Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 687
Thập đại tông môn Tiểu Thần Giới liên thủ sáng tạo Long Môn đại trận bao hàm mấy trăm vị diện.
Nhưng.
Chân chính tiến vào chỉ có hơn bốn trăm người.
Trong rất nhiều vị diện cấp thấp, mặc dù Long Môn xuất hiện, nhưng vì không có người đạt tới yêu cầu, cho nên bị đào thải ở bên ngoài.
Nói đúng hơn là.
Hơn bốn trăm người đứng trong bình đài này đều là thiên tài tuổi trẻ kiệt xuất nhất của mấy trăm vị diện.
Đương nhiên.
Tiểu Thần Giới mở ra Long Môn mời chào thiên tài xuất sắc không chỉ ngừng ở đây.
Sau đó, bọn họ sẽ tiến hành khảo nghiệm tàn khốc, đào thải kém phẩm, lưu lại thiên tài chân chính.
Hiệp một là mỗi vị diện sẽ phái ra một thiên tài rút thăm, nhìn thẻ số tương ứng rồi tiến hành chém giết giữa các vị diện với nhau.
– Phi Dương ca, ngươi đi đi.
La Mục đẩy đẩy Vân Phi Dương.
Bọn người Long Chấn Vũ không có ý kiến, dù sao tên này cũng là thiên tài đứng đầu Vạn Thế Đại Lục, để hắn đại biểu rút thăm là đương nhiên.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương không từ chối, đứng dậy đi đến khu vực trung ương.
Một màn này truyền đến Vạn Thế Đại Lục, toàn bộ võ giả và bách tính trên đại lục đều đang nhìn hắn, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Bọn họ đoán được.
Sau khi rút thăm sẽ là một trận chiến rất tàn khốc!
Đông Lăng thành.
Trương Hằng đứng trong đình viện nhìn Vân Phi Dương đi đến rương rút thăm, trong con ngươi hiện ra một tia đắng chát.
Đã từng.
Gia hỏa này thay thế mình tham gia thi đấu thiên tài, lúc ấy phụ thân còn không phục, cho rằng hắn không có tư cách.
Nhưng.
Ngắn ngủi mười mấy năm, gia hỏa đã từng rất yếu kia lại có thể đại biểu Vạn Thế Đại Lục đứng trước Long Môn đối mặt với các thiên tài của vị diện cao hơn.
Tâm tình Trương Hằng rất phức tạp.
Đương nhiên.
Hắn cũng biết, Vân Phi Dương hiện tại đã cường đại đến nổi khiến hắn chỉ có thể nhìn lên.
Muốn nói lớn sụp đổ nhất vẫn là Hàn Thế Gia – bại hoại từng đối nghịch với Vân Phi Dương tại Địa Sơn Trấn.
Khi Vân Phi Dương từng bước một mạnh lên, lần lượt làm ra sự việc chấn kinh đại lục, hắn triệt để trong suốt, cũng hàng đêm cầu nguyện, tiểu tử kia sẽ không tìm mình gây phiền phức.
Hắn suy nghĩ nhiều.
Cấp bậc cường giả như Vân Phi Dương há sẽ nghĩ đến một tên gà mờ đến Vũ Vương còn chưa đột phá như hắn?
– Mẹ kiếp.
Mã Đại Chinh trong Võ Đường Địa Sơn Trấn nhìn chằm chằm Vân Phi Dương, kích động nói:
– Quá khó tin a!
Thời điểm Vân Phi Dương vừa tiến vào Đông Lăng học phủ, người dẫn đường cho hắn không phải ai khác mà chính là lão.
Nhưng tuyệt sẽ không nghĩ tới có một ngày như thế này, thiếu niên năm nào lại đại biểu cho thiên tài tinh nhuệ nhất Vạn Thế Đại Lục cạnh tranh với đứng cường giả của các đại lục khác trong Long Môn!
Có thể nói.
Khi Vân Phi Dương bước từng bước đi đến trước rút thăm, hắn đã không còn là chính hắn, mà đại biểu cho toàn bộ Vạn Thế Đại Lục!
“Hắc hắc.”
– Tiểu tử, tuyệt đối đừng đụng phải chúng ta. Nếu không, ta sẽ để ngươi khóc không ra nước mắt.
Thiên tài của cao giai vị diện rút trước đó khi Vân Phi Dương đi ngang người nói nhỏ.
Trên mặt hắn đầy khinh thường.
Một vị diện cấp ba nhưng rất phách lối la to trong Long Môn, thật nghĩ mình là đại nhân vật?
– Thương thiên phù hộ, xin cho tụi con gặp được Vạn Thế Đại Lục trong hiệp một đi.
Thiên tài vị diện cấp năm âm thầm cầu nguyện.
Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, cấp ba Vạn Thế Đại Lục là một quả hồng mềm.
“A.”
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Đối với lời đe dọa kiểu này, hắn đã thành thói quen, nhiều lời vô ích, vẫn phải dựa vào quyền đầu.
“Ông —— “
“Đạp.”
Vân Phi Dương đứng trước rương, đưa tay vươn vào, cũng nói thầm:
– Các hương thân phụ lão, những người giễu cợt cười đùa Vạn Thế Đại Lục, ta sẽ để hắn nhanh đái ra máu!
Tại Vạn Thế Đại Lục sinh hoạt nhiều năm, từ không tới có, chính mình từng bước quật khởi, hắn đã xem nơi này như nhà mình!
Nhà Vân Phi Dương ta vừa nghèo vừa kém, nhưng nó không phải là cái để cớ các ngươi lấy ra nhục nhã chế nhạo!
“Xoát!”
Hắn bỗng nhiên giơ tay rút ra một kim sắc yêu bài, trên đó khắc số —— bốn.
“Ha ha ha!”
Thiên tài vừa rút thăm xong quay về nhất thời cười ha hả, bởi vì hắn cũng rút trúng thăm số bốn, được phân cùng một chỗ với Vạn Thế Đại Lục.
– Thế thì an toàn rồi, có thể nhẹ nhõm tiến vào vòng thứ hai!
Đám thiên tài của cao cấp vị diện kia nhao nhao cười rộ lên.
Đám người của vị diện khác cũng quăng tới ánh mắt hâm mộ, vận khí thật tốt a.
“Ai nha.”
Hầu Truyện Lệnh Sứ trêu chọc:
– Trầm cô nương, thật không có ý tứ, một cái vị diện của ta rút trúng vị diện của cô rồi kìa.
“Hừ.”
Trầm Tiểu Vũ nguýt hắn một cái.
Tâm lý thì sụp đổ thầm nghĩ:
– Xong rồi, mới hiệp một đã rút trúng vị diện cấp sáu.
Dưới cái nhìn của nàng.
Bảy tên thiên tài Vạn Thế Đại Lục tốt nhất là được phân chung với cấp năm, lúc đó còn có hi vọng, bây giờ thì thua.
Truyền Lệnh Sứ phụ trách Vạn Thế Đại Lục cũng không nhìn, có thể thấy được Vân Phi Dương đại biểu Vạn Thế Đại Lục trong mắt thế nhân, hạ cấp bao nhiêu.
Điều này giống như hiện thực.
Không có tiền, không ai để mắt tới ngươi, có tiền, nước đái của ngươi người ta cũng khen thơm!
Vân Phi Dương cầm lệnh bài số bốn đi xuống đài, mà rút thăm vẫn tiếp tục, rất nhanh, một thiên tài khác rút trúng số bốn.
– A… Nha, vị diện ta phụ trách cũng cùng một chỗ với vị diện của Trầm cô nương này.
Một Truyền Lệnh Sứ khác cười rộ lên.
Hầu Truyện Lệnh Sứ vừa rồi đắc chí, sắc mặt nhất thời hơi khó coi, bởi vì, vị diện kia cao hơn mình hai cấp độ, đạt tới cấp tám.
Xong, xong.
Trầm Tiểu Vũ triệt để hết hy vọng.
Hiệp một khảo nghiệm là để các vị diện loạn đấu cùng một chỗ, Vạn Thế Đại Lục cùng tổ với một cái cấp sáu, một cái cấp tám, tuyệt đối không có khả năng lộn bàn.
– Không có ý nghĩa.
Trầm Tiểu Vũ dậm chân một cái, quay người rời đi.
– Trầm cô nương, cô muốn đi đâu?
– Khẳng định là không đành lòng nhìn vị diện của mình bị ngược thê thảm, cho nên sớm rời đi để không nhìn thấy.
Rất nhiều Truyền Lệnh Sứ cười rộ lên.
– Đáng giận!
Trầm Tiểu Vũ dừng bước, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Bản cô nương không đi, thua thì thua, cứ xem như không có gì!
– Đúng đó.
Có người nói:
– Trên thế giới này, có Ưu phẩm, tự nhiên cũng có Kém phẩm, Trầm cô nương chớ để trong lòng, coi như đây là một trò chơi.
Trầm Tiểu Vũ tức giận lẩm bẩm.
– Chơi game ai không muốn thắng!
Đi qua một phen rút thăm, vị diện phân tổ hoàn tất, từ một đến mười, mỗi tổ có tám vị diện!
Vân Phi Dương đại biểu Vạn Thế Đại Lục là tổ bốn, bên trong còn có bảy vị diện khác, bốn cái cấp năm, hai cái cấp sáu, một cái cấp tám.
“Ông —— “
Đột nhiên, chính giữa bình đài hiện ra từng dãy màn sáng, mười tổ vị diện đều được liệt kê kỹ càng bên trong.
– Gia hỏa Vân Phi Dương kia bị phân vào tổ bốn, cùng tổ có một cái cấp tám.
– Ha ha ha, đây coi như là Tổ Tử Thần rồi.
– Một vị diện cấp ba xen lẫn vào một đám vị diện cấp năm trở lên, dù phân như thế nào cũng đều nằm trong Tổ Tử Thần thôi.
– Vậy cũng đúng.
Võ giả Tiểu Thần Giới liên tục cười rộ lên.
Vân Phi Dương vừa rồi la to để bọn hắn phá lệ chú ý đến Vạn Thế Đại Lục. Xác thực mà nói, là muốn nhìn vị diện của hắn thành trò cười như thế nào.