Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 905
Diễn võ trường, Băng Tuyết Thành.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh mắt mọi người đều đang ngó chừng màn sáng, dù phía trên đã bị bụi đất bao phủ, cái gì cũng không nhìn thấy.
Pháp tướng Vân Phi Dương và Trịnh Hạo Nhiên đối oanh sinh ra động tĩnh thực quá lớn, bọn họ hiện tại cấp thiết muốn biết ai thua ai thắng!
– Chính khí pháp tướng đều đã thi triển, đại đệ tử Chính Khí Tông tuyệt đối làm thật, theo ta thấy, Vân Phi Dương tất thua không thể nghi ngờ!
– Ta cũng cho rằng như vậy.
Rất nhiều võ giả khuynh hướng Trịnh Hạo Nhiên, dù sao người ta là đại đệ tử Chính Khí Tông, thực lực mạnh mẽ rõ như ban ngày.
Vân Phi Dương trái lại, tuy cũng rất mạnh nhưng từ đầu đến giờ đào thải người dự thi và giết Tinh Thú mạnh nhất chỉ đến Chân Long kỳ tầng một.
Đương nhiên.
Cũng có một số nhỏ người cho rằng chiến thắng có thể là Vân Phi Dương, sở dĩ suy đoán như thế cũng hi vọng Thi Đấu Thiên Tài giới này có một Hắc Mã.
Nói tóm lại.
Võ giả cho rằng Trịnh Hạo Nhiên chiến thắng chiếm chín thành.
Nhưng vào lúc này, bụi đất bao phủ màn sáng dần dần rơi xuống, tình hình hiện trường càng rõ ràng. Trong lúc mơ hồ, nhìn thấy một bóng người đứng đấy, một bóng người té xuống đất.
Theo vị trí mà xem, bóng người ngã xuống chính là địa phương Vân Phi Dương đứng. Nói cách khác, người ngã xuống là Vân Phi Dương không thể nghi ngờ!
– Ha ha ha, rốt cục bị đánh ngã!
– Ta đã nói đụng phải thiên tài chân chính, tên này lại không được!
Rất nhiều võ giả cười rộ lên.
Nhưng nghĩ tới Vân Phi Dương biểu hiện trước đó, rất nhiều người vẫn tán dương và tôn trọng.
Đến từ vị diện cấp thấp, một người đại biểu Cuồng Tông xuất chiến, liên tục đào thải hơn ba mươi người dự thi đã phi thường xuất sắc!
– Cuồng Tông chủ.
Chính Khí Tông Tông Chủ chắp tay nói:
– Đa tạ.
Lão đại các tông cười rộ lên.
Riêng Liệt Như Hỏa lại châm chọc nói:
– Ai nha, người nào đó thổi cho cố, nhưng đệ tử bị đào thải tương đương với toàn quân bị diệt rồi.
“Hừ.”
Cuồng Ngạo Thiên không rảnh để ý, gắt gao nhìn chằm chằm màn sáng, vẫn tin tưởng vững chắc đệ tử mình tuy thua nhưng khẳng định sẽ còn đứng lên.
Trầm Tiểu Vũ nỉ non:
– Tình huống như thế nào đây?
Ở thời điểm này, bụi đất còn sót lại bên trong màn sáng bị lạnh thổi biến mất, hết thảy đều có thể thấy rõ ràng.
Đại lão các tông tràn đầy chế giễu nhìn sang, nụ cười tập thể ngưng kết, Cuồng Ngạo Thiên đang cầu khẩn lại đứng lên ngửa đầu cười to.
Ngoại giới.
Rất nhiều võ giả cũng ngu bức.
Bởi vì sau khi màn sáng rõ ràng, đoán Vân Phi Dương té ngã trên mặt đất, nhưng lại là Trịnh Hạo Nhiên!
Làm sao có thể!
Tại sao tên kia lại đứng tại vị trí Trịnh Hạo Nhiên, mà Trịnh Hạo Nhiên lại đứng ở vị trí khác!
Kỳ quái hơn là.
Vân Phi Dương nguyên bản tóc đen đầy đầu đột nhiên biến thành ngân sắc, quanh thân bạo phát khí tức càng mạnh hơn trước đó!
Toàn bộ võ giả Băng Tuyết Thành đều đang không ngừng suy nghĩ, hoàn toàn xem nhẹ đại đệ tử Chính Khí Tông đang ngã trên mặt đất, giống như đứng không vững.
– Sao…làm sao có thể..
Trịnh Hạo Nhiên suy yếu nằm trên mặt đất, trong con ngươi lóe ra khó tin.
Làm người trong cuộc.
Thời điểm pháp tướng vừa rồi đối bính, Trịnh Hạo Nhiên cảm giác được, người này hình thành pháp tướng bạo phát lực lượng cao đến 100 vạn trọng thuần nguyên lực!
Một võ giả Phá Toái cảnh đại viên mãn dựa vào vũ kỹ cường đại bạo phát 20 vạn đã rất khủng bố, 100 vạn trọng, thật quá dọa người!
Nếu không đặt mình vào chỗ người cảm thụ, Trịnh Hạo Nhiên sẽ không nghĩ đến có người ở Luyện Tâm Kỳ bạo phát lực lượng đạt tới 100 vạn trọng!
Nhưng.
Càng khó có thể tin là.
Người này ngưng tụ pháp tướng ẩn chứa linh hồn lực rất cường đại, nhất kích oanh phá Chính khí Pháp tướng, trọng thương linh hồn của mình!
Cũng thừa dịp thời cơ này xuất hiện trước mặt mình, một chân đạp mình bay ra ngoài.
Không thể nói Trịnh Hạo Nhiên chủ quan.
Mà hắn hoàn toàn không ngờ tới, đối phương có linh hồn mạnh như vậy, nếu không, trăm trọng chân long lực lại thế nào yếu hơn 100 vạn thuần nguyên lực.
“Đạp.”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương đi tới, tóc bạc trắng dần dần rút đi, trở về đen nhánh, cười nói:
– Ngươi thua.
Trịnh Hạo Nhiên trầm mặc.
Đúng vậy, mình mặc dù không bị đại thương, nhưng linh hồn bị thương, tạm thời mất đi năng lực đứng lên, xác thực đã bại.
– Ngươi thắng.
Trịnh Hạo Nhiên nằm trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy đắng chát.
Một người ngưng tụ ra chính khí, tính cách cũng đường đường chính chính, thua thì thua, không có gì nhận không được.
Vân Phi Dương thật cũng không làm khó hắn, mà vung tay lên, lấy đi yêu bài thân phận, nói:
– Cá nhân chiến, chúng ta có lẽ sẽ còn gặp nhau.
Trịnh Hạo Nhiên gian nan cười nói:
– Đến lúc đó, ta nhất định toàn lực ứng phó, tái chiến một trận thật tốt với ngươi.
Mình thua nhưng do không biết linh hồn đối phương mạnh như thế, lần sau đề phòng điểm này chắc không rơi vào kết quả như vậy.
– Hi vọng như thế.
Nói xong một chữ cuối cùng, Vân Phi Dương đã biến mất tại chỗ.
Cũng không lâu lắm, thủ tịch đại đệ tử Chính Khí Tông do yêu bài thân phận thoát ly bị trận pháp truyền tống ra ngoài, trở thành người thứ ba mươi tám bị đào thải.
– Thực không thể tin được, Vân Phi Dương vậy mà đào thải thủ tịch đại đệ tử Chính Khí Tông!
– Thực lực tên này, rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Sau khi đánh bại Trịnh Hạo Nhiên, Vân Phi Dương đã chân chính trên ý nghĩa rung động tâm linh rất nhiều võ giả, phân lượng kịch liệt tăng lên, đã có thể đánh đồng cùng thiên tài đứng đầu các tông!
Dù sao, đánh bại Chân Long kỳ tầng sáu, dù dùng thủ đoạn gì, nguyên nhân gì, đều là thể hiện cho thực lực!
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung.
Nhìn đệ tử mình tiêu sái rời đi, Cuồng Ngạo Thiên xoát chắp tay, nói:
– Lý tông chủ, đa tạ.
Mặt mo của Tông Chủ Chính Khí Tông đỏ ửng, tiếp theo đắng chát chắp tay nói:
– Đệ tử Cuồng Tông chủ, quả nhiên cường hãn, Lý mỗ bội phục.
Người này cũng rất thẳng thắn, thua thì thua, không có tức giận, không có không cam tâm.
Đúng như thế.
Cuồng Ngạo Thiên cũng không biểu hiện quá mức phách lối.
“Đinh!”
Bảng điểm số lên lần nữa phát sinh biến hóa, Cuồng Tông lấy 3,400 điểm thành công siêu việt Hồng Linh Phường đứng hàng người thứ ba.
Bài danh Chính Khí Tông trượt dài đến hạng 7.
Trịnh Hạo Nhiên là linh hồn của tông môn này, một mình hắn thu được tám phần tích phân.
Có thể nói, tổn thất thiên tài đứng đầu như thế, Chính Khí Tông cũng triệt để mất đi tư cách giành chứ vô địch.
“Hô!”
Tại một góc chết hình chiếu trận pháp không thể bắt được, Vân Phi Dương ngồi xếp bằng hít sâu một hơi, mặc dù đánh bại Trịnh Hạo Nhiên nhưng nân thi triển Cấm Huyết Tế, lâm vào kỳ hư nhược.
Cũng may.
Thiêu đốt huyết dịch cũng không nhiều, thời gian tác dụng phụ khoảng ba canh giờ, thực lực còn giữ lại hai ba thành, không tới loại kia, toàn thân bất lực, không cách nào hành động.
– Tiện thể nghỉ ngơi một chút.
Vân Phi Dương nói thầm.
Từ khi thi đấu cho tới bây giờ, trải qua việc cày quái và đào thải hơn ba mươi người dự thi, hắn cũng có chút rã rời.
“Hưu!”
Nhưng vào lúc này, nơi xa truyền đến âm thanh xé gió.
Đệ tử hạch tâm đứng đầu Linh Tiêu Phái – Đoạn Thụy cực tốc đi tới, phảng phất như bắt được Vân Phi Dương.
– Má.
Vân Phi Dương chửi một câu.
– Lúc nào không xuất hiện hết lần này tới lần khác hiện mình ngay lúc ta suy yếu!