Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 719
Phi Dương đại lục.
Vân Phi Dương xếp bằng trong một biển hoa, hai tay đặt lên hai chân, một khỏa linh thạch treo trước ngực, phía trên có lưu quang quanh quẩn.
Giờ phút này, hắn dựa theo lời Cẩu Bất Lý vừa nói, phóng thích nguyên niệm câu thông linh thạch.
Chắc do mới thử lần đầu, sau khi nguyên niệm bao phủ muốn thẩm thấu thì lại bị bài xích ra bên ngoài.
Ước chừng hao phí một khắc đồng hồ.
Vân Phi Dương mới thành công thẩm thấu, câu thông cùng bàng bạc thuần nguyên lực bên trong linh thạch.
– Thuộc tính thật mạnh!
Hắn âm thầm cả kinh hô.
– Chí ít mạnh hơn mấy chục lần so với thuần nguyên khí bên ngoài ngoại giới!
Nếu không ngừng hấp thu, dù một con lợn cũng có thể tu luyện tới Vũ Thần.
Đồ tốt, đồ tốt!
Kẻ xâm nhập sáng tạo Tiểu Thần Giới thật trâu bò, vậy mà để một phương thiên địa đản sinh ra loại đồ chơi này.
Nếu như Phi Dương đại lục mình cũng có thể thai nghén ra linh thạch thì sung sướng biết mấy!
Bỏ qua suy nghĩ lung tung.
Nguyên niệm Vân Phi Dương câu thông cùng thuần nguyên khí, chậm rãi dẫn dắt ra ngoài.
“Vù vù!”
Tinh thuần năng lượng cuồn cuộn từ linh thạch xuất hiện, nó có quang mang bạch sắc nhưng hơi nhạt, nhìn qua tựa như khói trắng.
Thuần nguyên khí dung nhập vào thân thể Vân Phi Dương, dọc theo kinh mạch, thẳng đến đan điền.
Thuần Nguyên hạch trong có thể hắn tựa như một đầu sói đói, bắt đầu điên cuồng hấp thu!
Sau nửa canh giờ.
Linh thạch nguyên bản trong suốt sáng long lanh bị thu tia năng lượng sau cùng thì hóa thành một viên đá bình thường.
– Hết rồi?
Vân Phi Dương sững sờ.
Cẩu Bất Lý nói một khỏa linh thạch có thể cung cấp Vũ Thần hấp thu một canh giờ, sao nửa canh giờ đã hết rồi!
Dưới tình huống bình thường, một khỏa linh thạch có thể cung cấp Vũ Thần hấp thu một canh giờ.
Nhưng quan trọng ở chỗ.
Thuần Nguyên hạch trong đan điền Vân Phi Dương không phổ thông, mới cảnh giới nửa bước Vũ Thần đã dung nạp Thập Nhất Trọng thuần nguyên lực rồi.
Đây quả thực là một cái dạ dày lớn.
Lớn thì phải ăn nhiều, ăn nhanh, người khác hấp thu một canh giờ, hắn nửa canh giờ đã giải quyết xong!
Sau khi hấp thu một khỏa linh thạch, Vân Phi Dương rõ ràng cảm giác được, thuần nguyên lực trong cơ thể mình được đề bạt không nhỏ.
– Tốc độ bằng ngày thường tu luyện 10 ngày! Quả thực là siêu cấp thuốc bổ đề bạt cảnh giới!
Hai mắt Vân Phi Dương sáng lên.
Bất quá.
Hắn cũng không có tiếp tục hấp thu ba khỏa khác, bởi vì cảnh giới hiện tại đạt đến cực hạn, không cách nào dung nạp thêm thuần nguyên lực, hấp thu cũng chỉ lãng phí.
– Tiếp đó, phải nhanh đột phá Vũ Thần, sau đó mới có thể tiếp tục hấp thu linh thạch.
Vân Phi Dương tính toán.
Hắn quyết định.
Tiếp tục trộm linh thạch về tồn, chờ đột phá Vũ Thần rồi điên cuồng hấp thu, tin tưởng có thể nhanh chóng đề bạt tu vi!
“Răng rắc răng rắc.”
Đột nhiên, sau lưng truyền đến thanh âm thanh thúy.
Vân Phi Dương nhìn lại, chỉ thấy Thần Thần chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, miệng đang nhai cái gì đó, mà ba khỏa Linh Hạch để dưới đất đã thiếu một khỏa!
– Không phải chứ?
Khóe miệng hắn co giật nói:
– Cái này cũng có thể ăn?
“Ken két!”
Thần Thần nhai linh thạch, đứt gãy âm thanh truyền đến, khiến người ta nổi da gà.
Vân Phi Dương xém chút ngã quỵ.
Đồ chơi kia còn cứng hơn tinh hạch, hàm răng nha đầu này do kim cương chế tạo à!
“Ừng ực!”
Thần Thần ngước cổ nuốt xuống, bẹp bẹp miệng, híp mắt cười nói:
– A Nông, đây là cái gì, ăn rất ngon!
“Oa!”
Đột nhiên, nàng cả kinh nói:
– Năng lượng thật mạnh…
Nói rồi, xoa xoa hai mắt.
– Buồn ngủ quá, ta muốn ngủ một giấc!
“Phù phù.”
Vừa dứt lời, trực tiếp ngã xuống đất, chín cái đuôi xuất hiện, triệt để bao phủ thân thể nhỏ nhắn.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Thần Thần chỉ cần xuất hiện loại trạng thái này, khẳng định đang tiêu hóa năng lượng bên trong linh thạch, lần nữa thanh tỉnh, hẳn sẽ có tăng tiến.
– Nàng hiện tại là thất phẩm đỉnh phong, lại đề thăng sẽ so được với Vũ Thần bát phẩm.
Vân Phi Dương ôm nàng đi vào nội thành.
Thần thú như Thần Thần, nuốt sống một khỏa linh thạch, nếu như từ thất phẩm đỉnh phong đột phá đến bát phẩm đủ để chứng minh năng lượng bên trong bàng bạc bao nhiêu a!
Phi Dương đại lục có một tòa thành gọi Thiết Cốt Thành, đây là Vân Phi Dương dựa theo Thiết Cốt Thành của Vạn Thế Đại Lục chế tạo ra.
Mục đích là để bọn người Mục Oanh, Liễu Nhu có chỗ quen thuộc khi sinh hoạt tại nơi này.
Sau khi vào thành, Vân Phi Dương giao Thần Thần đang ngủ say cho Mục Oanh, tiến về phòng luyện đan tìm Liễu Nhu.
– Đây chính là linh thạch?
Liễu Nhu cầm linh thạch, trái xem phải xem nói:
– Sao ta không cảm giác được năng lượng bên trong.
Vân Phi Dương nói:
– Sư tỷ, thuộc tính bên trong linh thạch là thuần nguyên khí, trong cơ thể tỷ là thuần linh khí, tự nhiên không cách nào cảm ứng.
– Thì ra là thế.
Liễu Nhu tỉnh ngộ.
Vân Phi Dương nói:
– Sư tỷ, viên này linh thạch tỷ cầm đi nghiên cứu, nhìn xem có thể bồi dưỡng trong Phi Dương đại lục hay không?
– Không có khả năng đâu.
Liễu Nhu quả quyết đáp.
Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi:
– Vì cái gì?
Liễu Nhu giải thích.
– Chủng loại này giống như khoáng thạch, nhất định phải có Bản Nguyên Tinh Hoa mới có thể diễn sinh, chỉ bằng vào một khối, tuyệt không thể uẩn dục ra.
Vân Phi Dương nghe xong có chút mê mang.
Liễu Nhu nói tiếp:
– Lấy kim nguyên thạch dùng để đoán tạo trang bị Thần Giới năm đó mà nói đi, loại khoáng vật này có thể sinh sôi là vì Kim Thạch Chi Mẫu ban đầu uẩn dục.
– Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương nói:
– Ý sư tỷ là, linh thạch có thể sinh trưởng vì có Linh Thạch Chi Mẫu ban đầu để uẩn dục?
– Ừm.
Liễu Nhu nói:
– Hẳn là như thế.
Vân Phi Dương thu hồi linh hồn thể trở về hiện thực, trong con ngươi lóe ra vẻ nóng rực.
Nếu như theo Liễu Nhu nói, trong hầm mỏ Ngọc Tiêu phong nhất định tồn tại linh thạch chi mẫu để uẩn dục ra đóng linh thạch này!
Đây là khẳng định.
Mỗi Linh Thạch Quáng Mạch đều sẽ có linh thạch tinh hoa, mà thứ này được võ giả Tiểu Thần Giới gọi là Linh Mẫu Thạch.
Một khỏa Linh Mẫu Thạch ẩn chứa thuần nguyên khí có thể so với 1000 khỏa linh thạch!
Đương nhiên.
Không ai cầm Linh Mẫu Thạch để hấp thu, dù sao, cái đồ chơi này chôn dưới đất, qua trăm năm uẩn dục, có thể sinh ra không ngừng 1000 khỏa linh thạch.
Làm mẫu thể uẩn dục linh thạch, Linh Mẫu Thạch khẳng định sẽ ở vị trí trung ương nhất mỏ quặng.
Theo Linh Tiêu Phái tính toán.
Mỏ quặng Ngọc Tiêu phong, chiều sâu và độ rộng ít nhất hai mươi dặm, bây giờ mới khai thác hai phần mười, còn cần một đoạn thời gian rất dài mới đến lúc đào ra Linh Mẫu Thạch.
Vân Phi Dương đoán được chỗ tinh hoa, muốn đào được cũng tuyệt đối không thể.
Trời chưa sáng.
Vân Phi Dương dậy thật sớm, cõng giỏ trúc, tay cầm cuốc tiến vào mỏ quặng, giám sát võ giả trước đó cũng đi theo.
Hắn không phải giám sát Vân Phi Dương có trộm linh thạch hay không mà giám sát đối phương có lười biếng hay không.
“Thùng thùng!”
Đi đến cuối đường hầm mỏ, Vân Phi Dương lúc này bắt đầu khai thác, có kinh nghiệm hôm qua, càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Tên võ giả giám sát, âm thầm cười lạnh.
– Tên này thật ra sức.
Nghĩ tới đây, hắn không còn hưng thú theo dõi, nhắm mắt dưỡng thần.
Vân Phi Dương thấy hắn lại buông lỏng cảnh giác, cấp tốc đào ra linh thạch, ném vào Phi Dương đại lục.
Một tới hai đi.
Thẳng đến khi trời tối, Vân Phi Dương đào ra 15 khỏa linh thạch, nhưng đặt giỏ trúc mười khỏa, để lại năm viên.
Lại nói.
Trong lúc bị giám sát nghiêm ngặt, Vân Phi Dương cũng dám trộm điên cuồng như vậy, lá gan cũng cũng đủ lớn.