Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 973
Lý Hưng Lượng giở trò khôn vặt nhìn như rất phối hợp nói vũ kỹ ra, thực ra đã cải biến một phần nhỏ của khẩu quyết.
Không hề nghi ngờ.
Một khi tu luyện vũ kỹ bị cải biến, kết quả xấu nhất sẽ là kinh mạch bị hao tổn, tẩu hỏa nhập ma.
Nói thật, đổi lại người khác, khi lấy được khẩu quyết, không có tu luyện thì sẽ rất khó phát hiện ra vấn đề, nhưng hết lần này tới lần khác lại gặp được Vân Phi Dương.
Tuy giải đối của tên này lý với võ đạo không bằng Vũ Thần nhưng cũng kém không nhiều, chỉ hơi thôi diễn đã phát hiện sơ hở.
Nãi nãi ngươi.
Lão tử hảo ý bảo ngươi giao vũ kỹ, thả ngươi một con đường sống, ngươi mẹ nó lại muốn hố ta.
Tốt thôi.
Ta để ngươi hố!
Vốn đang tức giận vì bị Hứa Lệ Hành hố, Vân Phi Dương dùng phương thức bá đạo nhất, trực tiếp nhất cưỡng ép lấy linh hồn lực vơ vét trí nhớ Lý Hưng Lượng, thu hoạch khẩu quyết hoàn chỉnh.
Linh hồn lực đến Lôi Long khí linh cũng không thể chịu đựng là trực tiếp lộng hành quấy rối thức hải Lý Hưng Lượng như thế, đau đớn thật sự không thể diễn tả bằng lời.
“A!”
“A a a a!”
Sắc mặt Lý Hưng Lượng dữ tợn thống khổ kêu thảm, linh hồn hắn phảng phất như bị trụng vào dầu nóng, đau đến không muốn sống!
Vân Phi Dương cũng rất phiền muộn.
Bởi vì trong trí nhớ của tên này, chỉ cần không đi săn hoặc đào dược tài trong sơn lâm thì sẽ chiến đấu cùng nữ nhân trên giường.
Nhìn những cảnh này, Vân Phi Dương được học thêm không ít tư thế mới, thầm nghĩ:
– Quả thật kinh nghiệm đầy mình.
Hình ảnh tuy hương diễm, nhưng chính sự vẫn muốn xử lý, hắn nhanh chóng lướt qua những trí nhớ này, tìm ɭϊếʍƈ Huyễn Thú thuật và vũ kỹ đào mệnh.
Rất nhanh.
Vân Phi Dương tìm ra.
Quả nhiên, khẩu quyết trong trí nhớ Lý Hưng Lượng có một mánh khóe vi diệu so với khẩu quyết hắn nói ra, người bình thường rất khó phát hiện sơ hở.
Vân Phi Dương ghi lại khẩu quyết, sau đó nhảy đến các cảnh hương diễm của đối phương và mỹ nữ để Học Thêm Mấy Chiêu.
“Hưu!”
Hắn thu hồi linh hồn lực, tự cảm thấy e lệ.
– Ta thật không biết xấu hổ!
Năng lực dò xét trí nhớ bá đạo như thế vậy mà để hắn thuận đường lấy ra thưởng thức các tư thế khi người ta làm chuyện nam nữ, quả thực không biết xấu hổ đến cực hạn.
Sau khi thu hoạch được khẩu quyết hoàn chỉnh của hai loại vũ kỹ, miệng Lý Hưng Lượng sùi bọt mép, trợn trắng mắt ngã trên mặt đất, thân thể kịch liệt run rẩy.
Bị cưỡng ép thu lấy trí nhớ trong thức hải, tư duy hắn hỗn loạn, không còn khả năng khôi phục, chờ đợi hắn chính là cả một đời điên điên khùng khùng.
Cái này còn thống khổ hơn chết.
Vân Phi Dương đứng lên, nói:
– Về sau, ngươi không có cơ hội đùa nghịch tiểu thông minh của mình nữa.
Nói rồi quay người rời đi.
Ngay từ đầu Vân Phi Dương thật chuẩn bị thả Lý Hưng Lượng, dù sao, dù bị chặt một tay nhưng thực lực vẫn còn, ném vào Phi Dương đại lục cũng có thể phát huy được tác dụng.
Nhưng tên này đã dám hố hắn, tự nhiên không thể lòng dạ đàn bà.
– Chúng ta đi thôi.
Mang theo Lâm Dật Phong và Nạp Lan Mộc Tuyết, Vân Phi Dương lần nữa hướng về chỗ sâu trong Dược Cốc.
– Không thể đi.
Lâm Dật Phong lạnh nhạt nói:
– Sáu ngàn linh thạch của ta đâu.
– Vân Phi Dương lấy ra 10 ngàn linh thạch, nói:
– Cho, đây là thù lao của ngươi.
Lâm Dật Phong nhận, lại chỉ lấy sáu ngàn, trả lại còn thừa.
– Ta có nguyên tắc của mình.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
– Trên đời này, người có nguyên tắc thường vì nguyên tắc mà hỏng việc.
Lâm Dật Phong ngừng chân, một cánh tay vô ý sờ vào băng quan phía sau, trên gương mặt lạnh lùng hiện ra thống khổ.
Vân Phi Dương thấy thế lắc đầu.
Xem ra, nữ nhân nằm trong băng quan chết có quan hệ đến nguyên tắc của hắn.
Hắn nói:
– Người có nguyên tắc không có gì không tốt, nhưng cũng không thể ngu muội, phải hiểu được biến báo.
Vân Phi Dương cũng có nguyên tắc, nhưng phòng tuyến cuối cùng của nguyên tắc này vô cùng thấp, tuỳ tiện rất khó đụng vào.
Tựa như vừa rồi, nếu như đổi lại là mình, hắn khẳng định sẽ vui vẻ nhận bốn ngàn linh thạch, sẽ còn hỏi một câu:
– Có thể cho thêm chút không?
Đương nhiên.
Nếu có người dám làm tổn thương nữ nhân của hắn, nguyên tắc sẽ đề cao trong nháy mắt, dù chỉ trêu đùa miệng cũng muốn để cho đối phương trả ra đại giới thê thảm.
Vẻ thống khổ trên mặt Lâm Dật Phong biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng pha tạp một tia nản lòng thoái chí, không nói một lời tiến lên.
Vân Phi Dương lười thuyết giáo, vừa đi vừa xem vũ kỹ trong trí nhớ Lý Hưng Lượng.
Thanh Ảnh Thánh Lang thuật, hắn tạm thời không có tính toán tu luyện, mà trọng điểm chú ý Linh Bạo Độn – Huyền Giai cao cấp vũ kỹ.
Trong trí nhớ Lý Hưng Lượng, Vân Phi Dương phát hiện nguyên lý của vũ kỹ là dựa vào trong nháy mắt thiêu đốt một chút linh hồn để bỏ chạy.
– Dám bạo Linh hồn để bỏ chạy, vũ kỹ này thật là đi nhầm đường.
Vân Phi Dương kinh ngạc thầm nói.
Linh hồn là trụ cột tinh thần của võ giả.
Một khi bị hao tổn, tác dụng phụ không chỉ suy yếu, còn có khả năng không thể chữa trị.
Linh hồn không cách nào chữa trị, chẳng khác nào không hoàn chỉnh, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, nói rộng ra, một khi thọ nguyên hao hết, rất khó luân hồi chuyển thế.
Mà.
Linh hồn không hoàn chỉnh, thời điểm bị người khác dùng linh hồn công sẽ xuất hiện sơ hở to lớn.
Giả dụ, hai tên đều có linh hồn lực Vũ Thần, nếu như linh hồn một người trong đó tàn khuyết, như vậy, một người khác tuyệt đối có thể bắt lấy sơ hở đánh bại đối phương.
Đụng phải người nắm giữ vũ kỹ linh hồn, dù Vũ Thần đại viên mãn, chỉ cần linh hồn không được đầy đủ cũng có khả năng bị Vũ Thần sơ kỳ nắm lấy cơ hội, từ đó trọng thương linh hồn.
Linh Bạo Độn dám dẫn bạo linh hồn, từ đó di chuyển tức thời, tất nhiên rất bưu hãn, nhưng chiêu này chơi không vui, lỡ chơi đến linh hồn tự bạo, thì chết cmnr.
Vân Phi Dương nói:
– Vũ kỹ này tuy nguy hiểm to lớn nhưng cũng đáng học tập, chí ít có thể đào thoát cấp tốc trong lúc nguy cơ sớm tối.
Xác thực.
Đối mặt tình thế chắc chắn phải chết, nó sẽ trở thành vũ kỹ bỏ chạy rất không tệ, dù sao, ngươi muốn chết hay chỉ mất một phần linh hồn?
Huống chi.
Linh hồn tàn khuyết cũng không phải vĩnh cửu.
Có thể dùng rất nhiều thứ hóa giải, tỉ như phục dụng đan dược chữa trị linh hồn, lại tỉ như đột phá đại cảnh giới, để linh hồn tự mình chữa trị.
– Học.
Vân Phi Dương bắt đầu tìm hiểu.
Tuy hắn cho rằng mình rất ngưu, mạnh banh trời, sẽ không rơi vào tình thế thi triển Linh Bạo Độn nhưng phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, cũng nên cần học hỏi.
– Bọn La Mục cũng phải học, chí ít có vũ kỹ bảo mệnh.
Vân Phi Dương nói nhỏ.
Tiểu Thần Giới cao thủ như mây, hiểu được một môn vũ kỹ chạy trốn là vô cùng … vô cùng trọng yếu đối bọn hắn.
Có thể do tranh đấu kịch liệt vừa rồi quấy nhiễu Tinh Thú trong cốc, ba người Vân Phi Dương một đường đi tới không gặp được một đầu.
Như thế cũng tốt.
Để có thời gian Vân Phi Dương an tâm lĩnh hội Linh Bạo Độn, cuối cùng sau nửa canh giờ, sơ bộ lĩnh ngộ vũ kỹ này.
Tốc độ thật nhanh.
Phải biết, lúc Lý Hưng Lượng tu luyện dùng trọn vẹn mấy tháng.
– Bằng vào lĩnh ngộ của ta hiện tại đối với vũ kỹ này, chỉ sợ có thể trong nháy mắt chạy trốn trăm dặm, xem ra cần lĩnh hội thật tốt mới được.
Theo Vân Phi Dương, một khi thông hiểu đạo lí Linh Bạo Độn, nỗ lực chút ít linh hồn lực, chắc có thể trong nháy mắt bỏ chạy ngàn dặm!
Hắn đoán không sai.
Bởi vì Hứa Lệ Hành thi triển Linh Bạo Độn chạy trốn giờ đang nằm trong một chỗ tối ngoài ngàn dặm, lấy ra mấy viên thuốc nuốt vào, bắt đầu liệu thương.