Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 903
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, khi lão đại các tông nhìn thấy Vân Phi Dương gặp Trịnh Hạo Nhiên nhao nhao cười rộ lên.
Tiểu tử.
Trong ba ngày, ngươi nhảy nhót đã lắm, lần này gặp được thủ tịch đại đệ tử Chính Khí Tông, đợi bị đào thải đi.
Bọn họ cho rằng Vân Phi Dương có thực lực nhưng chỉ chỉ có thể ngược Luyện Tâm Kỳ à Chân Long kỳ tầng một.
Đụng phải thiên tài kiệt xuất chân chính tỉ như Trịnh Hạo Nhiên Chân Long kỳ tầng sáu, kết quả nhất định bi kịch.
Chính Khí Tông Tông Chủ cười không nói.
Người dự thi các đại tông môn bị Vân Phi Dương đào thải không ít, mất hết mặt mũi, đệ tử nhà mình đào thải hắn cũng coi như kiếm đủ mặt mũi.
Cuồng Ngạo Thiên vốn rất hả hê chợt lộ vẻ mặt nghiêm túc, nói thầm:
– Phi Dương, thời điểm khảo nghiệm thực lực chân chính của ngươi đã đến.
“Ai.”
Đột nhiên, Trầm Tiểu Vũ ngồi phía trước duỗi người một cái, nói:
– Lại thêm một tên đến đưa điểm.
Mọi người ngạc nhiên.
Trầm cô nương câu nói này có ý gì, nàng cho rằng Vân Phi Dương đưa điểm hay Trịnh Hạo Nhiên?
Người nên đưa điểm.
Rất nhiều lão đại kiên định cho rằng là Vân Phi Dương, dù sao, tên kia mới đến Tiểu Thần Giới không bao lâu, không có Địa giai binh khí, sao có thể đánh thắng Chân Long kỳ tầng sáu.
Võ giả ngoại giới cũng cho rằng như vậy.
Thiên tài đứng đầu tông môn chân chính không phải những người trước kia có thể so sánh!
Trong rừng tuyết.
Vân Phi Dương gặp được đại đệ tử Chính Khí Tông – Trịnh Hạo Nhiên, điều này khiến huyết dịch hắn sôi trào lên.
Đào thải nhiều người dự thi như vậy, thực lực đều không được tốt lắm, người này hẳn sẽ không để cho mình thất vọng?
Nói thật.
Tiến hành ba ngày đoàn đội chiến, dù bị vây trong Tứ Phương Kiếm Trận, Vân Phi Dương đều không dùng toàn lực.
Tuy ngược người rất thoải mái.
Nhưng thân là Chiến Thần, hắn hi vọng có thể gặp được đối thủ thực lực tương đương, như thế đánh mới thống khoái!
Trịnh Hạo Nhiên như cũng hiểu được không thể tránh đánh một trận cùng tên này, thản nhiên nói:
– Muốn chiến?
– Chiến.
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương thi triển thân pháp xông lại, bên trong nắm tay phải ngưng tụ cường đại thuần nguyên lực đem quét bay toàn bộ tuyết đọng xung quanh ra ngoài!
Võ giả ngoại giới không cảm giác được khí tức.
Nhưng.
Trịnh Hạo Nhiên giật mình.
Bởi vì hắn trong nháy mắt phán đoán, một quyền người này ngưng tụ chí ít 20 vạn trọng thuần nguyên lực!
Trên võ đài, Vân Phi Dương cũng bạo phát qua đao khí như thế nhưng lúc đó Trịnh Hạo Nhiên cho rằng đối phương mượn nhờ Địa giai binh khí!
– Không nghĩ tới người này rất mạnh!
Đang cân nhắc, Trịnh Hạo Nhiên bước ra một bước, mắt trần có thể thấy Long Thú gào thét mà ra trong cánh tay của hắn, khoảng ba mươi đầu!
Một Long thú đại biểu một trọng chân long lực!
Võ giả xem chiến mượn nhờ màn sáng thấy rõ số lượng Long Thú, lúc này cả kinh nói:
– Vừa ra tay đã xuất 30 trọng chân long lực!
Đúng thôi.
Đây mới thực sự là thiên tài quyết đấu!
Rất nhiều võ giả nhìn không chuyển mắt sợ không để ý thì bỏ lỡ tranh đấu đặc sắc.
Cuối cùng.
Dưới sự chú mục của vạn chúng, nắm tay phải Vân Phi Dương ngưng tụ thuần nguyên lực chính diện chạm vào quyền đầu Trịnh Hạo Nhiên ngưng tụ 30 trọng chân long lực.
“Bành!”
Bên trong màn sáng truyền đến tiếng vang.
Chỉ thấy khu vực quyền đầu hai người chạm vào nhau hiện lên từng gợn sóng năng lượng, tuyết đọng phương viên trăm trượng trong nháy mắt bốc hơi!
– Trời ạ!
– Làm sao có thể!
Mọi người trừng to hai mắt.
Bởi vì Vân Phi Dương đối bính 30 trọng chân long lực, mặt đất dưới chân tuy nhiên vỡ vụn, nhưng vẫn vững như bàn thạch đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích chút nào.
Trịnh Hạo Nhiên thì lui về phía sau một bước!
Các đại lão trong chủ điện Băng Tuyết Cung, từng người trợn to hai mắt, trên mặt hiện ra biểu lộ khó tin.
Bọn họ nhìn ra được, từ đầu đến cuối, Vân Phi Dương một mực vận dụng thuần nguyên lực, cường độ khẳng định cao không tới đâu.
Nhưng đối mặt một quyền 30 trọng chân long lực không chỉ có không xê dịch, ngược lại đánh lui đối phương một bước?
Cái này quả thực trái lẽ thường của võ đạo!
Kinh hãi nhất vẫn là người trong cuộc Trịnh Hạo Nhiên.
Trong nháy mắt hắn tại tiếp xúc quyền đầu với Vân Phi Dương phảng phất như đánh vào cục sắt, không chỉ bị đẩy lui, nắm tay phải còn truyền đến cảm giác đau nhức.
– Thân thể thật cường ngạnh, người này thời điểm đột phá Thối Cốt Kỳ, nhất định trải qua hai lần Thối Cốt!
Trịnh Hạo Nhiên âm thầm suy đoán.
Hai lần?
Cũng quá xem thường Vân Phi Dương rồi.
– Quả nhiên có chút thực lực.
Trịnh Hạo Nhiên nới lỏng nắm tay phải, nói:
– Xem ra, ta phải ứng phó cẩn thận.
Một quyền vừa rồi tuy bạo phát 30 trọng chân long lực nhưng cũng không phải thực lực chân chính của hắn.
“Hưu!”
Trịnh Hạo Nhiên đột nhiên gia tốc phóng tới Vân Phi Dương, bên trong nắm tay phải ngưng tụ ra một cỗ bạch quang đặc thù.
Đây là Hạo Nhiên Chính Khí.
Không khác gì Cuồng Tông Cuồng Khí, thuộc tính độc nhất vô nhị thuộc về Chính Khí Tông, chỉ có người mang trong lòng chính khí, cương chính mới có thể tu luyện.
Người đại gian đại ác hạng nhất định không có khả năng tu luyện, người tiện giống như Vân Phi Dương cũng vô pháp tu luyện.
Trịnh Hạo Nhiên bộc phát ra Hạo Nhiên Chính Khí cũng thi triển ra Hạo Nhiên Chính Khí quyền, lực lượng tăng vọt, tốc độ cực nhanh!
Vân Phi Dương biến sắc, lúc này đưa tay.
“Bành!”
Trịnh Hạo Nhiên một quyền trực tiếp đánh vào cánh tay hắn, lực lượng cự đại bạo phát đánh lui hắn hơn mười bước.
Hạo Nhiên Chính Khí quyền, Chí Cương Chí Dương, siêu thoát thuần nguyên lực sinh ra trùng kích lực cực mạnh!
Vân Phi Dương còn không tính quá xấu.
Nếu như hạng người đại gian đại ác giết người không chớp mắt gặp Cương Chính Chi Khí lộng hành quấy rối, sợ rằng sẽ bị một quyền đánh bay ra ngoài.
“Đăng đăng đăng!”
Vân Phi Dương lùi gấp, ổn định thân thể, cả kinh nói:
– Thuộc tính thật mạnh!
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, Trịnh Hạo Nhiên lần nữa vọt tới, nắm đấm mang Hạo Nhiên Chính Khí oanh đến, phảng phất như thẩm phán hết thảy tội ác!
“Bành!”
“Bành bành!”
Ba chiêu đi qua, Vân Phi Dương bị đánh cực kỳ chật vật, người cũng lui hơn mười trượng.
“Ha ha ha!”
– Tên này không thể trang bức nữa!
– Ta đã nói, đụng phải thiên tài chân chính, hắn sẽ phải ngã!
Người quan chiến trong nội thành từ khi đoàn đội chiến bắt đầu chỉ hy vọng nhìn thấy Vân Phi Dương bị ngược, bây giờ rốt cục đã được như nguyện!
Bị ngược?
Còn không đến mức.
Tuy Vân Phi Dương bị đánh rất chật vật, nhưng chỉ rơi xuống hạ phong, còn không có chân chính trên ý nghĩa bị đánh không có lực hoàn thủ.
Trịnh Hạo Nhiên thu hồi quyền đầu, nói:
– Có thể chống được nhiều lần công kích của ta mà không ngã xuống, thực lực ngươi mạnh hơn ta tưởng tượng nhiều.
Vân Phi Dương triệt tiêu tay áo bị oanh áo vụn, khóe miệng mỉm cười, nói:
– Ngươi cũng không khiến ta thất vọng.
Dựa vào.
Thật trang bức!
Bị người ta đánh liên tục bại lui, còn muốn giả trang bức.
Mọi người khịt mũi coi thường.
“Ba.”
Vân Phi Dương nắm chặt song quyền, nhếch miệng cười nói:
– Tiếp đó, ta phải nghiêm túc!
” “
Mọi người càng thêm sụp đổ.
Bọn họ thật phục năng lực trang bức của tên này!
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương giẫm Cuồng Tông Phi Bộ tiến lên, bên trong song quyền hiện ra quả quang mang màu cam, cuồng ngạo khí tức gào thét bốn phía tựa như từng tầng sóng biển!
“Xoát!”
Cuồng Ngạo Thiên đột nhiên đứng lên, trong con ngươi có chấn kinh cũng có hưng phấn hô to:
– Tên này, lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai!