Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 805
Chắc chắn rằng, đoạn thời gian tiếp theo, võ giả bên trong Cuồng Nhân Cốc sẽ vẫn còn bị rung động.
Bọn họ đang suy nghĩ.
Tại sao Vân Phi Dương biết bay?
Tại sao bị Tả Tư Âu tung hai trọng Chân Long Lực oanh tạc vẫn có thể tiêu sái rơi xuống đất?
Quá khó tin.
Quá khủng bố!
Tâm tình Cuồng Ngạo Thiên sảng khoái vô cùng.
Thối Cốt Kỳ tầng một đã có thể ngắn ngủi đình trệ giữa không trung, còn có thể chống lại Chân Long Lực có thể so với 20 ngàn trọng thuần nguyên lực.
Biểu hiện siêu cường như thế, thi đấu thiên tài một năm sau nhất định sẽ kỹ kinh tứ tọa, để đám lão đại tông môn kia kinh hãi không thôi!
Mẹ.
Lão tử phải cảm tạ Trần Linh Ấn thật tốt mới được, nếu không phải Thái thượng Trưởng lão Linh Tiêu Phái này, Cuồng Tông ta há có thể có được khoáng thế kỳ tài xuất sắc như thế!
“Haha.”
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Bản tông hiện rất chờ mong thời điểm thi đấu thiên tài, khi Linh Tiêu Phái nhìn thấy thực lực Vân Phi Dương sẽ biểu lộ đặc sắc như thế nào!
Linh Tiêu Phái.
Bạch Thọ Di đứng tại vị trí đầu não trong Xích Phong điện, Trưởng lão các phong đứng xung quanh thương thảo việc thi đấu thiên tài sắp cử hành.
– Chưởng môn, theo ta thấy, vẫn nên phái ra đệ tử hạch tâm xuất chiến.
Trưởng lão Huyền Tiêu phong đưa ra ý kiến.
Thanh Tiêu phong phụ họa.
– Lão phu đồng ý.
Mỗi một lần thi đấu thiên tài, chỉ cân nhắc thực lực tổng hợp của hậu bối thiên tài trong tông môn nhưng liên quan đến vinh dự, ai cũng muốn thắng.
Bên trong hậu bối thiên tài Linh Tiêu Phái, mạnh nhất không ai qua được cửu đại đệ tử hạch tâm, còn về chân truyền đệ tử hay nội môn đệ tử, khẳng định không ai gánh vác được.
“Ai.”
Bạch Thọ Di thở dài trong lòng.
Nếu như không phải Thái thượng Trưởng lão xuất hiện đuổi Vân Phi Dương ra, thì thi đấu thiên tài sắp cử hành, khẳng định phải phái hắn ra sân.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Nếu như vị chưởng môn này biết được thực lực Vân Phi Dương bây giờ, chỉ sợ sẽ không cảm thấy đáng tiếc nữa, mà sẽ rất hối hận!
Đường Nhược Giản cũng phiền muộn không được.
Nếu như để cho đệ tử hạch tâm xuất chiến, như vậy lần thi đấu thiên tài này, Tấn Tiêu phong của hắn không người để sai phái.
Trong lúc nghị luận.
Thái thượng Trưởng lão chầm chậm đi vào, Bạch Thọ Di cùng tất cả trưởng lão hành lễ.
– Chưởng môn.
Trần Linh Ấn nói:
– Thi đấu thiên tài liên quan đến vinh dự Linh Tiêu Phái ta, phái Đoạn Thụy xuất chiến đi.
Sắc mặt các Trưởng lão biến đổi.
Đoạn Thụy – người đứng đầu cửu đại đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái, thiên tài do thái thượng trưởng lão trọng điểm bồi dưỡng.
Người này thiên tư cực cao, thực lực mạnh hơn tám tên đệ tử hạch tâm khác rất nhiều, nghe nói có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài.
Cái gọi Siêu nhất lưu thiên tài dĩ nhiên là hậu bối do Siêu nhất lưu thế lực bồi dưỡng.
Nhất lưu tông môn như Linh Tiêu Phái có tuổi trẻ tuấn kiệt có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài, cái này không khác gì chí bảo vô giá.
Khó trách.
Trần Linh Ấn sẽ đích thân truyền thụ võ đạo.
– Thái thượng trưởng lão dốc lòng vun trồng, thực lực Đoạn Thụy những năm nay tất sẽ đột nhiên tăng mạnh, phái hắn xuất chiến, nhất định truyền ra được uy của Linh Tiêu Phái ta!
– Không sai!
Tất cả trưởng lão nhao nhao vuốt mông ngựa.
Trần Linh Ấn vuốt râu bạc, ngạo nghễ cười rộ lên.
– Thọ Di.
Trong thư phòng, Trần Linh Ấn nói:
– Ta biết, ngươi còn đang tiếc hận vì tiểu tử kia rời đi.
Tiểu tử kia chỉ Vân Phi Dương.
Bạch Thọ Di thực rất tiếc hận, nhưng do Thái thượng Trưởng lão đuổi ra, hắn chỉ có thể nói:
– Kẻ này tính cách cuồng ngạo vô duyên với Linh Tiêu Phái ta.
Trần Linh Ấn nói:
– Tiểu tử kia không tệ, có thể đánh bại hai tên thiên tài Thối Cốt Kỳ tại Tinh Vân Các.
Rất nhiều thế lực vây quét Cuồng Tông, mặc dù Linh Tiêu Phái không có tham dự, nhưng nghe nói việc Vân Phi Dương áp chế hai tên thiên tài của Y Kiếm Thính Vũ các và Liệt Diễm Tông.
Sau khi Bạch Thọ Di biết được càng thêm xác định, tiểu tử kia là thiên tài ngàn năm khó gặp, đáng tiếc, thành toàn cho Cuồng Tông.
Trần Linh Ấn nói:
– Nhưng thiên tài giống như hắn Tiểu Thần Giới xưa nay không thiếu, chỉ có sống sót, mới có thể trở thành cường giả chân chính.
– Mà thi đấu thiên tài, Cuồng Tông cũng sẽ tham gia.
Hắn thản nhiên nói:
– Đến lúc đó, nếu gặp Đoạn Thụy, tiểu gia hỏa cuồng ngạo kia sẽ minh bạch, thiên tài chân chính là như thế nào.
Bạch Thọ Di trầm mặc, hắn rất xem trọng Vân Phi Dương, nhưng quả thật còn kém hơn không ít khi so với Đoạn Thụy.
Dù sao, tên đệ tử hạch tâm này mới có cảnh giới mới Luyện Tâm Kỳ tầng tám đã nắm giữ 15 ngàn trọng thuần nguyên lực!
Một khi bước vào tầng chín.
Chỉ cần chuyển hóa Chân Long thì có thể dễ như trở bàn tay tiến nhập Hư Không cảnh, thậm chí ngưng tụ ra nhị trọng Chân Long Lực!
Đoạn Thụy chỉ mới 50 tuổi đã đạt tới Luyện Tâm Kỳ tầng tám, không tính xuất chúng, tỉ như Đậu Tất của Cuồng Tông, tuổi tác tương tự hắn đã đột phá đến tầng chín.
Nhưng.
Luyện Tâm Kỳ tầng tám ngưng tụ ra 15 ngàn trọng thuần nguyên lực, cái này thì thật khủng bố, phải biết, đại sư huynh Đậu Tất phối hợp Cuồng Kỹ, xuất kích mạnh nhất cũng mới có sáu ngàn trọng.
Thi đấu thiên tài còn có một năm, Đoạn Thụy khẳng định sẽ tiếp tục trưởng thành, còn sẽ càng mạnh.
Khó trách Trần Linh Ấn tự tin như vậy, tất cả Trưởng lão Linh Tiêu Phái cũng tràn đầy lòng tin đối với lần thi đấu thiên tài này.
Cuồng Tông, thư phòng.
Cuồng Ngạo Thiên đánh giá Vân Phi Dương, vỗ bả vai hắn, cười to nói:
– Rất tốt, phi thường tốt!
Có thể không tốt sao.
Đột phá đến Thối Thể Cảnh đã trâu như vậy, nếu tu luyện thêm chút nữa, tham gia thi đấu thiên tài, khẳng định truyền ra uy của Cuồng Tông!
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, đáp:
– Bình thường.
Nhìn như rất khiêm tốn, nhưng trong ngôn ngữ lại bộc lộ ra vẻ ngạo nghễ khiến người ta không nhịn được ý nghĩ muốn đánh hắn.
Cuồng Ngạo Thiên thì ưa thích tiểu tử phách lối này, hắn cười nói:
– Một năm sau thi đấu thiên tài hăng ngược đám tông môn đệ tử tự cho là đúng kia cho ta!
Vân Phi Dương hỏi:
– Tông Chủ, ta ngược bọn họ có chỗ tốt gì hay không.
– Đương nhiên là có!
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Vô địch thi đấu thiên tài, có thể đạt được 100 ngàn khỏa linh thạch.
– 100 ngàn?
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Có hơi ít, làm sao cũng được thưởng 100 vạn hay 1000 vạn mới đã nghiền chứ.
Cuồng Ngạo Thiên nguýt hắn một cái.
– Ngươi coi linh thạch là hạt cát trong lòng sông à?
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói:
– Tông Chủ, thực ra, ta không muốn tham gia thi đấu thiên tài, thời điểm này không bằng tu luyện.
100 ngàn linh thạch, thật không có sức hấp dẫn.
– Đúng thế.
Cuồng Ngạo Thiên đồng ý.
– Ngài xem có nên hủy bỏ không?
– Cũng được.
Cuồng Ngạo Thiên rất sảng khoái.
Vân Phi Dương cười nói:
– Tông Chủ anh minh!
– Trở về đi.
– Vâng.
Vân Phi Dương quay người rời đi.
Nhưng vừa đi hai bước, lại nghe Cuồng Ngạo Thiên lẩm bẩm:
– Lần này vô địch thi đấu thiên tài, linh thạch chỉ là phụ, khen thưởng chân chính là Địa giai chí bảo.
– Ai.
Hắn thở dài một hơi.
– Chí bảo tuy tốt nhưng dù tốt cũng không thể chậm trễ đệ tử Cuồng Tông ta tu luyện được, thôi, cứ để đệ tử cửu đại tông môn tranh giành máu chảy đầu rơi đi.
“Xoát!”
Vân Phi Dương đứng trước mặt Cuồng Ngạo Thiên, nghiêm túc nói:
– Tông Chủ, ta cho rằng thi đấu thiên tài liên quan đến vinh dự tông môn, đệ tử nguyện ý xuất chiến!
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Tu luyện quan trọng hơn!
– Không!
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
– Cá nhân ta nếu so với vinh dự Cuồng Tông thì không có ý nghĩa, đệ tử nguyện vì Cuồng Tông lên núi đao xuống biển lửa, dù bỏ mình cũng không chối từ!
“Ba.”
Cuồng Ngạo Thiên vỗ bả vai hắn, tán thưởng nói:
– Phi Dương, ngươi có tâm tính như thế, bản Tông chủ rất cao hứng, nhưng ngươi tu luyện quan trọng hơn! Ta hiện tại đi hủy bỏ tư cách dự thi của ngươi!
“Xoát!”
Vân Đại Tiện Thần nằm xuống, ôm bắp đùi hắn, cầu khẩn.
– Tông Chủ, ngươi cho ta cơ hội làm nở mày nở mặt Cuồng Tông đi!