Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 975
Vân Phi Dương mang theo Nạp Lan Mộc Tuyết cùng Lâm Dật Phong đi vào sâu trong Dược Cốc hai ngày, vơ vét không ít Huyền Giai dược tài.
Nhưng cũng không gặp được một gốc Địa giai dược tài.
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương đứng trên đá lớn, phóng thích nguyên niệm, bao phủ phạm vi sáu dặm có khả năng dò xét, nói:
– Địa Giai khó tìm như vậy à?
” “
Khóe miệng Lâm Dật Phong co rút.
Bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng, gần với Thiên giai khẳng định cực kỳ thưa thớt, ngươi coi như cải trắng đầu đường, tùy tiện thì có thể khom lưng nhặt được à?
– Sắp đến chỗ sâu nhất rồi.
Vân Phi Dương nhảy xuống cự thạch, nói:
– Chúng ta tiếp tục lên đường.
Nạp Lan Mộc Tuyết yếu ớt nói:
– Tiểu sư đệ, phiến khu vực này thấu phát một cỗ khí tức đáng sợ, chúng ta lại đi vào, sợ rằng sẽ gặp được Thánh thú.
Nàng tự nhiên không cảm giác thấy, là Kiếm Thần nói.
– Vừa vặn, ta muốn nhìn xem Thánh thú có dáng dấp ra sao đây.
Vân Phi Dương cười nói.
– Thật có lỗi.
Lâm Dật Phong lên tiếng không đúng lúc:
– Ngươi muốn đi, tự ngươi đi, ta ở chỗ này chờ.
Nói đùa.
Thánh thú có thể so với Hóa Thần cảnh, nếu gặp được, có thể đào thoát hay không cũng không biết đây.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương nói:
– Mộc Tuyết, cô cũng ở chỗ này chờ, ta một người đi vào.
– Cái này…
Nạp Lan Mộc Tuyết có chút lo lắng hắn gặp được nguy hiểm, muốn cùng đi theo một lúc.
Kiếm Thần nói:
– Nha đầu, tên này ưa thích tìm đường chết, để hắn tự mình đi đi.
– Ừm.
Nạp Lan Mộc Tuyết gật gật đầu.
– Tiểu sư đệ, ngươi đi đi, nhưng…nhưng phải cẩn thận.
Nói xong mấy chữ cuối cùng, khuôn mặt nhỏ đỏ thấu.
– Ta đi đây.
Vân Phi Dương thi triển thân pháp dung nhập vào núi rừng u ám.
Không bao lâu.
Nạp Lan Mộc Tuyết và Lâm Dật Phong đã nghe từng đợt tiếng rống đinh tai nhức óc truyền từ chỗ sâu.
Có thể nghĩ.
Vân Phi Dương nhất định gặp được đỉnh phong Tinh Thú, mà nghe tiếng rống giận dữ không ngừng có thể phán đoán, số lượng không ít.
Nạp Lan Mộc Tuyết nắm chặt tay, trái tim treo lên, nói:
– Kiếm Thần thúc thúc, hắn không có sao chứ.
Kiếm Thần nói:
– Sẽ không, tên này rất quỷ, trừ phi Thánh thú, nếu không, có nhiều đỉnh phong Tinh Thú cũng không có cách bắt được hắn.
Không sai.
Vân Phi Dương đang cực nhanh xuyên qua sơn lâm, hắn hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ quá nhanh khiến người ta nhìn mà than thở.
Sau mông hắn, bảy tám đầu đỉnh phong Tinh Thú thể trạng to lớn gào thét đuổi theo mãnh liệt đụng gãy từng đại thụ cản phía trước mình.
Trải qua chín lần Thối Cốt, lại tu luyện Cuồng Kinh tới Địa giai, Vân Phi Dương thi triển ra Cuồng Tông Phi Bộ tốc độ hoàn toàn không kém gì Hư Không cảnh đại viên mãn.
Đỉnh phong Tinh Thú chỉ biết cậy mạnh rất khó đuổi kịp hắn, bất đắc dĩ bị bỏ xa.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương lần lượt xuyên qua, dưới chân ngưng tụ Cuồng Khí màu cam kéo ra quang ảnh màu cam thật dài, nhìn qua có chút lộng lẫy.
Nhưng.
Phi nước đại cao điệu như vậy tự nhiên hấp dẫn càng nhiều đỉnh phong Tinh Thú, chúng nhao nhao xông lên, trong khoảng thời gian ngắn đã ngưng tụ mấy chục con!
– Có hơi phiền toái.
Vân Phi Dương ý thức được mình chơi có chút lớn, nếu như mấy chục Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh đại viên mãn nhào lên, mình sẽ gặp nguy hiểm.
“Hưu!”
Tốc độ của hắn lần nữa đề bạt, chuẩn bị thi triển Nghịch Thiên Quyết che đậy khí tức, lại phát hiện, đỉnh phong Tinh Thú đang truy phía sau ngừng chân.
Chúng nó gầm nhẹ vài tiếng, sau đó rất không cam tâm quay người tán đi.
– Có gì đó quái lạ.
Vẻ mặt Vân Phi Dương trở nên nghiêm túc.
Để cho nhiều Tinh Thú đồng thời ngừng bước, rồi tâm không cam tình không nguyện rời đi, phiến khu vực này tất tồn tại một loại hung thú đáng sợ nào đó!
Vân Phi Dương không dám khinh thường, vội vàng phóng thích nguyên niệm, sau một khắc lại đại hỉ, bởi vì ngoài mấy trăm trượng sinh trưởng hai gốc dược tài thấu phát ra nồng đậm thuộc tính.
Rất hiển nhiên, theo chất lượng và khí tức tuyệt đối là Địa giai dược tài!
“Xoát!”
Vân Phi Dương lúc này bay vút qua, đầu tiên đi đến Cửu Diệp dược tài trước, Hậu Thổ và Khô Mộc thuộc tính bạo phát bao phủ nó.
Nhưng.
Khi hắn chuẩn bị đào lại cảm giác mặt đất chấn động kịch liệt.
Vân Phi Dương ngẩng đầu thì thấy mặt đất phía trước cấp tốc rạn nứt, một vỏ rùa chầm chậm nâng lên.
Mới đầu, vỏ rùa chỉ cao có mấy trượng, chờ nó triệt để chui ra khỏi bùn đất thì cao đến trăm trượng!
– Lớn như vậy?
Trước mặt Vân Phi Dương giống như đang ngước nhìn một tòa núi cao!
“Hô!”
Đột nhiên, bên trong vỏ rùa nhô ra một cái đầu bóng loáng, giống như Hải Quy, Vân Phi Dương lúc này khẳng định, đây tuyệt đối là một con rùa!
“Vù vù!”
Bốn vị trí xung quanh vỏ rùa nhô ra tứ chi chậm chạp rơi trên mặt đất, mặt đất không thể chịu được tứ chi tráng kiện, đột nhiên vỡ vụn.
Thần sắc Vân Phi Dương càng ngưng trọng.
Tứ chi chỉ rơi xuống đất bình thường thôi đã để mặt đất vỡ vụn, có thể thấy được đầu rùa thú này có thực lực siêu việt đỉnh phong Tinh Thú!
Không sai.
Đây là một đầu Thánh thú cấp hai.
Nghe nói có huyết mạch thần thú Huyền Vũ, được võ giả Tiểu Thần Giới xưng là Kim Văn Tiểu Huyền Vũ!
“Hô!”
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ chuyển động tròng mắt cự đại khóa chặt Vân Phi Dương, phát ra âm thanh cẩn trọng:
– Nhân loại đáng giận, muốn động dược tài của ta.
“Hưu!”
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương đã đào dược tài đi.
Gọn gàng như vậy!
Trong con ngươi Kim Văn Tiểu Huyền Vũ hiện ra vẻ hoảng hốt, hiển nhiên không nghĩ đến, nhân loại nhỏ yếu trước mặt vẫn vẫn đào dược tài sau khi mình cảnh cáo!
“Xoát!”
Vân Phi Dương lại nhảy qua một gốc dược tài khác, khi hắn vừa phóng thích hai loại thuộc tính đã nghe Kim Văn Tiểu Huyền Vũ cả giận quát:
– Nhân loại đáng giận, ngươi như còn dám động đến…
“Hưu!”
Gốc Địa giai kia lại bị đào mất.
Sau khi Vân Phi Dương đắc thủ, không có dừng lại, lòng bàn chân giống như bôi mỡ chạy mất dẹp, lưu lại Kim Văn Tiểu Huyền Vũ còn đang ngẩn người.
Tên này vào núi lấy bảo vật, đâu thể tay không mà về.
Dù rùa thú bộc phát ra khí tức để tâm thần hắn run rẩy, nhưng vẫn đào, đào xong chạy thụt mạng.
Mà.
Vân Phi Dương dám tìm đường chết như thế còn có một nguyên nhân, rùa thú đều rất chậm!
Nãi nãi ngươi.
Đại gia hỏa người bộc phát ra khí tức rất đáng sợ đó, ngươi có năng lực thì đuổi kịp lão tử đi!
Vân Phi Dương một bên chạy, một bên tính toán, có nên tiếp tục tìm kiếm dược tài càng tốt.
Nhưng tên này chỉ đắc ý được một lát đã muốn khóc không ra nước mắt.
“Hô!”
Vân Phi Dương vừa chạy mấy trăm trượng, Kim Văn Tiểu Huyền Vũ lấy lại tinh thần ngửa đầu kêu lên một tiếng giận dữ, bên trên vỏ rùa hiện ra kim sắc văn tuyến.
“Vù vù!”
Tứ chi hóa thành cánh kịch liệt vỗ nhanh, thân thể bay lên mang theo lực lượng phá hủy hết thảy truy sát theo hướng Vân Phi Dương.
– Nhân loại đáng giận, ngươi đã chọc giận ta, ta muốn nuốt ngươi, sau đó tiêu hóa rồi ỉa ra thành cứt!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ phẫn nộ quát.
– Má ơi!
Vân Phi Dương nhìn lại thấy rùa thú kim quang lóng lánh cực tốc bay theo, cả kinh xém chút nhảy dựng lên hô:
– Rùa đen cũng biết bay?!