Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 977
Thần thú Thần Giới đều có một loại thần thông cực đặc thù, Hyết Mạch Truyền Thừa.
Cái gọi hyết mạch truyền thừa là để hung thú đồng loại có cơ hội thu được huyết mạch, tiến hành giác tỉnh.
Tỉ như Thanh Long Thần Thú, hung thú bình thường có dính dấp cùng rồng xuất sinh ra, bên trong thân thể đều tồn tại hoặc nhiều hoặc ít Thanh Long huyết mạch.
Dưới cơ duyên xảo hợp, giác tỉnh Thanh Long huyết mạch, từ đó thu được ký ức Thanh Long truyện thừa.
Đương nhiên.
Độ tinh khiết loại huyết mạch này, nếu như giác tỉnh, chỉ có một phần vạn mà thôi, như vậy mang đến chỗ tốt cho hung thú dù ít còn hơn không. Vẻn vẹn về mặt thân phận đã thăng mấy cấp bậc.
Vân Phi Dương biết những thứ này, cho nên mới sẽ nói xạo chính mình giác tỉnh Thanh Long huyết mạch, thu hoạch được ký ức truyện thừa.
Nhưng.
Khi hắn đang chém gió.
Khi hắn nói ra Thần Giới và Thần Giới hủy diệt như thế nào, Kim Văn Tiểu Huyền Vũ bộc phát ra khí tức khủng bố, một ngụm nói ra Tiểu Thần Chủ!
– Mẹ ơi.
Tên này, chẳng lẽ thật giác tỉnh huyết mạch Huyền Vũ, thu hoạch được ký ức truyện thừa tên Huyền Vũ kia?
Vân Phi Dương ngây người.
Giác tỉnh Thần Thú huyết mạch dù chỉ có một phần ngàn, một phần vạn nhưng có xác suất cực thấp.
Đầu thánh thú này vậy mà biết Thần Giới, biết hung thủ Diệt Thần Giới, như vậy, ký ức truyện thừa thu được, tuyệt không đơn giản!
Nói đúng hơn là.
Độ tinh khiết huyết mạch giác tỉnh chắc chắn sẽ không thấp hơn một phần ngàn, có khả năng đã đạt tới một phần trăm, hoặc một phần mười!
Vân Phi Dương mừng rỡ trong lòng.
Trong hiểu biết của hắn, thú loại giác tỉnh huyết mạch tổ tiên, độ tinh khiết đạt tới một phần trăm trở lên thì có khả năng tạo nên Thần Thú thể!
Ha ha ha.
Không nghĩ tới ở dược cốc này gặp được một đầu vô cùng có khả năng trở thành Thần thú Huyền Vũ!
Vân Phi Dương áp chế hưng phấn.
Hắn nhìn về phía bầu trời, song quyền nắm chặt, vẻ mặt nghiêm túc nói:
– Tiền bối, hôm nay, hắn là địch nhân chung của chúng ta!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ đột nhiên thu liễm khí tức khủng bố của, chợt lung lay đầu, nói:
– Đáng tiếc, chúng ta quá yếu, khó có thể lay trời.
Vân Phi Dương giơ tay lên, năm ngón tay mở ra, bỗng nhiên nắm, phảng phất như muốn bóp nát “Thiên”:
– Yếu chỉ tạm thời, sớm muộn gì ta sẽ xé nát mảnh trời này!
Hắn đang nói cho Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nghe.
Cũng nói cho mình nghe.
Cũng nói cho những chư Thần đã vẫn lạc, ngàn vạn sinh linh cùng vô số vị diện bị thôn phệ nghe.
Nhưng.
Tiểu Thần Chủ trong cung điện treo lơ lửng giữa trời thủy chung nhìn chằm chằm hắn lại cười lạnh nói:
– Tiểu tử, xé nát Thiên do phụ thân ta sáng tạo, quả thật phách lối.
Đáng tiếc.
Hắn giao thoa mười ngón tay, khinh thường nói:
– Ngươi còn còn thiếu rất nhiều tư cách, trăm năm ước hẹn thoáng qua, Bản chủ sẽ bóp nát ngươi đầu tiên.
Nói xong, phất ống tay áo một cái, màn sáng biến mất.
Hắn đứng lên nói:
– Tả sứ, bản chủ bế quan trăm năm, sự việc Tiểu Thần Giới giao ngươi toàn quyền xử lý.
– Vâng.
Tả sứ cung kính nói.
– Vỡ nát mảnh trời này? Haha, buồn cười, buồn cười cùng cực!
Nam tử tóc dài dần dần biến mất, tiếng cười xem thường dập dờn trong cung điện.
Vân Phi Dương nói lời hùng hồn để Tiểu Thần Chủ cảm thấy thật buồn cười, nhưng con ngươi Kim Văn Tiểu Huyền Vũ lại ngạc nhiên, một khắc này, nó cảm giác, quanh thân tên này tản ra khí tức cường thế.
Có không phục.
Cũng có bất khuất!
Không hổ là giác tỉnh giả huyết mạch Thần thú đứng đầu Tứ Linh, vẻn vẹn phần khí tức Vương giả này đã để ta xấu hổ.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ thầm nghĩ.
Giờ phút này, nó triệt để nhận định, tên này là giác tỉnh giả Thanh Long huyết mạch.
Phù phù.
Nhưng vào lúc này, thân thể Kim Văn Tiểu Huyền Vũ thu nhỏ một chút, hóa thành người trẻ tuổi tóc rối tung, kích cỡ không cao.
Trên người nó mặc một kiện áo ngắn cũ nát, quần có chút ngắn, chỉ tới đầu gối, hai chân mang giày cỏ, nhìn qua giống khất cái.
Đây là hình người của Kim Văn Tiểu Huyền Vũ.
Tên này chí ít bảy, tám ngàn năm thọ nguyên, vậy mà biến hóa trẻ như vậy, thật không biết xấu hổ.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
Thực hắn càng không biết xấu hổ, rõ ràng có hơn mười ba ngàn năm thọ nguyên, còn cả ngày giả bộ nai tơ, giả vờ mặt trắng.
– Tiểu tử.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ nói:
– Ngươi nói nhiều như vậy, ta vẫn khó rõ, mục đích ngươi tìm ta.
Khẳng định.
Vân Phi Dương muốn thả cá mồi, sau lại thả câu.
– Tiền bối.
Hắn chắp tay nói:
– Ta thức tỉnh ký ức truyện thừa, thu được sứ mệnh tìm kiếm ba giác tỉnh giả linh huyết mạch khác.
Mà cái này cũng là ước định lúc Tứ Linh đại thần vẫn lạc đặt ra, chẳng lẽ ngươi không có có ký ức truyện thừa này?
Lừa gạt thật như thế, chính hắn đều muốn tin, đó mới là cảnh giới lừa gạt tối cao!
Tìm kiếm ba giác tỉnh giả huyết mạch khác?
Tứ Linh đại thần ước định?
Tại sao, ký ức truyện thừa sau khi ta thức tỉnh thu được không có phương diện này?
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ buồn bực.
Nhưng giác tỉnh một phần mười huyết mạch, tự nhận cao quý vô cùng, nó ngạo nghễ nói:
– Ta tự nhiên biết.
Khóe miệng Vân Phi Dương hiện lên một tia mỉm cười khó có thể phát giác, nói:
– Đã như vậy, tiền bối hẳn phải biết, sứ mệnh Tứ Linh đại thần, chúng ta hội tụ người có huyết mạch cùng một chỗ thảo phạt Tiểu Thần Chủ?
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ gãi gãi đầu, trong mắt xoay chuyển, nói:
– Giống như có chuyện như thế.
Hắn thật không biết.
Nhưng vì không mất mặt, chỉ có thể giả vờ biết.
Vân Phi Dương nói:
– Xin tiền bối theo ta đi ra ngoài tìm kiếm giác tỉnh giả Bạch Hổ và Chu Tước huyết mạch, hoàn thành ước định Tứ Linh Thần!
– Cái này…
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ xoắn xuýt.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Tiền bối, chúng ta được huyết mạch Tứ Linh Thần, tự nhiên phải kế thừa ý chí bọn họ, ngươi còn cần do dự sao?
– Ta
– Kẻ cầm đầu làm cho Tứ Linh chi Thần vẫn lạc chính là Chúa Tể phiến Thiên Địa này, chúng ta thân là con cháu, thân là người thừa kế huyết mạch, nên vì tổ tiên báo thù rửa hận!
– Ta…
– Tiền bối!
Vân Phi Dương chắp tay nói:
– Ta biết, thực lực chúng ta không đủ rung chuyển Chúa Tể mảnh trời này, nhưng thân là người thừa kế Tứ Linh Thần huyết mạch, nên dũng cảm đối mặt, quyết tâm dũng cảm siêu việt!
Tên này nói khẳng khái sôi sục, nước bọt bay loạn, lại là ý chí, lại là quyết tâm, lừa gạt Kim Văn Tiểu Huyền Vũ ngơ ngơ ngác ngác.
Vân Phi Dương tiếp tục tạo áp lực.
Hắn biểu hiện thần sắc ảm đạm:
– Ta từ ánh mắt tiền bối nhìn ra, ngươi là một rùa an vu hiện trạng, không muốn vì tổ tiên mạo hiểm.
– Thú có chí riêng.
Vân Phi Dương chắp tay một cái, nói:
– Tiền bối, cáo từ.
Nói rồi nhanh chân đi, quanh thân bộc lộ ra khí tức thấy chết không sờn.
– Đứng lại!
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ xóa nước bọt bị hắn phun trên mặt, ngưng trọng nói:
– Ngươi có biết vị trí giác tỉnh giả Bạch Hổ, Chu Tước?
Vân Phi Dương ngừng chân, nói:
– Căn cứ tin tức đáng tin, cấm địa kiếm trủng có khả năng tồn tại giác tỉnh giả Bạch Hổ, Chu Tước huyết mạch.
– Được.
Kim Văn Tiểu Huyền Vũ phảng phất như làm ra quyết định. Hắn nắm quyền đầu, nói:
– Ta, giác tỉnh giả Huyền Vũ huyết mạch nguyện tuân theo Tứ Linh Thần ước định, cùng ngươi tìm kiếm hai giác tỉnh giả huyết mạch khác, cộng đồng thảo phạt Tiểu Thần Chủ!
Vân Phi Dương le le đầu lưỡi khô cằn, thầm nghĩ:
– Không uổng công ta lừa gạt nửa ngày.