Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 955
Mã Siêu bị thương, bị hai Sơn Nhạc Hùng cấp bảy vây khốn, ở thời điểm này, bọn người Tiết lão nhị chỉ có thể hi vọng Vân Phi Dương xuất thủ cứu giúp.
Nhưng.
Sau khi đám người la to, đối phương lại không xuất hiện, điều này để bọn hắn nhất thời rơi vào hầm băng, nản lòng thoái chí.
– Sư…sư đệ.
Nạp Lan Mộc Tuyết núp trong bóng tối, vội nói:
– Ngươi…ngươi mau đi cứu người kia đi.
– Không vội.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta đang đợi thời cơ tốt hơn xuất thủ.
Lâm Dật Phong ngồi bên cạnh không hiểu tên này cố ý dẫn tới bốn đầu cấp bảy Tinh Thú vì cái gì.
“Rống!”
Nhưng vào lúc này, nơi xa truyền đến nộ hống, mọi người nhìn lại thì thấy hai con Sơn Nhạc Hùng gần Mã Siêu nhất vọt tới.
“Xoát!”
Một thú giơ tay lên đập tới.
– Lão đại!
Bọn người Tiết lão nhị trừng muốn rách cả mí mắt.
Đáng tiếc, khoảng cách này so với tốc độ Sơn Nhạc Hùng đánh xuống, muốn liều mình cứu giúp cũng đã trễ.
“Oanh!”
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, bụi đất tung bay.
Trong con ngươi bọn người Tiết lão nhị lấp lóe vẻ điên cuồng, đang muốn không để ý sinh tử tiến lên thì thấy Mã Siêu từ trong bụi đất lăn ra.
“Oa!”
Hắn phun một ngụm máu, sắc mặt rất tái nhợt, xem ra mặc dù không bị đánh trúng, nhưng bị tác động, thương thế năngj thêm.
Đám người Tiết lão nhị vui mừng, vội vàng tiến lên, lại nghe được Mã Siêu phẫn nộ quát:
– Chạy mau, đừng quản ta!
Đối mặt bốn đầu cấp bảy Tinh Thú, các huynh đệ đều xông lại, như thiêu thân lao vào lửa.
Nhưng.
Mã Siêu đánh giá thấp tình huynh đệ, bọn người Tiết lão nhị làm thế nào có thể vứt bỏ lão đại của mình, một mình chạy trốn.
Muốn chết thì cùng chết!
“Xoát!”
“Xoát!”
Vào lúc này, Sơn Nhạc Hùng hai hướng khác đã chạy tới vây quanh đám người Mã Siêu.
Trong ánh mắt bọn người Tiết lão nhị hiện ra vẻ thấy chết không sờn xông lại.
“Rống!”
Hai Sơn Nhạc Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, giơ bàn tay lên đánh tới bầy nhân loại nhỏ yếu trước mặt.
“Oanh!”
“Oanh!”
Cả đám nhất thời bị quét bay, từng gười ngã trên mặt đất, bị thương thổ huyết.
“Rống!”
Sơn Nhạc Hùng lần nữa vọt tới, cự chưởng vỗ xuống, mạnh mẽ khí lãng cuốn bay bụi đất.
Mấy tên thợ săn bị thương đã vô lực đào thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay lớn đang áp xuống.
Trong thời điểm tử vong đến gần.
Bọn họ không kinh sợ, mà cùng hô to:
– Lão đại, các huynh đệ đi trước một bước!
Đây là lời mà mỗi thành viên của Mãnh Hổ Đoàn đều muốn nói trước khi, bởi vì làm cái nghề này, bất cứ lúc nào cũng có thể vẫn lạc.
“Răng rắc.”
Mã Siêu nắm thật chặt quyền đầu, hai mắt hiện ra tơ máu.
Thân là thợ săn, tuy đã không để ý sinh tử nhưng vẫn khó tiếp nhận khi tận mắt nhìn thấy các huynh đệ mình chết thảm.
– Tiểu hữu!
Trên nắm tay Mã Siêu hiện ra gân xanh, dùng hết lực lượng sau cùng la lớn:
– Cứu huynh đệ ta! Mã Siêu ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, một bóng người bay ra từ chỗ tối, quanh người hắn bạo phát Cuồng Khí, song quyền nắm chặt bắp đùi Sơn Nhạc Hùng, giận dữ quát một tiếng.
“Vù vù!”
Hư thực vượn thú xuất hiện sau lưng hắn phảng phất như nắm giữ lực lượng cái thế, trực tiếp nâng Sơn Nhạc Hùng lên, quăng bay ra ngoài!
Mã Siêu cùng hơn hai mươi thợ săn nhất thời trừng to mắt, bởi vì người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện cũng không phải người vừa rồi chém giết đỉnh phong Tinh Thú.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, một nam tử cầm kiếm lăng không mà đến, trường kiếm lắc một cái hình thành kiếm khí lạnh lùng, trực tiếp chém giết Sơn Nhạc Hùng bay ra ngoài.
Tất cả mọi người trong Mãnh Hổ Đoàn lần nữa ngạc nhiên.
Bởi vì người này rất lạ, chưa từng thấy qua. Chẳng lẽ trong sơn cốc, còn có đoàn đội của võ giả khác?
“Hô —— “
Lại có một thân ảnh bay đến, quanh người hắn phóng thích ra sát lục khí tức khiến lòng người run sợ, một quyền đánh vào thân một con Sơn Nhạc Hùng.
“Oanh!”
Sơn Nhạc Hùng bị đánh bay ra ngoài hơn mười trượng, còn chưa đứng vững thân thể, một nam tử nhanh như gió đã nhấc chân đá qua.
“Bành —— “
Một chân ẩn chứa Phong lực trực tiếp đã Sơn Nhạc Hùng bay lên cao, nam tử cầm kiếm lơ lửng giữa trời lần nữa xuất kiếm chém giết.
Mã Siêu kinh ngạc đến ngây người.
Bốn người xa lạ chưa bao giờ gặp mặt này mới chỉ có cảnh giới Phá Toái cảnh đại viên mãn, nhưng lại biểu hiện ra lực chiến đấu không kém hơn mình!
“Rống!”
Sơn Nhạc Hùng còn lại thấy đồng bạn bị giết, phẫn nộ nâng quyền đánh tới người trẻ tuổi xuất hiện đầu tiên, đối phương cũng không né tránh, giơ hai tay lên nghênh đón.
“Bành bành!”
Vững vàng tiếp được hai đại cự chưởng.
Tròng mắt bọn người Mã Siêu kém chút trừng rớt ra ngoài.
Nhẹ nhõm tiếp được hai oanh kích chính diện của cấp bảy Tinh Thú, thân thể người này mạnh đến cỡ nào a.
“Ông!”
Nhưng vào lúc này, trên trời cao, một tòa cự đại Kim Bát phát ra phật quang trực tiếp trấn áp xuống, bao phủ người trẻ tuổi đang chống đỡ cự chưởng vào bên trong.
Bọn người Mã Siêu vội vàng quay đầu, chỉ thấy gia hỏa một đầu trụi lủi xếp bằng giữa không trung, giữa mi tâm lấp lóe vạn chữ, hai mắt nhắm nghiền tụng kinh văn.
“Oanh!”
“Oanh!”
Người trẻ tuổi bên trong Kim Bát vung quyền đầu điên cuồng công kích, qua thời gian ngắn chà đạp, hai cấp bảy Tinh Thú bị đánh kêu rên không thôi, bất lực ngã xuống đất.
“Hưu —— “
Kim Bát biến mất, người trẻ tuổi kia vỗ vỗ tay, nhếch miệng cười nói:
– Mẹ ơi, đánh thật sướng tay.
“Xoát xoát!”
Sau khi xong, đám người nhao nhao đáp xuống đất.
Bốn đầu cấp bảy Tinh Thú bị năm người cấp tốc giải quyết, điều này khiến thợ săn Mãnh Hổ Đoàn qua nửa ngày vẫn không lấy lại tinh thần.
Nãi nãi.
Hôm nay thật tà môn.
Trước đụng phải ba tên thiên tài đồ sát trăm con Tinh Thú trong đó có hai Tinh Thú đỉnh phong giống như chơi.
Bây giờ lại đụng phải năm người trẻ tuổi thực lực khoảng Phá Toái Cảnh đại viên mãn cấp lại có thể tuỳ tiện chà đạp Tinh Thú cấp bảy.
Mã Siêu lấy lại tinh thần, ý thức được mình và các huynh đệ được cứu, chịu đựng thương thế nói:
– Đa tạ chư vị cứu giúp.
Người trẻ tuổi thân thể rất mạnh lắc đầu, cười nói:
– Muốn tạ thì tạ lão đại của chúng ta đi.
– Lão đại?
Mã Siêu ngạc nhiên.
Người tuổi trẻ kia chỉ đi qua, nói:
– Hắn đã tới.
Mã Siêu và đám đệ nhìn theo phương vị, chỉ thấy người trẻ tuổi chém giết hai đỉnh phong Tinh Thú chầm chậm đi tới.
Dát.
Thần sắc mọi người nhất thời ngốc trệ, nghĩ thầm, chẳng lẽ đám thiên tài này là thuộc hạ của đối phương?
Không phải thủ hạ mà là huynh đệ.
Mà năm người kia theo thứ tự là La Mục, Độc Cô Cần, Mộ Dung Chiến, Pháp Tể và Phong Thiếu Ngôn.
Dựa vào phong phú linh thạch và thời gian mười lần gia tốc, tu vi bọn họ đột nhiên tăng mạnh, bây giờ đạt đến Phá Toái cảnh đại viên mãn.
Mà ngoại trừ Độc Cô Cần, bốn người khác đều là thần hồn giác tỉnh giả, lực chiến đấu phi thường cường đại!
– Thật có lỗi, thật có lỗi.
Vân Phi Dương có chút lúng túng nói:
– Ta vừa rồi tới chậm, để chư vị thụ thương.
“Xoát.”
Mã Siêu nỗ lực đứng lên, hướng hắn cúi đầu, cung kính nói:
– Từ hôm nay trở đi, bỉ nhân nguyện ra sức trâu ngựa cho các hạ!
Mấy người Tiết lão nhị cũng hành lễ theo.