Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 686
Vân Phi Dương lớn tiếng la, âm thanh dập dờn trên bầu trời Tiểu Thần Giới để đám người phản cảm.
Tên này thật kiêu ngạo.
Dưới cái nhìn của bọn họ, phàm nhân đến từ hạ cấp vị diện cần phải điệu thấp hoặc tự ti, không nên kêu ngạo như thế mới đúng.
Tự ti?
Thật có lỗi.
Lấy tính cách Vân Phi Dương, hai từ đó không có trong từ điển của hắn, mặc dù vừa mới trọng sinh, tu vi hoàn toàn không có, vẫn luôn tự hào.
Đây là ngạo khí chảy xuôi trong người hắn, là yếu tố cần thiết nhất mà cường giả cần phải có!
Thậm chí, hắn thấy Tiểu Thần Giới cũng chỉ là một cái tên giả mạo.
Thời điểm lão tử hỗn trên Thần Giới.
Đám người tự nhận là tài trí hơn người các ngươi còn không biết luân hồi ở đâu đây.
– Vân Phi Dương?
– Hắc hắc, cái tên này, ta nhớ kỹ.
– Thôi đi, chỉ biết la hét thì có ích lợi gì, mấu chốt là có thể đi vào Tiểu Thần Giới mới được, cũng đừng chết trong Long Môn.
Không thể không nói.
Vân Phi Dương còn chưa tiến vào Tiểu Thần Giới đã để rất nhiều võ giả nhớ kỹ. Đương nhiên, càng nhiều vẫn là muốn nhìn xem hắn có thể xông qua Long Môn không hay không.
Lâm Chỉ Khê và Lương Âm lắc đầu.
Quả nhiên.
Vân Phi Dương vẫn phách lối trước sau như một. Bất quá, đây mới thực sự là hắn, đi vào Tiểu Thần Giới, chỉ sợ sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu.
– Vân Phi Dương?
Trên một cô phong, một hắc bào nam tử đứng thẳng, hắn cười nói:
– Vân đạo hữu, chúng ta sắp gặp mặt nhau rồi?
Người này chính là A Tu La.
Năm đó bên trong khảo nghiệm của mảnh đất thí luyện, Vân Phi Dương vì giải đáp hoang mang mấy ngàn năm của mình, hắn đã giao mô phỏng Luyện Hồn Chung đối phương.
Chưa từng nghĩ.
Mới mấy năm ngắn ngủi.
Hắn sẽ đạt tới Thánh cấp, còn tiến vào Long Môn.
A Tu La rất chờ mong việc gặp mặt người trẻ tuổi có thể giải hoặc cho mình này, hai ngồi xuống hảo hảo nói chuyện, bàn luận cái gì là Đạo a.
– Móa, tiểu tử này quá cao ngạo đi!
– Chẳng lẽ đến từ cao cấp vị diện?
Vân Phi Dương la lớn để đám người trong bình đài chú ý, trong ánh mắt có cảnh giác, có cười lạnh, có xem thường.
– Phi Dương ca.
La Mục thấp giọng nói:
– Ngươi hô lớn tiếng như vậy, người Tiểu Thần Giới có thể nghe được sao?
Vân Phi Dương đáp:
– Không biết nữa.
La Mục sụp đổ.
– Vậy ngươi hô loạn cái gì.
– Thử một chút thôi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Dù sao cũng nhàm chán.
– Tốt.
La Mục bội phục.
Ở thời khắc mấu chốt này, tất cả mọi người đều rất khẩn trương, chắc chỉ có hắn không có coi tất cả ra gì, loại tâm tính này không phục không được!
– Vân Phi Dương à?
Thanh âm lần nữa truyền đến:
– Ngươi đến từ vị diện nào?
Mấy trăm thiên tài Phàm Giới nhao nhao vểnh tai, bọn họ cũng rất tò mò, tên tỏ vẻ trâu bò trước mặt này có bối cảnh như thế nào.
– Vạn Thế Đại Lục.
Vân Phi Dương đáp.
– Há, nguyên lai là vị diện cấp ba do Trầm Tiểu Vũ quản lý.
Thanh âm lần nữa truyền đến, trong ngôn ngữ có vẻ xem thường.
– Cái đệch, tên này đến từ vị diện cấp ba thôi á, ta còn tưởng rằng hắn là đại nhân vật gì trâu bò lắm.
– Thôi thôi, xem như cún con sủa loạn, đừng quan tâm!
– Chết cười, một gà mờ đến từ vị diện cấp ba!
Đám thiên tài vốn đang cảnh giác nhao nhao khịt mũi coi thường, ánh mắt tất cả mang nồng đậm khinh bỉ khi nhìn về phía bọn người Vân Phi Dương.
Khi võ giả Tiểu Thần Giới nghe được vị diện cấp ba cũng cười rộ lên.
Vị diện thấp như vậy, khẳng định không quá mạnh, càng khó tiến vào Tiểu Thần Giới.
Vân Phi Dương không quan tâm nhún nhún vai.
Hắn biết, vị diện Phàm Giới có đủ loại phân chia khác biệt, vị diện cấp độ càng cao, linh khí mạnh hơn, không gian càng vững.
Vạn năm trước.
Vị diện mạnh nhất có thể đạt tới cấp chín.
Không hề nghi ngờ, trong vị diện cấp chín, cường giả như mây, mà cấp một vị diện, khẳng định sẽ rất phổ thông.
Liền lấy Tinh Thần đại lục mà so.
Nó có phẩm giai là hai, cường giả đạt tới Thánh cấp có thể đếm được trên đầu ngón tay, so ra còn kém hơn cấp ba Vạn Thế Đại Lục rất nhiều, Thánh cấp thì có hơn mười vị, còn có tồn tại nửa bước Vũ Thần cấp.
Tam đẳng vị diện, thực quá phổ thông.
Đứng trên bình đài, trừ mấy người Vân Phi Dương, tất cả đều đến từ cao giai vị diện, mà bên trong mỗi một đội ngũ, nhân số còn không ít.
Nói đơn giản.
Thiên tài có thể đi vào Long Môn.
Vị diện của bọn họ ít nhất cũng cấp năm.
Còn về cấp năm trở xuống, vẫn chưa có người nào có thể trước 50 tuổi đạt tới Thánh cấp.
Bên ngoài Long Môn, một cự sơn lơ lửng trên không, trong đó có rất nhiều võ giả, bọn họ mặc đồ thống nhất, đều là trường bào màu xanh, thân phận cũng giống nhau, đều là Truyền Lệnh Sứ của mỗi vị diện Phàm Giới.
Trầm Tiểu Vũ phụ trách Vạn Thế Đại Lục và Tinh Thần đại lục cũng ở trong đây. Năm năm qua, cô bé này vẫn có hình thái la lỵ, tựa như Thần Thần, căn bản chưa trưởng thành.
Vốn.
Nàng đang rất vui vẻ.
Dù sao, Vạn Thế Đại Lục và Tinh Thần đại lục có đến bảy tên tuổi trẻ tuấn kiệt đạt tới Thánh cấp tiến vào Long Môn, vượt qua tưởng tượng của nàng.
Nhưng.
Khi nghe thanh âm truyền vào Long Môn, khuôn mặt nhỏ của Trầm Tiểu Vũ nhất thời căng cứng, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Lão gia hỏa kia, ghét bỏ vị diện của ta!
Đám Truyền Lệnh Sứ cười rộ lên.
Nhị tam đẳng hai cái vị diện, còn cần ghét bỏ?
– Trầm cô nương, không cần tức giận.
Một nam tử cười nói:
– Tốt xấu gì thì hai vị diện của cô còn có bảy tuổi trẻ tuấn kiệt.
– Diêm huynh nói đúng, hạ đẳng vị diện mà có đến có bảy người đạt tới Thánh cấp, đã rất không tệ.
Có người đau khổ nói:
– Nhìn hai cái vị diện ta phụ trách này, dù sao cũng đạt đến ngũ lục giai, tiến vào Lông Môn chỉ mới hơn ba mươi người.
Tên này nhìn như đang an ủi Trầm Tiểu Vũ, kì thực là đang khoe khoang.
Có người nghe được, châm chọc khiêu khích.
– Hầu Truyền Lệnh Sứ, tiến vào Long Môn không có nghĩa là có thể đi vào Tiểu Thần Giới, nhiều người không được.
– Cũng không phải thế.
Một Truyền Lệnh Sứ thản nhiên nói:
– Mấy cái kia vị ta phụ trách, tuy chỉ có mười người hợp cách, nhưng thực lực từng tên đều mạnh mẽ, tiến vào Tiểu Thần Giới khẳng định vượt qua bảy thành.
Rất nhiều Truyền Lệnh Sứ bắt đầu từ thổi phồng vị diện của mình.
Nói tóm lại.
Vị diện mình phụ trách, thiên tài càng nhiều, thực lực càng mạnh thì bọn hắn càng tự hào, lấy bọn họ ra khoe khoang.
Đương nhiên.
Mỗi vị diện, danh ngạch thiên tài tiến vào Tiểu Thần Giới càng nhiều, thì công trạng của Truyền Lệnh Sứ sẽ càng cao.
– Một lũ hỗn đản.
Trầm Tiểu Vũ nghe bọn hắn nói khoác, chỉ có thể bĩu môi, một người đứng đó phụng phịu, sau cùng nhìn chằm chằm Vân Phi Dương, càng xem càng phiền!
– Tên ngu ngốc này, không thể khiêm tốn một chút, làm như mình không tồn tại được à!
– Thế mà còn lớn tiếng gọi bậy, hiện tại tốt rồi, mặt nhỏ non nớt của ta đều bị ngươi làm mất hết!
“A a!”
Trầm Tiểu Vũ nắm quyền đầu, tâm lý giận dữ hét:
– Thật muốn hung hăng đánh hắn một trận để phát tiết phiền muộn trong lòng a!
…
– Chư vị.
Nhưng vào lúc này, thanh âm vang lên khắp Long Môn:
– Hoan nghênh tiến vào Long Môn, tiếp đó, các ngươi sẽ tiến nhành khảo nghiệm khủng bố để tranh đoạt tư cách tiến vào Tiểu Thần Giới.
Rất nhiều Phàm Giới thiên tài nhiệt huyết sôi trào.
Trong lòng bọn họ, Tiểu Thần Giới là võ đạo thiên đường chân chính, dù như thế nào cũng phải thông qua khảo nghiệm, tiến vào đó, hướng vị diện của mình chứng minh sự cường hãn của mình!
“Ông!”
Đột nhiên, trên bình đài xuất hiện một cái rương to, thanh âm lần nữa truyền ra:
– Mỗi vị diện phái ra một thiên tài đến đây rút thăm.