Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 974
Một lúc lâu sau.
Sau khi Hứa Lệ Hành phục dụng đan dược liệu thương, kinh mạch bị hao tổn đã đạt được khôi phục một chút, nhưng tác dụng phụ khi thi triển Linh Bạo Độn sinh ra lại chưa được tiêu trừ.
Hắn suy yếu đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Vân Phi Dương! Thù này, Hứa Lệ Hành ta nhất định sẽ báo!
Hứa Lệ Hành đoán được, mình vừa trốn, thủ hạ may mắn còn sống sót chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết, cơ nghiệp cực khổ xây dựng xem như bị hủy hoại trong chốc lát.
Phẫn nộ.
Oán khí.
Hai loại cảm xúc tiêu cực bao phủ Hứa Lệ Hành.
Đương nhiên, hắn hiện tại càng tức giận Lý Hưng Lượng, nếu không phải thằng này, mình đâu có chọc tới một tên sát thần như thế!
Hối hận vô dụng.
Hứa Lệ Hành vừa đi, vừa nghĩ báo thù như thế nào, sau cùng nắm quyền, căm hận nói:
– Chỉ có thể về Hứa gia!
Hứa gia.
Gia tộc dạng này có rất nhiều tại Tiểu Thần Giới, nhưng để võ giả nhớ kỹ nhất chính là siêu nhất lưu thế lực Hứa gia.
Hứa Lệ Hành chính là con thứ của Hứa gia, hắn không được chào đón trong Hứa gia, sau cùng giận dữ trốn đi, một người xông xáo bên ngoài.
Lúc rời đi, người không có đồng nào.
Chỉ có Thần Long Thổ Châu và Hỏa Diễm Quyền Sáo, nhưng cũng chính dựa vào vũ kỹ và binh khí này đã cấp tốc xây dựng lên đoàn lính đánh thuê có thể so với chuẩn nhất lưu thế lực.
Trước đây không lâu.
Hứa Lệ Hành còn nghĩ qua, chờ khi phát triển lớn mạnh đoàn lính đánh thuê đến có thể so với nhất lưu thế lực thì sẽ về Hứa gia để đồng tộc xem thường mình hiểu rõ, thiên phú ta không bằng các ngươi nhưng ta có năng lực chế tạo ra nhất lưu thế lực!
Nhưng.
Ngay hôm nay.
Mộng tưởng hắn sụp đổ.
“Răng rắc!”
Hứa Lệ Hành nắm chặt quyền đầu, móng tay đâm vào da thịt, một chút huyết dịch chảy xuống, mà con ngươi hắn đang thấu phát tức giận khiến người ta sợ hãi.
Vân Phi Dương!
Ngươi hủy nỗ lực mấy năm nay của, ta sẽ để ngươi và Cuồng Tông biến mất!
Một người đáng thương khát vọng thành công, khát vọng được gia tộc tán đồng, sau khi cơ nghiệp bị hủy sinh ra căm giận ngút trời.
Nhưng.
Hứa gia không chào đón hắn, có thể được gia tộc chống đỡ ra mặt báo thù cho hắn hay không thì không biết?
Có thể!
Nhất định có thể!
Hứa Lệ Hành thầm nghĩ:
– Hứa Lệ Hành ta, mặc dù không cách nào so cùng yêu nghiệt cùng thế hệ nhưng chung quy chảy xuôi huyết mạch Hứa gia, Gia chủ nhất định sẽ ra mặt làm chủ cho ta!
Hắn mang theo oán niệm đầy trời đi từng bước ra ngoài.
Tiểu Thần Chủ thành, bên trong thành bảo lơ lửng giữa trời.
Nam tử tóc dài nhìn bóng lưng oán khí mười phần trong màn sáng, cười nói:
– Vân Phi Dương, ngươi tự tìm đường chết cũng không trách người khác.
Hắn một mực nghi ngờ thân phận Vân Phi Dương, tuy đáp ứng Trầm gia chủ trăm năm không động đến hắn, nhưng có thời gian rảnh cũng sẽ lưu ý động tĩnh của hắn.
Vừa vặn.
Hình ảnh Vân Phi Dương một người độc chiến ngàn tên võ giả bị giám thị nhãn bao phủ trên trời cao bắt được, hắn rất hứng thú quan sát.
– Chủ thượng.
Đứng bên cạnh tả sứ, nói:
– Mặc dù thực lực tên này không tệ, nhưng không xứng với thân phận con cháu Tiên Đế, càng không phải người chúng ta muốn tìm.
Nam tử tóc dài cười nói:
– Tuy không phải mục tiêu muốn tìm, nhưng bản chủ ta lại có hứng thú đối với người này.
Tả sứ khẽ giật mình.
Chẳng lẽ chủ thượng có đam mê đồng tính nên động tâm gia hỏa đẹp trai này?
Nam tử tóc dài nhìn ra được ý nghĩ trong lòng tả sứ, ánh mắt âm sâm lại quát:
– Vả miệng.
“Ba!”
Tả sứ tự đánh vào mặt mình, cung kính nói:
– Khuy Tâm Thần quyết của Chủ thượng quả nhiên lợi hại.
Nam tử tóc dài lắc đầu, nói:
– Đáng tiếc, Tiểu Thần Giới có quá nhiều người Bản chủ ta khó có thể nhìn trộm nội tâm.
– Tỉ như Trầm gia chủ nhìn qua rõ ràng chỉ có tu vi Thiên Tôn, lại tỉ như Long Hồn Chiến Đế đã từng xuất hiện tại Tiểu Thần Giới và tử bào lão giả kia.
Tả sứ nghe nói Long Hồn Chiến Đế thì không có thay đổi gì, nhưng nghe đến tử bào lão giả, sắc mặt không khỏi đại biến.
Là người chứng kiến Thần Giới hủy diệt, hắn nhớ kỹ, thời điểm năm đó Lão chủ sắp miểu sát Thần Chủ Thần Giới.
Tử bào lão giả xuất hiện trong hư không, chỉ một ánh mắt đã chấn động lão chủ thổ huyết liên tục.
Đây tuyệt đối là đại năng không cách nào đánh giá chân chính, thực lực khẳng định tại phía trên Tiên Đế Chân Vũ Thần Vực.
– Trên Tiên Đế?
Nam tử tóc dài nhìn ra ý nghĩ của tả sứ kinh ngạc hô:
– Lão đầu kia mạnh như vậy?
– Chủ thượng.
Tả sứ nghiêm nghị đáp:
– Năm đó lão chủ từng nói qua, một ánh mắt tử bào lão giả đã thu rất nhiều Thần uy!
Nam tử tóc dài ngưng trọng nói:
– Trong Chân Vũ Thần Vực, cường giả đạt tới trên Tiên Đế có thể đếm được trên đầu ngón tay, tử bào lão giả kia là người phương nào?
Tả sứ lắc đầu:
– Lão chủ từng nghe qua nhưng chỉ biết người này tự xưng Thái Vũ.
– Thái Vũ?
Nam tử tóc dài nỉ non, sau đó cười nói:
– Những tên Tiên Đế cuồng chiến đấu của Chân Vũ Thần Vực không có khiêu chiến hắn à?
– Có khiêu chiến.
Tả sứ nói:
– Nhưng tử bào lão giả lại nói, phàm phu tục tử như các ngươi không xứng giao thủ cùng ta, muốn khiêu chiến thì chờ Long Hồn Chiến Đế.
– Lại là Long Hồn Chiến Đế!
Con ngươi nam tử tóc dài phát ra vẻ kiêng kị.
Tử bào lão giả rời đi chưa bao lâu, tối cường giả Trầm gia xuất hiện tại Tiểu Thần Giới, đồng dạng cũng là một ánh mắt để tâm thần hắn kinh hãi bất an.
Qua một đoạn thời gian rất dài, hắn thân là Tiểu Thần Chủ tràn ngập nghi vấn đối với thực lực bản thân, cũng may kịp thời điều chỉnh tâm tính, dần dần khôi phục lại.
– Tên kia đi Chân Vũ Thần Vực, chắc hẳn có thể nhẹ nhõm thông qua Thời Không Môn đi.
Nam tử tóc dài nói.
Tả sứ gật đầu đồng ý.
“Hừ.”
Nam tử tóc dài ngạo nghễ nói:
– Tuy năm đó bị một ánh mắt của hắn quấy nhiễu mất đi tự tin, nhưng ta làm thế nào có thể nản chí, cuối cùng có một ngày, ta cũng sẽ đạt tới tầng thứ của hắn rồi tạo nên ra Tiên Đế thân!
– Không!
Ánh mắt của hắn nóng rực nói:
– Siêu việt Tiên Đế, trở thành đại năng như tử bào lão giả!
Tả sứ trầm mặc.
Tuy hắn cho rằng thiên phú chủ tử nhà mình có khả năng trên lý luận trở thành Tiên Đế, nhưng thành tựu tầng thứ càng cao, khẳng định không thực tế.
Trầm gia.
Cũng có một cự đại màn sáng tương tự.
Trầm Lận Phong ngồi bên hồ nhìn Vân Phi Dương khiến Hứa Lệ Hành chạy trốn, lắc đầu nói:
– Nhổ cỏ không trừ gốc, hậu hoạn vô cùng.
Trầm Tiểu Vũ ngồi bên cạnh, thì khanh khách cười rộ lên, nói:
– Cha, người không chú ý, bộ dáng Vân thúc chạy trốn rất buồn cười hả?
– Buồn cười?
Trầm Lận Phong cười đáp:
– Thật có chút như thế.
– Bất quá.
Hắn nói:
– Vân huynh đệ chọc tới con cháu Hứa gia, đối phương khẳng định sẽ đi tìm viện binh, chỉ sợ sẽ có phiền phức, nếu không, cha đi Hứa gia một chuyến?
– Không cần.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Gia gia nói, người tu võ phải trải qua vô số gặp trắc trở mới có thể trưởng thành, mà siêu nhất lưu Hứa gia này vặn vừa để hắn ma luyện.
– Nữ nhi ngoan của ta, siêu nhất lưu gia tộc có thể có cường giả Chí Tôn thậm chí Thiên Tôn, ma luyện không tốt sẽ mài chết hắn đấy.
– Chết thì chết chứ sao.
Trầm Tiểu Vũ đứng lên, nhíu nhíu lông mày nói:
– Ai bảo hắn đần như vậy để người ta chạy thoát.
Nếu Vân Phi Dương biết nhất định sẽ sụp đổ, đại tỷ, ta không phải cố ý thả chạy, ta bị lừa gạt, chẳng lẽ cô không nhìn ra?