Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 708
– Chúng ta đánh cược sinh tử.
Năm chữ vừa nói ra, trong ánh mắt Vân Phi Dương bộc lộ ra băng lãnh khiếp người.
Lời nói vừa rồi của Triệu Anh Vũ triệt để chọc giận hắn.
Lâm Chỉ Khê là nữ nhân của ta, không phải hàng hóa, càng không phải dùng để làm tiền đặt cược.
Muốn chơi thì chơi lớn chút!
Triệu Anh Vũ cũng những đệ tử xung quanh đang cười nhạo nhao nhao ngốc trệ.
Không nghe lầm chứ?
Tên này đánh cược sinh tử?
Đường Nhược Giản quan sát từ xa nhíu mày, mặc dù có nói qua để Vân Phi Dương không cần bận tâm, phế luôn đối phương.
Nhưng bây giờ chơi quá lớn, nếu ứng nghiệm xuống thì sẽ trở thành sinh tử chiến chân chính!
Đường Nhược Giản tin tưởng Vân Phi Dương có thể đánh một trận cùng Triệu Anh Vũ. Thậm chí, sau khi chuyển hỏa Thuần Linh Lực thành Thuần Nguyên Lực còn ép một bậc.
Nhưng phát triển đến sinh tử chiến thì không nói được. Dù sao, đối mặt với sinh tử thì một trận luận bàn phổ thông không cách nào so sánh.
Trưởng lão khác cũng ngạc nhiên không thôi.
Thiên tài Phàm Giới mới tới nửa tháng đã dám định sinh tử chiến cùng Chân Truyền Đệ Tử!
– Đùa thật à?
Lương Âm há hốc miệng.
Lâm Chỉ Khê cau mày.
Hai người tin tưởng, lấy tính cách Vân Phi Dương, một khi đã dám leo lên Bích Tiêu phong, khẳng định có đầy đủ thực lực ngược Triệu Anh Vũ.
Sợ rằng.
Nếu giết chết Triệu Anh Vũ, tuy trước định ra đánh cược, nhưng cũng sẽ mang đến phiền phức.
– Đánh bạc sinh tử?
Trương Thanh Ngọc không nhịn được cười nói:
– Vân Phi Dương này gấp chết như vậy?
– Theo ta thấy, hắn khẳng định biết mình không phải đối thủ Triệu Anh Vũ, lại khó có thể tiếp nhận việc vị hôn thê bị cướp, sau cùng quyết định đi chịu chết.
Một tên đệ tử phân tích.
– Ừm.
Trương Thanh Ngọc gật đầu.
– Rất có thể.
Hắn cũng hiểu như vậy, dù sao, phàm là nam nhân có tự tôn đều không thể tiếp nhận việc nữ nhân của mình bị cướp.
Nếu trơ mắt nhìn thấy việc đó thì không bằng dùng cái chết để bảo vệ tôn nghiêm nam nhân.
Nhưng.
Trên thực tế.
Ý nghĩ của Vân Phi Dương rất đơn giản.
Hắn muốn giết Triệu Anh Vũ để tất cả mọi người hiểu rõ, dám chú ý nữ nhân của ta sẽ có kết cục này!
– Có dám hay không?
Vân Phi Dương cười hỏi lại.
Nhìn thấy nụ cười này của hắn, hỏa khí trong người Triệu Anh Vũ nhất thời bị kích phát, nói:
– Đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!
– Đồng ý?
– Đồng ý!
– Tốt!
Vân Phi Dương quát:
– Chư vị sư huynh, các Trưởng lão núp trong bóng tối, hôm nay Vân Phi Dương ta và Triệu Anh Vũ định ra đánh cược, sinh tử bất luận!
Thanh âm rất lớn, vang vọng khắp Bích Tiêu phong.
Đám Trưởng lão lộ vẻ khó khăn.
Tuy Linh Tiêu Phái có quy định các đệ có thể định ra sinh tử chiến, nhưng một Ký Danh Đệ Tử và Chân Truyền Đệ Tử đánh cược lớn như vậy, có chút không thích hợp.
– Lão Đường, đệ tử của ngươi đã muốn thế thì đừng trách Triệu Anh Vũ.
Thủ tọa trưởng lão Bích Tiêu phong đồng ý sinh tử chiến.
– Ai.
Đường Nhược Giản thở dài một hơi, nói:
– Hai người đã muốn chơi thì tùy bọn hắn.
Hắn cũng ngầm đồng ý.
Bất quá.
Bắt đầu tính toán, nếu Triệu Anh Vũ hạ độc thủ, mình nhất định phải ra mặt ngăn cản.
– Nói lớn tiếng như vậy, chẳng lẽ sợ Triệu sư huynh chơi xấu?
– Thật sự là một phàm nhân tự cho mình đúng, ta nhìn hắn thật khó chịu!
Bên ngoài diễn võ trường, rất nhiều đệ tử nghị luận.
Nói tóm lại, Vân Phi Dương – phàm nhân đến từ Vạn Thế Đại Lục cho bọn hắn ấn tượng vô cùng kém.
“Hừ.”
Triệu Anh Vũ lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, ta đã đáp ứng, sẽ không lỡ hẹn, tới đây.
Nói rồi bày ra tư thế chiến đấu, bàng bạc Thuần Nguyên Lực xuất hiện, phảng phất như hóa thành thực chất hóa.
Thời gian nửa tháng, tên này đã nâng thêm một trọng Thuần Nguyên Lực, đạt tới Thập Nhất Trọng.
Trưởng lão Huyền Tiêu phong khen:
– Vũ Thần tầng tám có thể ngưng tụ ra Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực, không tệ, không tệ.
Tại Tiểu Thần Giới, trong giai đoạn Vũ Thần, mỗi khi đề bạt một tầng có nghĩa Thuần Nguyên Lực cũng sẽ gia tăng một trọng.
Trương Anh Vũ có cảnh giới Vũ Thần tầng tám, nắm giữ Thập Nhất Trọng thuần nguyên lực đã tương đương ưu tú, khó trách lại trở thành Chân Truyền Đệ Tử.
Nghe được Trưởng lão khác tán dương đệ tử của mình, trên mặt Trưởng lão Bích Tiêu phong hiện ra đắc ý thần sắc.
Đường Nhược Giản lại có điểm sụp đổ.
Triệu Anh Vũ nâng cao thêm một trọng Thuần Linh Lực, đệ tử của mình sẽ càng khó chống lại.
Nếu như không phải bận tâm thân phận, mặt mũi Tấn Tiêu phong, hắn đã cưỡng ép ngăn cản giao đấu.
– Vân Phi Dương!
Triệu Anh Vũ bạo phát khí thế, cả người lộ ra vẻ cao cao tại thượng, nói:
– Mặc dù đánh cược sinh tử nhưng ta cũng sẽ không giết ngươi.
Cố ý truyền tin tức đi để Trưởng lão và đệ tử đến quan chiến chỉ vì muốn hung hăng nhục nhã cái tên phàm nhân trước mặt này trước công chúng.
Cũng làm cho Lâm Chỉ Khê đang quan chiến hiểu rõ, một phàm nhân không xứng với nàng.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Nói rồi chậm rải cuốn ống tay áo lên, cười nói:
– Muốn nói cái gì thì cứ nói đi, bởi vì, tiếp đó ngươi sẽ không còn cơ hội.
“Ha ha ha!”
Triệu Anh Vũ cười ha hả.
Hắn bị chọc cười.
Đệ tử xung quanh hạn hán lời.
Không thể không thừa nhận.
Tính cách của phàm nhân đến từ hạ đẳng vị diện này thật sự rất cuồng, hắn nên đi Cuồng Tông mà không phải tới đây, để mọi người càng xem càng khó chịu a.
– Tiểu tử!
Triệu Anh Vũ ngưng cười, mục quang lãnh lệ quát:
– Ta sẽ ngược ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!
“Xoát!”
Nói rồi thân hình lóe lên, xuất hiện trước người Vân Phi Dương, hữu chưởng vung ra mang theo Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực!
Đặt ở Vạn Thế Đại Lục, lực kình cường đại như thế sẽ khiến không gian vỡ nát.
Nhưng cường độ không gian bích lũy của Tiểu Thần Giới cực cao, Triệu Anh Vũ vung một quyền đến chỉ vang lên tiếng quyền phong vù vù.
“Bành!”
Diễn võ trường truyền đến một tiếng vang âm trầm.
– Một quyền kết thúc.
– Triệu sư huynh thật không lưu tình chút nào a.
Rất nhiều đệ tử cười nhìn sang, nhưng trong ánh mắt lại hiện ra hoảng hốt, bởi vì quyền đầu Triệu Anh Vũ đánh vào trước ngực Vân Phi Dương, đối phương lại không nhúc nhích tí nào.
Không phải chứ?
Rất nhiều người nháy mắt mấy cái, xác định là thật, từng người trợn mắt hốc mồm.
Một quyền này của Triệu sư huynh ngưng tụ sức tấn công mạnh nhất, cho dù một ngọn núi cũng có thể bị vỡ nát, tiểu tử kia bị đánh trúng, vậy mà không lui một bước?
Đám Trưởng lão cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
“Hô —— “
Đường Nhược Giản buông lỏng một hơi.
Vừa rồi hắn thực lo lắng cho Vân Phi Dương có cái gì ngoài ý muốn, hiện tại xem ra, mình đã xem thường người đệ tử này rồi.
– Tên này còn đang cười!
Không tệ.
Vân Phi Dương đang cười lên tiếng.
– Quá yếu.
Câu nói này quá đả kích người.
Sắc mặt Triệu Anh Vũ tái xanh, hắn phẫn nộ rút về tay, lần nữa ngưng tụ Thuần Nguyên Lực, ngang nhiên đập tới, nương theo tiếng gào.
– Sơn Hải Quyền!
– Đây chính là Hoàng giai trung phẩm vũ kỹ!
Mọi người đồng loạt kinh hô.
Đồng thời thầm nghĩ, Triệu Anh Vũ thi triển vũ kỹ chắc có thể đánh Vân Phi Dương trọng thương.
Nhưng.
Hiện thực hung ác đánh bọn hắn một bạt tai, bởi vì, một tiếng vang trầm truyền đến, Vân Phi Dương vẫn ngạnh kháng được, vẫn vững như bàn thạch!
– Làm sao có thể!
– Triệu sư huynh thi triển vũ kỹ, một quyền này chí ít đến thập tứ trọng, sao hắn có thể ngạnh kháng được!
Triệu Anh Vũ cũng rất khó tin.
Thậm chí.
Hắn cảm giác được, khi mình huy một quyền đánh xuống, giống như đánh vào cục sắt, không những không làm đối phương bị thương, mà ngược lại bị chấn hổ khẩu run lên!
Thân thể tên này quá mạnh đi!
– Nhường ngươi hai chiêu, giờ đến phiên ta đi.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Đột nhiên.
Hắn bắt lấy tay Triệu Anh Vũ, bỗng nhiên dùng lực.
“Răng rắc!”
Tiếng cốt cách vỡ vụn truyền khắp diễn võ trường, đồng thời, mọi người nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như heo bị thọc tiết của Triệu Anh Vũ!