Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 795
Hai ngày sau.
Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết đứng trước Mê Vụ Sơn Lâm.
Xác thực mà nói.
Là hắn ôm nàng dừng lại.
Yến Sơn Tuyết nhiều lần yêu cầu đi xuống nhưng đều bị Vân Phi Dương cự tuyệt. Hắn nói, đi như thế mới nhanh, mới an toàn hơn.
Chiếm tiện nghi mà chiếm đến cảnh giới như thế quả thật chịu thua.
– Công tử.
Năm người Trương Lực Duẫn núp trong bóng tối nhao nhao đi tới.
Bọn họ đã chờ ở chỗ này rất lâu, một mực không thấy Vân Phi Dương, có thể nói lòng nóng như lửa đốt.
Bây giờ nhìn thấy người đến, triệt để buông lỏng một hơi, bất quá, nhìn thấy Vân Phi Dương ôm một đại mỹ nữ, thần sắc hoảng hốt.
Khả ái cô nương trước đó sao đổi thành một nữ nhân khác càng xinh đẹp hơn rồi?
Thấy có người ngoài xuất hiện, Yến Sơn Tuyết tránh ra khỏi ngực hắn, ngượng ngùng quay người.
Vân Phi Dương nói:
– Các ngươi đi vào trước đi.
– Vâng.
Bọn người Trương Lực Duẫn tuân lệnh, không chút do dự đi vào Mê Vụ Sơn Lâm.
Yến Sơn Tuyết ngạc nhiên thầm nghĩ:
– Năm người thấu phát khí tức ít nhất cũng phải là cường giả Luyện Tâm Kỳ, nghe khẩu khí, tựa như là thủ hạ của hắn?
Nhưng vào lúc này.
Vân Phi Dương vươn tay xen vào năm ngón tay của nàng, kéo vào Mê Vụ Sơn Lâm.
Yến Sơn Tuyết muốn tránh thoát.
Lại nghe tên kia nói:
– Trong rừng ẩn tàng rất nhiều cường giả, có ta mang theo, bọn họ sẽ không công kích cô.
Yến Sơn Tuyết nghe vậy, từ bỏ giãy dụa.
Nàng cười nói:
– Quả nhiên y như truyền ngôn, ngươi lưu manh từ đầu đến đuôi.
Vân Phi Dương nói:
– Dắt tay là lưu manh?
Yến Sơn Tuyết nói:
– Cái này không tính là lưu manh thì cái gì mới là lưu manh?
Vân Phi Dương xấu xa cười nói:
– Ít nhất phải cởi quần áo cô, sau đó nhấn ngã xuống đất mới tính chứ.
Yến Sơn Tuyết sẵng giọng:
– Vô sỉ.
Chắc sợ hắn làm loạn, nàng dùng một tay còn lại ôm ngực, cảnh giác theo sau lưng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Yên tâm đi, ta không có cảm giác đối với cô, sẽ không làm loạn.
Yến Sơn Tuyết khẽ giật mình.
Tướng mạo mình không kém gì Lâm Chỉ Khê.
Tên này vậy mà không có cảm giác?
Trong lòng Yến Sơn Tuyết dâng lên một cảm giác thất bại khó nói lên lời.
– Vân Phi Dương.
Nàng cắn răng, không cam lòng hỏi:
– Ngươi cho rằng ta không bằng Lâm Chỉ Khê?
Vân Phi Dương khó hiểu hỏi:
– Vì cái gì mà cô luôn so sánh với nàng thế?
– Bởi vì…
Yến Sơn Tuyết trầm mặc.
Vân Phi Dương không biết, đây so sánh giữa nữ nhân mới có, là một loại đọ sức tiềm ẩn.
Yến Sơn Tuyết nghĩ rằng, ngươi cđã nhìn trúng Lâm Chỉ Khê, vì sao lại không có cảm giác đối với ta?
Là ta không bằng nàng?
Quả nhiên.
Nữ nhân rất phiền phức.
Mà nữ nhân càng xinh đẹp thì càng phiền phức!
Vân Phi Dương mang Yến Sơn Tuyết đi ra Mê Vụ Sơn Lâm tụ hợp cùng Trương Lực Duẫn bọn người, cùng nhau vào thành.
Sau khi về đến Cuồng Tông, hắn đi thẳng đến thư phòng Tông Chủ, nói ra việc thủ hạ mình và cùng nữ nhân kia.
Trong thư phòng.
Cuồng Ngạo Thiên gặp sắc mặt hắn không tốt, lo lắng hỏi.
– Ngươi bị thương?
Vân Phi Dương kể việc bị sư tôn Tôn Hữu Ưng truy sát.
“Ba!”
Cuồng Ngạo Thiên phẫn nộ vỗ bàn, quát:
– Mẹ kiếp, dám đuổi giết đệ tử Cuồng Tông ta, quả là ăn tim gấu gan báo!
Vân Phi Dương nói:
– Lão đầu kia chừng năm mươi, Hóa Thần cảnh đại viên mãn, có một thanh đại đao, lấy Đao Thần chứng đạo, Tông Chủ có biết thân phận và tên của hắn?
Hắn cần phải biết tên sư tôn Tôn Hữu Ưng, như thế thì về sau mới có thể tìm hắn báo thù.
– Ta ngẫm lại xem.
Cuồng Ngạo Thiên nâng cằm, sau khi tự hỏi, nói:
– Nếu như không đoán sai, ngươi truy sát người hẳn là Đạo Mạo Nhiên.
– Đạo Mạo Nhiên?
Vân Phi Dương nhớ kỹ cái tên này.
– Làm sao?
Cuồng Ngạo Thiên hỏi:
– Ngươi tính tự mình báo thù?
Vân Phi Dương nắm tay, nói:
– Thù này không báo không phải quân tử!
Cuồng Ngạo Thiên vỗ vai hắn, nói:
– Tiểu tử, ta thích cái tính cuồng ngạo này của ngươi.
– Tông Chủ.
Vân Phi Dương nói:
– Không có việc gì nữa thì ta về trước.
– Phi Dương.
Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:
– Còn hai năm nữa sẽ đến thiên tài thi đấu của Thập đại Tông môn, ngươi tu luyện cho tốt, tranh thủ đột phá đến Tố Thể Kỳ tầng chín.
Tố Thể Kỳ tầng chín hoàn toàn không có độ khó khăn đối với Vân Phi Dương, bởi vì hắn có mấy chục vạn khỏa linh thạch.
– Ừm.
Hắn trịnh trọng nói:
– Ta sẽ cố gắng.
Cuồng Ngạo Thiên phất phất tay, nói:
– Đi thôi, thủ hạ ngươi, còn có nữ nhân kia đều an trí tại Bắc Uyển đi.
Vân Phi Dương cáo từ.
Cuồng Ngạo Thiên chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ lẩm bẩm:
– Cuồng Tông ta thật lâu không có người tỏa sáng tại thi đấu thiên tài, hi vọng lần này tiểu tử kia không để ta thất vọng.
Bắc Uyển.
Lâm Chỉ Khê áo trắng như tuyết đứng trước cửa, đối diện nàng, Yến Sơn Tuyết đang mỉm cười đứng đó, hai mỹ nữ phong hoa tuyệt đại đối mặt, thật phân không ra người nào đẹp hơn.
Đương nhiên.
Trong lòng Vân Phi Dương.
Lâm Chỉ Khê đẹp nhất.
– Ngọa tào.
– Phi Dương ca lại mang về một mỹ nữ.
– Ánh mắt chị dâu có chút băng lãnh, ta sợ rằng hậu cung sẽ bốc cháy.
La Mục và Vân Lịch ngồi xổm phía xa, một bên gặm dưa hấu, một bên xem náo nhiệt.
– Là cô?
Lâm Chỉ Khê rốt cục mở lời.
Trước khi bị Trầm Tiểu Vũ đưa đến Tiểu Thần Giới, nàng từng lệnh cho Vũ Thanh Vũ điều tra nữ nhân này.
Yến Sơn Tuyết cười đáp.
– Là ta.
Hai người đối thoại đơn giản lại bộc lộ ra khí tức đáng sợ, Vân Phi Dương đứng bên cạnh nhất thời không rét mà run.
Nữ nhân đang chiến đấu!
Vân Phi Dương cười để không khí hòa hoãn.
– Ta là cảm thấy…
Vừa mở miệng, Lâm Chỉ Khê đã quay người đi vào phòng, khí tức đối chọi gay gắt nhất thời tiêu tán.
Yến Sơn Tuyết cười nói:
– Vân thành chủ, hình như vị hôn thê của ngươi không chào đón ta.
Đâu chỉ Lâm Chỉ Khê.
Lương Âm cách đó không xa đã hung hăng ngắt cánh hoa, tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm nàng đây:
– Vân Phi Dương, tên hoa tâm đại củ cải, ra ngoài không bao lâu đã cấu kết thêm một nữ nhân khác.
Lăng Sa La dựa người trước cửa, hai tay ôm ngực thầm nghĩ:
– Có nên cho nàng ăn chút độc.
Bọn người Trương Lực Duẫn đến, bọn người La Mục hoan nghênh, Yến Sơn Tuyết đến để chúng nữ tràn ngập địch ý.
Dù sao.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy, lấy tính cách Vân Phi Dương, khẳng định sẽ bị mê đến thần hồn điên đảo.
Để các nàng thất vọng rồi, sau khi Vân Phi Dương về đến Cuồng Tông cũng không quấn lấy Yến Sơn Tuyết, một mực dốc lòng tu luyện.
Tán gái không tồi.
Nhưng không có thực lực thì không có tư cách tán gái.
Vân Phi Dương hiện tại chỉ có một mục đích, càng mạnh lên, trở thành cường giả chân chính!
Tâm tính như thế, hai tháng sau, hắn từ Tố Thể Kỳ tầng năm đột phá đến tầng bảy.
“Bành!”
Một quyền đánh vào trắc thí thạch, xuất hiện con số ba ngàn trọng.
– Lại tăng 1000?
Bọn người Đậu Tất rất bình tĩnh nhìn thấy con số.
Tốc độ Vân Phi Dương tăng thuần nguyên lực để bọn hắn rung động đã thành thói quen.
Nếu có một ngày, sau khi tên này đột phá mà chỉ đề thăng trăm trọng mới chấn kinh.
– Ba…ba ngàn trọng?
Yến Sơn Tuyết lần đầu nhìn thấy Vân Phi Dương trắc thí lực lượng thì trợn tròn mắt.
Nói đùa à?
Hắn chỉ có tu vi Tố Thể Kỳ tầng bảy lại có thể đánh ra cường độ của Phá Toái cảnh đại viên mãn?
Rung động chỉ vừa mới bắt đầu.
Lại qua ba tháng.
Vân Phi Dương đột phá đến Tố Thể Kỳ tầng chín, một quyền đánh vào trắc thí thạch, xuất hiện con số 5000 trọng!
Tu vi tăng hai tầng, thuần nguyên lực tăng hai ngàn trọng, chấn kinh như thế để Yến Sơn Tuyết thật lâu chưa thể bình phục.