Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 718
“Đông!”
“Đông!”
Một vách núi nào đó, Vân Phi Dương nâng cuốc nhẹ nhàng đào hòn đá, động tác vô cùng cẩn thận.
Rất nhanh.
Một khối thạch đầu xích hồng sắc xuất hiện.
Đây không phải linh thạch, mà là Xích Nham thạch.
Làm người mới trong việc đào linh thạch, không thể trực tiếp bắt tay vào làm ngay, dù sao, linh thạch tựa như trẻ sơ sinh, cực độ yếu ớt.
Không cẩn thận đụng phải, rất dễ chết từ trong trứng nước.
Hai ngày qua, Vân Phi Dương một mực đang nắm giữ kỹ xảo, dùng Xích Nham thạch huấn luyện.
“Thùng thùng!”
Lại gõ mấy lần.
Một khối Xích Nham thạch hoàn chỉnh được lấy ra, Vân Phi Dương cầm trong tay, cười nói:
– Trưởng lão, thế này được chưa?
– Ta xem một chút.
Cẩu Bất Lý tiếp nhận Xích Nham thạch, cẩn thận nhìn một hồi, thấy phía trên có vết trầy, nhất thời lắc đầu.
– Nếu cái này đổi thành linh thạch, đã sớm vỡ tan.
Vân Phi Dương im lặng.
Không có cách nào.
Chỉ có thể tiếp tục luyện tập.
Lại qua hai ngày.
Vân Phi Dương rốt cục có thể vô hại lấy xuống được Xích Nham thạch, lúc này mới thông qua, cho phép tiến vào hầm mỏ khai thác linh thạch.
“Ha ha ha!”
Vân Phi Dương hưng phấn không thôi.
Cẩu Bất Lý còn âm thầm lắc đầu.
Tiểu tử ngươi vui vẻ một đoạn thời gian, chờ quen thuộc ngày qua ngày thu thập thì sẽ biết cái gì gọi là thống khổ.
Làm giám sát Trưởng lão.
Hắn đều rõ ràng hơn so với ai khác, thời gian dài thu thập linh thạch, rất nhiều ngoại môn đệ tử, đừng nói chịu một năm, chịu một tháng đã phải sụp đổ.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương mặc quặng phục, mang theo cái cuốc, dưới sự giám sát của một tên võ giả, cao hứng bừng bừng tiến vào hầm mỏ.
– Tên này còn cao hứng?
– Thôi đi, qua một thời gian nữa, hắn rất nhanh sẽ khóc.
Rất nhiều ngoại môn đệ tử lắc đầu.
Mới đầu bọn họ cũng rất hưng phấn. Dù sao, có thể tự tay đào ra linh thạch, nhưng thời gian lâu dài mới biết, đây chính là một công việc tra tấn người khác a!
Cuối đường hầm mỏ.
Vân Phi Dương đứng trước một vách đá, dựa theo kinh nghiệm Cẩu Bất Lý truyền thụ, một tay dán trên thạch bích, lắng nghe đến tiếng tim đập truyền ra từ bên trong.
Thanh âm càng mạnh, đại biểu linh thạch cách mình càng gần, càng yếu cách càng xa, lúc này, cần nghe âm thanh phân biệt vị trí.
– Không phải nơi này.
Cảm nhận được tiếng tim đập quá yếu, Vân Phi Dương xê dịch bàn tay, chậm rãi cảm ngộ, rất nhanh, trong cảm giác yếu mạnh, phán đoán được một vị trí, giơ cái cuốc lên nhẹ nhàng gõ vào.
“Đông!”
“Đông!”
Tiếng va đập có quy truyền lại, từng khối thạch đầu bị tróc ra, cuối cùng hiển lộ ra nửa đoạn linh thạch trong suốt sáng long lanh!
Vân Phi Dương ngừng hô hấp.
Lần đầu tiên khai thác, bất kỳ sai lầm nào đều sẽ để thuần nguyên lực bên trong linh thạch xói mòn, cho nên khó tránh khỏi khẩn trương.
“Đông!”
“Đông!”
Trọn vẹn nửa canh giờ, Vân Phi Dương mới thuận lợi lấy linh thạch khảm trong đá ra ngoài.
Cầm viên linh thạch, hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sau đó cẩn thận từng li từng tí thả vào giỏ trúc sau lưng, bắt đầu tiếp tục khai quật.
Có kinh nghiệm thành công lần thứ nhất, Vân Phi Dương buông lỏng, viên linh thạch thứ hai cũng mất nửa canh giờ mới được lấy ra.
“Đinh!”
Để linh thạch vào giỏ trúc, hai viên va chạm truyền đến tiếng vang thanh thúy, Vân Phi Dương thân là thu thập người, nhất thời có cảm giác thành công.
Linh thạch trong đá rất yếu đuối, nhưng một khi tháo rời ra, sẽ trong nháy mắt trở nên cứng rắn.
Khai thác linh thạch thật là một sự tình khổ sai.
Toàn bộ quá trình đều phải cẩn thận, tinh thần phải căng cứng, thu thập hai khỏa xong, Vân Phi Dương có chút rã rời.
– Đây là một cơ hội rèn luyện kiên quyết và tâm tính a.
Xóa đi mồ hôi, Vân Phi Dương tiếp tục đào.
Chỉ sợ chỉ có hắn mới có thể xem việc đào quáng buồn tẻ này như một loại tu hành.
Sau năm canh giờ.
Ngoại giới dần phủ bóng đêm, Vân Phi Dương cõng giỏ trúc dưới sự quan sát của võ giả trông coi, kiệt sức đi ra từ hầm mỏ.
Một ngày khai quật.
Quả thực còn mệt hơn đánh một trận.
Bất quá.
Lắc lắc giỏ trúc truyền đến tiếng đinh đinh giòn vang, trên mặt Vân Phi Dương hiện ra một tia mỉm cười.
Có nhiều th, sau khi đi qua nỗ lực đạt được sẽ có sinh ra cảm giác thỏa mãn.
Đáng tiếc.
Lấy linh thạch không phải Vân Phi Dương, hắn đang trong sự giám thị nộp lên cho Trưởng lão phụ trách kiểm kê.
– Tám khỏa?
Trưởng lão thay thế vị trí quản lý của Cẩu Bất Lý sau khi kiểm kê, trên mặt hiện ra vẻ hoảng hốt.
Hắn đã từng tới đây làm giám sát, tự nhiên rõ ràng, đệ tử lần đầu đi đào quáng, một ngày có thể đào năm viên đã không tệ.
– Đi xuống đi.
Trưởng lão thu linh thạch thu vào không gian giới chỉ đặc biệt, lãnh đạm nói:
– Trời sáng, tiếp tục.
“Úc.”
Vân Phi Dương rời đi, trở về chỗ mình ở.
– Móa!
Trong một lều vải đơn sơ, Cẩu Bất Lý tức miệng mắng to:
– Lần thứ nhất đào được tám khỏa, còn bảo ngươi trời sáng tiếp tục? Mẹ hắn chứ, quá khi dễ người mà!
Ngoại môn đệ tử đào quáng, tuy hơi khổ nhưng mà có thời gian hạn chế, bình thường đều sau khi hừng đông.
Thanh Tiêu phong và Huyền Tiêu phong phái tới Trưởng lão giám sát nhằm vào Vân Phi Dương, quả thật đáng giận.
– Không được!
Cẩu Bất Lý phẫn nộ nói:
– Ta đi tìm bọn họ, khi dễ người, cũng không thể khi dễ như vậy!
Vân Phi Dương giữ chặt hắn, nói:
– Không sao đâu Trưởng lão, không phải làm nhiều chút thôi à, không quan trọng, tiện thể tu luyện mà thôi.
Dát.
Cẩu Bất Lý sững sờ.
Không đúng rồi.
Thủ tọa Trưởng lão nói tính cách tên này cuồng ngạo, là hạng người không thiệt thòi, sao bây giờ bị khi dễ mà cúi đầu nhận rồi?
Uất ức?
Vân Phi Dương tuyệt không uất ức!
Hắn ước gì giám sát Trưởng lão ngang tay ngày đêm để cho mình đi đào quáng, bởi vì chỉ có như thế mới có thể thu được càng nhiều linh thạch!
Ngày hôm nay trong hầm mỏ, Vân Phi Dương thừa dịp giám sát võ giả có việc rời đi, lúc này câu thông Phi Dương đại lục, đưa linh thạch vào.
Quả nhiên.
Không gian giới chỉ phổ thông không chứa nổi linh thạch, nhưng Phi Dương đại lục có thể, điều này khiến Vân Phi Dương đại hỉ.
Kết quả là.
Một ngày.
Hắn cộng đào ra được mười hai khỏa linh thạch, tám khỏa nộp lên trên, bốn khỏa vụng trộm đưa vào túi tiền riêng của mình.
Bốn khỏa.
Con số này không nhỏ!
Nội môn đệ tử mỗi tháng cũng chỉ nhận mười khỏa linh thạch, hắn một ngày, đã lấy riêng được gần phân nữa, mà mỗi ngày đều nuốt riêng số lượng như thế, quả thực không dám tưởng tượng!
Vân Phi Dương hiện tại hận không thể ngày ngày trong động mỏ, ngày ngày đào, ngày ngày trộm đây!
Cẩu Bất Lý sẽ không nghĩ tới, tên này to gan lớn mật, linh thạch cũng dám trộm, hắn tức giận nói:
– Ngươi đã nhiệt tình như vậy thì đi đào đi.
Nói rồi muốn rời khỏi.
– Trưởng lão!
Vân Phi Dương ngăn lại hắn, cười nói:
– Linh thạch này ta cũng đào ra được rồi, ngài nói cho ta cách làm sao để hấp thu đi.
Cẩu Bất Lý im lặng nói:
– Hiện tại không cần.
Tuy nói vậy nhưng vẫn giảng giải đơn giản:
– Lấy tư thế ngồi xếp bằng, ngưng thần tĩnh khí, dùng nguyên niệm câu thông linh thạch, chậm rãi khai thông, dẫn dắt vào trong thân thể, thành lập câu thông cùng Thuần Nguyên hạch.
– Úc.
Vân Phi Dương nói:
– Phức tạp thế.
– Tốt, ta đi đây, ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt đi.
Cẩu Bất Lý rời đi, mà hắn chân trước vừa đi, Vân Phi Dương chân sau đã lấy linh hồn thể dung nhập vào Phi Dương đại lục, cấp thiết muốn hấp thu linh thạch, nhìn xem rốt cục có bao thần kỳ!