ngờ.
Tại khắc này, tốc độ chạy trốn của Vân Đại Tiện Thần tuyệt đối là nhanh nhất từ khi trọng sinh đến nay!
Nhưng.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ đạt đến Thánh thú cấp hai, thực lực có thể so với Hóa Thần cảnh Khuy Thiên kỳ tầng bốn tầng năm, tuy thân thể to lớn, nhưng tốc độ bay lại không chậm!
Xoát!
Xoát!
Thân thể to lớn cực tốc vọt tới, những nơi đi qua, cây cối không chỉ sụp đổ mà cả mặt đất cũng bị khí thế khủng bố đè lún sâu hơn mấy trượng!
Vẻn vẹn trong vòng mấy hơi thở, khoảng cách giữa Kim Văn Tiểu Huyền Vũ và Vân Phi Dương chỉ có trăm trượng.
Thánh thú thể trạng như đại sơn cách trăm trượng cũng chỉ như một bước, có thể dùng rất nhiều phương pháp oanh kích Vân Phi Dương!
Nhưng nó không có làm thế.
Bởi vì nó là một rùa có nguyên tắc giống Lâm Dật Phong, nó nói nuốt hắn, rồi lại ỉa ra thì nhất định phải nuốt hắn rồi ỉa ra mới được!
– Nhân loại đáng giận, ngươi chọc giận ta, ta nhất định phải nuốt ngươi!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ quát to.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, đầu rùa này nói chuyện thế nào tanh hôi như vậy.
Mặc kệ.
Hắn cắn răng, lần nữa bạo phát tốc độ chạy trốn.
Khí thế Kim Văn Tiểu Huyền Vũ quá kinh khủng, những nơi đi qua, dù đại thụ che trời hay cự thạch, đều bị nghiền ép.
Vân Phi Dương cũng không nghĩ dựa vào địa hình lẩn trốn, lúc này hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, phi nước đại thẳng tắp!
Tinh Thú núp ở bốn phía thông qua khe hở nhìn Vân Phi Dương bị bá chủ Dược Cốc đuổi chạy loạn, hiện ra mỉm cười nhân tính hóa.
– Tên nhân loại này cho rằng mình chạy rất nhanh?
– Hiện tại tốt rồi, bị bá chủ Dược Cốc truy sát, khẳng định hữu tử vô sinh.
– Nhìn hắn bị đuổi chạy khắp núi, thật sự hả giận!
Vài đầu Tinh Thú đỉnh phong tụ cùng một chỗ, bắt đầu giao lưu, trước đó chúng nó đuổi theo Vân Phi Dương nhưng lại đuổi không kịp, bây giờ thì âm thầm khoái chí!
Có thể thấy được.
Hành vi tìm đường chết của Vân Đại Tiện Thần đến cả Tinh Thú đều nhìn không được.
Sau nửa canh giờ.
Vân Phi Dương núp trong mép cốc, hai tay vịn đầu gối, mặt đầy mồ hôi thở gấp, tâm lý thì đang chửi mẹ.
Oanh!
Động đất núi sụp, vỏ rùa Kim Văn Tiểu Huyền Vũ thu liễm kim quang, cuối cùng rơi trên mặt đất.
Tứ chi nó nâng thân thể, ngạo nghễ nói:
– Ta có huyết mạch Huyền Vũ, vô cùng tôn quý, làm thế nào có thể để nhân loại nho nhỏ này đào thoát.
Huyền Vũ huyết mạch?
Vân Phi Dương nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Thầm nghĩ:
– Khó trách tên này biết bay, nguyên lai có huyết mạch Thần Thú.
Thần thú Thần Giới có rất nhiều thần thông không kém gì Thần, đừng nói một đầu rùa có thể bay, coi như một đầu heo Thần cũng có thể ngao du bầu trời.
– A!
Vân Phi Dương cả kinh nói:
– Ngươi nói huyết mạch Huyền Vũ phi thiên độn địa, không gì làm không được?!
Hắn giả vờ hiện ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ lại rất hưởng thụ, lần nữa nó nâng cao đầu, ngạo nghễ nói:
– Điều này tự nhiên, cả đời này ta không nói láo.
Vân Phi Dương vui vẻ.
Chỉ cần tên này thích được a dua nịnh hót, mình còn cơ hội né tránh, tính sơ sơ có thể lừa gạt nó!
– Tiền bối!
thần sắc Vân Phi Dương kích động, phảng phất như nức nở nói:
– Ta rốt cuộc tìm được ngươi!
Ừm?
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ ngạc nhiên nói:
– Tìm ta?
– Không sai.
Vân Phi Dương giơ tay lên, chùi chùi nước mắt, bi thống nói:
– Ta đã tìm ngươi 250 năm.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nói:
– Tìm ta làm gì?
Quả nhiên, dù Thánh thú cũng có tính hiếu kỳ, huống chi một con rùa tính cách dịu dàng ngoan ngoãn!
Nói thật, nếu như không phải Vân Phi Dương tìm đường chết, nhất định phải đào tài liệu, người ta cũng không sát khí đằng đằng đuổi theo.
– Ai.
Vân Phi Dương thở dài một tiếng, nói:
– Tiền bối, một lời khó nói hết, xin nghe ta chậm rãi…
– Dừng lại!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nói:
– Nếu như lời quá nhiều, cũng không cần phải nói, ta một ngụm nuốt ngươi xuống trước đã.
Rùa thú dịu dàng ngoan ngoãn.
Cũng vô cùng lười, nó lười nghe!
Hô!
Đầu to đến gần, miệng rộng mở ra, mang theo một mùi hôi thối.
Vân Phi Dương đã suy yếu bất lực, không thể chạy chỉ có thể nhớ lại khẩu quyết Linh Độn bạo trong thức hải.
Trước đó còn tự tin sẽ không dùng đến Linh Độn bạo, không nghĩ tới nhanh như vậy đã phải sử dụng, thật có chút buồn cười.
Đương nhiên.
Hiện tại không phải tình thế chắc chắn phải chết, Vân Phi Dương không có trực tiếp thi triển, ngay tại thời điểm đầu rùa sắp áp xuống, hô lớn:
– Ngươi không thể ăn ta!
Miệng rộng Kim Văn Tiểu Huyền Vũ dừng lại ngoài mấy trượng, nói:
– Tại sao?
Hô!
Mùi hôi thối thổi tới, khó chịu vô cùng.
Vân Phi Dương ngừng hô hấp:
– Tiền bối, thực không dám giấu giếm, trong cơ thể ta nắm giữ Thanh Long huyết mạch!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ ngạc nhiên nói:
– Ngươi có Thanh Long huyết mạch?
– Không sai.
Vân Phi Dương nói:
– 250 năm trước, ta giác tỉnh Thanh Long huyết mạch cũng thu được ký ức truyện thừa.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nói:
– Ngươi đang gạt ta?
Đúng!
Nhưng Vân Phi Dương chắc chắn sẽ không nói vậy, nói:
– Tiền bối, chẳng lẽ ngươi cho rằng, ta là nhân loại?
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ trầm mặc.
Từ khi phát hiện tên này, nó một mực ngạc nhiên, tại sao tên này giống người, lại không thấu phát hơi thở nhân khí.
Mà lại.
Tán phát khí tức mặc dù khác biệt mình nhưng có một điểm giống nhau, chính là cao quý!
Cái này không phải phàm nhân nên có.
Nếu như giác tỉnh Thanh Long huyết mạch, có khả năng trở thành Thần thú, như vậy, quanh thân phát ra khí tức cao quý cũng hợp tình hợp lý.
Nghĩ tới đây, Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nhất thời bị suy nghĩ mình làm giật mình, ai nói rùa thì không thông minh, ta trực tiếp đánh mặt hắn!
Tốt totst.
Nó rất thông minh.
Nó triệt để bị Vân Phi Dương lừa gạt, đã nhận định, tên này giác tỉnh Thanh Long huyết mạch, dù sao, nhân loại cũng không hiểu ký ức truyện thừa.
Nhân loại không hiểu.
Nhưng Vân Phi Dương thân là Chiến Thần hiểu, huống hồ, hắn thân là Thần tộc, vốn không có khí tức nhân loại mà tản ra khí tức cao quý bẩm sinh!
– Tiểu tử.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ không hề xưng hô như với nhân loại, mà đã coi là đồng loại, nói:
– Nói đi, ngươi vì sao muốn tìm ta?
– Cái kia…
Vân Phi Dương thực chịu không được cỗ hôi chua này, nắm lỗ mũi, nói:
– Tiền bối, ngươi có thể nâng cái đầu cao quý lên hay không.
Hô!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ ngạo nghễ ngẩng đầu.
Vân Phi Dương hít một hơi không khí mới mẻ, thần sắc thay đổi ngưng trọng dị thường nói:
– Tiền bối, có biết Thần Giới?
Ánh mắt Kim Văn Tiểu Huyền Vũ lóe ra phức tạp, hiển nhiên, thu hoạch được ký ức truyện thừa nó đã biết cái vị diện vẫn lạc này.
Thanh âm nó rất nặng nói:
– Đó là địa phương của tổ tiên Huyền Vũ đại thần sinh tồn, là nguyên quán của ta, tại sao ta không biết!
Vân Phi Dương nói:
– Có biết Thần Giới diệt vong như thế nào!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nhìn bầu trời, ánh mắt lạnh lẽo, quanh thân bộc phát ra một cỗ khí tức huyết hải thâm cừu, nói:
– Tiểu Thần Chủ!