Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 772
Thao Thiết làm một trong Tứ Đại Hung Thú Thần Giới, Vân Phi Dương rất muốn thu hắn làm khế ước thú.
Nhưng.
Muốn để hắn cam tâm tình nguyện thần phục, khẳng định dị thường phiền phức.
Cũng may, dù người hay thú đều có khuyết điểm, khuyết điểm Thao Thiết rất rõ ràng, tham ăn.
Vân Phi Dương sử dụng rất tốt điểm này, xuất ra linh thạch ẩn chứa năng lượng, không ngừng dẫn dụ.
Cũng không nhiều, mỗi ngày cho mấy khỏa, để hắn nếm thử ngon ngọt, sinh ra tính ỷ lại.
Nửa tháng sau.
Thao Thiết giống như Thần Thần, triệt để mê luyến linh thạch, một ngày không ăn thì khó chịu.
Linh thạch ẩn chứa thuộc tính mạnh hơn so thuần nguyên lực lưu động ngoài ngoại giới, ăn vài có thể ngưng tụ ra một chút năng lượng.
Chuyện này cực kỳ trọng yếu đối với hắn. Dù sao, tự hành hấp thu thuộc tính ngoại giới khôi phục một thành công lực, cần rất lâu.
– Vân đại chiến Thần, Vân đại soái ca.
Một ngày này, Thao Thiết lại tìm đến Vân Phi Dương, tươi cười nói:
– Lại cho ta mấy khỏa linh thạch đi.
Ăn hàng thì ăn hàng thôi, vì ăn mà bỏ đi tôn nghiêm Thần thú, học được a dua nịnh hót thì thua.
Vân Phi Dương tức giận nói:
– Nửa tháng đã qua, thành ý ta đã đủ, thành ý ngươi đâu?
Thao Thiết chân thành nói:
– Trước cho ta mấy khỏa linh thạch, trời sáng cho ngươi câu trả lời chắc chắn!
Vân Phi Dương im lặng.
Tên này mỗi lần xin linh thạch đều trả lời như vậy, trời sáng không biết bao nhiêu ngày rồi!
“Ai.”
Vân Phi Dương lấy ra mấy khỏa linh thạch, nói:
– Xem ở phân thượng hai ta đều đến từ Thần Giới, cho ngươi thêm mấy khỏa.
Thao Thiết tiếp nhận linh thạch, mừng hết lớn rời đi, trên đường sợ bị người khác cướp, còn cố ý dùng hai tay che lấy.
– Phi Dương ca.
La Mục đi tới, sụp đổ nói:
– Nửa tháng qua, ngươi đã cho hắn hơn một trăm khỏa linh thạch, tiếp tục như vậy, cũng không phải biện pháp.
100 khỏa.
Đặt ở Linh Tiêu Phái cũng là số lượng của một nội môn đệ tử nhận được suốt mười tháng, tuyệt đối xa xỉ a.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương cười nói:
– Cứ ném mồi câu, không sợ câu không lên cá.
Nếu như có thể hàng phục đầu Thần thú này, đừng nói hao phí 100 khỏa, coi như 10 ngàn khỏa cũng đáng.
Một tháng sau.
Vân Phi Dương đứng trên diễn võ trường, trên mặt mang theo mỉm cười, bởi vì trên trắc thí thạch trước mặt xuất hiện con số hai ngàn trọng!
– Móa, tứ sư đệ quá trâu, từ tầng bốn đột phá đến tầng năm đã nắm giữ hai ngàn trọng thuần nguyên lực!
– Cường độ này đã có thể đánh đồng cùng Phá Toái cảnh đại viên mãn.
Lam Sấu và Hạng Cô chấn kinh.
Tiêu chuẩn thấp nhất khi đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn là phải đạt tới hai ngàn trọng thuần nguyên lực.
Lực lượng thân thể thuần túy của Vân Phi Dương đã đạt tới trình độ này, không thể không nói phi thường khủng bố.
– Nếu tứ sư đệ đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, tất sẽ nắm giữ 10 ngàn trọng Thuần Nguyên lực, có thể nhẹ nhõm chuyển hóa Chân Long Lực, vượt nhập Hư Không cảnh!
Cảnh giới võ đạo Phàm Giới cần cảm ngộ thiên địa đột phá bình chướng, thành tựu cấp bậc càng cao.
Phá Toái cảnh đại viên mãn của Tiểu Thần Giới khác biệt.
Bước vào giai đoạn này, không cần cảm ngộ thiên địa, điều duy nhất phải làm là không ngừng dự trữ thuần nguyên lực để đạt được con số 10 ngàn trọng.
Bởi vì chỉ khi đạt tới vạn trọng mới có thể tiến hành chuyển hóa Chân Long Lực, mới có thể đột phá đến Hư Không cảnh Chân Long kỳ.
Vạn trọng chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất chuyển hóa Chân Long lực, trên thực tế thì không có hạn mức cao nhất.
Có người có thể ngưng tụ ra 20 ngàn thậm chí 30 ngàn thuần nguyên lực trong thời điểm Phá Toái Cảnh đại viên mãn,.
Dưới tình huống bình thường.
Cường giả thiên phú dị bẩm khi ở cảnh giới Phá Toái Cảnh đại viên mãn sẽ ngưng tụ ra 20 ngàn trọng, thậm chí cao hơn, sau đó lại tiến hành chuyển hóa Chân Long Lực.
Bởi vì chuyển hóa Chân Long Lực càng nhiều đột phá đến Chân Long kỳ, uy lực càng mạnh.
Cường giả dùng một vạn trọng đột phá Chân Long kỳ đối mặt một người hai vạn trọng.
Song phương lực lượng bằng nhau.
Người dùng 20 ngàn trọng đột phá sẽ cường đại hơn.
Cho nên.
Phá Toái cảnh đại viên mãn có một cái tên khác, Căn Cơ cảnh, xây dựng căn cơ tốt, tương lai mới có thể xây lên lầu cao vạn trượng.
Đương nhiên.
Đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, muốn ngưng tụ vạn trọng, thậm chí cao hơn không phải sự việc đơn giản.
Có ít người dùng cả một đời cũng không thể đạt được vạn trọng chuyển hóa, sau cùng ôm hận xuống cửu tuyền.
Vân Phi Dương chỉ có tu vi Tố Thể Kỳ tầng năm đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất khi bước vào Phá Toái cảnh đại viên mãn, sau đó ngưng tụ vạn trọng, chắc dễ như trở bàn tay.
Lam Sấu và Hạng Cô rất chờ mong.
Lấy sự đề thăng khủng bố của tên này, sau khi đột phát đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, thuần nguyên lực sẽ mạnh đến mức nào.
20 ngàn?
Hay 30 ngàn?
Hoặc cao hơn?
Bọn họ không đoán ra được, bởi vì yêu nghiệt như Vân Phi Dương không thể dùng lẽ thường suy đoán.
Bọn họ chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi đến một ngày rung động Tiểu Thần Giới.
– Hắc hắc, Vân đại soái
– Dừng lại, ta không còn linh thạch, đừng tìm ta!
– Bản Vương đã rất nhanh sẽ cân nhắc xong, ngươi chỉ cần cho mấy khỏa linh thạch, trời sáng khẳng định cho ngươi câu trả lời chắc chắn!
Thao Thiết cười nói.
Vân Phi Dương xém chút chửi ầm lên.
Bà ngoại ngươi.
Lão tử đâu có ngu.
– Không được.
Hắn nghiêm mặt, nói:
– Hôm nay phải trả lời chắc chắn!
Lời nói còn chưa dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến âm thanh xé gió lạnh lùng, một hắc ảnh xuất quỷ nhập từ tường ngoài vọt vào.
Nhìn kỹ, hiển nhiên là Khương Thượng Nham!
Trong khoảng thời gian này, hắn và tộc nhân đã chữa lành vết thương, hôm nay quyết định cứu Vương của mình ra.
– Dám đến Cuồng Tông ta giương oai, muốn chết!
Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên gào thét mà đến, nâng quyền đánh về phía Khương Thượng Nham!
– Không tốt!
Khương Thượng Nham kinh hãi.
Hắn chỉ là cường giả Hóa Thần cảnh Quy Tông kỳ cũng như cặn bã trước mặt Hóa Thần đại viên mãn như Cuồng Ngạo Thiên.
Hóa Thần cảnh.
Chia làm Khuy Thiên kỳ, Quy Tông kỳ, Niết Bàn kỳ.
“Bành!”
Cuồng Ngạo Thiên tung một chưởng trực tiếp đánh bay Khương Thượng Nham ra khỏi Cuồng Tông.
Bên ngoài Cuồng Tông.
Hơn mười người áo đen nhìn thấy Trưởng lão bị đánh bay ra ngoài, như ong vỡ tổ chạy tới, sau cùng tiếp được, nhanh chóng biến mất từ một nơi bí mật gần đó.
Tông Chủ Cuồng Tông quá mạnh.
Bọn họ cần phải bàn bạc kỹ hơn!
“Hừ.”
Cuồng Ngạo Thiên vung tay áo, thản nhiên nói:
– Một đám a miêu a cẩu cũng dám lén xông vào Cuồng Tông.
Vân Phi Dương giơ ngón tay cái nịnh:
– Tông Chủ lợi hại!
– Chứ sao.
Cuồng Ngạo Thiên ưỡn ngực, nói:
– Bằng không sao làm được Tông chủ.
– Cặn bã.
Thao Thiết thầm nói.
Một Hóa Thần đại viên mãn mà cũng chảnh cún, chờ bản Vương khôi phục một phần mười, tất nhiên sẽ ngược ngươi kêu cha gọi mẹ
– Mà…
Cuồng Ngạo Thiên xoay người, hỏi:
– Dưỡng thương thế nào rồi?
Thao Thiết ngạo nghễ không đáp.
Thân là Thần thú, nên có phong phạm Thần thú, chỉ là một phàm nhân, bản Vương thích thì phản ứng, không thích thì nhìn thôi cũng đã chướng mắt.
Vân Phi Dương còn cười nói:
– Tông Chủ, hắn đã đỡ hơn hơn nhiều, chỉ cần chút linh thạch để khôi phục hoàn toàn.
– Thế à.
Cuồng Ngạo Thiên lấy ra mấy khỏa linh thạch, nói:
– Cầm lấy hấp thu đi.
Thao Thiết đang ngạo nghễ vừa nhìn thấy linh thạch, hai mắt tỏa sáng, tươi cười cám ơn.
– Đa tạ, đa tạ.
Đm.
Thần thú phong phạm đâu rồi!
Nếu sau đít có cái đuôi, chắc đã vẩy qua vẩy lại, đung đưa trái phải vui mừng rồi!