Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 731
Cuồng Ngạo Thiên thu hồi uy áp, Trương Thanh Biển khôi phục tự do, nhưng trong lòng cực kỳ chấn động.
Cỗ khí thế vừa rồi kia quá mạnh, hắn không chút nghi ngờ, đối phương chỉ cần khẽ động nguyên niệm, mình sẽ thịt nát xương tan!
Mà.
Chưởng môn vừa mới nói Hóa Thần đại viên mãn.
Trời ơi.
Người ta là đỉnh tiêm cao thủ chân chính, chỉ sợ có mỗi thái thượng Trưởng lão đang bế quan trong Linh Tiêu Phái mới có thể chống lại!
– Uy, đệ tử Linh Tiêu Phái này, đừng câu giờ, bản Tông không có nhiều thời gian, nhanh đánh đi!
Cuồng Ngạo Thiên không nhịn được nói.
Trương Thanh Biển nhìn về phía Chưởng môn.
Đột nhiên xuất hiện một người tu vi cực cao, treo giữa không trung, hắn không có tâm tình để đánh.
Bạch Thọ Di lộ vẻ mặt khó coi.
Đệ tử ta đang giao đấu, ngươi ở chỗ này nhìn, còn ra thể thống gì.
Cuồng Ngạo Thiên xuất hiện khiến cho bầu không khí nhất thời thay đổi, đệ tử các phong cũng không hứng thú đi xem Vân Phi Dương làm sao bị ngược nữa.
Mà điều này để Lâm Chỉ Khê và bọn người Lương Âm buông lỏng một hơi.
Bất quá.
Vào lúc này, Vân Phi Dương mở miệng nói:
– Tông Chủ Cuồng Tông, ân oán giữa ta và người này, tự mình ta sẽ giải quyết, ngài không thích hợp ở chỗ này.
“A.”
Cuồng Ngạo Thiên nói:
– Ta tránh xa một chút.
Nói rồi bay về phía sau, cuối cùng đứng trên bãi cỏ ngoài hai trăm dặm, truyền đến thanh âm:
– Tiểu tử, đủ xa chưa?
Rất nhiều đệ tử co giật khóe miệng.
Tông Chủ Cuồng Tông – một trong Thập đại tông môn đó!
Không giảng đạo lý, người điên khó chịu thì bạo tẩu, bây giờ nghe Vân Phi Dương nói một câu đã lui lại, thực quá bưu hãn.
Bạch Thọ Di nhíu mày.
Cuồng Ngạo Thiên càng biểu hiện như thế, càng để hắn hiểu được, tên này hôm nay tới cướp người thật!
Không được.
Vân Phi Dương là đệ tử Linh Tiêu Phái ta.
Dù thiên tài hay phế vật, cứ bị cướp như vậy, nếu như truyền ra ngoài, mặt mũi Linh Tiêu Phái để đâu!
Bạch Thọ Di lúc này nhắm mắt, thi triển ra độc hữu truyền âm chi thuật, câu thông thái thượng Trưởng lão đang bế quan.
Chuyện đã thành ra thế.
Hắn chỉ có thể mời ra cường giả Hóa Thần đại viên mãn của Linh Tiêu Phái ra mới đuổi Cuồng Ngạo Thiên đi.
Bạch Thọ Di đang thông tri thái thượng Trưởng lão, Vân Phi Dương bên này hướng về phía Trương Thanh Biển, phất phất tay nói:
– Tới đi, chúng ta tiếp tục.
Mẹ.
Ngược mình lâu như vậy.
Không phản ngược, sao có thể cam tâm.
Cuồng Ngạo Thiên rời xa hơn hai trăm dặm, khiến cho Trương Thanh Biển tỉnh táo lại, nói:
– Tiểu tử, hôm nay có người ngoài đến đây, ngươi ta giao đấu tiếp tục ngày khác.
Lâm Chỉ Khê và Lương Âm vui vẻ.
Bất quá.
Một giây sau lại im lặng, bởi vì Vân Phi Dương cười lạnh nói:
– Muốn đánh thì đánh cho xong, không có ngày khác.
– Tên này…
Lương Âm khí dậm chân.
– Rõ ràng bị ngược không cách nào hoàn thủ, còn muốn chống đỡ!
Lâm Chỉ Khê lắc đầu.
Tính khí tên này là thế, một khi đã điên máu thì đừng hỏi bố cháu là ai.
– Hừ, sư huynh đã muốn tha cho hắn một lần mà không biết thức thời, nhất định phải tìm tai vạ.
– Chẳng vì Tông Chủ Cuồng Tông đến đoạt hắn, nên hắn càng vênh váo?
Mọi người lần nữa xem thường.
Cuồng Ngạo Thiên nghe được lời bọn họ nói, thầm nghĩ trong lòng:
– Xem ra, ta phải thêm chút lửa.
Đột nhiên, hắn la lớn:
– Đệ tử Linh Tiêu Phái kia, ngươi và Vân Phi Dương giao đấu, bản Tông chủ không can thiệp dù ngươi ngược chết hắn!
Trương Thanh Biển nghe vậy vui vẻ.
Xác thực.
Hắn có chút lo lắng, mình tiếp tục ngược Vân Phi Dương sẽ khiến Cuồng Tông Tông Chủ phản cảm, sau đó muốn giết mình, sợ Chưởng môn cũng cứu không được.
Bây giờ nghe thế đã yên tâm.
– Tốt thôi.
Trương Thanh Biển cười lạnh nói:
– Chúng ta tiếp tục.
Giao đấu tiếp tục tiến hành.
Vân Phi Dương cùng Trương Thanh Biển đối mặt, mà lần này thêm một Tông Chủ Cuồng Tông làm người xem.
Phải cố gắng tốc chiến tốc thắng.
Trương Thanh Biển phát động tiến công, lần nữa thi triển Tật Phong Bộ, một quyền oanh đến ngưng tụ 150 trọng thuần nguyên lực!
“Bành!”
Nội dung cốt truyện lại một lần tái diễn, Vân Phi Dương lần nữa bị đánh bay ra ngoài, khi ổn định thân thể, sắc mặt càng tái nhợt.
– Hắc hắc, đây chính là hậu quả của việc trang bức quá mức!
Mọi người cười rộ lên.
Cuồng Ngạo Thiên cau mày.
– Tiểu tử kia xác thực rất cuồng, dùng tu vi Vũ Thần chống lại Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ tầng ba.
Tông Chủ Cuồng Tông, có thể nhìn ra được thực lực Vân Phi Dương ở Vũ Thần cấp, còn về tầng bao nhiêu thì không cách nào kết luận.
“Phi!”
Vân Phi Dương phun ra một ngụm máu, lần nữa thiêu đốt huyết dịch, tóc đen biến thành tóc bạc, thuần nguyên lực đề cao mười tầng.
Trương Thanh Biển lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, ngươi từ bỏ chống lại đi.
– Từ bỏ?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Rõ ràng không có năng lực chống lại, rõ ràng bị ngược khổ không thể tả, vẫn còn có thể cười được, điều này khiến Trương Thanh Biển rất tức giận.
Nhất định phải để tên này trả đại giới đau đớn thê thảm để hắn hiểu cách làm người tại Linh Tiêu Phái!
“Xoát!”
Trương Thanh Biển xông lên.
Lần này, hắn không chỉ thi triển Tật Phong Bộ, đồng thời còn huy động nắm tay phải mang theo âm thanh vù vù.
Sơn Hải Quyền.
Đệ tử hạch tâm thi triển đi, uy lực không phải Triệu Anh Vũ có thể so sánh.
– Tên này xong đời!
– Ha ha ha, hắn sắp thảm rồi!
Mọi người hưng phấn không thôi.
Tâm Lâm Chỉ Khê và Lương Âm nhất thời treo lên cao, các nàng biết, Trương Thanh Biển đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ là muốn kết thúc chiến đấu!
“Vù vù!”
Sơn Hải Quyền không ngừng tới gần, trong đó ẩn chứa cường đại thuần nguyên lực.
Dù cường giả Tố Thể Kỳ tầng ba cũng không dám ngạnh kháng, chỉ có thể lựa chọn né tránh.
Nhưng.
Vân Phi Dương lại không nhúc nhích, hai tay của hắn buông xuống, sắc mặt tái nhợt, giống như bị trọng thương.
Thời điểm Bạch Thọ Di đang liên lạc thái thượng Trưởng lão, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, Đường Nhược Giản ngã trên mặt đất cũng hết sức khẩn trương.
Cuồng Ngạo Thiên nói thầm:
– Kết thúc.
Bất quá.
Có thể lấy tu vi Vũ Thần đi tìm đường chết khiêu chiến Tố Thể Kỳ, gia hỏa cuồng vọng như vậy, bản Tông chủ muốn!
– Vân Phi Dương!
Trương Thanh Biển lạnh giọng quát:
– Ngày hôm nay, sư huynh ta dạy ngươi cách làm người tại Linh Tiêu Phái!
Thanh âm kết thúc, Sơn Hải Quyền nhất thời vung đến, cuồng bạo lực kình trong lúc tiếp xúc thân thể Vân Phi Dương, thổi bay tóc bạc của hắn.
“Bành!”
Quyền âm vang lên dập dờn khắp bãi cỏ.
Một quyền của Trương Thanh Biển đánh vào ngực Vân Phi Dương, áo hắn mặc nhất thời vỡ vụn, hiện ra bắp thịt cường tráng.
– Một kích Sơn Hải Quyền này của Trương sư huynh đã tu luyện tới cực hạn, ngũ tạng lục phủ tên này khẳng định bị trọng thương!
– Chắc phải nằm trên giường dưỡng thương nửa năm đến một năm a!
Mọi người hả hê nói.
Nhưng vào lúc này, khóe miệng Vân Phi Dương đứng tại chỗ bất động hơi hơi giương lên, hiện ra vẻ mỉm cười.
Tên này lại cười?
Mọi người trợn tròn mắt.
Đột nhiên.
Vân Phi Dương chầm chậm giơ tay lên, cực độ yếu ớt nói:
– Ta làm người, không cần ngươi dạy.
“Hô!”
Trong khoảnh khắc, cánh tay nguyên bản suy yếu bộc phát ra thuần nguyên lực cường thế, ngang nhiên đánh về phía Trương Thanh Biển!
Không có chậm chạp như trước đó, không có mềm yếu bất lực như trước đó, trong nháy mắt hóa thành thiết chưởng!
Thần sắc Trương Thanh Biển đại biến, hắn muốn lui lại nhưng quá muộn, bị một chưởng của Vân Phi Dương đánh sấp mặt xuống đất!