Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 873
Vân Phi Dương thi triển Điệp Lãng đao pháp chém ra đao khí để Hàn Phi Điêu giật mình kinh ngạc.
Bởi vì ẩn chứa thuần nguyên lực cao đến 50 vạn trọng!
– Ngọa tào!
Hắc Ưng công tử trừng to mắt.
Tại Tiểu Thần Giới, bộc phát ra mười vạn trọng thuần nguyên lực đã rất không tầm thường.
Bây giờ.
Mắt thấy có người bộc phát ra 50 vạn trọng, quả nhiên không thể tưởng tượng!
“Hừ.”
Hàn Phi Điêu cười lạnh nói:
– Kẻ này nhất định là võ giả Hư Không cảnh, chỉ hóa Chân Long lực thành thuần nguyên lực mà thôi.
Hắc Ưng công tử nghe vậy, nhất thời tỉnh ngộ.
Đột phá đến Hư Không cảnh, thuần nguyên lực chuyển hóa thành Chân Long lực, mà cũng có thể dựa vào một loại phương pháp nào đó từ Chân Long lực quay lại thuần nguyên lực.
Dưới tình huống bình thường.
Không ai rảnh như vậy chuyển Chân Long lực ngược lại thuần nguyên lực.
Bởi vì bàn về độ tinh khiết và cường độ, Chân Long lực trội hơn thuần nguyên lực.
– Dựa vào.
– Tên này thật hiếm thấy.
– Vậy mà chuyển Chân Long lực thành thuần nguyên lực, chẳng lẽ vì thích trang bức?
Hắc Ưng công tử nói thầm.
Hai người cũng không tin Vân Phi Dương là Luyện Tâm Kỳ, cũng không tin hắn có thể trong giai đoạn này bộc phát ra 50 vạn trọng thuần nguyên lực.
“Hừ.”
Hàn Phi Điêu cười lạnh nói:
– Chỉ là 50 vạn trọng thuần nguyên lực cũng dám bạo phát, thật không biết tự lượng sức!
Khi nói chuyện.
Tay nhấn xuống một cái, tốc độ và lực lượng của đại thủ do Chân Long lực hóa thành lần nữa tăng lên.
Hàn Phi Điêu không chỉ muốn nhẹ nhõm phá mất đao khí, mà cũng muốn nhất chưởng mạt sát đối phương, cướp binh khí hình thù kỳ quái tới tay!
“Hô!”
Cuồng bạo đại thủ tựa như mãnh hổ xuống núi mang theo lực lượng cường thế.
Điệp Lãng đao khí của Vân Phi Dương tuy nhỏ bé nhưng chẳng sợ hãi, kéo lấy đao quang thật dài vượt khó tiến lên!
Từ xa nhìn lại.
Đao khí tựa như thuyền nhỏ tung bay trong biển sắp đối mặt sóng biển ngập trời gào thét mà đến.
Lúc này.
Nếu có cường giả khác ở hiện trường, phản ứng đầu tiên chính là, đao khí tất nhiên sẽ bị tuỳ tiện vỡ nát!
Nhưng.
Khi cả hai tiếp xúc!
Đao khí nhỏ yếu hung hăng vạch phá cự thủ như cây kéo cắt bỏ vải rách, dễ như trở bàn tay!
Hàn Phi Điêu đại biến.
Đại thủ của mình ẩn chứa ba trăm trọng Chân Long lực lại bị 50 Trọng (*) đao khí phá mất?
*: 50 vạn trọng thuần nguyên lực tính ra chỉ bằng 50 trọng Chân Long lực.
– Mẹ ơi!
Hắc Ưng công tử kém chút trừng lòi mắt ra ngoài.
Đột phá đến Luyện Tâm Kỳ, thực lực Vân Phi Dương càng mạnh, chưởng khống Bán Nguyệt Ma Luân càng thành thục.
Tuy chỉ hình thành 50 vạn trọng thuần nguyên lực, nhưng từ Bán Nguyệt Ma Luân chém ra ẩn chứa cường thế tuyệt không thể phán định chuẩn xác.
Nhất đao trảm nát ba trăm trọng Chân Long lực là chứng minh tốt nhất!
“Hô!”
Điệp Lãng đao khí bổ đại thủ vẫn tiếp tục vọt tới!
Một khắc này.
Đao khí không nhỏ bé, không nhỏ yếu!
Trong con ngươi Hàn Phi Điêu bộc lộ ra vẻ nghiêm nghị, nắm tay phải, ngang nhiên đánh đến đao khí.
Lần này ngưng tụ ba trăm năm mươi trọng Chân Long lực, bạo phát mạnh nhất của hắn!
“Hô!”
Cuồng phong gào thét, không khí thấu phát lạnh lùng.
“Bành!!!”
Quyền đầu ngưng tụ Chân Long lực cường thế cuối cùng chạm vào đao khí truyền đến âm thanh đinh tai nhức óc.
Hắc Ưng công tử bị dư uy quấy rối lui lại hơn trượng.
Hắn âm thầm may mắn nói:
– Còn tốt, ở Tuyết Tước Sơn tên này cũng không xuất binh khí, nếu không, mình mọc cánh khó thoát!
“Hưu!”
Đột nhiên, Hàn Phi Điêu bay ra ngoài.
Hắn lùi gấp hơn mười trượng mới ổn định thân thể, hữu chưởng hiện ra vết đao bắt mắt, máu tươi ào ào chảy.
Tuy phá giải đao khí, nhưng vẫn thụ thương!
Hắc Ưng công tử sợ hãi.
“Ba!”
Hàn Phi Điêu phong bế kinh mạch nơi bị thương ngăn cản huyết dịch chảy ra ngoài.
Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, thần sắc ngưng trọng dị thường nói:
– Lấy 50 vạn trọng thuần nguyên lực phá mất ba trăm trọng Chân Long lực, cũng đánh ta bị thương, binh khí này của ngươi chí ít cũng Thiên giai trở lên!
Không hổ là cường giả Khai Khiếu kỳ, trong khoảng thời gian ngắn đã xác định đao khí mạnh như thế bắt nguồn từ binh khí!
Hắc Ưng công tử đại biến.
Tại Tiểu Thần Giới, tối cường binh khí là Thiên giai cực kỳ thưa thớt.
Một người trẻ tuổi lại có Thiên giai binh khí, quá khoa trương a?
– Thiên giai?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Nếu như mình có thể triệt để nắm giữ Bán Nguyệt Ma Luân, xác thực có thể phát huy đến Thiên giai, thậm chí mức độ cao hơn Thiên giai.
Nhưng bây giờ chỉ mạo xưng Địa giai.
Không tệ.
Chí ít có thể nhẹ nhõm đánh thương cường giả Khai Khiếu kỳ tầng một.
– Bằng hữu.
Hàn Phi Điêu chắp tay, hỏi:
– Xin hỏi đại danh?!
Hắn kiêng kị.
Bởi vì tại Tiểu Thần Giới, chỉ siêu nhất lưu gia tộc mới nắm giữ binh khí Thiên giai.
Người này có thể là dòng chính của siêu nhất lưu gia tộc!
Hàn Phi Điêu không có bị binh khí Thiên giai choáng váng đầu óc, ngược lại phân tích thân phận đối phương, vô cùng tỉnh táo.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta gọi Chân Đức Suất.
– Chân Đức Suất?
Đại não Hàn Phi Điêu cấp tốc vận chuyển, thầm nghĩ:
– Kỳ quái, chưa từng nghe qua, siêu nhất lưu thế lực Chân gia.
Nếu như tên này rời khỏi Tuyết Vực nhất định sẽ nghe nói qua.
Bởi vì trong hai tháng, chuyện có quan hệ đến con rể Trầm gia Chân Đức Suất đã điên cuồng truyền ra Tiểu Thần Giới.
– Chưa từng nghe qua?
Vân Phi Dương có chút im lặng.
Ngoại giới hiện tại đã truyền ra, tên này vậy mà chưa từng nghe qua!
Hàn Phi Điêu nói:
– Thật có lỗi, tại hạ kiến thức nông cạn, chưa nghe nói qua đại danh bằng hữu.
Vân Phi Dương hỏi:
– Nghe qua Trầm gia không?
– Trầm gia?
Hàn Phi Điêu đầu tiên mờ mịt, chợt sắc mặt đại biến!
Mặc dù ở Tuyết Vực vắng vẻ, hắn tự nhiên cũng nghe nói qua siêu siêu nhất lưu Trầm gia.
Chẳng lẽ lại.
Người này có quan hệ với Trầm gia?
Nhất định là thế!
Binh khí Thiên giai, siêu nhất lưu gia tộc có, nhưng có thể mang theo cũng chỉ có cao tầng trong gia tộc.
Người này tuổi còn trẻ vậy mà xuất ra Thiên giai binh khí, trừ siêu siêu nhất lưu Trầm gia, còn có gia tộc nào xa hoa như thế!
Nghĩ đến đó.
Hai tay Hàn Phi Điêu hơi run rẩy, trong ánh mắt hiện ra vẻ thật sâu kiêng kị.
Đừng nói siêu siêu nhất lưu Trầm gia, dù thập đại tông môn nhất lưu thế lực hắn cũng không dám đắc tội.
– Bằng hữu!
Hàn Phi Điêu kinh sợ nói:
– Hàn mỗ vừa rồi có nhiều đắc tội, xin hãy tha lỗi.
Hắn hiện tại vô cùng hối hận.
Không nên vì ham 50 ngàn linh thạch đối lập cùng tên này.
Còn tốt.
Sự việc khchưaông có phát triển đến cấp độ vô cùng ác liệt, kịp thời xin lỗi rồi hạ thấp tư thái còn có khả năng cứu vãn.
Có thể vãn hồi hay không thì phải xem Vân Phi Dương.
Bất quá.
Hắc Ưng công tử biết mình giờ quỳ xuống dập đầu cũng không có khả năng cứu vãn.
– Xong.
Hắn hiện tại hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt, trong lòng bi ai nói:
– Tên này vậy mà có dính dấp cùng Trầm gia, hành vi trước đó của mình quả thực muốn chết!”
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương vung Bán Nguyệt Ma Luân, lạnh lùng nói:
– Thừa dịp ta còn chưa tức giận, có bao nhanh, lăn bấy nhanh.
“Hưu!”
Hàn Phi Điêu trong khoảnh khắc biến mất giữa không trung.
Hiện tại hắn hoàn toàn không quan tâm 50 ngàn linh thạch cũng sẽ không để ý Hắc Ưng công tử, chỉ hy vọng có bao nhanh, lăn bấy nhanh!