Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 954
“Xoát!”
“Xoát!”
Từng đầu hung ác sói thú từ chỗ tối bay ra nhưng từng con lại chết dưới trường thương của Mã Siêu hoặc mũi tên của các huynh đệ hắn.
Không hề nghi ngờ.
Thợ săn Mãnh Hổ Đoàn kinh nghiệm phong phú biểu hiện ra lực chiến đấu rất cao. Riêng Mã Siêu, phóng ra một bước, trường thương vung vẩy tuyệt đối nghiền ép sói thú ba bốn giai.
Như ý thức được đám nhân loại kia rất mạnh, bầy sói dừng tiến công, cấp tốc tập kết, chuẩn bị lần thứ hai điên cuồng trùng kích.
“Xoát!”
Mười mấy tên thợ săn từ trên cây bay xuống, bọn họ ngồi xổm xuống đất, cấp tốc phác hoạ gì đó trên mặt đất.
– Trận pháp?
Vân Phi Dương hơi ngạc nhiên.
“Ông!”
Vào lúc này, sau khi hơn mười thợ săn phác hoạ xong văn tuyến và mắt trận, một tòa Lưu Quang Trận Pháp xuất hiện, dần dần ẩn trong vô hình.
Vân Phi Dương nói thầm:
– Lợi hại!
Một tòa trận pháp phạm vi trăm trượng do hơn mười người tại các vị trí bố trí, xâu chuỗi vận chuyển thành công không có bất kỳ sai lầm nào, tuyệt không phải một sớm một chiều có thể làm được!
Đoàn đội huấn luyện nghiêm chỉnh như thế.
Đừng nói liệp sát hung thú, coi như tiến vào chiến trường hoặc Thần Ma chi chiến cũng sẽ biểu hiện ra lực chiến đấu phi thường cường thế.
Mà cái này chính là thứ Vân Phi Dương cần, hắn thầm nghĩ:
– Nhất định phải nghĩ biện pháp mời chào bọn hắn.
“Xoát!”
Hắn lặng yên không một tiếng động rời đi, chui vào chỗ càng sâu trong sơn cốc.
“Ngao ô!”
Chỗ tối trong sơn lâm, một đầu sói thú càng cao to xuất hiện, hai con ngươi huyết hồng lộ ra u quang. Đây là Lang Vương trong bầy sói, Tinh Thú cấp sáu có thể so với Khai Khiếu kỳ tầng chín!
Mấy chục sói thú còn thừa vây quanh trước người Lang Vương phát ra tiếng gào thét trầm thấp phảng phất như đang chờ đợi mệnh lệnh.
Mã Siêu thấy thế, con ngươi hiện lên vẻ nghiêm nghị, tay nắm thương dài nhiều thêm mấy phần lực đạo.
Đám thợ săn trở về trên cây cũng lộ vẻ mặt nghiêm túc, dù sao, Lang Vương thấu phát khí thế có chút mạnh. Bằng vào cung nỏ đặc thù trong tay tất cả mọi người sợ rằng khó làm nó bị thương.
“Ngao ô!”
Lang Vương ngửa đầu gào thét, tốc độ như gió vọt tới, sói thú xung quanh theo đuôi giống như phát cuồng.
“Xoát!”
Mã Siêu kéo lấy trường thương chính diện nghênh đón, đầu thương nghiêng trên mặt đất, lực lượng mạnh mẽ quét bay toàn bộ mặt đất.
“Xoát ——”
Trường thương vung lên, khí lưu mắt trần có thể nhìn thấy vạch ra một đạo lưu quang hình trăng khuyết.
“Bành!”
Lưu quang va chạm với Lang Vương lại không sinh ra bất cứ thương tổn gì cho nó, ngược lại khiến nó càng thêm nổi giận, cũng há miệng máu phun ra một quang đoàn quỷ dị!
“Oanh!”
Mã Siêu tung thương đâm xuyên quang đoàn, bước ra một bước dài, trường thương vung vẩy quyết đấu cùng Lang Vương.
“Xoát! Xoát!”
Mấy chục sói thú giống như đã có kế hoạch tốt cũng không đi tập kích Mã Siêu mà ùa lên phóng tới thợ săn đang ẩn thân trên tàng cây.
Nhưng khi chúng phi nước đại đến khu vực có trận pháp, nhất thời bị vây bên trong, khó có thể tránh thoát.
“Xoát xoát xoát!”
Thợ săn trên cây bắt đầu bắn tên xuyên thấu trận pháp, bắn giết từng con.
Như thế nói.
Chỉ còn Lang Vương đang so chiêu với Mã Siêu.
“Ngao ô!”
Như ý thức được mình thành người cô đơn, Lang Vương phát ra nộ hống không cam lòng, chuẩn bị thoát đi. Nhưng vừa mới chuẩn bị quay đầu, Tiết lão nhị và hơn mười tên thợ săn đã bay đến, một cái lưới lớn phủ xuống.
“Ngao ô!”
Lang Vương bị lưới lớn đặc chế bao lấy, điên cuồng gào thét giãy dụa, nhưng càng giãy dụa, trói buộc càng lợi hại.
“Phốc!”
Vào lúc này, Mã Siêu nắm lấy cơ hội, trường thương như rồng đâm tới, đầu thương sắc bén phá mất phòng ngự Lang Vương, đâm xuyên trái tim!
“Xoát!”
Sau khi đắc thủ, Mã Siêu thu hồi trường thương, mũi chân điểm một cái, người lui nhanh ra phía sau, bọn người Tiết lão nhị cũng cấp tốc né tránh.
“Ngao ô!”
Lang Vương sắp chết bạo phát lực lượng cường đại phá vỡ lưới lớn, điên cuồng vung vẩy giẫm đạp tại chỗ, cho đến khi cuối cùng mất hết sức lực mới uể oải ngã xuống đất chết.
Trăm sói thú, một sói Vương trong khoảng thời gian ngắn bị Mãnh Hổ Đoàn chém giết toàn bộ.
Tuy sự cường hãn không cách nào đánh đồng cùng ba người Vân Phi Dương nhưng đủ để chứng minh bọn họ làm toàn chức thợ săn rất chuyên nghiệp.
Mã Siêu đi đến trước mặt thi thể Lang Vương, trường thương vung lên, vạch phá trước ngực, lấy ra tinh hạch, nói:
– Các huynh đệ, thu chiến lợi phẩm.
“Xoát!”
Hơn hai mươi thợ săn rơi xuống, bắt đầu lột da và lấy tinh hạch, mất một lúc thì giải quyết xong.
Nhưng.
Vào lúc này, thanh âm ầm ầm truyền đến.
Phía trước xuất hiện hai gấu thú giống như núi cao thanh thế to lớn xông tới.
– Không tốt, là cấp bảy Tinh Thú, Sơn Nhạc Hùng!
Tiết lão nhị cả kinh hô to.
– Rút lui!
Mã Siêu lúc này hạ lệnh.
Lấy chiến đấu lực của hắn và các huynh đệ, có thể giải quyết được Lang Vương cấp sáu vì do nhiều người và lưới lớn đặc thù để săn bắt, nhưng đối mặt với hai đầy cấp bảy Tinh Thú, chỉ có thể trốn.
Hơn hai mươi tên thợ săn còn chưa lui lại, chỉ thấy phía sau lại xuất hiện thêm hai con Sơn Nhạc Hùng đạt cấp bảy.
Toàn bộ phương vị bị phong tỏa!
Tuy mọi người ý thức được mình bị vây quanh, nhưng cũng không thất kinh, vội vàng tụ tập thành một đoàn, cung nỏ lên tên.
Mã Siêu cực kỳ nhanh chóng phân tích hoàn cảnh, lên tiếng:
– Phá vây theo hướng Đông, có thể chạy bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu, không cho phép quay lại!
Mọi người tuân lệnh.
“Xông!”
Mã Siêu trước một bước chạy như bay, trường thương trong tay ngưng tụ lực lượng cường thế bỗng nhiên vung lên hóa thành trăng khuyết lưu quang đập tới.
“Bành —— “
Lưu quang nện trên thân Sơn Nhạc Hùng không tạo thành bất cứ thương tổn gì.
“Xoát!”
Mã Siêu lăng không bay lên, huy động trường thương, từ trên chặt xuống dưới.
“Rống!”
Sơn Nhạc Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, cự chưởng đập tới, trực tiếp quét bay Mã Siêu.
Thừa dịp thời gian này, bọn người Tiết lão nhị lách qua Sơn Nhạc Hùng, nhao nhao phá vây ra ngoài.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, Sơn Nhạc Hùng gần bên kia xông đến, hai tay tựa như hai ngọn tiểu sơn mang theo gió mạnh đánh úp về phía mọi người.
– Nghiệt súc, xem chiêu!
Mã Siêu lao đến, hai tay cầm thương bạo phát chân long lực, cả người phảng phất như hóa thành một đầu cự long đang gào thét.
Đầu Sơn Nhạc Hùng kia bị hấp dẫn, hai tay khẽ chuyển, mang theo dư uy hung hăng bổ về phía nhân loại đáng giận này.
“Bành!”
Mã Siêu bị khí kình quét bay, sau cùng đâm vào một cây đại thụ, sắc mặt dữ tợn rơi xuống.
Giờ phút này, kinh mạch hắn bị hao tổn, nhưng khóe miệng lại hiện ra một tia mỉm cười, bởi vì các huynh đệ đã phá vây.
Bọn người Tiết lão nhị đã an toàn, nhưng mà hắn bị hai Sơn Nhạc Hùng vây quanh.
– Lão đại!
Mọi người nhất thời hoảng hốt.
Mã Siêu gian nan đứng lên, quát lớn:
– Mẹ nó, không được quay đầu, chạy mau!
Hơn hai mươi thợ săn cũng không chạy mà dừng lại. Lão đại bị nhốt, bọn họ tuyệt sẽ không làm kẻ đào ngũ, dù hi sinh chính mình cũng muốn cứu hắn ra.
Tiết lão nhị gặp nguy không loạn, hắn la lớn:
– Tiểu hữu, mời xuất thủ cứu giúp!
Ánh mắt rất nhiều thợ săn lấp lóe tia hi vọng, cùng hô to:
– Tiểu hữu, mời xuất thủ cứu lão đại của chúng ta!
Thanh âm vang lên trong sơn lâm thật lâu chưa tiêu.
Nhưng để bọn người Tiết lão nhị nản lòng thoái chí là người trẻ tuổi chém giết hai đỉnh phong Tinh Thú vẫn chưa xuất hiện.