Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 835
Dược tài Hoàng giai cấp thấp nhất như Dung Nguyên Thảo khắp nơi có thể thấy được trong rừng sâu núi thẳm trải rộng hung thú.
Vân Phi Dương mang theo Yến Sơn Tuyết, từ Tây Lâm thành đi ra ba ngày đã đào không ít.
– Đúng rồi.
Sau khi thu mấy chục gốc Dung Nguyên Thảo vào Phi Dương đại lục, hắn vỗ trán.
– Vì cái gì không đi trồng đây?
Dung Nguyên Thảo là hạ cấp dược tài của Tiểu Thần Giới.
Sức sinh sản rất mạnh.
Nếu có thể vun trồng trong Phi Dương đại lục, dựa vào bốn lần thời gian thì không cần hối hả ngược xuôi đi thu thập nữa.
Vân Phi Dương nói ý nghĩ của mình cho Liễu Nhu nghe.
– Có thể.
Liễu Nhu nói:
– Bất quá, thuộc tính của Phi Dương đại lục là thuần linh lực, mặc dù có thể uẩn dục Dung Nguyên Thảo, hiệu quả cũng kém xa Tiểu Thần Giới.
– Đúng thế.
Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng.
Tuy Phi Dương đại lục có Ma khí so với thuần nguyên lực, nhưng thuộc tính cho nhân loại hấp thu vẫn quá yếu.
Dựa vào hơn mười khỏa Linh Mẫu Thạch để thuộc tính thuế biến, chỉ sợ cần một đoạn thời gian rất dài.
– Sư tỷ.
Vân Phi Dương nói:
– Có biện pháp nào nhanh chóng để phương thiên địa này tăng lên thuần nguyên lực không?
– Có.
Liễu Nhu đáp.
Vân Phi Dương vui vẻ, hỏi:
– Biện pháp gì?
Liễu Nhu nói:
– Lấy Linh Mẫu Thạch làm mắt trận, bố trí trận pháp uẩn dục thuần nguyên lực.
Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái.
– Thế giới của ta lớn như vậy, cần bao nhiêu Linh Mẫu Thạch để làm mắt trận?
Liễu Nhu bĩu môi.
– Ngươi còn muốn để thuần nguyên lực tràn ngập Phi Dương đại lục à?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Hắn như hiểu rõ, nói:
– Sư tỷ, ý tỷ là trước bố trí một trận pháp thuần nguyên lực để một vài khu vực nắm giữ thuần nguyên lực?
– Thông minh.
Liễu Nhu cười khen.
Vân Phi Dương nâng cằm suy nghĩ.
– Chủ ý này không tệ.
– Sư đệ.
Liễu Nhu nói:
– Ta có thể bố trí ra một đại trận thuần nguyên lực bao phủ phạm vi trăm dặm, nhưng cần 20 khỏa Linh Mẫu Thạch.
Vân Phi Dương khổ sở nói:
– Ta hiện tại mới có mười hai khỏa.
Liễu Nhu nói:
– Đi Tiểu Thần Giới tìm nha.
– Nói nhẹ nhõm lắm, tìm mới khó.
Không tính mười khỏa trong thạch quan Diệp Khai Hoa Lạc, hắn mấy năm như cũng mới tìm được hai khỏa!
Liễu Nhu nói:
– Tiểu Thần Giới khẳng định có loại hình như phòng đấu giá, ngươi vào các thành trì hỏi thăm một chút có lẽ sẽ có đấu giá.
Vân Phi Dương vỗ đầu một cái.
– Đúng thế, sao ta lại không nghĩ tới!
Cao đẳng vị diện như Tiểu Thần Giới cũng có bán đấu giá, đồ bán bên trong có thể nói muôn hình muôn vẻ.
Mà có thể có rất nhiều bảo vật chưa hẳn mua được trên thị trường.
Muốn tìm thêm tám khỏa Linh Mẫu Thạch, phương pháp mau lẹ nhất là đi phòng bán đấu giá!
Vân Phi Dương quyết định đi nhìn xem.
Nhưng trên đường vẫn không quên một bên thu thập Dung Nguyên Thảo, một bên luyện chế siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
Thu thập một phần dược tài tương đương với kiếm lời ba trăm linh thạch, loại chuyện tốt này, hắn khẳng định không ngại mệt mỏi.
– Sư muội.
Vân Phi Dương nói:
– Muội biết thành trì nào có phòng đấu giá không?
– Phòng đấu giá?
Yến Sơn Tuyết hơi trầm ngâm, nói:
– Ngoài ngàn dặm có một Thanh Anh Thành, quy mô không khác gì Tây Lâm thành, chắc sẽ có.
– Ngàn dặm?
Vân Phi Dương nỉ non.
– Cũng không tính quá xa.
Yến Sơn Tuyết còn cười nói:
– Ngươi là tính đi phòng đấu giá tiêu phí?
“Ai.”
Vân Phi Dương lộ vẻ sầu mi khổ kiếm, nói:
– Linh thạch quá nhiều, muốn tìm một chỗ chi tiêu.
Câu nói này rõ ràng mang tính chất khoe mẽ!
Yến Sơn Tuyết cười nói:
– Ta khuyên ngươi vẫn đừng nên đi.
– Tại sao?
– Theo ta được biết, yêu cầu thấp nhất khi tiến vào phòng đấu giá là phải có một trăm vạn linh thạch.
– Nhiều như vậy?
Vân Phi Dương trợn mắt.
Khí thế ta đây rất giàu có vừa rồi không còn sót lại chút gì.
Phi Dương đại lục cất giữ linh thạch cũng chỉ hơn 400 ngàn, khoảng cách đến 100 vạn còn kém xa lắm.
– Không quan trọng.
Vân Phi Dương cười nói:
– Một trăm vạn mà thôi.
Hiện tại không có, không có nghĩa về sau không, dù sao, có thể tùy thời luyện chế siêu cấp Hồi Nguyên Đan, tùy thời buôn bán!
– Các ngươi nghe nói gì chưa?
– Trên chợ có người buôn bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan, hiệu quả cực mạnh?
– Ta mới mua xong mấy bình!
– Mọi người nhanh đi mua, đi trễ sẽ không còn hàng!
Trong một thành trì nào đó, rất nhiều võ giả chen chúc đi vào khu chợ.
Chỉ một lát.
Ngàn bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan đã được bán hết.
– Kết thúc công việc.
Trung niên nhân buôn bán đan dược khiên cái bàn tiêu sái rời đi.
Hiển nhiên, đây cũng là Vân Phi Dương.
Trước khi hắn tiến vào thành trì đã đổi một gương mặt, tên cũng đổi thành Vũ Ngân Suất, ý chỉ ta rất đẹp trai.
– Đứng lại!
Vừa đi ra chợ, đằng sau truyền đến tiếng quát.
Vân Phi Dương quay đầu, chỉ thấy nam tử mập mạp một mặc áo dài, mang theo một đám thủ hạ xông lại.
Nam tử mập mạp là chưởng quỹ Đan Phường.
Hắn tại vài ngày trước đã nhận bức họa của Lê trưởng lão phái, biết được sự việc của Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
Mặc dù Vũ Ngân Suất này không giống Chân Suất trong bức họa, nhưng vẫn buôn bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan, khẳng định có liên quan với nhau!
Hắn trước thiên lý truyền âm cho Lê trưởng lão, sau đó dẫn người đuổi theo.
– Làm gì?
Vân Phi Dương ngừng chân, mỉm cười hỏi.
Đan Phường chưởng quỹ chắp tay, nói:
– Vị bằng hữu này, ta chính là chưởng quỹ Đan Phường, không biết bây giờ có rảnh tiến về tiểu điếm một lần?
Mặt ngoài rất khách khí, nhưng một đám thủ hạ đã vây quanh.
Vân Phi Dương xem thường.
Hắn thấy, thực lực bọn này chỉ đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, mình một người đủ để nhẹ nhõm giải quyết.
Hắn cười hỏi:
– Đi Đan Phường làm gì?
Đan Phường chưởng quỹ nói:
– Bằng hữu buôn bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan rất thần kỳ, chúng ta có thể nói chuyện một phen, nhìn có thể hợp tác hay không.
Nói những lời này đơn giản cũng chỉ để ổn định đối phương, chờ Lê trưởng lão chạy đến.
Vân Phi Dương cười nói:
– Có thể hợp tác cùng Đan Phường, không tệ.
– Mời.
Đan Phường chưởng quỹ ra tư thế mơi.
Vân Phi Dương nghênh ngang đi đến Đan Phường, khóe miệng hơi hơi giơ lên, hiện ra một tia mỉm cười rất cổ quái.
“Phù phù.”
Bên trong đan Phường, tên Phá Toái cảnh đại viên mãn sau cùng ngã xuống đất bất tỉnh đi.
– Đừng trách ta.
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:
– Là các ngươi mời ta tới.
Chưởng quỹ sớm bất tỉnh sẽ không nghĩ tới, dẫn tên này đến Đan Phường chính là dẫn sói vào nhà!
“Xoát xoát!”
Vân Phi Dương thi triển nguyên niệm, không chút khách khí lấy hết đan dược trên giá thuốc đưa vào Phi Dương đại lục.
Nửa canh giờ sau.
Lê trưởng lão và mấy tên cường giả Hư Không cảnh chạy tới.
Khi bọn hắn tiến vào Đan Phường, mắt thấy chưởng quỹ và đám thủ hạ ngã trên mặt đất, giá thuốc trong tiệm trống rỗng, thần sắc đột nhiên ngốc trệ.
– Đáng giận!
– Là ai làm!
Mấy tên Hư Không cảnh cường giả phẫn nộ không thôi.
Đan Tông mở Đan Phường có lịch sử rất lâu đời, hôm nay còn lần đầu tiên bị đánh cướp!
Lê trưởng lão lãnh đạm nói:
– Nhất định là thủ đoạn của gia hỏa gọi Vũ Ngân Suất kia!