Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 946
Vì để Nạp Lan Mộc Tuyết trưởng thành, Lam Tử Nam nhượng bộ phá lệ thu Vân Phi Dương làm đệ tử.
Đây cũng là nam đệ tử duy nhất từ trước tới nay của Hồng Linh Phường, đương nhiên chỉ là ký danh.
– Mộc Tuyết một mực chờ ngươi.
Lam Tử Nam nói:
– Ngươi trở về chuẩn bị một chút, trời sáng đi trụ sở Hồng Linh Phường tìm nàng, cùng nhau tới Kiếm Trủng.
– Ừm.
Vân Phi Dương cáo từ.
Mà nhìn bóng lưng nam nhân kia, Lam Tử Nam như có điều suy nghĩ:
– Hi vọng, quyết định lỗ mãng này không sai.
Thu Vân Phi Dương thành ký danh đệ tử, chẳng khác nào có dính dấp đến Cuồng Tông, mà thế lực này luôn thích gây chuyện thị phi, đến lúc đó khó tránh khỏi bị liên luỵ.
Cuồng Ngạo Thiên trừng to mắt, nói:
– Ngươi bây giờ là đệ tử Hồng Linh Phường?
Vân Phi Dương lấy ra ngọc bài:
– Tông Chủ, đây là thân phận ngọc bài đệ tử Hồng Linh Phường của ta.
Cuồng Ngạo Thiên tiếp nhận, xác định thân phận ngọc bài Hồng Linh Phường cũng nhìn thấy mấy chữ ký danh đệ tử Vân Phi Dương ở trên.
Hắn sụp đổ nói:
– Thật đúng!
Trong Tiểu Thần Giới, ký danh mặc dù là thân phận đệ tử cấp thấp nhất nhưng dầu gì cũng là đệ tử.
– Ngọa tào.
– Tứ sư đệ, ngươi thật ngưu bức!
Đậu Tất và Lam Sấu bên cạnh nhìn thân phận ngọc bài, trong con ngươi lấp lóe vẻ sùng bái.
Hồng Linh Phường thành lập đến nay có hơn ba nghìn năm lịch sử chưa từng thu qua nam đệ tử, tứ sư đệ theo phường chủ Hồng Linh Phường ra ngoài thì đã được nhận làm đệ tử.
– Cái này quá đột nhiên, quá mãnh liệt!
– Đáng giận.
Cuồng Ngạo Thiên nắm ngọc bài, nói:
– Ta nói cô nương kia làm sao tự dưng đến, nguyên lai là muốn cướp đệ tử Cuồng Tông ta!
– Không được.
Hắn bực tức nói:
– Ta đi tìm nàng lý luận.
Vân Phi Dương vội vàng ngăn Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Tông Chủ, ta chỉ là làm thêm đệ tử Hồng Linh Phường lại không có thoát ly Cuồng Tông.
Đậu Tất và Lam Sấu xạm mặt lại.
Thời đại này, còn có thể đi làm thêm làm đệ tử tông môn khác, cũng chỉ có tứ sư đệ nghĩ vậy.
– Sư đệ, cái này thì ngươi sai rồi, làm sư huynh ngày hôm nay phải giảng giải cho ngươi, cái gì gọi là một mực.
Đậu Tất nói.
Lam Sấu rất tán thành gật đầu nói:
– Cho tứ sư đệ một khóa học.
Vân Phi Dương liếc hai người một chút, nói:
– Tông Chủ, ta cũng suy nghĩ cho Cuồng Tông.
– Hả?
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Chỉ giáo cho?
Vân Phi Dương mở miệng nói:
– Tông Chủ, uy danh bên ngoài Cuồng Tông chúng ta những năm nay luôn bị các tông môn khác ghen ghét, liên hợp nhằm vào.
– Có câu nói hảo hán khó địch nổi chúng quyền, chúng ta không thể bị động như vậy, cần phải chủ động tìm kiếm đồng minh.
Đậu Tất và Lam Sấu tán thành.
Bọn họ thường xuyên xuất ngoại lịch luyện, mỗi lần đều bị một đám võ giả nhất lưu thế lực hùn vốn khi dễ nhưng lại không có người trợ giúp.
Rất ủy khuất.
Trên thực tế, rơi vào tình trạng như thế còn không phải tự mình tìm đường chết sao, nếu không nhất lưu thế lực nào lại ăn no căng đi liên thủ nhằm vào bọn họ.
Cuồng Ngạo Thiên trầm mặc.
Hắn cũng cân nhắc qua việc tìm đồng minh này nhưng tính khí và tính cách không ổn cho nên thủy chung không thể toại nguyện.
– Còn có.
Vân Phi Dương nói:
– Ta cũng suy nghĩ vì bọn đại sư huynh.
– Cho chúng ta?
Đậu Tất và Lam Sấu ngạc nhiên.
Vân Phi Dương nói:
– Các sư huynh cũng trưởng thành, cứ độc thân không phải biện pháp, thân phận và khuôn mặt nữ đệ tử Hồng Linh Phường đều cực tốt, ta trà trộn vào cũng có thể giật dây cho các sư huynh.
– Tông Chủ!
Đậu Tất xoát xoay người, vẻ mặt thành thật nói:
– Ta cảm thấy tứ sư đệ làm như thế cũng vì Cuồng Tông, cũng dụng tâm lương khổ, nhất định phải toàn lực ủng hộ.
Lam Sấu xoát xoay người, vẻ mặt thành thật nói:
– Loại tinh thần này đáng để đệ tử Cuồng Tông ta học tập quán triệt!
Khóe miệng Cuồng Ngạo Thiên co giật.
Khuyên bảo, dạy dỗ? Thái độ các ngươi chuyển biến quá nhanh đi!
Không thể trách Đậu Tất và Lam Sấu ý chí không kiên định.
Phải biết, ngày ngày tại Bắc Uyển nhìn Vân Phi Dương ân ái cùng các loại mỹ nữ xuất sắc, nội tâm bọn họ đã sớm bị thương tổn trăm ngàn lỗ.
Nếu như tứ sư đệ thật có thể hoà mình cùng Hồng Linh Phường, giới thiệu mỹ nữ cho mình thì nhất định phải ủng hộ vô điều kiện.
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Ngươi nguyện làm như thế nào thì làm như thế đó.
Đây là thỏa hiệp.
Thực ra, Vân Phi Dương nói không phải không có lý, hoà mình cùng Hồng Linh Phường không chỉ có thêm đồng minh còn có thể giật dây làm mối, nhất cử lưỡng tiện.
Vân Phi Dương cười nói:
– Tông Chủ anh minh.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương toàn thân áo trắng, phong độ nhẹ nhàng tiến về đình viện Hồng Linh Phường ở Băng Tuyết Cung.
– Sư tỷ, chào buổi sớm.
Trên đường, tên này đụng phải một nữ đệ tử, chẳng biết xấu hổ chào hỏi.
Nữ đệ tử kia cũng biết được Lam Tử Nam thu Vân Phi Dương làm ký danh đệ tử nhưng đột nhiên đối mặt một nam đồng môn cũng rất khó chịu gật gật đầu.
Xoát!
Vân Phi Dương vung tay lên, lấy ra túi chứa đựng linh thạch, nói:
– Gặp gỡ lần đầu, đây là tấm lòng thành của sư đệ, mời sư tỷ nhận lấy.
Nữ đệ tử nao nao.
Chờ nàng lấy lại tinh thần, Vân Phi Dương đã giao túi tới trong tay, người cũng tiến nhập nội viện.
Ào ào.
Nữ đệ tử nhoáng một cái, trong mắt lấp lóe kinh ngạc, bởi vì bên trong chí ít để 500 khỏa linh thạch!
Sư tỷ, gặp gỡ lần đầu, đây là tấm lòng thành sư đệ, xin hãy nhận lấy.
Tiến nhập nội viện, Vân Phi Dương chỉ cần gặp được đệ tử Hồng Linh Phường, nhất định đưa năm trăm linh thạch.
Sở dĩ rộng lượng như vậy cũng mong đạt được các nàng tán thành nhanh hơn, dạng này, dù vì Cuồng Tông hay vì chính mình đều có trợ giúp.
– Đứng lại!
Thanh âm lạnh vang lên từ sau lưng.
Vân Phi Dương quay người chỉ thấy một nữ tử tướng mạo mạnh mẽ, căm hận nhìn mình chằm chằm.
Nàng không phải người khác, chính là nữ dự thi suýt bị Vân Phi Dương tập kích ngực tại đoàn đội chiến, khó trách, nhìn ánh mắt như muốn chém hắn thành muôn mảnh.
Vân Phi Dương cười cứng ngắc:
– Sư tỷ, tốt.
– Hừ.
Nữ đệ tử kia lạnh lùng nói:
– Tuy ngươi được Phường chủ thu làm đệ tử, nhưng ở đoàn đội chiến, ngươi đối với ta…
Nói còn chưa dứt lời, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt nàng, đưa túi trữ vật tới, cười nói:
– Sư tỷ, trước đó có nhiều đắc tội, còn mời xem ở phân thượng linh thạch đừng để trong lòng.
Tên này!
Cho rằng mình giống như các sư muội bị năm trăm linh thạch tùy tiện…
Nhưng.
Nàng nhận lấy, chuẩn bị ném ra ngoài, khuôn mặt lại biến đổi, bởi vì túi linh thạch rất nặng số lượng tuyệt không chỉ 500!
– Sư tỷ, ta đi gặp Phường chủ, lát nữa trò chuyện tiếp.
Vân Phi Dương lập tức rời đi, nữ đệ tử kia lúc này mới mở túi trữ vật ra, cả người nhất thời ngây người.
Quả nhiên.
Bên trong không chỉ 500, mà là 1000!
Hô!
Hô hấp nàng dồn dập, tiếp theo ngọc thủ đặt trước ngực, nói thầm:
– Tên này thật cam lòng.
– Hừ.
Nữ đệ tử thu túi linh thạch vào không gian giới chỉ, nhìn Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Xem ở phân thượng linh thạch, sư tỷ ta đành tha thứ cho ngươi.
Xem ra, năm trăm linh thạch trong mắt nàng chỉ là tùy tiện, nhưng một ngàn linh thạch là lễ quý giá!