Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 685
Nghe Lương Âm nói, Triệu Anh Vũ chỉ cười nhạt một tiếng.
Chuyện Lâm Chỉ Khê đã đính hôn tại Phàm Giới, toàn bộ Linh Tiêu Phái đều biết, nhưng rất nhiều người không xem nó ra gì.
Trên thế giới này.
Nữ nhân mà cường giả chân chính nhìn trúng, dù phụ nữ đã có chồng cũng có thể đoạt tới.
Huống hồ.
Tiểu Thần Giới và Phàm Giới, một cái trên trời, một cái dưới đất, ngăn cách hạo hãn vũ trụ, bọn họ đời này chỉ sợ rất khó gặp nhau.
Đính hôn này giống như không có.
– Lương sư muội.
Triệu Anh Vũ cười nói:
– Không nói trước được, cả một đời vị hôn phu kia của Lâm sư muội có cơ hội đến Tiểu Thần Giới hay không, coi như hắn đến, sư huynh chắp hắn hai tay cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Trong ngôn ngữ cực độ xem thường.
Điều đó có thể hiểu.
Dù sao, người ta là thiên tài số một số hai Tiểu Thần Giới, tính cách này vẫn phải có.
Một phàm nhân.
Không được nhìn vào trong mắt, càng không xứng chiếm hữu tuyệt sắc mỹ nữ như Lâm Chỉ Khê.
– Sẽ không cả một đời đâu.
Lương Âm nhìn về phía màn sáng trên bầu trời, nói:
– Có lẽ, các ngươi rất nhanh sẽ gặp nhau.
– Ồ?
Triệu Anh Vũ hứng thú cười nói:
– Nói như vậy, nam nhân kia sẽ tiến vào Long Môn?
– Đúng thế.
Lâm Chỉ Khê và Lương Âm cùng nói trong lòng.
Lời trách móc nãy giờ chỉ đơn thuần là thuận miệng, các nàng tin tưởng, Vân Phi Dương sẽ không quên mình, hắn nhất định tiến vào Long Môn.
Lấy thiên phú yêu nghiệt của tên kia qua năm năm, thực lực khẳng định tăng nhiều, tiến vào Tiểu Thần Giới hoàn toàn không có vấn đề.
Các nàng chỉ lo lắng.
Mấy trưởng lão Linh Tiêu Phái phái đi có nhìn trúng Vân Phi Dương, hắn mời chào hay không, nếu như bị tông khác môn mời đi thì phiền phức.
– Lương sư muội!
Nhưng vào lúc này, một thanh niên từ đằng xa bay tới tới.
– Trương Thanh Ngọc!
Lương Âm lạnh mặt nói:
– Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, trong lòng ta đã có nam nhân, ngươi đừng đến phiền ta!
Lâm Chỉ Khê có không ít người theo đuổi, Lương Âm đồng dạng cũng không ít người theo.
Cái tên Trương Thanh Ngọc là một trong số đó.
Người này là chân truyền đệ tử của Tam trưởng lão, thiên tư tuy yếu hơn Triệu Anh Vũ nhưng cũng có tu vi Vũ Thần tầng sáu.
Ngay từ đầu.
Trương Thanh Ngọc ái mộ Lâm Chỉ Khê nhưng khi biết Triệu Anh Vũ cũng thích nàng, cho nên từ bỏ, theo đuổi Lương Âm.
Hai huynh đệ cũng phân công rõ ràng.
Nếu Vân Đại Tiện Thần biết mình còn chưa có tiến vào Tiểu Thần Giới thì có nhiều tình địch thực lực mạnh mẽ như vậy, nhất định sẽ rất giận dữ!
– Lương sư muội.
Trương Thanh Ngọc nói:
– Người muội thích chỉ là một phàm nhân, không xứng với muội, nên quên hắn đi.
Võ giả Tiểu Thần Giới, trời sinh cao ngạo, xem thường phàm nhân.
Nếu Trương Thanh Ngọc và Triệu Anh Vũ hai nữ nhân bọn họ truy cầu yêu thích cùng một nam nhân, khẳng định sẽ sụp đổ.
– Trương Thanh Ngọc!
Lương Âm lạnh lùng lên tiếng.
– Nam nhân ta yêu, dù người bình thường ta cũng thích, mà ngươi có là Tiểu thần chủ, ta không thích thì cũng sẽ không theo ngươi, ngươi chết cái ý niệm này đi!
Cự tuyệt rất tàn khốc.
Nhưng.
Da mặt Trương Thanh Ngọc còn dày hơn Vân Phi Dương.
Hắn cười nói:
– Lương sư muội, ta sẽ không buông tha, sớm muộn gì cũng có một ngày, muội sẽ hiểu, ta mới là người thích hợp với muội!
Triệu Anh Vũ thầm bội phục.
Công lực tán gái của tiểu tử này cao hơn mình, cũng may là từ bỏ Lâm Chỉ Khê, nếu không sẽ là một tình địch cường đại.
Lương Âm mặc kệ tên kia, gọi:
– Lâm Chỉ Khê, chúng ta đi thôi!
– Không.
Lâm Chỉ Khê nói:
– Hắn tới.
Lương Âm khẽ giật mình.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía màn sáng, thấy phía trên hiện ra hình ảnh, rất nhiều võ giả Phàm Giới tề tụ cùng nhau, bên trong họ có nam nhân các nàng luôn tưởng niệm.
Vẫn là bộ dáng kia.
Một chút cũng không thay đổi!
Lương Âm che miệng, nhiệt lệ tràn mi.
Năm đầu tiên tiến vào Linh Tiêu Phái, bị đồng môn sư tỷ khi nhục và khinh bỉ, chịu rất nhiều ủy khuất, nàng chưa từng khóc qua, nhưng khi nhìn thấy nam nhân trong lòng, vẫn không thể khống chế tâm tình.
Lâm Chỉ Khê che giấu tâm tình mình rất tốt, trên gương mặt băng lãnh không có xao động, chỉ một mực nhìn chằm chằm Vân Phi Dương.
– Lương sư muội, sao muội lại khóc?
Trương Thanh Ngọc đau lòng hỏi:
– Có phải tên phàm nhân kia cũng tiến vào Long Môn!
Lương Âm không đáp.
– Nhất định là thế!
Trương Thanh Ngọc nắm quyền, mục quang lãnh lệ nói:
– Tên kia tốt nhất nên tiến vào Tiểu Thần Giới, cũng nên được Trưởng lão phải ta nhìn trúng.
Triệu Anh Vũ cũng cho rằng như thế.
Hắn hi vọng vị hôn phu của Lâm Chỉ Khê cũng có thể đi vào Tiểu Thần Giới, rồi vào Linh Tiêu Phái, dạng này thì mình có thể hung hăng ngược hắn một phen, để Lâm Chỉ Khê hiểu rõ phàm nhân chỉ là rác rưởi.
Có cách nghĩ dạng này.
Còn có một chân truyền đệ tử khác, hắn tên Niếp Hành Không, bởi vì hắn ái mộ Lăng Sa La, mà nàng giờ phút này đang đứng trong đình viện, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra mỉm cười.
– Đại ca ca, ngươi rốt cục đến!
– La Mục!
Nơi nào đó trên ngọn núi, ánh mắt Mộ Dung Chiến gắt gao nhìn chằm chằm màn sáng, lạnh lùng nói:
– Ta ở chỗ này chờ ngươi!
Đã từng là Sát Lục Chi Tinh, tu luyện năm năm tại Linh Tiêu Phái, lúc nào cũng chờ đợi có thể đánh lại một trận với tên kia.
Quả nhiên.
Đây mới là tương ái tương sát.
– Tiểu tử!
Nhưng vào lúc này, một đệ tử Linh Tiêu Phái bay tới, một chân đạp hắn xuống đất, nói:
– Còn không đi chẻ củi, đứng đây làm gì.
Mộ Dung Chiến từ dưới đất bò dậy, khép nép đáp:
– Vâng, sư huynh.
Hắn cũng không xuất sắc như Lâm Chỉ Khê và Lương Âm, thân phận hôm nay chỉ là ngoại môn đệ tử.
“Hừ.”
Mộ Dung Chiến nói thầm:
– Khuất nhục những năm nay, lão tử ghi trong lòng, sớm muộn gì cũng có một ngày giẫm ngươi dưới chân!
Nói rồi, xám xịt rời đi.
“Phi.”
Tên đệ tử kia lạnh lùng nói:
– Một phàm nhân cũng có thể tiến vào Linh Tiêu Phái chúng ta ăn uống miễn phí.
Màn sáng trên bầu trời hiện ra hình ảnh các thiên tài đến từ mấy trăm vị diện Phàm Giới hiện ra trong tầm mắt võ giả Tiểu Thần Giới.
Cùng lúc đó.
Vân Phi Dương trong Long Môn dọc theo lưu quang đi vào một bình đài hình tròn rất to, cảm thấy hình ảnh trận pháp tồn tại thì cười rộ lên, để mình đẹp trai hơn một chút.
Lâm Chỉ Khê.
Lương Âm.
Lăng Sa La.
Nam nhân của các nàng, đến!
Năm năm qua, nhất định rất tưởng niệm ta!
Ta cũng thế.
Rất nhớ các nàng!
Vân Phi Dương cười một tiếng để võ giả Tiểu Thần Giới chú ý. Dù sao, mấy trăm thiên tài Phàm Giới, từng người thần sắc nghiêm nghị, chỉ có hắn hướng về phía màn sáng cười cợt, thực quá bắt mắt.
– Tên này không khẩn trương à?
– Chẳng biết tại sao, ta có một loại xúc động muốn đánh hắn.
– Ta cũng thế.
Tiện thuộc tính của Vân Đại Tiện Thần quả nhiên mạnh đến nổ tung, chỉ cần một nụ cười mỉm đã kéo đầy cừu hận.
Lương Âm ngồi trên đá lớn, hớp một ngụm rượu, nói:
– Tên này, năm năm không gặp, vẫn không đứng đắn như vậy.
Lâm Chỉ Khê cười.
Nàng muốn thấy Vân Phi Dương như thế, mà không phải ác ma không có chút cảm tình nào trong mảnh đất thí luyện năm đó.
Đột nhiên, bên trong màn sáng truyền ra thanh âm:
– Phàm nhân đang cười với hình ảnh trận pháp, ngươi tên là gì?!
– Ta?
– Không phải ngươi thì còn ai vào đây!
“A.”
Nghe thế, Vân Phi Dương vận khí đan điền hét lớn.
– Võ giả Tiểu Thần Giới nghe cho kỹ đây, ta tên Vân Phi Dương!
——
PS: Phàm Giới phần kết thúc, Tiểu Thần Giới phần mở ra.
Từ khi trọng sinh cho tới bây giờ, Vân Phi Dương đã trải qua 14 năm, quyển sách này cũng được viết hơn nửa năm.
Đông Lăng học phủ cường thế, Thiên Vũ Quận dương danh lập vạn, cơ duyên Vũ Hoàng lăng mộ, đoạt giải nhất Thi Đấu Thiên Tài, lịch luyện thí luyện mảnh đất, cứu viện Tinh Thần đại lục, cùng hành trình đảo Thần Cấm.
Từng phần đều có đặc sắc riêng của mình.
Sau khi Thần Giới vỡ nát, Tiểu Thần Giới – một vị diện hoàn toàn mới hình thành, nó có hệ thống võ đạo khác với vạn năm trước, chân chính mở ra con đường cường giả của Vân Phi Dương.
Nội dung cốt truyện cũng sẽ càng đặc sắc.
Hi vọng mọi người tiếp tục ủng hộ.
Trích lời tác giả.