Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 674
Trong phòng tối.
Khi trận pháp bên ngoài biến mất, Vân Phi Dương mới chầm chậm mở mắt, khóe môi nhếch lên mỉm cười.
Thành công.
Mắt trận đã bị khống chế, toàn bộ Đảo Thần Cấm đều bị hắn chưởng khống.
Mỗi một chỗ, mỗi ngõ ngách Linh Niệm xuyên qua đều có thể dò xét.
Chưởng khống thành công, việc đầu tiên Vân Phi Dương muốn làm chính là tìm xem trên đảo còn thẻ tre bảy màu hay không.
Đáng tiếc.
Trừ những gì thu hoạch trước đó, trên đảo cũng không còn thẻ tre bảy màu.
-Nữ nhân kia không biết chuẩn bị thêm vài món à, như vậy khi tiến vào Tiểu Thần Giới đối đầu với kẻ xâm lược mới thoải mái hơn chút chứ.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu, bắt đầu tìm Tư Không Minh. Tên kia là họa lớn, nhất định phải nhanh chóng giải quyết.
-Hử?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện trận pháp ở Đảo Thần Cấm mình chưởng khống vậy mà ngừng vận chuyển.
-Xong rồi.
Hắn suy sụp nói.
-Tên kia nhất định đã chạy.
Quả nhiên.
Linh Niệm quét qua.
Không ngừng Tư Không Minh, cường giả may mắn sống sót đã biến mất từ lâu, trong thành trì chỉ còn lại bọn người Tứ Hải Kiếm Đế.
-Đáng tiếc, đáng tiếc.
Vân Phi Dương vô cùng bất đắc dĩ.
Liễu Nhu hoảng hốt dựa theo trí nhớ đi tới không gian, thức hải nàng rất hỗn loạn cũng rất rung động.
Không ngờ mình chính là Trí Tuệ Chi Thần.
Thật không ngờ, sư đệ bình thường vô sỉ vậy mà là Chiến Thần Vân Phi Dương.
-Sư tỷ.
Vân Phi Dương đi tới.
Liễu Nhi nhẹ nhàng ngẩng đầu, khi nhìn thấy nam nhân này, khóe môi không khỏi lộ ra nụ cười khổ nói.
-Vân Phi Dương, ta rốt cục là Liễu Nhu hay là Trí Tuệ Chi Thần?
Nàng tiếp nhận trí nhớ của Trí Tuệ Chi Thần, thấu hiểu được mọi chuyện, nhưng lại bất lực với mình.
– Cô là Liễu Nhu, là sư tỷ của ta.
Vân Phi Dương đáp.
-Trí Tuệ Chi Thần đã chết.
-Đúng không…
Liễu Nhu trầm mặc.
Mình là Liễu Nhu, những chuyện trước kia là thoảng qua như mây khói, để nó theo gió mà qua đi.
– Đương nhiên.
Vân Phi Dương tiến lên nói.
-Tỷ cũng là nữ nhân của ta.
-Sư đệ.
Liễu Nhu cau mày nói.
-Ngươi phải nhớ kỹ sứ mệnh của mình, chớ có cả ngày nghĩ đến nhi nữ tình trường.
Vân Phi Dương sụp đổ.
Xem ra, nữ nhân này sau khi tiếp nhận trí nhớ của Trí Tuệ Chi Thần đã biết mình muốn tái tại Thần Giới.
-Sư đệ.
Liễu Nhu tiếp tục nói.
-Ta sẽ giúp ngươi.
Dù Trí Tuệ Chi Thần hay bản thân hiện tại, biết được Vân Phi Dương muốn tái tại Thần Giới, nàng tuyệt đối sẽ không đứng ngoài quan sát.
-Giúp thế nào?
-Cái này…
Liễu Nhu hơi trầm ngâm nói.
-Ví dụ như giúp ngươi tìm tàn hồn Chư Thần của Vạn Thiên vị diện.
Vân Phi Dương hỏi.
-Làm sao tìm được?
-Đây này.
Liễu Nhu chỉ vị diện cảm ứng đồ ngoài đại điện nói.
-Kiếp trước ta có thể sáng tạo ra thứ này, nghiên cứu ra trận pháp cảm ứng người mang theo thần hồn có lẽ không quá khó nha.
Vân Phi Dương mừng rỡ.
Nếu như vậy, việc tìm người khẳng định sẽ càng dễ dàng.
Trong thành trì.
Hoàng Doanh Thiện đứng trước quảng trường, sau lưng là mấy trăm hậu duệ Thần tộc đứng chỉnh tề ẩn giấu từ một nơi bí mật gần đó, chưa từng xuất hiện.
-Đây là Chiến Thần?
-Thật trẻ tuổi, khí tức tựa hồ chỉ mới Thánh cấp.
Rất nhiều hậu duệ Thần tộc nhìn Vân Phi Dương nhỏ giọng nghị luận.
-Thượng Thần.
Hoàng Doanh Thiện cung kính nói.
-Toàn bộ Thần tộc trong đảo Thần Cấm đều đã có mặt đầu đủ.
Vân Phi Dương thấp giọng nói.
-Tỷ kiếp trước chỉ mang đến bao nhiêu người như vậy?
Liễu Nhu nói.
-Cường giả ngoại vực đột nhiên xuất hiện, ta có thể bảo vệ từng ấy huyết mạch đã không tệ rồi.
-Được rồi.
Vân Phi Dương cất cao giọng nói.
-Mọi người buông lỏng tâm thần.
“Xoát xoát!”
Trăm Thần tộc cùng trăm Dực tộc đều bị dịch chuyển vào Phi Dương Đại Lục. Liễu Nhu cười khổ.
– Ngươi định đưa toàn bộ đảo Thần Cấm vào đó?
-Nó đó.
Vân Phi Dương đáp.
-Trên đảo bố trí nhiều trận pháp như vậy có thể lấy ra nghiên cứu, cũng có thể coi như sân thí luyện.
Liễu Nhu nói.
-Nếu nói như thế, bảo vật thật sự mà kiếp trước ta lưu lại, ngược lại là hòn đảo này rồi.
-Kiếp trước là kiếp trước.
Vân Phi Dương nói.
-Cô bây giờ là Liễu Nhu, không phải Trí Tuệ Chi Thần.
-Sư tôn, chúng ta đi thôi.
Trên bầu trời, Vân Phi Dương hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía đại lục.
Khóe miệng bọn ngươi Tứ Hải Kiếm Đế đều co giật.
Ngay lúc nãy, Đảo Thần Cấm to như vậy trong chớp mắt biến mất, bị hắn thu vào Phi Dương đại lục.
-Vân Phi Dương!
Trên đường, Vân Lịch giận dữ hét.
-Ngươi đứng lại đó cho ta.
Bọn người Tứ Hải Kiếm đế nhao nhao không hiểu.
Từ lúc ở thành trì, tên kia vẫn rất tức giận, giống như có thù cha giết mẹ không bằng.
Ầm.
-A!
Một chân Vân Phi Dương đá Vân Lịch xuống.
Đông Vực của Phi Dương đại lục có một phiến mênh mông đại hải, trong biển đứng vững một hòn đảo, đó chính là Đảo Thần Cấm.
Trên đảo.
Sinh sống là Thần tộc, Dực tộc cùng rất nhiều hung thú có hình thù kỳ quái.
Đối với Vân Phi Dương, đây là một cỗ lực lượng rất cường đại, cũng là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này.
Đương nhiên.
Hắn biết.
Tiểu Thần Giới là vị diện mà cường giả ngoại vực chế tạo, cao thủ bên trong khẳng định rất nhiều, muốn tái tại Thần giới, cũng phải giải quyết hết bọn hắn, chỉ một chút lực lượng này thì không đủ.
Chỉ có khi chính mình không ngừng cường đại!
Liễu Nhu đi vào đại điện, linh niệm dung nhập vào trận pháp, tĩnh tâm tìm hiểu.
Dù khôi phục trí nhớ, giác tỉnh thần hồn, nhưng khoảng cách thành Trí Tuệ Chi Thần chân chính còn kém rất xa.
Huống hồ.
Nàng còn phải trợ giúp Vân Phi Dương nghiên cứu ra phương pháp tìm kiếm tàn hồn Chư Thần, cho nên nhất định phải ỷ vào trận pháp kiếp trước sáng tạo.
Đảo Thần Cấm tồn tại ở Vạn Thế Đại Lục từ đó biến mất, gần bảy ngàn võ giả tiến vào bên trong, sống sót có trăm tên, tỷ lệ đã không tệ.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương về đến Thiết Cốt Thành gọi La Mục tới.
Long Môn thông Tiểu Thần Giới ba năm nữa sẽ mở ra, lúc này nhất định phải để hắn biết được thân phận của mình.
-Ta… ta là người thừa kế Kim Cương Thần?
Khi biết được chân tướng, trong mắt hắn lóe lên hoảng hốt.
Khó trách năm đó mình trời sinh tử mạch lại đột nhiên khôi phục, thì ra là kết thừa của Thần.
Biết được thân phận của mình, La Mục nắm chặt hai bàn tay lại nói.
-Phi Dương ca, ta sẽ cố gắng mạnh lên, sau đó bước vào Thần Cung Kim Cương Thần, thành Thần chân chính.
-Ừm.
Vân Phi Dương vỗ bả vai hắn nói.
-Ta tin ngươi có thể làm được, như vậy, tiếp theo ta sẽ tiến hành huấn luyện đặc biệt cho ngươi.
-Huấn luyện đặc biệt?
Trong lòng La Mục dâng lên một tia không ổn.
Đảo Thần Cấm trong Phi Dương Đại Lục, một tòa trận pháp công kích cường đại, La Mục bị oanh đến sùi bọt mép yếu ớt nói.
-Ta… ta biết mà…
“Phù phù.”
Phá Đa La cũng ngã trên mặt đất.
Là người thừa kế Dự Ngôn Thần, hắn cũng không thể tránh khỏi việc bị huấn luyện đặc biệt.
– Sư phụ.
Trầm Thanh nói.
-Ta cũng muốn vào huấn luyện.
-Ngươi?
Vân Phi Dương xoa đầu hắn cười nói.
-Thực lực ngươi bây giờ còn quá yếu, thân thể chịu không nổi.
Trầm Thanh kiên định nói.
-Ta có thể chị được, ta muốn giống sư phụ sư bá, trở nên càng mạnh mẽ.
-Được lắm.
Cuối cùng Vân Phi Dương cũng ném Trầm Thanh vào Đảo Thần Cấm, nhưng mà cố ý căn dặn Hoàng Doanh Thiện phải chú ý cho thật kỹ, tránh xuất hiện việc ngoài ý muốn.