Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 818
Ngoài thành hiện ra lệ khí bàng bạc khiến Thôi An Trác giật mình nghĩ thầm, đừng nói có hung thú cường đại xuất hiện nghe?
Khi hắn thấy rõ một tử phát nam tử bay đến, theo khí tức bạo phát trên người thì càng thêm khó hiểu.
Một nhân loại sao phát ra khí tức cùng tương tự hung thú thế?
Thôi An Trác không nghĩ đến tử phát nam tử đột nhiên xuất hiện lại là một trong Thần thú của Thần Giới.
– Cặn bã!
Thao Thiết xông lại, đấm ra một quyền, phẫn nộ quát:
– Ăn bản Vương một quyền!
Sau lưng hắn hiện ra bản thể thú hình, mặc dù có chút mơ hồ nhưng dị thường khiếp người.
– Đây là vũ kỹ?
Mấy tên Hư Không cảnh cường giả ở hiện trường tưởng lầm thành một loại vũ kỹ nào đó khi thấy bản thể phía sau Thao Thế.
– Khí thế mặc dù dọa người, nhưng lại không có lực lượng cường đại bạo phát, kẻ này dám liều mạng cùng Thôi gia chủ, chắc phải chết.
Mấy tên Hư Không cảnh cường giả cười rộ lên.
Thao Thiết cũng không phải võ giả, cũng không tu luyện võ đạo, trừ bộc phát lệ khí đặc biệt quanh thân ra ngoài cũng không có bộc lộ thuần nguyên lực.
Rất dễ bị người nghĩ lầm hắn không có thực lực gì.
Thao Thiết không có thuần nguyên lực nhưng trong thân thể ngưng tụ thú lực thuần túy nhất, không đánh trên thân mục tiêu, rất khó khiến người ta phán đoán ra uy lực.
– Không biết sống chết!
Thôi An Trác cười lạnh một tiếng xem thường, cũng song quyền vung lên, đón lấy đột kích của đối phương.
Cuối cùng.
Hai người đối bính một quyền.
“Oanh!”
Âm thanh quyền và quyền va vào nhau vang lên đinh tai nhức óc, dư uy bạo phát trong nháy mắt chấn vỡ bàn đá trên đường phố, phòng ốc sụp đổ!
“Đăng đăng đăng!”
Thôi An Trác liên tục lùi gấp, mỗi khi lui một bước, mặt đất dưới chân đều lõm xuống, cho đến khi lui hơn hai mươi bước mới đứng vững thân thể.
Thao Thiết trái lại, đứng yên tại chỗ, lạnh lẽo âm u cười nói:
– Cặn bã.
“Oa!”
Thôi An Trác phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên bị thương.
Vân Đại Tiện Thần mừng thầm.
Quả nhiên, Thao Thiết ăn linh thạch lâu như vậy không để mình thất vọng, là một tay chân rất không tệ.
Hư Không cảnh cường giả đang xem chiến sợ hãi.
Chân Long kỳ tầng bảy như Thôi gia chủ dạng lại bị một quyền đánh thổ huyết, chẳng lẽ, tu vi tử phát nam tử đã đạt tới tầng chín, hoặc bước vào Khai Khiếu kỳ?
Mà đối phương vẻn vẹn chỉ là bảo tiêu của người áo đen?
“Xoát!”
Mấy tên Hư Không cảnh cường giả cùng nhau nhìn về phía Vân Đại Tiện Thần, âm thầm suy đoán, người này có bảo tiêu cấp bậc như thế, sợ rằng thân phận không tầm thường.
Thôi An Trác bị thương cũng ý thức được điểm này, hắn xóa đi vết máu trên khóe miệng, hỏi:
– Các hạ là ai?
Vân Đại Tiện Thần cười đáp:
– Ta không nói cho ngươi biết.
Nói rồi ra lệnh:
– Bảo tiêu, đánh tên này đến khi nào phục thì thôi cho ta!
“Xoát!”
Vì linh thạch, Thao Thiết vẫn rất có tinh thần chuyên nghiệp, hắn bước ra một bước đập tới Thôi An Trác.
Thôi An Trác vốn bị thương, đâu thể nào ngăn cản được, vẻn vẹn mấy chiêu đã bị Thao Thiết đánh liên tục bại lui.
– Các ngươi còn chờ gì nữa!
Hắn quay qua quát to với đám cường giả Hư Không cảnh đang vây xem.
– Lên hết cho ta!
Vô Song thành có quy định, nếu có võ giả đến nội thành nháo sự, các đại gia tộc sẽ liên thủ, cùng chung mối thù.
– Lên!
“Xoát xoát!”
Sáu tên cường giả Hư Không cảnh bay tới, không chút do dự tấn công Thao Thiết.
– Một đám cặn bã!
Thao Thiết đứng trên đường phố, song quyền vung lên hình thành hai cỗ khí lưu to lớn cuốn về phía sáu tên Hư Không cảnh.
– Không tốt!
Mọi người kinh hãi, vội vàng lui lại, tuy gian nan tránh được nhưng sáu đạo khí lưu đánh hư không ít kiến trúc trong nội thành.
Chiến đấu cấp bậc này đánh nát thành trì cũng là việc bình thường.
Sáu tên cường giả Hư Không cảnh phẫn nộ, sau đó tản ra, từ các phương tiến lên, hình thành thế bao vây.
“Hừ.”
Thao Thiết thờ ơ, ngạo nghễ nói:
– Một đám cá nhỏ, hôm nay bản Vương để các ngươi kiến thức một chút, cái gì gọi là lực lượng không thể vượt qua!
“Xoát!”
Hắn khom lưng, song quyền chầm chậm mở ra rồi bỗng nhiên nắm chặt, trong thân thể dàn hiện ra lực lượng cường đại.
– Hửm?
Vân Đại Tiện Thần nhíu mày.
Hắn có thể cảm giác khí tức quanh người tên này đang không ngừng mạnh lên, tiếp theo sợ rằng sẽ bộc phát ra chiêu thức rất mạnh.
Thực sự là thế.
Vân Đại Tiện Thần sẽ không lý giải được biệt khuất và bi thương của Thao Thiết khi trước phong quang vô hạn thức tỉnh nhưng sau đó bị Cuồng Nhân Cốc võ giả cuồng loạn là như thế nào đâu.
Ngày hôm nay hắn nhất định phải bạo phát, dùng thực lực để chứng minh mình là Thần thú!
“A!”
Thao Thiết phẫn nộ quát to, con ngươi hẹp dài bộc lộ ra hào quang đỏ chót, nhìn qua cực kỳ âm u.
Sau lưng hiện ra hư ảnh rất rõ ràng rồi dần dần biến lớn.
– Đây là…
– Hung thú?!
Nội thành võ giả thấy thế, không khỏi sợ hãi.
Bọn người Thôi An Trác càng trợn mắt hốc mồm, nghĩ thầm, chẳng lẽ người này thi triển là vũ kỹ hóa Thú hình có cấp bậc Địa giai trở lên?
Đột nhiên.
Song quyền Thao Thiết bỗng nhiên gõ đập vào hư không, từng vết rách xuất hiện, nha lít nhít giống như lít mạng nhện.
– Trời ơi?
Vân Đại Tiện Thần trừng to hai mắt.
Một quyền đi xuống đánh nát không gian bích lũy của Tiểu Thần Giới, quả thật phi thường trâu bò!
Thôi An Trác cùng sáu tên cường giả Hư Không cảnh thấy một màn này cũng bị dọa đái ra quần.
Một quyền rung chuyển không gian, thực lực người này tuyệt đối từ Hóa Thần cảnh trở lên a!
– Má ơi!
– Hắn đến cùng là ai?!
Võ giả bên trong Vô Song thành nhìn lấy giữa không trung không ngừng sinh ra vết rách, trong ánh mắt hiện ra vẻ kinh hãi.
Không hề nghi ngờ.
Một quyền của Thao Thiết khiến tất cả chấn kinh.
“Haha!”
Nhưng vào lúc này, hắn ngửa đầu cười to, khí thôn sơn hà nói:
– Nát cho bản Vương!
“Bành —— “
Lần nữa vung ra một quyền.
Không gian vỡ tan nhất thời không chịu nổi gánh nặng, xoát xoát nứt toác, dòng chảy không gian lạnh lùng gào thét mà ra.
“Vù vù!”
Phòng ốc xung quanh bị xoắn nát, bị cường đại hấp lực hút vào vết nứt không gian.
Thôi An Trác và sáu tên cường giả Hư Không cảnh bị dọa xanh mặt, nhanh chóng lùi gấp về sau.
Lấy cảnh giới và thực lực của bọn họ, một khi bị cuốn vào vết nứt không gian, kết cục chỉ có một, thịt nát xương tan.
– Ngọa tào.
Vân Đại Tiện Thần âm thầm líu lưỡi.
– Tên này có chút mãnh liệt a.
Yến Sơn Tuyết ngoài thành, mắt hạnh cũng trừng trừng.
Nàng khó tin nói:
– Không nghĩ tới, gia hỏa yếu đuối này mạnh như vậy, khó trách đi làm bảo tiêu.
Thao Thiết cho Yến Sơn Tuyết cảm giác là một gia hỏa vì linh thạch, có thể từ bỏ hết thảy tôn nghiêm, không nghĩ tới đối phương thâm tàng bất lộ!
Không gian vỡ vụn, chỉ tiếp tục được một lát, rất nhanh, từng vết rách bị san lắp, lạnh lùng khí lưu dần suy giảm.
Thao Thiết rất khó chịu.
Nếu như thực lực mình triệt để khôi phục, một quyền đi xuống, nhất định có thể để không gian của vị diện hạ đẳng này vỡ vụn vĩnh viễn.
Sau khi bọn người Thôi An Trác tránh được vẫn còn chưa tỉnh hồn đứng giữa không trung, trong ánh mắt lộ sự kiêng kị khi nhìn về phía Thao Thiết.
Bọn họ thật bị dọa sợ!