Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 791
Đêm khuya đến.
Trong động một ngọn núi, Vân Phi Dương một mình ngồi xếp bằng bên trong, thức hải lần lượt thôi diễn chiêu thức Điệp Lãng đao pháp.
Bọn người Trương Lực Duẫn đi trước một bước tiến về Cuồng Nhân Cốc, ước định hợp mặt trước Mê Vụ Sơn Lâm.
– Đao pháp rất không tệ, có thể Điệp Lãng, số lượng càng nhiều, uy lực càng mạnh.
Vân Phi Dương nói thầm.
Không hổ là Huyền Giai cao phẩm, hắn trọn vẹn dùng một đêm đã nắm giữ sơ sơ mà lĩnh ngộ được một hai.
Tôn Hữu Ưng đã chết biết thế chắc chắn sẽ thổ huyết, bởi vì khi hắn lĩnh ngộ được vũ kỹ thì phải dùng hơn một tháng thời gian.
Người so với người, tức chết người a.
– Thử uy lực một chút xem thế nào.
Vân Phi Dương đi ra khỏi sơn động, đứng trước cự thạch, phải tay nắm chặt Đại Mạc Đao của Tôn Hữu Ưng.
Chuôi đao này nặng trăm cân, thân đao lộ ra cảm giác dày nặng, rất bất phàm.
“Xoát!”
Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ lên đao, khẩu quyết cực tốc vận chuyển, thuần nguyên lực ngưng tụ trong đao.
“Uống!”
Bỗng nhiên vung đao chém tới cự thạch.
Thuần nguyên lực bạo phát hình thành đao khí lạnh lùng, cường độ tới hai ngàn năm trăm trọng.
“Oanh!”
Cự thạch bị chém vỡ.
Vân Phi Dương thu đao, lắc lắc đầu.
– Lĩnh ngộ quá thấp, chỉ tăng phúc 500 trọng thuần nguyên lực.
Không tệ.
Tôn Hữu Ưng lĩnh hội mấy chục năm, tầng một cũng chỉ đề bạt một ngàn trọng thôi.
– Tiêu hao hơi lớn.
Vân Phi Dương chém một đao, thuần nguyên lực trong thân thể bay hơi không ít.
Huyền Giai vũ kỹ như Điệp Lãng đao pháp, uy lực càng mạnh, tiêu hao càng lớn, Tôn Hữu Ưng triển hai tầng Điệp Lãng, gần như hao phí một nửa thuần nguyên lực.
Tiêu hao không phải vấn đề đối với Vân Phi Dương, thuần nguyên lực bên trong Thuần Nguyên Hạch của hắn cao hơn người bình thường rất nhiều.
– Phải siêng năng tu luyện mới được.
Vân Phi Dương thu đao, trở về sơn động.
Bất kể nói thế nào.
Điệp Lãng đao pháp rất thích hợp cho hắn, một khi hiểu rõ thì có thể trở thành viễn trình vũ kỹ, đối địch có chỗ tốt.
Tu luyện lát nữa trong động lại, Vân Phi Dương tính rời đi tìm kiếm hung thú để thực chiến diễn luyện.
Nhưng.
Mới vừa đi ra, tâm thần run lên bần bật, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt hiện ra trong Thức Hải.
– Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến, lúc này giẫm Cuồng Tông Phi Bộ hướng sơn lâm chạy trốn.
Thần Cách văn tuyến giác tỉnh nhiều để hắn có cảm ứng yếu ớt đối với nguy cơ sắp đến.
Rời đi không bao lâu, Đạo Mạo Nhiên từ giữa không trung bay xuống, rơi vào trước sơn động.
Khoảng cách hai người chưa đến mấy chục dặm.
Đạo Mạo Nhiên hơi nhắm mắt, cảm ứng Đại Mạc Đao đang cực tốc di động ở hai mươi dặm phía trước, kinh ngạc nói.
– Rõ ràng ở phụ cận, sao nguyên niệm khó dò xét thế ta?
Vân Phi Dương thủy chung vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, triệt để ẩn tàng khí tức, trừ phi mắt thường bắt được hắn.
“Hừ.”
Đạo Mạo Nhiên cười lạnh nói.
– Trên người tên này có chí bảo ngăn cách khí tức.
– Nhưng chỉ cần cầm Đại Mạc Đao, dù trốn đến chân trời góc biển, lão phu cũng có thể bắt được!
Vân Phi Dương dựa vào Nghịch Thiên Quyết có thể che giấu mình, nhưng Đại Mạc Đao sau lưng lại bại lộ vị trí của hắn.
Tên này cũng không ngờ đến điểm này.
Chỉ cảm thấy vác một thanh đao rất suất nên không thu vào Phi Dương đại lục, nếu không, dù tu vi Đạo Mạo Nhiên thông thiên cũng không thể phát giác.
“Xoát!”
Trong núi rừng rậm rạp, Vân Phi Dương lóe lên một cái rồi biến mất, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Vừa rồi tâm thần run lên, cảm giác nguy hiểm phát sinh để hắn phán đoán có người đang đuổi giết chính mình.
Mà.
Thực lực rất mạnh, nếu không sẽ không dâng lên cảm giác không ổn mãnh liệt như vậy.
– Sư tôn Tôn Hữu Ưng à?
Vân Phi Dương âm thầm suy đoán, nói.
– Không nghĩ tới nhanh như thế.
Vân Phi Dương tăng thêm tốc độ.
Hắn sẽ không cuồng đến nổi nghĩ mình có thể đối mặt với một tên Hóa Thần đại viên mãn không kém gì Tông Chủ.
“Xoát xoát!”
Thi triển Cuồng Tông Phi Bộ, tốc độ Vân Phi Dương tăng lên tới cực hạn.
Nhưng chạy lát nữa, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, bởi vì nguyên niệm bắt được một lão giả ngay sát phía sau.
Cả người hắn thấu phát sự lạnh lùng, theo khí thế mà xem, chính là Hóa Thần đại viên mãn!
– Không tốt.
Tốc độ Vân Phi Dương cực nhanh.
“Xoát!”
Lần nữa đề bạt tốc độ, nhưng khoảng cách hai người lại đang từng bước rút ngắn, bị đuổi kịp là việc sớm muộn.
– Kỳ quái, lão đầu kia như đang khóa chặt ta, dù chuyển đổi phương vị nào cũng có thể đuổi theo?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Theo cảnh giới đề cao, hắn có tự tin khi mình vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, dù Hóa Thần đại viên mãn cũng khó bắt được.
– Không đúng.
– Nhất định là có đồ vật gì đó làm bại lộ vị trí của mình.
Đại não Vân Phi Dương cấp tốc vận chuyển.
– Chẳng lẽ, Tôn Hữu Ưng trước khi chết lưu một loại khí tức nào đó trên người mình để lão đầu đuổi theo?
Vân Phi Dương hồi tưởng đến chiến đấu trước đó, trừ một chưởng vỗ chết hắn ra cũng chỉ có ngạnh kháng một chiêu Điệp Lãng đao pháp.
– Có phải trên Thái Hư Bạch Kim chiến giáp lưu lại khí tức Tôn Hữu Ưng?
Hắn lúc này thu chiến giáp vào Phi Dương đại lục.
Nhưng.
Lại trốn lát nữa.
Dù chạy như thế nào, đổi phương vị làm sao, Hóa Thần đại viên mãn sau lưng vẫn đuổi theo không bỏ.
Không đúng.
Tuyệt không phải Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.
Vân Phi Dương một đường trốn, một đường tiếp tục suy nghĩ.
Đạo Mạo Nhiên cũng khai hỏa toàn bộ tốc độ hóa thành một đạo lưu quang, giữa không trung cực tốc bay đến, khoảng cách cả hai chỉ còn có ba năm dặm.
Khoảng cách này đủ để cho Hóa Thần đại viên mãn tiến hành viễn trình tấn công.
“Xoát!”
Đạo Mạo Nhiên vung tay lên, đại đao phía sau xuất hiện, bàng bạc Chân Long Lực cấp tốc ngưng tụ, cường độ đã đạt tới 1000!
Một Chân Long Lực tương đương 10 ngàn thuần nguyên lực, 1000 Chân Long lực đổi thành thuần nguyên lực là một con số trên trời!
Dù Vân Phi Dương hoàn toàn nắm giữ chiến giáp, phát huy phòng ngự lực đến trăm phần trăm cũng khó chống lại!
“Vù vù!”
Chân Long Lực ngưng tụ tại thân đao, cuồng phong gào thét sinh ra lực lượng làm núi đá xung quanh vỡ nát, cây cối hóa thành bột mịn.
Chỉ mới ngưng tụ thôi.
Mà phương viên vài dặm đã bị nghiền ép!
Đây chính là uy lực của ngàn trọng Chân Long Lực, chính là sự cường hãn của Hóa Thần đại viên mãn!
Nhưng.
Ngay thời khắc Đạo Mạo Nhiên sắp phất tay đánh tới thì nhíu mày, bởi vì khí tức do Đại Mạc Đao truyền ra dẫn dắt hắn đã gián đoạn.
Không có nguyên niệm dẫn dắt, hắn nhất thời mất đi phương hướng của Vân Phi Dương.
Đạo Mạo Nhiên giận dữ quát.
– Vân Phi Dương, chết cho lão phu!
“Xoát!”
Hắn bỗng nhiên vung đao, ngàn trọng Chân Long lực nhất thời bắn ra hóa thành một đạo đao khí chói mắt!
Đao khí giống như Giao Long xuất hải mang theo khí thế bàng bạc cực tốc xông tới trước, những nơi đi qua, mặt đất lưu lại một vết đao vừa sâu vừa rộng!
“Vù vù!”
Phương viên vài trăm dặm đều bị chấn động, hung thú bên trong kinh hãi chạy trốn tứ phía.
Uy lực của đao khí ngàn trọng Chân Long Lực đủ để rung động hết thảy.
Trước loại sức mạnh này, dù vừa vừa bước vào Hóa Thần cảnh hay Hư Không cảnh đại viên mãn đều chỉ có thể hoảng sợ nghênh đón tử vong.
Nhưng.
Một đao kia cũng không phải toàn bộ thực lực của Đạo Mạo Nhiên, nếu như thi triển toàn bộ, một đao hạ xuống, tuyệt đối có thể dùng từ chấn động trời đất để hình dung!
Hóa Thần cảnh đã mạnh như thế, Chí Tôn Cảnh và Thiên Tôn Cảnh sợ rằng sẽ mạnh đến mức quá đáng hơn.
“Oanh!”
Đao khí chí cường đánh vào vị trí bốn dặm phía trước ngay phương vị khí tức Vân Phi Dương biến mất!
Một vết đao vừa sâu vừa rộng vừa dài xuất hiện trên mặt đất, tựa như một rãnh sâu!