Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 804
Đi vào Cuồng Tông chỉ hơn hai năm, Vân Phi Dương lấy cảnh giới Thối Cốt Kỳ tầng một nắm giữ vạn trọng thuần nguyên lực, sự cường hãn này đả kích ba người Đậu Tất, họ có xúc động muốn khóc.
Nhưng.
Đả kích còn ở phía sau.
Mặc dù Tả Tư Âu vận dụng Chân Long Lực nhất trọng vẫn không áp chế được Vân Phi Dương trên thực lực, đi về mấy chục chiêu, càng đánh càng phiền muộn.
Giờ khắc này.
Diệp Khai Phong Quyền thể hiện giá trị của mình, không có lực lượng tuyệt đối áp chế Vân Phi Dương, cùng hắn cận thân đánh nhau thì sẽ rất buồn nôn, có thể buồn nôn đến chết người!
“Bành!”
Lại đối thêm một chiêu, Tả Tư Âu lui lại, nói:
– Tiểu tử, quyền pháp của ngươi quá quái lạ, bản Trưởng lão muốn tiến hành viễn trình công kích!
“Xoát!”
Vừa dứt lời lăng không bay lên, treo giữa không trung, song quyền nắm chặt lại, Cuồng Khí màu cam gào thét mà ra!
Hiển nhiên.
Hắn đã lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai!
Tả Tư Âu đứng giữa không trung, hai tay cấp tốc đánh ra kết ấn, từng đạo lưu quang màu cam ngưng tụ quanh thân, sau đó dần mở rộng!
– Đây là..
Đậu Tất cả kinh hô:
– Cuồng Oanh Loạn Tạc!
– Vãi, Trưởng lão đùa thật à?
Lam Sấu và Hạng Cô trừng mắt.
Cuồng Oanh Loạn Tạc là một vũ kỹ khác của Cuồng Tông, có thể viễn trình công kích, viễn trình oanh tạc!
Tuy Tả Tư Âu chỉ lĩnh ngộ đến Huyền Giai cao phẩm, nhưng phối hợp với Cuồng Kinh, tuyệt không kém Địa giai!
“Ha ha ha.”
Cuồng Ngạo Thiên cười to nói:
– Ta đã nói, nếu không nghiêm túc rất khó giải quyết tiểu tử kia, ngươi còn không tin.
Mắt thấy quanh thân Tả Tư Âu ngưng tụ lưu quang màu cam, Vân Phi Dương cười nói:
– Trưởng lão, này mới đúng nè, chứ đánh tới đánh lui như nãy giờ rất không có ý nghĩa.
– Tên này…
Mọi người sụp đổ.
Dám khiêu khích Trưởng lão Hư Không cảnh Phân Nguyên kỳ, sau khi đột phá tên này càng cuồng a.
– Hảo tiểu tử!
Tả Tư Âu vung tay lên, lưu quang màu cam cực tốc bay ra, số lượng chừng mấy trăm, trong nháy mắt bao phủ mấy trượng xung quanh Vân Phi Dương.
Mỗi đạo lưu quang chỉ có hai ba ngàn trọng thuần nguyên lực nhưng rất nhiều, dù bị đánh trúng một phần mười cũng sẽ không hay ho.
Nhưng.
Vân Phi Dương không chút kiêng kị, trong thời khắc lít nha lít nhít lưu quang oanh đến, còn có thời gian xoay cổ tay cổ chân.
Cuồng Ngạo Thiên co giật khóe miệng.
– Tên này!
“Xoát!”
Đột nhiên, bóng người Vân Phi Dương lóe lên biến mất ngay tại chỗ, tốc độ kia nhanh đến nổi để bọn người Đậu Tất không cảm thấy được.
“Ầm ầm!”
Cuồng Oanh Loạn Tạc rơi xuống, diễn võ trường bụi đất bay mù mịt, mặt đất hình thành từng cái hố lớn chừng bàn tay.
Đợi bụi đất rơi xuống, mọi người không thấy Vân Phi Dương, ngây người khó hiểu.
– Người đâu?
Nhưng.
Tả Tư Âu đứng giữa không trung trừng mắt muốn lòi ra ngoài. Bởi vì, nguyên niệm hắn bắt được vị trí của Vân Phi Dương, hắn đang ở phía trên mình!
– Trưởng lão.
Vân Phi Dương cười nói:
– Cuồng Oanh Loạn Tạc của ngài quá chậm.
Mọi người nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lên, thấy tên này treo giữa không trung, trợn mắt líu lưỡi sau đó hoảng sợ hô to.
– Bay lên?!
Tại Tiểu Thần Giới, chỉ có đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn mới có thể thoát ly trọng lực, ngao du phi hành.
Vân Phi Dương cứ như vậy treo trên đầu Tả Tư Âu không có đi xuống, tuyệt đối là bạo tạc rung động!
– Á đù, mau nhìn!
Bên trong Cuồng Nhân Cốc, có võ giả chỉ Cuồng Tông phủ đệ, cả kinh hô to:
– Vân Phi Dương bay lên kìa!
“Xoát xoát!”
Võ giả trong nội thành đưa mắt nhìn lại phát hiện Vân Phi Dương đang lơ lửng giữa trời, trong nháy mắt tựa như bị trúng nguyền rủa, tập thể hoá đá ngay tại chỗ.
– Tên này đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn?
– Ta nhớ hắn một mực kẹt ở Tố Thể Kỳ tầng chín, không thể nhanh như vậy đã đột phá đến đại viên mãn đâu!
Vân Phi Dương treo lơ lửng giữa trời thật giống như một quả bom rơi vào Cuồng Nhân Cốc khiến nội thành triệt để nổ tung.
Cuồng Ngạo Thiên bình tĩnh nói:
– Trải qua chín lần Thối Cốt để hắn nắm giữ năng lực phi hành.
Đoán sai.
Vân Phi Dương cũng không có năng lực phi hành.
Nhưng trải qua chín lần Thối Cốt, thân thể càng nhẹ nhàng, phiêu dật, có thể ngắn ngủi đình trệ giữa không trung.
Điều này đã rất trâu bò!
Thử hỏi, toàn bộ Tiểu Thần Giới, còn có ai có thể tại cảnh giới Thối Cốt Kỳ dựa vào tự thân thoát khỏi trọng lực thiên địa, ngắn ngủi treo lơ lửng giữa trời!
Không có ai, dù thiên tài mạnh nhất của Siêu nhất lưu thế lực cũng không thể nào làm được điểm này!
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương cực tốc lao xuống, ngưng tụ nắm tay phải, đánh về phía Tả Tư Âu, quát to:
– Trưởng lão, ăn Cuồng Nộ Quyền của ta!
“Vù vù!”
Gió lạnh gào thét, bên trong quyền đầu ngưng tụ ra Cuồng Khí tím đậm pha một chút cam.
Cuồng Ngạo Thiên kinh hô.
– Hắn lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Huyền Giai cao phẩm!
Tả Tư Âu cũng khiếp sợ không thôi, phải biết, hắn lĩnh ngộ Cuồng Kinh được Huyền Giai cao phẩm phải dùng mấy chục năm!
“Haha.”
Tả Tư Âu cười to một tiếng sau đó cũng ngưng tụ Cuồng Nộ Quyền, chính diện nghênh đón, nói:
– Tiểu tử, để bản Trưởng lão nhìn một chút thực lực chân chính của ngươi đi!
“Vù vù!”
Cuồng Khí màu cam xuất hiện trong quyền đầu hóa thành hai đầu rồng như ẩn như hiện gào thét.
“Ừng ực.”
Đậu Tất nuốt một ngụm nước bọt, nói:
– Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực!
– Sư đệ có thể gánh vác được không?
Lam Sấu và Hạng Cô bắt đầu khẩn trương.
“Vù vù!”
Một cái từ dưới lên, một cái từ trên xuống, cuối cùng, dưới sự chứng kiến của mọi người, song quyền oanh vào một chỗ.
“Oanh!”
Khoảng không trên diễn võ trường truyền đến tiếng vang cũng quanh quẩn trong thành, võ giả ngoại giới hãi hùng khiếp vía, bởi vì bọn họ rốt cuộc minh bạch, Vân Phi Dương đang làm gì, hắn đang so chiêu với Tả Tư Âu!
Đùa chắc?
Một đệ tử vừa mới nhập môn chưa được mấy năm dám giao thủ cùng Trưởng lão, mà người sau còn vận dụng Chân Long Lực!
– Mau nhìn!
Nhưng vào lúc này, có người hoảng sợ hô.
Mọi người thu hồi tâm thần, ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy Vân Phi Dương như mũi tên thoát dây cung bay về phía trời cao.
Hiển nhiên.
Hắn bị Tả Tư Âu oanh lên.
Mọi người thoải mái.
Dù Vân Phi Dương thật đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn bị đánh bay, điều này hợp tình hợp lý.
Chỉ là.
Tả trưởng lão đâu?
Hắn đánh bay Vân Phi Dương, sao không thấy còn ở giữa không trung, chẳng lẽ đã sớm rơi xuống đất?
Không sai.
Tả Tư Âu rơi xuống đất, nhưng không phải tự mình bay xuống, mà bị Vân Phi Dương đánh xuống!
Sau khi rơi xuống đất lùi gấp mấy bước, ổn định thân thể, khóe miệng Trưởng lão Cuồng Tông này kịch liệt run rẩy, nếu không kịp thời bạo phát tu vi cao hơn thì chắc hắn đã té ngã xuống đất.
Con bà nhà nó.
Tiểu tử này quá đáng sợ, bản Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực lại bị hắn đạp ngã xuống đất!
Bọn người La Mục ngửa đầu nhìn về phía Vân Phi Dương trên bầu trời, thấy tên kia mở ra hai tay, hai chân hướng lên trên, đầu cúi xuống, thân thể không bay lên nữa.
– Còn có thể khống chế thân thể.
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
– Xem ra không có gì đáng ngại.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, hai tay Vân Phi Dương đang duỗi ra hợp lại cùng nhau, hiện ra cảnh một người đang rơi tự do rơi xuống dưới.
Mới đầu, tốc độ hạ xuống rất nhanh, nhưng khi hai cánh tay của hắn mở ra lần nữa, thân thể hắn giống như cây cỏ, nhẹ nhàng rơi xuống.
“Ba.”
Vân Phi Dương nhẹ nhàng điểm mũi chân trên mặt đất, thân thể bình ổn rơi xuống, chắp tay với Tả Tư Âu, nói:
– Trưởng lão, đa tạ!
“Móa!”
– Thật…sộn…lào!
Mọi người xem thường.
Nhưng không thể không thừa nhận, kinh qua chín lần Thối Cốt chống lại được hai trọng Chân Long Lực của Trưởng lão mà lông tóc không tổn hao, hắn có tư cách đó!