Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 900
Tinh túy Tứ Phương Kiếm Trận là vây khốn đối thủ, không ngừng ngưng tụ kiếm khí oanh tạc.
Người thi triển kiếm ý giống nhau, mỗi một lần ngưng tụ kiếm khí hao phí thuần nguyên lực cũng cực ít, thích hợp đánh đánh lâu dài.
Nhưng.
Ngay hôm nay.
Một tên Chân Long kỳ tầng một, ba tên Luyện Tâm Kỳ tầng chín kết Tứ Phương Kiếm Trận oanh tạch hai canh giờ bị mục tiêu tiêu hao sạch thể năng!
Chuyện này không thể tin được.
Bọn họ khom người, sắc mặt tái nhợt gấp rút thở dốc, rõ ràng là triệu chứng thuần nguyên lực tiêu hao hầu như không còn.
Vân Phi Dương trái lại, tinh thần vô cùng phấn chấn đứng chính giữa, trên mặt còn mang theo biểu lộ vẫn chưa thỏa mãn.
Bốn người nhất thời sụp đổ.
Võ giả ngoại giới cũng im lặng.
Loại quái vật như Vân Phi Dương này tiếp kiếm khí hai canh giờ, hơi thở không gấp, quả thực quá kinh khủng!
– Uy.
– Cái này không được?
– Ta còn không có đánh đủ, đến, lại đánh lát nữa!
Vân Phi Dương phất phất tay.
Hắn thật không có đánh đủ, muốn lại cảm ngộ cảm ngộ Diệp Khai Phong Quyền, thế nhưng bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các đã tiêu hao nghiêm trọng, hiện tại, chỉ có thể duy trì Kiếm Vực bất diệt, căn bản không xuất kiếm nổi.
– Đáng giận!
Đệ tử cầm đầu, hận hận nói:
– Tiểu tử, ngươi đừng phách lối, chờ chúng ta khôi phục, lại tìm ngươi nhất chiến.
Nói xong, quay sang nói với đồng bạn:
– Chúng ta rút lui!
Hắn cùng sư đệ thuần nguyên lực tiêu hao quá nhiều, không thể vây khốn Vân Phi Dương, chỉ có thể rời đi, tìm địa phương điều dưỡng.
– Rút lui?
Vân Phi Dương cười nói:
– Có thể sao?
Xoát!
Đột nhiên, hắn xông tới trước người tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các cách chính mình gần nhất, một quyền đập tới, nói:
– Các ngươi không đánh, thì tới ta đánh!
Một quyền này vừa nhanh vừa độc.
Kết cục của tên đệ tử kia chính là trọng thương hôn mê, trở thành người dự thi thứ tư bị Vân Phi Dương đào thải !
Hưu
Kiếm Vực vì một người hôn mê, nhất thời khó chống đỡ được, dần dần biến mất.
– Sư đệ!
Tên đệ tử Chân Long kỳ phẫn nộ.
Nhưng mà vào lúc này, Vân Phi Dương đã xuất hiện trước mặt hắn, cười nói:
– Bồi tiếp ngươi sư đệ cùng đi ra đi.
Bành!
Lạnh lùng một quyền đập tới, tên đệ tử Chân Long kỳ kia thống khổ ôm bụng, uể oải té xuống đất ngất đi.
Dù lúc người này thuần nguyên lực dồi dào, cũng chưa chắc có thể chống được Vân Phi Dương chớ nói chi hiện tại.
Bành!
Bành!
Hai gã đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các khác, bị Vân Phi Dương nhẹ nhõm đánh ngã, trở thành người bị đào thải thứ sáu, thứ bảy.
Mấy người kia, thực lực cũng tạm được, tích phân cũng không thiếu. Vân Phi Dương vung tay lên, thu hồi yêu bài bốn người lại.
Quả nhiên.
Không bao lâu, bảng điểm số Cuồng Tông tăng tới bảy trăm ba mươi điểm, tăng hơn hai trăm mười bốn điểm!
Vân Phi Dương thoải mái.
Y Kiếm Thính Vũ bi kịch, điểm số bọn họ từ bảy trăm hai mươi tám trong nháy mắt rơi xuống trăm, đứng hàng cuối cùng!
Ha ha ha.
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, sau khi tích phân thay đổi, Cuồng Ngạo Thiên cười to nói:
– Kim các chủ, không có ý tứ, bốn tên đệ tử của ngươi bị đệ tử ta đào thải rồi.
Vân Phi Dương ở hiện trường hành hung người dự thi, hắn ở chỗ này ba ba ba đánh mặt, quả thật kỳ hoa!
– Đáng giận.
Các chủ Y Kiếm Thính Vũ các phẫn nộ không thôi.
Phải biết.
Thiên tài thi đấu giới này, hắn phái tới sáu tên đệ tử, bây giờ bị đào thải bốn tên, đây chính là tổn thất to lớn!
Lão đại tông môn khác thoải mái.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Y Kiếm Thính Vũ các mất đi bốn tên đệ tử, cũng đại biểu mất đi khả năng đoạt giải quán quân, mà cái này đối với mình, không thể nghi ngờ vô cùng có lợi!
Diệt đi bốn đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các, Vân Phi Dương tiếp tục tìm kiếm người dự thi, đồng thời nói thầm:
– Còn sáu mươi lăm.
Ông!
Đột nhiên, địa hình biến đổi, phía trước hơn mười trượng, xuất hiện ba người dự thi, bên trong một người, rõ ràng là Trương Thanh Hải!
– Mẹ nó.
Vân Phi Dương cười nói:
– Duyên phận!
Nói rồi thi triển thân pháp tiến lên, khóe môi nhếch lên mỉm cười không có ý tốt.
Ngoại giới.
Rất nhiều võ giả thấy thế, lắc đầu nói:
– Ba tên đệ tử Linh Tiêu Phái, tiêu.
Bọn họ hoàn toàn không coi trọng ba tên đệ tử Linh Tiêu Phái, bởi vì biểu hiện trước đó của Vân Phi Dương quá cường thế.
Nhưng.
Trương Thanh Hải trong rừng tuyết lại không thấy được, cho nên khi hắn phát hiện Vân Phi Dương xông lại, nhất thời cười lạnh.
Bên cạnh hắn đứng hai đệ tử hạch tâm, một người đến từ Giáng Tiêu phong, tên Tôn Thanh, thực lực Luyện Tâm Kỳ tầng chín, bài danh thứ tư trong cửu đại đệ tử hạch tâm.
Một người khác đến từ Huyền Tiêu phong, tên Miêu Nhâm, cảnh giới Phá Toái cảnh đại viên mãn, bài danh thứ ba trong đệ tử hạch tâm.
Thực lực hai sư huynh ở hiện trường cường đại khiến cho Trương Thanh Hải không có sợ hãi, ngược lại, cho rằng tên kia dám một mình xông lên là muốn chết!
– Trương sư đệ.
Miêu Nhâm Đứng phía trước, cười nhạt nói:
– Cừu hận mấy năm trước, sư huynh sẽ báo cho ngươi!
Hai chữ cừu hận, nói phá lệ vang dội.
Trương Thanh Hải biết, tên này đang cố ý nói móc mình, nhưng lúc này phải dựa vào hắn, cho nên chắp tay cung kính nói:
– Vậy làm phiền sư huynh!
Nói xong, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương vọt tới, trong lòng cười lạnh nói:
– Tiểu tử, ngày hôm nay Trương Thanh Hải ta sẽ hung hăng chà đạp tôn nghiêm ngươi ở trước mặt ngàn vạn võ giả
– Hai vị sư đệ tránh ra.
Miêu Nhâm vung tay lên nói:
– Người này, mình ta đủ giải quyết rồi.
Tên này rất tự tin.
Bởi vì bên trong Linh Tiêu Phái, trừ hai sư huynh bài danh hai vị trí đầu, mỗi lần giao thủ với người khác, đều một chiêu giây sát!
Chỉ là một Luyện Tâm Kỳ tầng sáu, hắn có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Trương Thanh Hải và Tôn Thanh lui lại mấy bước, rất hứng thú quan sát.
– Sư huynh, đừng miểu sát đào thải trong một chiêu, để phần bọn ta với!
– Yên tâm đi.
Miêu Nhâm cười nói:
– Ta sẽ lưu cho ngươi, để ngươi báo thù nhục nhã năm đó.
Trương Thanh Hải vui vẻ, nói:
– Đa tạ sư huynh!
Xoát!
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương đã xông lại, khoảng cách ba người chỉ có hơn mười trượng.
Miêu Nhâm nắm chặt song quyền, khóe miệng hơi hơi giương lên, hiện ra mỉm cười, nói:
– Hai vị sư đệ xem trọng, sư huynh ta hôm nay sẽ để cho các ngươi kiến thức một chút, cái gì gọi là cường hãn!
Bành!
Một chân giẫm trên mặt tuyết.
Vù vù!
Mặt đất phương viên hơn mười trượng run rẩy kịch liệt chợt rạn nứt, tuyết đọng vỡ vụn nhất thời nổi lên.
Hưu!
Đá vụn nhao nhao bay tới, trong nháy mắt bao phủ trên cánh tay phải Miêu Nhâm, rất nhanh chồng chất ra một cánh tay Thổ hệ cứng rắn dày chừng ba trượng.
– Tiểu tử!
Hắn bỗng nhiên lăng không bay lên, huy động Thổ quyền, quát:
– Ăn Đại Địa Quyền của ta!
Hô
Cự quyền ngang nhiên đập tới Vân Phi Dương, mang theo lực kình đạt tới 20 ngàn trọng!
Mắt thấy sư huynh thi triển ra vũ kỹ Huyền Giai cao cấp, trong hai con ngươi hai người Trương Thanh Hải hiện lên hâm mộ, cũng nhận định, một quyền đánh xuống tên kia tất bại.
Bành!
Tiếng nổ vang truyền đến.
Trương Thanh Hải trong lòng vui vẻ vội vàng nhìn lại, thấy Vân Phi Dương một chân đá nát đại địa chi quyền của Miêu sư huynh!
Thần sắc hắn đột nhiên ngốc trệ:
– Làm sao có thể!?
Miêu Nhâm cũng kinh hãi.
Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, một chân đạp tới, cũng lạnh lùng nói:
– Ngươi không có tư cách trang bức trước mặt ta.