Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 701
Đường Nhược Giản mang theo bọn người Vân Phi Dương đi vào Tấn Tiêu phong.
Sơn phong thật sự rất lớn.
Đường thông lên núi có thể nói rẽ trái rẽ phải nhiều lần, xung quanh có rất nhiều cổ kiến trúc lịch sử lâu đời.
Nếu không sớm biết đây là một đại phái, bọn người La Mục còn cho rằng nó là đạo quan đấy!
– Tấn Tiêu phong?
Sau khi Lâm Chỉ Khê và Lương Âm nhận được tin tức, mặc dù có chút thất lạc, nhưng vẫn buông lỏng một hơi.
Chín sơn phong.
Quản lý lơi lỏng nhất cũng là Tấn Tiêu phong.
Mình có thể thường xuyên đi tìm hắn.
– Rác rưởi đến từ Phàm Giới bị phân đến Tấn Tiêu phong, không tệ.
Trương Thanh Ngọc biết được chuyện này, trong lòng cười lạnh không thôi.
Tên này đã bắt đầu tính toán như thế nào tìm cơ hội đi Tấn Tiêu phong ngược Vân Phi Dương, mà vẫn phải ngay trước mặt Lương Âm!
Triệu Anh Vũ và Niếp Hành Không còn chưa tìm ra nữ nhân mình coi trọng yêu thích người nào đây?
– Sáu người kia khẳng định có một, dù sao đều là một đám rác rưởi, ngược cùng một chỗ đi.
Hai người âm thầm nghĩ.
Ba chân truyền đệ tử cao cao tại thượng không có nhìn Phàm Giới đến thiên tài vào trong mắt.
Vân Phi Dương trở thành đệ tử Linh Tiêu Phái gần các nàng Lâm Chỉ Khê trong gang tấc, cũng bớt đi không ít phiền phức, tiếp đó chỉ sợ rất khó bình tĩnh.
Bái nhập môn hạ Linh Tiêu Phái, không có trình tự gì phức tạp, sáu người Vân Phi Dương đứng trong chủ điện Tấn Tiêu phong, bái kiến Thủ tọa đến Trưởng lão, sau đó dâng hương đến các thạch tượng thì coi như hoàn thành.
Sau khi nghi thức nhập phái kết thúc.
Đường Nhược Giản hắng giọng, nói:
– Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính thức trở thành đệ tử Linh Tiêu Phái ta, sẽ được hỗ trợ không hạn chế để tĩnh tâm ngộ đạo.
Nói xong.
Phất phất tay, nói:
– Vô Trần, dẫn bọn hắn đi Nội Vụ Đường, nhận lấy đồ vật sinh hoạt, sau đó an bài chỗ ở.
– Vâng.
Đệ tử gọi Vô Trần dẫn mấy người Vân Phi Dương rời khỏi chủ điện tiến về Nội Vụ Đường nhận quần áo rồi đi thẳng đến khu dừng chân của đệ tử.
Trên đường.
Gặp được từng đệ tử của Tấn Tiêu phong.
Có thể do tư chất, tu vi của bọn họ cũng không xuất sắc, phần lớn đều trong giai đoạn nửa bước Vũ Thần.
– Ai, những sư đệ mới tới này chỉ sợ đều mạnh hơn chúng ta a.
Bọn người Vân Phi Dương vừa đi qua, một đệ tử Tấn Tiêu phong cảm khái.
– Hâm mộ cũng vô dụng, chúng ta nên tiếp tục cố gắng tranh thủ một ngày trở thành nội môn đệ tử.
– Nói cũng đúng.
Mọi người bắt đầu bận bịu.
– Không phải chứ?
La Mục đứng trước đình viện phủ đầy cỏ dại, trừng mắt, nói:
– Chúng ta ở đây?
Vân Lịch cũng tức giận.
Chỗ này rõ ràng thật lâu không có người ở, trên nóc nhà còn thủng nhiều chỗ đây.
Càng sụp đổ là.
Cường độ thuộc tính nơi đây quá kém!
Vô Trần thản nhiên lên tiếng:
– Chư vị sư đệ, các ngươi mới tới Linh Tiêu Phái, chỉ là ký danh đệ tử, căn cứ quy củ tông môn thì phải ở phòng lịch luyện đơn sơ như thế.
Hắn ra vẻ sư huynh, trong ngôn ngữ có ý vị thuyết giáo.
– Tên này…
La Mục muốn bạo tẩu.
Vân Phi Dương vội che miệng hắn, cười hỏi:
– Sư huynh, cái gì là ký danh đệ tử?
Vô Trần liếc La Mục một cái đáp:
– Những đệ tử mới tới các ngươi nên theo Vân sư đệ học một ít cái gì gọi là khiêm tốn, đừng lấy ngạo khí của thiên tài Phàm Giới đến Linh Tiêu Phái.
Vân Phi Dương khiêm tốn?
Đám người La Mục nhất thời im lặng.
Tên này cuồng lên sẽ khiến người ta giận sôi đó!
Vân Phi Dương cười một tiếng, rất được hảo cảm của Vô Trần, hắn lúc này trình bày rõ ràng phân chia cấp bậc đệ tử của Linh Tiêu Phái ra.
Đệ tử Linh Tiêu Phái có năm loại, phân biệt là: Ký danh đệ tử, ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử, chân truyền đệ tử, đệ tử hạch tâm!
Đám Vân Phi Dương hiện tại thuộc về ký danh đệ tử, sau khi nhập môn một tháng sẽ tiến hành khảo hạch, thông qua thì có thể trở thành ngoại môn đệ tử, không thông qua sẽ bị đuổi.
Ngoại môn đệ tử có thể tu luyện vũ kỹ Linh Tiêu Phái, xem như là thành viên chính thức của tông môn.
Nhưng muốn lấy được võ đạo tư nguyên cao hơn thì phải nỗ lực đề cao tu vi, đạt tới cảnh giới nhất định, thăng lên làm nội môn đệ tử.
Nội môn đệ tử xem như trụ cột của Linh Tiêu Phái, võ đạo tư nguyên của họ phong phú hơn, thậm chí có thể nhận linh thạch mỗi tháng.
Linh thạch.
Độc hữu sản phẩm của Tiểu Thần Giới.
Đây là một loại khoáng vật đặc thù, bên trong ẩn chứa Thuần Nguyên thuộc tính, độ tinh khiết còn muốn nồng đậm hơn thiên địa thuộc tính.
Linh thạch có thể để võ giả hấp thu mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào, từ đó nhanh chóng đề cao tu vi.
Yến Sơn Tuyết năm đó tiến vào Vạn Thế Đại Lục, sáng tạo Quỷ Các, phân mấy khối linh thạch ra chế tạo đan dược, võ giả phục dùng thì có công hiệu đề bạt cảnh giới nhỏ của Vũ Vương.
Linh thạch không chỉ có thể cung cấp võ giả tu luyện, còn có thể luyện chế chí bảo và trang bị.
Vì vậy.
Tại Tiểu Thần Giới, linh thạch trở thành một loại tiền tệ dùng để mua và trao đổi vật phẩm quý giá.
Nội môn đệ tử mỗi tháng nhận mười khỏa linh thạch, tuy không nhiều, nhưng một khi hấp thu, tốc độ sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều.
Thực lực càng mạnh tấn thăng làm chân truyền đệ tử, mỗi tháng có thể nhận 30 khỏa linh thạch.
Chân truyền đệ tử là tinh anh Linh Tiêu Phái.
Đãi ngộ của bọn họ không chỉ về linh thạch, mà còn có thể tu luyện rất nhiều cao cấp vũ kỹ. Thậm chí, bái nhập vào làm môn hạ của thủ tọa Trưởng lão để được bồi dưỡng.
Tỉ như Triệu Anh Vũ.
Hắn cũng là chân truyền đệ tử dưới trướng Trưởng lão Bích Tiêu phong, võ đạo tư nguyên phong phú, thân phận cực cao.
Muốn nói mạnh nhất.
Vẫn phải nói đến đệ tử hạch tâm.
Bọn họ là đệ tử xuất sắc nhất Linh Tiêu Phái, là hạch tâm chân chính. Nghe nói, tương lai có khả năng tiếp nhận chức Chưởng môn và các thủ tọa Trưởng lão.
– Trong hơn 20 ngàn đệ tử Linh Tiêu Phái, chỉ có chín đệ tử hạch tâm, ngày thường bế quan tu luyện, rất ít xuất thế.
Trên mặt Vô Trần hiện ra vẻ sùng bái.
Đệ tử hạch tâm trong mắt những phổ thông đệ tử như bọn họ trở thành những tòa đại sơn chỉ có thể nhìn lên.
– Phức tạp như thế.
Vân Phi Dương hỏi:
– Sư huynh, ngươi nói một chút về chín phong đi.
– Tốt a.
Vô Trần tiếp tục giảng giải về chín phong.
Cuối cùng.
Bọn người Vân Phi Dương đã hiểu rõ, Linh Tiêu Phái có một Chưởng môn, tám thủ tọa Trưởng lão, mỗi người tọa trấn một Phong, sau có phổ thông Trưởng lão, và các đệ tử.
– Không phải chứ?
La Mục nói:
– Tấn Tiêu phong chúng ta, Thuần Nguyên khí yếu nhất, đệ tử có mấy chục người?
Cái này nếu đặt ở Đông Lăng học phủ thì cũng giống như Quý Thủy Đường a!
“Ai.”
La Mục sụp đổ.
– Số mạng của lão tử vẫn cứ như vậy, lần nào cũng đến địa phương hạng chót.
Vân Phi Dương ngược lại không thèm để ý.
Hắn hiện tại rất phiền muộn, không bị Tử Tiêu phong chọn trúng, dù sao ngọn núi này có chính thành là nữ.
– Đáng tiếc, đáng tiếc.
Vân Phi Dương lắc đầu, hắn hỏi:
– Sư huynh, Lâm Chỉ Khê ở Tử Tiêu phong hả?
– Ừm.
– Hửm?
Vô Trần kinh ngạc hỏi lại:
– Sư đệ, ngươi biết Lâm sư muội?
Vân Phi Dương gật đầu.
Hắn cũng không nói nàng là vị hôn thê của mình.
– Đúng rồi.
Vô Trần chợt hiểu ra:
– Lâm sư muội đến từ Vạn Thế Đại Lục, các ngươi xem như đồng hương. Bất quá, sư huynh ở chỗ này nhắc nhở ngươi, tuyệt đối không nên tới gần Lâm sư muội.
– Tại sao?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Vô Trần đè ép thanh âm nói:
– Lâm sư muội thiên tư, tướng mạo bất phàm, là nữ nhân Triệu sư huynh nhìn trúng, lòng dạ người này rất hẹp hòi, nếu nhìn thấy ngươi tiếp xúc với Lâm sư muội, khẳng định sẽ gây phiền toái cho ngươi.
Dát.
La Mục và Vân Lịch ngây người.
Ngọa tào?
Có người nhìn trúng nữ nhân của Phi Dương ca?