Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 717
Đệ tử hạch tâm Trương Thanh Biển xuất quan để rất nhiều đệ tử trông mong, một năm sau, Vân Phi Dương sẽ bị ngược như thế nào.
Lâm Chỉ Khê nhận được tin tức, lo lắng không thôi.
Đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái, thực lực đều đến Phá Toái cảnh, Vân Phi Dương có đại phiền toái a.
Vũ Thần cảnh.
Theo ý nghĩa mà nói, vẫn là thuộc về hệ thống võ đạo Phàm Giới, thực lực võ giả đề cao, lực lượng tăng phúc không đến mức khoa trương.
Phá Toái cảnh thì khác.
Người đến cảnh giới này, lực lượng được tăng phúc có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Tỉ như.
Vũ Thần đại viên mãn có thể ngưng tụ ra hai mươi trọng thuần nguyên lực, một khi bước vào Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ tầng một, lực kình sẽ trực tiếp tăng vọt đến một trăm trọng!
Lực lượng đề bạt trọn vẹn gấp năm lần Vũ Thần đại viên mãn!
Còn về Tố Thể Kỳ tầng cao hơn, lực lượng cũng sẽ đề cao rõ rệt.
Nói tóm lại, cảnh giới võ đạo trên Tiểu Thần Giới, càng về sau, lực lượng đề bạt càng tăng vọt.
Nghe nói, trăm Phá Toái cảnh đại viên mãn chưa hẳn có thể chiến thắng một cường giả vừa mới tiến vào Hư không cảnh Chân Long kỳ tầng một.
Đây mới thực sự là lật tay thành mây, trở tay thành mưa!
Lâm Chỉ Khê rất khó tưởng tượng được, Vân Phi Dương có thể chống lại được khi đối mặt với Trương Thanh Biển đang nắm giữ ít nhất một trăm trọng thuần nguyên lực.
Xác thực.
Dạng đệ tử hạch tâm như Trương Thanh Biển, lấy thực lực Vân Phi Dương trước mắt, căn bản không có phần thắng, dù át chủ bài ra hết.
Đây là tuyệt đối áp chế trên thực lực.
Nhưng.
Có một số việc, không thể quá bi quan.
Dù sao, còn có một năm, không chừng Vân Đại Tiện Thần ngoài ý muốn ngã xuống sườn núi, gặp được tuyệt thế cao thủ sắp chết, truyền tất công lực cả đời cho hắn, nháy mắt đột phá đến Hư Không cảnh.
Ngọc Tiêu phong.
Một tòa sơn phong không có thuần nguyên khí.
Nhưng hoàn cảnh nơi này rất ưu mỹ, khắp núi phủ đầy lá phong, từ xa nhìn lại phảng phất như một biển lửa, đẹp không sao tả xiết.
Dưới chân núi.
Có từng túp lều được dựng lâm thời.
Đây cũng là doanh địa nơi đệ tử Linh Tiêu Phái đến lấy quặng nghỉ ngơi. Giờ phút này, rất nhiều ngoại môn đệ tử ra ra vào vào, sắc mặt tên trước khó coi hơn tên sau.
Ngoại môn đệ tử Linh Tiêu Phái hàng năm đều sẽ thay phiên tới đây lấy quặng một tháng, chuyện này đối với bọn hắn, quả thực là ác mộng.
Linh thạch do thiên địa tinh hoa uẩn dục, khảm nạm bên trong thạch đầu, muốn lấy ra rất gian nan, lại phải cẩn thận, thực rất tốn sức và tâm thần.
Mà.
Nơi này không có thuần nguyên khí, hoàn toàn là công tác xuất lực nhưng không có kết quả tốt, nếu như có thể lựa chọn, bọn họ tình nguyện đi chủ phong gánh nước hoặc làm việc lặt vặt!
Vân Phi Dương được hai Trưởng lão áp giải đi vào một cái lều lớn, hô to:
– Cẩu Bất Lý!
– Tên chó má nào đang gọi ta!
Một bàn tử tai to mặt lớn từ trong lều vải đi ra, hắn là người phụ trách mỏ quặng, phổ thông Trưởng lão của Tấn Tiêu phong – Cẩu Bất Lý.
– Ai nha.
Cẩu Bất Lý nhìn thấy hai tên Trưởng lão, cười nói:
– Hai vị, làm sao rảnh tới đây.
Phổ thông Trưởng lão Thanh Tiêu phong giơ chưởng môn đặc lệnh lên, thản nhiên nói:
– Mỏ quặng Ngọc Tiêu phong từ nay do hai ta chưởng quản, ngươi cứ ở đây hóng mát.
– Hả?
Cẩu Bất Lý trợn tròn mắt.
Hôm qua thủ tọa còn truyền tin để cho mình chiếu cố thật tốt Vân Phi Dương, sao hôm nay bị cắt chức rồi?
– A cái gì mà a!
Người trưởng lão kia nói:
– Còn không nhanh nhường chỗ.
Cẩu Bất Lý không dám kháng cự Chưởng môn đặc lệnh, chỉ có thể đi vào thu thập đệm chăn, lúc đi ra liếc mắt nhìn người trẻ tuổi đang mỉm cười bên cạnh hai người kia.
Hắc.
Tiểu tử này là ai?
Đến đào quáng lại còn bật cười.
– Cẩu Bất Lý.
Người trưởng lão kia lạnh lùng nói:
– Dẫn theo đệ tử Phong ngươi tiến vào đường hầm, giảng giải cách đào linh thạch, ngày mai bắt đầu công tác.
Đệ tử Phong ta?
Cẩu Bất Lý khẽ giật mình, lên tiếng hỏi.
– Ngươi là Vân Phi Dương?
– Trưởng lão, hảo!
Vân Phi Dương chào một cái lễ.
“Ha ha ha!”
Cẩu Bất Lý nắm chặt bả vai hắn, giơ ngón tay cái, khen:
– Tiểu tử, không tệ không tệ, dám ngược đám đệ tử chân truyền kia!
“Hắc hắc.”
Vân Phi Dương đơn thuần cười một tiếng.
Trưởng lão Thanh Tiêu phong xụ mặt xuống, nói:
– Cẩu Bất Lý, bây giờ không phải thời điểm nói chuyện phiếm.
“Phi.”
Cẩu Bất Lý phun một bãi nước miếng, nói:
– Chảnh cái gì chứ.
– Ngươi!
Người trưởng lão kia phẫn nộ.
– Đi đi!
Cẩu Bất Lý kéo Vân Phi Dương, nói:
– Bản trưởng lão mang ngươi vào hầm mỏ làm quen một chút.
Ngọc Tiêu Phong Sơn có một cái đại động khẩu, nơi này chính là hầm mỏ, chung quanh có không ít cường giả cảnh giới cực cao đóng giữ.
– Tiểu tử.
Trên đường, Cẩu Bất Lý thấp giọng nói:
– Tình huống như thế nào, tại sao đến hai tên Trưởng lão?
– Cái này…
Vân Phi Dương cứng ngắc kể lại mọi chuyện.
Sau khi Cẩu Bất Lý biết được, trừng mắt nói:
– Á đù…ngươi được lắm, chân truyền đệ tử Huyền Tiêu phong cũng dám đánh!
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, đáp:
– Bình thường.
“Ai.”
Cẩu Bất Lý vỗ vai hắn nói:
– Không xong rồi, bị phạt một năm, còn có hai tên Trưởng lão giám sát, thời gian tiếp theo của ngươi, chỉ sợ không dễ chịu.
Vào lúc này.
Hai người đã tiến vào trong hầm mỏ, bên trong là thông đạo sâu không thấy đáy, cơ hồ mỗi đi trăm bước, sẽ có cường giả đứng gác.
Đột nhiên.
Một tên ngoại môn đệ tử, mặt mũi tràn đầy bụi đất đi tới, trong cái sọt trên lưng hắn, đặt rất nhiều hòn đá trong suốt lớn bằng nắm đấm.
Cái này….
Nhìn từ ngoài giống như thủy tinh thạch, cũng không có tản mát ra bất khí tức gì, nhưng nội bộ lại ẩn chứa bàng bạc thuần nguyên lực!
– Tiểu tử.
Cẩu Bất Lý nói:
– Ngươi chưa thấy qua linh thạch?
– Ừm.
Vân Phi Dương gật gật đầu.
“Hắc hắc.”
Cẩu Bất Lý cười nói:
– Không có việc gì, về sau sẽ gặp ngày ngày.
Vân Phi Dương hỏi:
– Trưởng lão, một khối linh thạch to bằng đầu nắm tay này ẩn chứa thuần nguyên lực rất mạnh hả?
Cẩu Bất Lý biết tiểu gia hỏa này mới tới Tiểu Thần Giới, không rõ đối với linh thạch, vừa đi vừa nói:
– Nói thế này, có linh thạch phụ trợ, tu luyện sẽ gấp mười lần so với thường ngày!
– Gấp mười lần?
Vân Phi Dương nói:
– Vậy nếu ngày ngày hấp thu, chẳng lẽ có thể trong cực thời gian ngắn đột phá đến cảnh giới cao hơn!
Cẩu Bất Lý cười nói:
– Tiểu tử, một khối linh thạch tiêu chuẩn ẩn chứa thuần nguyên lực chỉ có thể cung cấp cho Vũ Thần hấp thu một canh giờ, ngày ngày hấp thu là không thể.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Một canh giờ một khối.
Nói như vậy, một ngày thì mười hai khối, cũng không coi là nhiều.
Không coi là nhiều?
Tên này quá ngây thơ.
Phải biết.
Sản lượng mỗi tháng trong động mỏ này dựa theo tiêu chuẩn linh thạch để tính, cũng chỉ là 10 ngàn khỏa, cung cấp toàn bộ Linh Tiêu Phái mỗi tháng đã tiêu hao hết hai phần ba.
– Đến đây.
Cẩu Bất Lý đứng cuối đường hầm mỏ.
Vân Phi Dương nhìn vách đá chung quanh một chút, cũng không có phát hiện cái gì khác biệt, liền hỏi:
– Trưởng lão, nơi này có linh thạch?
– Ừm.
Cẩu Bất Lý đi đến một mặt tường, nói:
– Linh thạch khảm nạm tại bên trong thạch đầu cũng không có khí tức tiết ra ngoài, muốn phát hiện chúng nó, nhất định phải dựa vào thính giác.
– Phải nghe?
– Không sai.
Cẩu Bất Lý giơ bàn tay dán trên tường đá, hơi hơi nhắm mắt, nói:
– Linh thạch có sinh mệnh, sẽ sinh ra tiếng tim đập như trẻ sơ sinh, ngươi qua đây cảm thụ chút đi.
Vân Phi Dương đi tới, nhấc tay dán trên thạch bích, sau một lát cảm giác được nội bộ truyền đến tiếng tim đập thùng thùng.