Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 871
Lôi điện mãnh kích.
Đòn sát thủ của Hắc Ưng công tử.
Huyền Giai cao phẩm vũ kỹ vô cùng cuồng bạo, mà Lôi Chuy được gia trì, uy lực cũng được điệp gia.
Một chùy đánh xuống ngưng tụ lực lượng đạt tới trăm trọng Chân Long lực!
Mà.
Phạm vi cực lớn!
Tuy chủ oanh là Mục Thiến Vũ, nhưng bao phủ cả Vân Phi Dương và Trầm Tiểu Vũ đang nằm trong đống tuyết.
Tình huống ba người tràn ngập nguy hiểm!
Nhưng.
Ở thời điểm này.
Vân Phi Dương ngăn trước mặt Mục Thiến Vũ, cười nói:
– Tiểu tâm can đừng sợ, có ta ở đây không ai có thể thương được nàng!
Nói rất hào khí.
Nhưng Mục Thiến Vũ lại cho rằng tên là kẻ ngu.
Bởi vì một tên Luyện Tâm Kỳ dám đối mặt trăm trọng Chân Long lực, hoàn toàn đi chịu chết.
Mục Thiến Vũ không thể ngồi chờ chết.
Lúc này, có thể sống sót chính là khôi phục thực lực, bộc phát ra át chủ bài của mình!
– Hỗn đản!
Nàng vội nói:
– Không muốn chết, nhanh cho ta giải dược!
Không thể câu thông Chân Long hạch, nàng cho rằng mình bị hạ độc.
– Không chết.
Vân Phi Dương nhếch miệng lên, hiện ra mỉm cười mê người.
Chỉ nhìn hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, như muốn nghênh đón Lôi Chuy đang áp xuống.
Tên này là người điên!
Trong lòng Mục Thiến Vũ nổi lên một tia bi ai.
Trải qua trăm cay nghìn đắng mới tu luyện đến cảnh giới như thế, kết quả lại chết như vậy.
Không cam tâm!
“Hô!”
Lôi Chuy mang theo trăm trọng Chân Long lực từ trên trời giáng xuống.
Lực lượng cường đại kéo theo từng đợt cuồng phong, để từng người bên Tuyết Tước Cung kinh hãi.
Nếu như mình ở trong đó, tuyệt đối bị đánh thành tro!
– Tước lão đại!
Rất nhiều võ giả, trừng muốn rách cả mí mắt la.
Đáng tiếc.
Không ai dám lên.
Mà dù xông lên cũng vô bổ.
Trước loại lực lượng này, lấy thực lực Vũ Thần, Phá Toái cảnh của bọn họ, căn bản không có cách chống cự.
– Công tử uy vũ!
– Công tử uy vũ!
Võ giả Hắc Ưng cốc hoan hô, trong ánh mắt hiện ra sùng bái.
Thấy không.
Đây chính là kết cục khi đắc tội công tử nhà ta!
Đám người nhất trí cho rằng, nam nhân kia và Mục Thiến Vũ chết chắc!
Trên trời dưới đất, không ai có thể cứu bọn hắn!
“Hô!”
Dưới sự chú mục của mọi người, to lớn ánh lôi mang theo lực lượng không gì sánh kịp đánh xuống.
Một khắc này.
Đứng dưới ánh lôi, Vân Phi Dương đang nhấc tay lên nhỏ yếu giống như một con kiến.
Chết đi, chết đi!
Đôi cẩu nam nữ các ngươi!
Trên mặt Hắc Ưng công tử hiện ra vẻ điên cuồng.
“Bành —— “
Tiếng vang bỗng nhiên truyền đến.
Cả tòa Tuyết Tước Sơn chấn động mãnh liệt, tuyết đọng xung quanh nhao nhao đổ sụp.
Loại lực lượng này bạo phát mặc dù không cách nào rung chuyển không gian Tiểu Thần Giới nhưng hình thành uy lực không thể coi thường.
“Ầm ầm!”
Mặt đất chấn động, chậm chạp chưa tiêu.
Võ giả Tuyết Tước Cung, gian nan ổn định thân thể, bi thương nhìn về phía Lôi Chuy oanh kích.
Sau một khắc.
Đám người ngốc trệ.
Bởi vì nam tử kia đứng ngạo nghễ tại chỗ, một cái tay nâng Lôi Chuy.
Ánh lôi và cuồng phong gào thét để tóc hắn loạn vũ, hiển lộ ra gương mặt đang mỉm cười.
Gương mặt này rất đẹp trai, lộ ra một cỗ kiệt ngao bất thuần!
Võ giả Tuyết Tước Cung trợn mắt líu lưỡi.
Ánh mắt Mục Thiến Vũ tránh sau lưng Vân Phi Dương cũng lóe ra vẻ khó tin.
Nàng cho rằng mình sẽ chết.
Nhưng kết quả không chỉ bình yên vô sự còn sống, đứng sau lưng tên kia, thậm chí không bị cuồng bạo ánh lôi lộng hành quấy rối!
Mục Thiến Vũ ngơ ngác nói.
– Ta ta có phải đang nằm mơ?
Võ giả Luyện Tâm Kỳ vững vàng tiếp được Lôi Chuy trăm trọng Chân Long lực, một chút việc cũng không có, còn có thể cười được.
Đừng nói nàng!
Đổi lại người có cảnh giới cao hơn cũng sẽ bị chấn kinh, nghĩ rằng mình đang nằm mơ!
Một trăm trọng Chân Long lực bị một tên Luyện Tâm Kỳ tiếp được dễ như trở bàn tay, thực quá kinh hãi thế tục!
Lúc này.
Kinh hãi nhất không ai qua được Hắc Ưng công tử.
Phải biết.
Hắn son sắt cho rằng, một chùy này sẽ oanh sát đôi cẩu nam nữ trước mặt.
Kết quả, cọng lông tơ của người ta cũng không bị mất!
– Không có khả năng!
Hắc Ưng công tử đứng giữa không trung, khó tin nói:
– Hắn không thể đỡ được!
Dù phủ nhận như thế nào.
Sự thật chính là Vân Phi Dương tiếp được đòn tấn công.
Mà.
Hắn không chỉ có tiếp được!
Hắn còn muốn hấp thu toàn bộ Lôi thuộc tính ngưng tụ trong Lôi Chuy!
“Hô!”
Nguyên niệm Vân Phi Dương điên cuồng thi triển bao khỏa Lôi Chuy, điên cuồng dẫn dắt nó vào Lôi thuộc tính trong cơ thể.
“Ha ha ha!”
Hắc Ưng công tử cười to nói:
– Dám thu lấy Lôi thuộc tính của ta, ngươi đang tìm chết!!
Võ giả ngưng tụ thuộc tính độc hữu.
Dưới tình huống bình thường.
Một khi ngoại nhân thu lấy, hậu quả sẽ là sinh ra bài xích lực, cuối cùng bạo thể bỏ mình.
Đáng tiếc.
Vân Phi Dương ngoại lệ.
Hắn nắm giữ Nghịch Thiên Quyết, dù thuộc tính gì, chỉ cần hấp thu luyện hóa thì có thể biến thành của mình.
Mảnh đất thí luyện, không kiêng nể gì hấp thu Ma khí của Ma Linh Tộc là ví dụ tốt nhất.
Huống hồ.
Tại Cửu Long Cấm Trận, trải qua Lôi Long thí luyện.
Hắn đã nắm giữ Lôi hệ, mặc dù không có Nghịch Thiên Quyết cũng có thể trực tiếp thu lấy!
Thực ra.
Vân Phi Dương dễ như trở bàn tay chống được trăm trọng Chân Long lực cũng vì trải qua Lôi Long thí luyện.
Nếu như đổi lại trước kia.
Không có trải qua Cửu Long Cấm Trận lịch luyện, dù nắm giữ một trăm vạn trọng thuần nguyên lực cũng không cách nào chống được trăm trọng Chân Long lực.
Nói đơn giản.
Sau khi lịch luyện Cửu Long Cấm Trận, Lôi hệ của Vân Phi Dương biến chất.
Lôi hệ võ giả giống như Hắc Ưng công tử, chỉ cần lực lượng không tuyệt đối áp chế, rất khó rung chuyển Lôi hệ thuộc tính của hắn!
Tương tự.
Võ giả Chân Long kỳ Hỏa hệ, Băng hệ, cũng rất khó đi đánh sấp Vân Phi Dương trải qua Hỏa Long, Băng Long thí luyện!
Đây không phải vô địch.
Đây là thuộc tính giống nhau.
Nếu như Hắc Ưng công tử từ bỏ Lôi hệ mình lấy làm tự hào, đổi thành Chân Long lực đơn thuần nhất.
Vân Phi Dương có chảnh cún cũng không dám ngạnh kháng trăm trọng, chỉ có thể xám xịt chạy trốn!
Trong chớp mắt.
Lôi thuộc tính có thể so với trăm trọng Chân Long lực bị Vân Phi Dương thu hết, tí xíu cũng không dư ra ngoài!
Ý thức được thuộc tính mình bị thôn phệ toàn bộ mà tên kia không có bạo thể, Hắc Ưng công tử ngây ngốc lơ lửng giữa không trung.
“A!”
Hắn phẫn nộ giơ lên Lôi Chuy, không tin tà giận dữ hét:
– Chết đi cho bổn công tử!
“Hô!”
Lại thêm một chùy ẩn chứa trăm trong Chân Long lực!
Đáng tiếc tên này vẫn như cũ ngưng tụ Lôi thuộc tính, không những không cách nào thương tổn Vân Phi Dương, còn cho hắn thuốc bổ!
“Ba!”
Vân Phi Dương nâng Lôi Chuy.
Trong khoảnh khắc, thu lấy sạch sẽ, trong con ngươi lóe ra phấn khởi, bởi vì thu lấy hai lần trăm trọng Lôi thuộc tính, hắn cảm thấy có đột phá dấu hiệu!
“Haha!”
Vân Phi Dương cười to nói:
– Đến đây, đến oanh lão tử nào!
– Tên này
Vẻ mặt Mục Thiến Vũ nghiêm túc, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ bản thể là Lôi nên mới có thể nuốt sống lôi điện!?
Lôi điện trăm trọng Chân Long lực oanh tạc hai lần đều bị Vân Phi Dương tuỳ tiện hóa giải hấp thu.
Hắc Ưng công tử triệt để sụp đổ.
Hắn hoảng sợ nói:
– Yêu quái, đây là yêu quái!
“Xoát!”
Thi triển thân pháp hướng về nơi xa chạy trốn.
Một yêu quái không nhìn ánh lôi trăm trọng Chân Long lực, sau đó thu lấy sạch sẽ trong khoảnh khắc để hắn sinh ra cảm giác sợ hãi trước đó chưa từng có!
– Tạp chủng.
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
– Ngươi không thoát!
“Xoát!”
Hắn nay lên cực tốc đuổi theo.
Một khắc này, trong mắt Vân Phi Dương, Hắc Ưng công tử nắm giữ Lôi thuộc tính là vật bổ.
Nếu thu hết toàn bộ Chân Long hạch trong cơ thể hắn, khẳng định sẽ đề bạt cảnh giới!
Nhưng.
Vân Phi Dương đột nhiên bay lên cũng lấy tốc độ cực nhanh độ đuổi theo đã chấn kinh Mục Thiến Vũ.
Nàng xoa xoa hai mắt, sụp đổ nói:
– Luyện Luyện Tâm Kỳ biết bay?