Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 817
Hạ nhân hô to một tiếng kinh động tất cả cường giả đến chúc mừng ở hiện trường.
Bọn họ nhao nhao phóng thích nguyên niệm, rất nhanh đã phát hiện Vân Đại Tiện Thần đang cưỡng ép Phương Tuấn Kiệt ngoài cửa thành.
– Ha ha, người này là ai nha, dám cưỡng ép công tử nhà họ Phương ở Vô Song thành.
– Cảnh giới người này giống như chỉ là Thối Cốt Kỳ, can đảm lắm.
Mọi người lắc đầu.
Hắc y nhân thần thần bí bí dám bắt cóc tân lang trong ngày vui của Phương gia, nhất định sẽ gặp bi kịch.
Không nói Phương Văn Hầu, nói cha nuôi Phương Tuấn Kiệt – Thôi An Trác, khẳng định cũng không thể tha cho hắn.
Quả nhiên như vậy.
Thôi An Trác phẫn nộ vỗ bàn, mục quang lãnh lệ quát:
– Dám cưỡng ép con nuôi ta, muốn chết!
“Xoát!”
Vừa dứt lời đã biến mất trong đại sảnh, mà Phương Văn Hầu theo sát phía sau.
– Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt.
Rất nhiều người đuổi theo.
Cửa thành.
Vân Đại Tiện Thần đang khống chế Phương Tuấn Kiệt đi từng bước một đột nhiên cảm giác phía trước bộc phát ra khí tức cường đại.
– Thật mạnh.
Hắn ngạc nhiên nói:
– Chí ít cũng phải là Chân Long kỳ tầng sáu tầng bảy!
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, Thôi An Trác bay tới, hắn ngừng chân giữa không trung, sát khí đằng đằng quát to:
– Tiểu tử, thả Tuấn Kiệt ra!
Thanh âm hùng hậu ẩn chứa khí tức để tâm thần dân chúng vây xem và Phương gia võ giả rung động.
Vân Đại Tiện Thần ngược lại không có dị thường, nhưng mà rõ ràng, người này thực lực rất mạnh, mình khẳng định không phải đối thủ!
Chỉ là.
Nếu như hắn muốn chạy, đối cũng đuổi không kịp.
Vân Đại Tiện Thần trải qua chín lần Thối Cốt được thêm một cái năng khiếu, chính là chạy rất nhanh!
Có lực lượng này.
Mặc dù đối mặt với Thôi An Trác Chân Long kỳ tầng bảy, Vân Đại Tiện Thần cũng đứng thẳng lưng, nói:
– Thả hắn có thể, giao ra 100 ngàn linh thạch.
Bắt cóc Phương Tuấn Kiệt chỉ vì linh thạch, nếu như đối phương có thể thống khoái giao ra, như vậy, hắn cũng không để đôi bên quá khó xử.
Há miệng đã đòi 100 ngàn?
Ai mà giao cho hắn.
Phương Văn Hầu vừa chạy tới đứng giữa không trung, phẫn nộ quát:
– Dám ở Vô Song thành đòi tiền, thật sự không biết sống chết!
Ngọa tào.
Lại tới một Hư Không cảnh? Vân Đại Tiện Thần thầm nói:
– Xem ra, linh thạch không dễ kiếm.
“Xoát xoát!”
Nhưng vào lúc này, mấy cường giả Hư Không cảnh khác bay tới từ nội thành, bọn họ đứng phía xa, hứng thú xem náo nhiệt.
Đến lừa bịp Phương gia, quả thật hiếm thấy, hoặc não tử người nọ có vấn đề, hoặc đi tìm đường chết.
Nội thành võ giả và bách tính cũng cho rằng như vậy.
– Không cho linh thạch cũng được.
Vân Đại Tiện Thần thỏa hiệp nói:
– Chỉ cần ngươi Phương Gia đồng ý cho hắn và Hạ Mộng Thần giải trừ hôn ước, cũng không làm khó Hạ gia, ta sẽ thả người.
Hạ Mộng Thần ngồi trong kiệu hoa nao nao, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ mừng rỡ.
Nàng yêu tha thiết Vân Phi Dương, nhưng cũng biết sự việc đến một bước này, nhất định phải gả cho Phương Tuấn Kiệt, nếu không, Hạ gia sẽ có họa diệt môn.
Nếu như.
Lời vị tiền bối này nói được Phương gia đồng ý, mình khôi phục tự do, Hạ gia cũng không có nguy hiểm thì có thể cùng người yêu song túc song phi.
Phương gia đồng ý?
Hạ Mộng Thần nghĩ quá đơn giản.
Một gia tộc quan tâm nhất là gì? Là mặt mũi!
Định xong hôn ước, lại đúng ngày thành thân, nếu như giải trừ há không làm trò hề cho thiên hạ, mà Phương gia về sau làm thế nào lăn lộn ở Vô Song thành!
Yêu cầu này của Vân Đại Tiện Thần còn nghiêm trọng hơn đòi 100 ngàn linh thạch nữa.
– Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Phương Văn Hầu không thể nhịn được nữa, đột nhiên xông lại, hắn có tự tin có thể đoạt lại nhi tử rồi đánh giết tên hắc bào nam tử này.
Vân Đại Tiện Thần bắt được cử động của hắn, giẫm thân pháp né tránh, nhấc Phương Tuấn Kiệt lên.
Lãnh đạm nói:
– Lão thất phu, ngươi làm loạn, nhi tử ngươi sẽ đi theo ông bà ngay.
“Hừ.”
Đột nhiên, Thôi An Trác lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, thôi cuồng!
“Vù vù!”
Trong khoảnh khắc, lực lượng cuồn cuộn bàng bạc từ giữa không trung gào thét, trong nháy mắt đã bao trùm Vân Đại Tiện Thần, lực trói buộc khủng bố bắt đầu áp xuống!
Đây là áp chế của Hư Không cảnh, là tuyệt đối áp chế của cường giả tại đối với người yếu.
– Không hổ là cường giả Chân Long kỳ tầng bảy, uy áp như thế, dù cho là ta cũng rất khó chống lại.
Võ giả đứng phía xa cảm nhận được uy áp, thần sắc đều trở nên nghiêm nghị.
– Tiểu tử kia chỉ có tu vi Thối Cốt Kỳ, bị uy áp mạnh mẽ như thế trói buộc, chỉ sợ kinh mạch và ngũ tạng lục phủ trong thân thể đã hoàn toàn tan vỡ.
– Khẳng định.
– Cũng không biết, hắn lấy dũng khí ở đâu mà dám đến Vô Song thành đòi linh thạch không biết.
Mọi người nghị luận, mà Phương Văn Hầu còn lo lắng nói:
– Thôi lão ca, nhi tử ta…
– Yên tâm.
Thôi An Trác tự tin nói:
– Uy áp của ta chỉ nhằm vào tiểu tử kia, Tuấn Kiệt không bị ảnh hưởng.
Phương Văn Hầu nghe vậy, nhất thời yên tâm, nhìn về phía hắc y nhân đang bị trói buộc, cười lạnh nói:
– Thật sự là gia hỏa không biết sống chết.
“Xoát!”
Hắn rơi xuống, từng bước một đi qua, trong con ngươi hiện ra sát cơ.
– Cha…
Phương Tuấn Kiệt yếu ớt nói:
– Nhanh…nhanh cứu con.
Mặc dù biết người áo đen bị uy áp cha nuôi trói buộc không thể động đậy, nhưng vẫn sợ có gì ngoài ý muốn, hy vọng nhanh chóng thoát thân.
Phương Văn Hầu đi tới, hắn nhẹ nhàng kéo một cái, kéo nhi tử trở về, sau đó ngưng tụ nhất Long chi lực đánh phía Vân Đại Tiện Thần.
– Muốn chết.
– Phương gia chủ rất tức giận, người này chắc bị oanh máu thịt be bét.
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
– Tiền bối…
Vân Phi Dương bên trong kiệu hoa nắm quyền.
Nhưng.
Vào lúc này, Vân Đại Tiện Thần đang bị trói buộc đột nhiên giơ tay lên, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chế trụ trên mạch đập tay phải của Phương Văn Hầu.
Khí Mạch bị phong.
Nhất Long chi lực của Phương Văn Hầu nhất thời tán loạn.
“Xoát!”
Vân Phi Dương trở tay chế trụ, một tay khác bóp cổ hắn, khóe môi nhếch lên mỉm cười.
Phương Tuấn Kiệt đứng gần mộng bức.
Hắn chỉ cảm thấy một trận gió thổi tới, định mắt nhìn lại đã phát hiện phụ thân đã bị đối phương cưỡng ép.
Vân Đại Tiện Thần bắt giữ Phương gia Gia chủ, tốc độ ánh sáng, nhanh đến cực hạn.
Thôi An Trác ý thức được không ổn, hoảng sợ nói:
– Ngươi…ngươi không có bị trói buộc?
– Thật có lỗi.
Vân Đại Tiện Thần cưỡng ép Phương Văn Hầu, cười nói:
– Uy áp của ngươi còn chưa đủ gãi ngứa lão tử.
Đây là lời nói thật.
Lấy linh hồn lực cường đại của hiện tại hắn, uy áp Hư Không cảnh Chân Long kỳ căn bản không có hiệu quả.
Vừa rồi sở dĩ bất động chỉ vì thả cá nhỏ, bắt cá lớn!
– Lão thất phu.
Vân Đại Tiện Thần bóp chặt khí mạch Phương Văn Hầu, nói:
– Muốn bảo mệnh, giao ra 200 ngàn linh thạch.
“Hô!”
Đột nhiên, Thôi An Trác cực tốc vọt tới, tay phải vung lên, ngưng tụ mười trọng Chân Long Lực!
Mười trọng Chân Long lực có thể so với mười vạn trọng thuần nguyên lực!
Cỗ lực lượng này phi thường mạnh, nhưng Vân Phi Dương lại không bối rối, hắn lạnh nhạt nói:
– Bảo tiêu, đến lượt ngươi ra sân!
“Hô —— “
Vừa dứt lời, cửa thành hiện ra lệ khí khủng bố, một đạo hắc ảnh bay đến.
“Cặn bã!”
Thao Thiết khí thế ngập trời mà đến, vung tay lên, sau lưng hiện ra hư ảnh thú hình nguyên thủy của hắn, cũng cả giận nói:
– Ăn bản Vương một quyền!