Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 895
Vân Phi Dương nửa ngày không xuất hiện đột nhiên đứng trước hình chiếu trận pháp, toàn bộ Băng Tuyết Thành, gần như ngàn vạn võ giả đều nhìn thấy gương mặt của hắn!
Một khắc này.
Mọi người có xúc động chửi mẹ nó.
Đây là Thi Đấu Thiên Tài, chúng ta muốn nhìn chiến đấu đặc sắc tuyệt luân mà không phải gương mặt mo của ngươi!
Càng sụp đổ là.
Vân Phi Dương đứng trước hình chiếu trận pháp, không có tính toán rời đi, khi thì vuốt vuốt tóc, khi xoay mặt bày làm ra bộ dáng ca rất đẹp trai, hoặc ca rất u buồn.
– Móa!
– Tên này quá không biết xấu hổ!
Rất nhiều võ giả rốt cục nhịn không được chửi ầm lên, nếu như trong tay có trứng thối, khẳng định không chút do dự ném qua.
“Ha ha ha.”
Đậu Tất cười to nói:
– Tứ sư đệ, thật có ý tứ!
– Không được!
Lam Sấu ôm bụng, ngồi xổm xuống cười nói:
– Ta sốc hông quá.
Khu vực quan chiến cũng có đệ tử cửu đại tông môn, bọn họ nhìn thấy hai người cười vui vẻ như vậy, nghĩ thầm:
– Người sư đệ này của các ngươi đến giờ vẫn không thu được tích phân, còn có mặt mũi cười?
– Cuồng Tông chủ.
Chủ điện Băng Tuyết Cung, Tông Chủ Cố Nguyên Tông lắc đầu nói:
– Đệ tử này của ngươi tham gia đoàn đội chiến mà không giết hung thú kiếm tích phân, chẳng lẽ chỉ vì bày ra vẻ đẹp trai của mình?
Liệt Như Hỏa nói:
– Theo ta thấy, tên kia không có trông cậy vào việc thu hoạch được thành tích, lựa chọn cam chịu.
– Đã như vậy, dán mặt trên trận pháp có phải chỉ gây chú ý.
Hướng Thương Thiên cười nói:
– Kẻ này thật thú vị.
Bọn họ đang chế giễu Vân Phi Dương cũng đang cười nhạo Cuồng Ngạo Thiên và Cuồng Tông.
Bạch Thọ Di vốn đang còn hối hận lại âm thầm may mắn.
May mà kẻ này đại biểu Cuồng Tông, nếu đại biểu Linh Tiêu Phái, hiện tại mất mặt là tôn môn của mình a!
“Hừ.”
Trần Linh Ấn thản nhiên nói:
– Kẻ này đơn giản chỉ là một tôm tép nhãi nhép.
Vân Phi Dương càng biểu hiện không biết xấu hổ, càng để hắn thư thái, trái lại, khẳng định sẽ rất uất ức.
– Chư vị, không nên hiểu lầm.
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Đệ tử này của không phải vì bày ra vẻ đẹp trai, mà cho các ngươi nhớ kỹ gương mặt vô địch của hắn.
– Vô địch?
Liệt Như Hỏa khinh thường nói:
– Cuồng Tông chủ thật biết pha trò.
Đám lão đại nhao nhao cười rộ lên, hiển nhiên là bị Cuồng Ngạo Thiên chọc cười.
Một người tham gia đoàn đội chiến, dù thực lực mạnh mẽ, đối mặt với bảy mươi hai người dự thi khác, năm ngày qua có thể bị tươi sống mài chết.
Đoạt quán quân?
Không có cửa đâu!
“Ai.”
Cuồng Ngạo Thiên thở dài:
– Đệ tử của ta tốt xấu gì cũng lộ mặt, mà những đệ tử của các ngươi, ngay cả mặt cũng chưa được lộ đã bị đánh kêu cha gọi mẹ.
“Hừ.”
Hướng Thương Thiên lạnh lùng nói:
– Cuồng Tông chủ, nói thì ai nói chả được, có thể làm được hay không thì vẫn phải nhìn đệ tử Cuồng Tông ngươi có năng lực này hay không.
“Hưu!”
Nhưng vào lúc này, hai đạo nhân ảnh từ bên ngoài bay vào, chính là Trầm Tiểu Vũ và Mộ Thiến Vũ!
Rất nhiều lão đại thấy rõ tướng mạo nữ oa, giật mình trong lòng, thầm nghĩ:
– Sao nàng tới đây?
Siêu siêu nhất lưu Trầm gia, những nhất lưu thế lực như bọn họ không dám trêu chọc, vội vàng khách khí chào hỏi:
– Trầm cô nương.
Trầm Tiểu Vũ không để ý bọn họ.
Mang theo Mộ Thiến Vũ đi vào vị trí quan chiến tốt nhất, nói:
– Cuồng Ngạo Thiên, nếu tên kia không được vô địch là do Cuồng Tông ngươi dạy bảo không đúng, đến lúc đó, đừng trách ta không khách khí.
Mọi người nghe vậy vui vẻ.
Phàm Giới vị diện của Vân Phi Dương chỗ do Trầm cô nương, Cuồng Ngạo Thiên sợ rằng rất phiền muộn.
– Trầm cô nương yên tâm đi.
Cuồng Ngạo Thiên ngạo nghễ đáp:
– Đệ tử của ta cầm xuống vô địch dễ như trở bàn tay!
Lão đại cửu đại tông môn nghe vậy nhao nhao khịt mũi coi thường, nhưng cũng biết bản tính Cuồng Tông, lười đi phản bác.
Đừng nhìn Cuồng Ngạo Thiên nói rất ngạo nghễ, rất tự tin.
Nhưng trong lòng lại âm thầm kêu khổ:
– Phi Dương, ngươi nhất định phải đoạt được vô địch, không phải vậy, đắc tội cô nãi nãi này, về sau Cuồng Tông không có một ngày tốt lành a!
Cuồng như Cuồng Ngạo Thiên vẫn rất kiêng kị đối với Trầm Tiểu Vũ.
Mộ Thiến Vũ ngồi bên cạnh có chút mộng.
Nàng thực không nghĩ tới, nữ hài nhìn như chỉ hơn mười tuổi thật đi vào chủ điện, lão đại các nhất lưu thế lực càng cung cung kính kính đối với nàng!
Thân phận không đơn giản nha!
“Ông!”
Trong rừng tuyết, địa hình lần nữa biến hóa.
Vân Phi Dương đang tạo hình trước trận pháp, bày mỉm cười, bởi vì sau lưng trăm trượng xuất hiện ba người dự thi.
– Ta đã nói.
– Vẫn có tỷ lệ gặp được mà!
Vân Phi Dương vỗ hai tay, cười nói:
– Ba người các ngươi chính là kẻ đào thải đáng thương đầu tiên của Đoàn Đội Chiến!
“Hưu ——”
Vừa dứt lời đã tiến lên nhất thời thổi bay tuyết đọng xung quanh.
Ngoại giới.
Khi Vân Phi Dương rời khỏi hình chiếu trận pháp, hình ảnh nhất thời bày ra trước mặt rất nhiều võ giả là ba người dự thi!
– Là đệ tử Liệt Diễm Tông!
– Ha ha ha, mau nhìn, Vân Phi Dương chạy rất nhanh kìa!
Có người cười ha hả.
– Không đúng?
Một tên võ giả ngạc nhiên:
– Tên này không phải chạy trốn mà muốn chủ động đi công kích ba người Liệt Diễm Tông nha!
– Trời ạ, thật đúng như thế!
Mọi người nhất thời ngạc nhiên.
Thực lực đệ tử các đại tông môn tham gia Thi Đấu Thiên Tài đều không yếu, tên này lại đi công kích ba người, cũng quá tìm đường chết rồi!
– Muốn bị đào thải.
– Ai, trốn tránh không tốt sao, sao lại xông tới.
Đám người đã bắt đầu nghĩ đến hình ảnh ba đệ tử Liệt Diễm Tông sẽ cuồng loạn Vân Phi Dương như thế nào.
Liệt Như Hỏa trong chủ điện Băng Tuyết Cung thấy Vân Phi Dương chẳng sợ hãi xông về phía ba đệ tử của mình, cười lạnh nói:
– Thật muốn chết!
Lão đại các tông cũng rất hứng thú nhìn.
Theo suy nghĩ của bọn họ, tu vi của 10 đệ tử Liệt Diễm Tông dự thi yếu nhất cũng đến Luyện Tâm Kỳ tầng năm.
Không có Địa giai vũ khí, tiểu tử cuồng vọng kia chỉ là Luyện Tâm Kỳ tầng sáu, đối mặt ba người, hậu quả cũng chỉ bị ngược không còn biết trời trăng mây đất!
Có thể nói, võ giả bình thường nhìn chằm chằm vào màn sáng phía Bắc đều nhận định Vân Phi Dương đang tìm cái chết.
Nhưng Trầm Tiểu Vũ, Cuồng Ngạo Thiên, hay Mộ Thiến Vũ không cho rằng như vậy, ngược lại bày tỏ mặc niệm với ba tên đệ tử Liệt Diễm Tông khi gặp được Vân Phi Dương.
– Ừm?
– Mau nhìn, là Vân Phi Dương!
– Ha ha ha, rốt cuộc tìm được tên này!
Ba tên đệ tử trong rừng tuyết nhìn thấy Vân Phi Dương, đại hỉ không thôi, chợt nhao nhao bạo phát tu vi, một Luyện Tâm Kỳ tầng năm, hai Luyện Tâm Kỳ tầng sáu!
– Còn dám chủ động công tới?
– Hừ, hôm nay sẽ để tên tiểu tử đến từ vị diện cấp thấp này…
Đệ tử Liệt Diễm Tông đứng phía trước nhất nói còn chưa dứt lời thì Vân Phi Dương đột nhiên gia tốc xuất hiện ởrước mặt hắn!
– Thật nhanh!
Đệ tử kia kinh hãi.
– Tiểu tử.
Vân Phi Dương đứng trước mặt hắn, khóe miệng mỉm cười, nắm tay phải oanh đến mang theo khí thế sắc bén!
– Chúc mừng ngươi, người thứ nhất bị đào thải.
“Bành!”
Cây cối run rẩy, tuyết đọng phía trên ào ào rơi xuống.
Đệ tử Liệt Diễm Tông Luyện Tâm Kỳ tầng năm hai mắt trợn trừng đứng yên tại chỗ, tiếp theo uể oải ngã xuống, quang vinh trở thành người dự thi thứ nhất bị đào thải!