Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 904
Muốn tăng cảnh giới Cuồng Kinh, không ngừng tu luyện lĩnh ngộ chỉ là điều kiện cần, còn phải xem võ giả có bao nhiêu cuồng!
Trải qua Cửu Long Cấm Trận lịch luyện, cảnh giới Vân Phi Dương đề bạt, băng hỏa Lôi thuộc tính được cường hóa, người cũng càng cuồng!
Một đường đi vào Tuyết Vực, mặc dù không thi triển Cuồng Kinh quá nhiều nhưng cũng đã lĩnh ngộ tới Địa Giai!
Khi Cuồng Ngạo Thiên thấy Vân Phi Dương bạo phát Cuồng Khí, hoàn toàn cam hóa, có thể nói vừa khiếp sợ, vừa hưng phấn.
Từ khi Cuồng Tông thành lập đến nay, còn không có đệ tử nào trong hai ba năm ngắn ngủi lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai!
Vân Phi Dương không thể nghi ngờ khai sáng lịch sử cũng trở thành tồn tại về sau không thể siêu việt!
– Tứ sư đệ quá mạnh!
Đậu Tất và Lam Sấu ba tên sư huynh nhìn màn sáng lên hiện ra Cuồng Khí màu cam, từng người trợn mắt hốc mồm.
Tả Tư Âu cũng co giật khóe miệng.
Phải biết, hắn tu luyện Cuồng Kinh đến nay đã trăm năm nhưng cũng miễn cưỡng lĩnh ngộ được Địa giai.
Cuồng Khí màu cam của Vân Phi Dương xuất hiện không chỉ chấn kinh Cuồng Tông mà còn chấn kinh lão đại các tông khác!
Bọn họ đương nhiên biết, màu cam Cuồng Khí đại biểu Cuồng Kinh đã được lĩnh ngộ được Địa giai.
Một Phàm Giới thiên tài chả bao nhiêu tuổi lại trong thời gian ngắn lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai, tiếp tục tu luyện há không thể đột phá đến Thiên giai!
Nghĩ đến đó.
Rất nhiều lão đại lộ vẻ mặt nghiêm túc.
Nếu như tên kia thật làm được, không hề nghi ngờ, tương lai Cuồng Tông chắc chắn xuất hiện cường giả Hóa Thần cảnh đại viên mãn thứ hai!
Mà điều này là thứ bọn họ không muốn nhìn thấy nhất.
– Ta sai rồi.
Trầm Tiểu Vũ lắc đầu, nói:
– Ngay từ đầu thì không nên để hắn tiến vào Linh Tiêu Phái.
Có thể trong mấy năm ngắn ngủi lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai, nàng đã biết, cái tông môn này thích hợp hắn nhất!
– Trần trưởng lão.
Trầm Tiểu Vũ quay đầu, nói:
– May mắn ngươi đuổi hắn ra, không phải vậy, đặt ở Linh Tiêu Phái các ngươi chỉ sẽ mai một nhân tài.
Trần Linh Ấn cứng ngắc cười một tiếng nhưng trong lòng lại tức hộc máu.
Hắn không phải không nghe ra, Trầm Tiểu Vũ đang nói Linh Tiêu Phái không có tư cách dạy Vân Phi Dương!
Một đệ tử bị mình đuổi ra lại để Trầm gia dòng chính cho rằng mai một nhân tài, cái này quả nhiên là vô hình bạo kích, thương tổn sâu đậm!
Lại nói Vân Phi Dương, khi hắn bước ra một bước bộc phát ra Cuồng Khí màu cam ngang nhiên thi triển Cuồng Nộ Quyền!
“Hô!”
Mạnh mẽ lực lượng tựa như gió cuốn mây tan quét ngang hết thảy xung quanh!
– Cuồng Khí đây hả?
– Thật mạnh!
Thần sắc Trịnh Hạo Nhiên biến đổi, hắn muốn trốn tránh nhưng tốc độ Vân Phi Dương quá nhanh, chỉ có thể làm ra động tác đón đỡ!
“Bành —— “
Trịnh Hạo Nhiên chịu một quyền chính diện, bước chân lảo đảo lùi gấp, cho đến khi lui hơn hai mươi bước mới đứng vững thân thể, trên mặt hiện ra một tia thống khổ.
Cuồng Kinh phối hợp Cuồng Nộ Quyền, một kích này của Vân Phi Dương bạo phát lực lượng dựa theo thuần nguyên lực để tính thì đạt tới hơn 50 vạn trọng!
Huống hồ.
Cuồng Khí cũng như Hạo Nhiên Chính Khí, nó là một loại thuộc tính đặc thù.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương vọt tới, Cuồng Kinh bạo phát, điên cuồng thi triển Cuồng Nộ Quyền.
“Bành!”
“Bành bành bành!”
Trong chớp mắt, Vân Phi Dương xuất rất nhiều quyền về phía Trịnh Hạo Nhiên, lực lượng mỗi một quyền đều vô cùng kình bạo, đánh đối phương không chỉ lùi gấp, còn xém chút ngã nhào trên đất.
– Tên này thật đáng sợ!
Võ giả vốn đang chờ nhìn hắn bị ngược im lặng.
Chẳng lẽ đại đệ tử Chính Khí Tông Chân Long kỳ tầng sáu cũng khó thể tiêu diệt hắn, để hắn tiếp tục đạp ngã?
Võ giả xem chiến suy nghĩ nhiều.
Tuy bị Vân Phi Dương đè đánh mấy chiêu nhưng Trịnh Hạo Nhiên còn chưa cấp độ không cách nào hoàn thủ, hắn ổn định thân hình, bình tĩnh tâm thần, bộc phát ra Hạo Nhiên Chính Khí bàng bạc!
“Hô!”
Chí Cương Chí Dương thuộc tính cấp tốc ngưng tụ giữa không trung hóa thành một tôn thân thể hình người uy nghiêm ước chừng ba trượng, tựa như thần minh cao cao tại thượng.
Ngoại giới, có võ giả cả kinh hô:
– Chính khí pháp tướng!
Người có Hạo Nhiên chi khí cường đại có thể ngưng luyện ra Chính khí pháp tướng!
– Hửm?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Bởi vì pháp tướng hình người xuất hiện tản mát ra bàng bạc chính khí có năng lực trói buộc hành động, hiện tại hắn có cảm giác bước đi khó khăn!
Nếu hạng người đại gian đại ác bị pháp tướng khóa chặt, đã sớm khó có thể động đậy.
“Xoát!”
Trịnh Hạo Nhiên chắp tay trước ngực, nhanh chóng đánh ra kết ấn, một tay đè xuống, quát:
– Thiên Địa Chính Khí!
“Hô!”
Uy nghiêm thần minh bỗng nhiên mở hai mắt, phát ra ánh sáng để tà mị kiêng kị, tiếp theo giơ tay ngang nhiên ép xuống Vân Phi Dương!
“Hô!”
Cuồng bạo lực lượng bạo phát, cường độ dựa theo chân long lực để tính, chí ít đạt tới trăm trọng, mà cái này tuyệt đối là đại sát chiêu của Trịnh Hạo Nhiên!
Nhưng.
Ngay thời điểm thần minh giơ chưởng vỗ xuống, quanh thân Vân Phi Dương đang bị trói buộc bỗng nhiên bộc phát Cuồng Khí.
“Hô!”
Cuồng Khí cấp tốc ngưng tụ hóa thành nhất tôn hình người phát ra cuồng ngạo không gì sánh kịp, đồng thời tung quyền ngang nhiên nghênh tiếp Chính khí Pháp tướng.
– Trời ơi?!
– Tên này cũng có thể ngưng tụ ra Pháp tướng!?
Rất nhiều võ giả kinh hãi.
Bọn họ chưa nghe nói qua, võ giả Cuồng Tông cũng có thể ngưng tụ ra pháp tướng nha!
Đừng nói bọn họ, ngay cả Cuồng Ngạo Thiên và đám Đậu Tất nhìn thấy Vân Phi Dương lấy Cuồng Khí ngưng tụ ra thân người cũng trợn mắt hốc mồm.
Cuồng Tông không có loại vũ kỹ này!
Cái kia cũng không phải vũ kỹ.
Mà khi Vân Phi Dương thấy Trịnh Hạo Nhiên phóng thích chính khí hình thành Pháp tướng được dẫn dắt, lấy cường đại linh hồn lực ngưng tụ thân người Cuồng Khí tương tự.
Hắn cho rằng dạng này rất đẹp trai!
“Hô!”
Chính khí pháp tướng tung chưởng đánh xuống đến, Cuồng Khí pháp tướng nắm quyền đánh lên.
Cuối cùng.
Một chưởng và một quyền chạm vào nhau.
“Bành!”
Nổ vang mãnh liệt truyền ra từ màn sáng, mặt đất khu vực hai pháp tướng giao thủ băng liệt, bùn đất bay loạn!
– Ừm?
Người dự thi cách xa mấy chục dặm bên ngoài cảm giác được mặt đất hơi run rẩy, nhao nhao kinh ngạc nói:
– Tình huống như thế nào?
Đoạn Thụy giải quyết xong một đầu Linh thú cả kinh hô:
– Ba động lực lượng thật mạnh, nhất định là thiên tài đứng đầu đang giao thủ!
Nạp Lan Mộc Tuyết cũng cảm nhận được mặt đất ba động, trong lòng đột nhiên khẩn trương lên.
– Nha đầu.
Kiếm Thần nói:
– Là khí tức tên kia, hắn nhất định đang giao thủ cùng người khác.
Nạp Lan Mộc Tuyết cả kinh nói:
– Thật mạnh!
Kiếm Thần cười nói:
– Nếu như chỉ có ngần ấy lực lượng, thế thì không có gì uy hϊế͙p͙.
Một khu vực khác.
Tần Dịch Chi hồi hỏa diễm thiêu đốt vài dặm xung quanh, quay đầu nhìn về phía khu vực lực lượng truyền đến, cười nói:
– Nhanh như vậy đã có thiên tài đứng đầu gặp nhau so chiêu?
Pháp tướng Vân Phi Dương và Trịnh Hạo Nhiên chạm vào nhau sinh ra lực lượng kinh động cũng chấn kinh không ít người dự thi trong tuyết lâm.
Nhưng có một người lại bình thản hoàn toàn như trước đây, tâm tình không mảy may chập chờn, chính là Lâm Dật Phong đang đi trong rừng tuyết oanh sát Tinh Thú.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bảng điểm số, nỉ non:
– Còn hai ngày nữa thì trận đấu nhàm chán này sẽ kết thúc.