Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 899
Xoát!
Trong rừng tuyết, Vân Phi Dương cực tốc lao đi.
Sau khi thu hoạch được tích phân nhất định, hắn từ bỏ tiếp tục đồ sát Linh thú, mà bắt đầu du tẩu tìm kiếm sáu mươi chín người dự thi còn lại.
Công phu không phụ lòng người.
Đêm tối.
Hắn rốt cục phát hiện bốn người đang nghỉ ngơi chỉnh đốn tại một khu vực địa thế hơi trũng, theo trang phục hẳn là đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các.
– Rất tốt.
Vân Phi Dương tiến lên.
Đào thải những người dự thi này càng có ý tứ hơn đồ sát Linh thú, tốc độ thu hoạch tích phân cũng nhanh hơn!
Ngoại giới.
Rất nhiều võ giả cả kinh hô:
– Tên này tiến lên!
– Lại lấy ít đánh nhiều?
Vân Phi Dương hàng động hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ.
Bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các lúc trước cũng luôn đồ sát Linh thú, thực lực mạnh hơn ba tên đệ tử Liệt Diễm Tông.
Hắn có thể giải quyết chứ?
– Có người!
– Là Vân Phi Dương!
Bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các đang nghỉ ngơi, quả nhiên mạnh hơn đệ tử Liệt Diễm Tông, đã sớm phát hiện tại thời điểm Vân Phi Dương còn không chưa xông đến.
Bọn họ đứng lên.
Mỗi người gạt ra ẩn chứa một loại huyền cơ nào đó.
Y Kiếm Thính Vũ các.
Nghe tên đã biết cái tông môn nhất lưu này tinh thông kiếm đạo, càng nhiều người tổ hợp kiếm trận thì thực lực càng mạnh!
– A?
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
– Kiếm trận?
Thú vị.
Hắn nhẹ nhàng rơi xuống, không có khởi xướng tiến công, mà thản nhiên nói:
– Ta cho các ngươi thời gian bố trí kiếm trận.
Trong ngôn ngữ phát ra vẻ cuồng ngạo.
Tên đệ tử cầm đầu ý thức được mình và các sư đệ bị tên này xem thường, con ngươi lấp lóe tức giận, nói:
– Tiểu tử, ngươi đã tìm đường chết cũng đừng trách chúng ta không khách khí!
– Bố trận!
Xoát! Xoát! Xoát!
Bốn tên đệ tử tiến lên, đứng bốn phương vị Đông Tây Nam Bắc vây Vân Phi Dương vào giữa, trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý lạnh lùng phiêu đãng quanh thân.
Đây là Tứ Phương Kiếm Trận của Y Kiếm Thính Vũ các, một khi thi triển, kiếm ý bốn người hòa làm một thể phong tỏa khu Vực, hình thành Kiếm Vực, võ giả bị vây ở bên trong rất khó đột phá!
– Uy lực thế nào?
– Nghe nói, năm đó một võ giả Chân Long kỳ bị bốn đệ tử thực lực tổng hợp chỉ có Luyện Tâm Kỳ tầng chín vây bên trong Tứ Phương Kiếm Trận, sau cùng bị đánh kiệt sức.
– Trời ạ, thật như thế?
Mọi người kinh ngạc.
Võ giả Chân Long kỳ dù vừa tấn cấp, thực lực cũng hơn xa Luyện Tâm Kỳ tầng chín, vẻn vẹn bốn người dựa vào kiếm trận có thể giải quyết đối thủ cấp bậc này, thật có chút khó tin!
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung.
Mắt thấy đệ tử bố trí ra Tứ Phương Kiếm Trận, các chủ Y Kiếm Thính Vũ các cười nói:
– Cuồng Tông chủ, thật có lỗi, đệ tử ngươi bị đào thải.
Bốn tên đệ tử kia là thiên tài hắn tuyển chọn tỉ mỉ, lĩnh ngộ Tứ Phương Kiếm Trận đạt tới lô hỏa thuần thanh, thậm chí có một đệ tử hạch tâm trong đó bố trận càng đạt tới Chân Long kỳ tầng một!
Một khi kiếm trận vận chuyển.
Phối hợp ba đệ tử Luyện Tâm Kỳ chín tầng khác, bộc phát ra uy lực, tuyệt đối có thể vây khốn võ giả Chân Long kỳ tầng năm!
– Haha.
Cuồng Ngạo Thiên cười to nói:
– Kim các chủ, trước chớ đắc ý, người nào đào thải người nào, một hồi sẽ biết.
Trong rừng tuyết.
Bốn đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các triển khai Tứ Phương Kiếm Trận, chỉ cần tâm ý nhất động thì có thể tùy thời phát động kiếm trận.
Tên đệ tử cầm đầu, thản nhiên nói:
– Vân Phi Dương, mời rút binh khí.
Vân Phi Dương nói:
– Ta dùng nắm đấm.
Võ giả ngoại giới im lặng, tên này thật khinh thường, mặt đối kiếm trận người ta, thậm chí cũng không cần binh khí!
– Hừ.
Tên đệ tử kia cười lạnh nói:
– Thật cuồng ngạo!
Trường kiếm vung lên, nói:
– Các sư đệ, khai trận!
Hưu!
Ba tên sư đệ đồng thời vung kiếm, quanh thân phát ra kiếm ý nồng đậm, trong nháy mắt dung hợp cùng nhau cấp tốc bao phủ hơn mười trượng chung quanh, hình thành mê vụ.
Đây là Kiếm Vực Tứ Phương Kiếm Trận cùng loại với lưu quang trận pháp phong tỏa khu vực, võ giả bị nhốt ở bên trong, nếu như mù quáng trùng kích sẽ phải gánh chịu kiếm ý mãnh liệt tập kích.
Xoát!
Bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các vung vẩy trường kiếm, mỗi một lần bọn hắn huy kiếm, bên trong Kiếm Vực sẽ ngưng tụ ra một đạo kiếm khí.
Trong chớp mắt.
Mấy chục đạo kiếm khí hình thành, cuồng phong bạo vũ đánh về Vân Phi Dương.
Bốn người kiếm ý dung hợp, lực lượng tăng phúc, mỗi một kiếm khí đều đạt 20 ngàn trọng thuần nguyên lực!
– Điêu trùng tiểu kỹ.
Vân Phi Dương xem thường phóng ra, Diệp Khai Phong Quyền lần nữa thi triển, hóa thành vô số quyền ảnh, đón lấy kiếm khí.
Không chỉ tay không tấc sắt, còn chính diện va chạm cùng mấy chục đạo kiếm khí!
Mọi người sợ hãi thán phục.
Bành bành!
Bên trong Mê vụ Kiếm Vực, truyền đến từng đợt nổ mạnh, Vân Phi Dương thi triển Diệp Khai Phong Quyền, lần lượt đánh nát kiếm khí bay tới!
Bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các cũng không có thấy biểu hiện cường hãn của Vân Phi Dương trước đó, cho nên thấy kiếm khí của mình bị Vân Phi Dương phá, đều lộ vẻ kinh ngạc.
– Không nghĩ tới, tên này mạnh vậy.
Đệ tử cầm đầu, cười lạnh nói:
– Các sư đệ, không được phớt lờ, kết vô tận Kiếm Vũ!
– Đúng!
Ba tên đệ tử chợt biến hóa phương vị, không ngừng vung vẩy kiếm pháp, kiếm khí cường thế điên cuồng ngưng tụ, oanh tạc Vân Phi Dương.
Vô tận Kiếm Vũ là tinh túy Tứ Phương Kiếm Trận, phong tỏa địch nhân bên trong Kiếm Vực, bốn người thi trận điên cuồng thi triển kiếm khí, tiến hành oanh tạc thời gian dài!
Năm đó tên Chân Long kỳ kia bị hao tổn một canh giờ, cuối cùng thể lực tiêu hao mà thua.
Bành! Bành!
Vân Phi Dương lại đánh nát hai đạo kiếm khí, khóe miệng mỉm cười.
Theo người khác, hắn chống cự kiếm khí, trên thực tế, lại mượn kiếm khí vô cùng vô tận, rèn luyện Diệp Khai Phong Quyền!
Tới đi.
Lại nhiều một chút!
Vân Phi Dương không chủ động tiến công bốn tên đệ tử, thi triển Diệp Khai Phong Quyền, nghênh đón kiếm khí cuồng phong bạo vũ.
Muốn lý giải Diệp Khai Phong Quyền khắc sâu hơn, phương pháp tốt nhất là càng không ngừng thực chiến!
Mà cái này chính là cơ hội tuyệt hảo.
Bành bành bành!
Xoát xoát xoát!
Kiếm khí lần lượt vỡ nát, lại một lần xuất hiện!
– Vân Phi Dương bị kiếm khí vây khốn, tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng thất bại!
– Kiếm trận Y Kiếm Thính Vũ các quả nhiên danh bất hư truyền!
Mọi người sợ hãi thán phục.
Nhưng.
Để bọn hắn ngoài ý muốn là.
Vân Phi Dương ở trong Kiếm Vực đánh trọn vẹn một canh giờ, không những không có rã rời, ngược lại càng đánh càng dũng!
Diệp Khai sáng tạo Phong Quyền là tại thời điểm điên điên khùng khùng, cho nên, tầng thứ tối cao loại quyền pháp này là người càng điên, quyền cũng càng điên!
Vân Phi Dương quên mất hết thảy, trong đầu chỉ có một ý niệm, không ngừng đánh, không ngừng cảm ngộ quyền pháp!
Không biết đánh bao lâu.
Kiếm khí bên trong Kiếm Vực càng ngày càng ít, cho đến dừng lại, Vân Phi Dương mới từ cảnh giới điên lấy lại tinh thần, vẫn chưa thỏa mãn nói:
– Cứ như vậy kết thúc, khá đáng tiếc?
Võ giả ngoại giới sụp đổ không thôi.
Bởi vì tên này bên trong Kiếm Vực chơi đủ hai canh giờ, đánh bốn tên đệ tử Y Kiếm Thính Vũ các, từng tên khom người, sắc mặt tái nhợt thở phì phò!