Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 658
Ba người Vân Phi Dương tiến vào thạch thai chịu phạt khiến rất nhiều võ giả nhận định hẳn phải chết không nghi ngờ.
– Chúng ta tiếp tục đi thôi.
– Đi đi.
Rất nhiều người cũng không có tâm tình nhìn ba người bị phạt bên trong, chuẩn bị tiếp tục đi tiếp, tìm kiếm cấm thuật càng mạnh hơn.
Nhưng.
Vừa mới chuẩn bị khởi hành.
Dực Nhân Thạch Vệ lên tiếng:
– Khu vực tiếp theo tạm thời bị phong ấn, chỉ khi nào ba người kia kết thúc trừng phạt mới mở ra.
– Cái gì!
Mọi người sụp đổ.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể dừng lại, thậm chí có người âm thầm nguyền rủa ba người mau bị giải quyết, đừng lãng phí thời gian của mọi người.
Sư đồ Tư Không Minh cười lạnh không thôi.
Hai người tự nhiên không muốn rời đi, có thể tận mắt nhìn thấy Vân Phi Dương bị giết là sự việc không còn gì tốt hơn.
Trong bệ đá.
La Mục và Vân Lịch mặt xám như tro.
Hai thạch nhân có thể so với Thánh cấp đỉnh phong để bọn hắn mất đi dũng khí chống lại.
– Tới đi.
Vân Phi Dương nắm đầu quyền, cười nói:
– Từ khi đột phá cảnh giới đến nay còn chưa đánh một trận đã tay đây, thạch nhân này là đối thủ rất tốt.
“…”
La Mục và Vân Lịch ngã quỵ.
Đại ca của ta ơi.
Chúng ta biết ngươi trâu.
Nhưng vừa mới đạt tới Thánh cấp đã dùng Thạch Thú Thánh cấp đỉnh phong luyện tay cũng quá khoa trương đi!
“Hô!”
Một đầu Thạch Thú nâng quyền oanh tới, trong đó ẩn chứa bạo phát ba vạn trọng!
May mà.
Thạch nhân lực mạnh đó nhưng tốc độ hơi chậm, ba người Vân Phi Dương có thể nhẹ nhõm né tránh.
“Xoát.”
Nhưng vào lúc này, thạch nhân còn lại oanh tới, lực lượng cũng đồng dạng, đến ba vạn trọng!
“Ầm ầm!”
Song quyền oanh trên sàn nhà sinh ra tiếng vang cực lớn, nhưng cũng không tạo ra phá hư, có thể thấy được, thạch thai được một trận pháp nào đó gia trì, vô cùng cường ngạnh.
Một Thánh cấp cường giả phân tích.
– Vậy lượng cường đại như vậy, ba người chỉ có thể tránh.
– Thạch thai như có trận pháp ngăn cách, phạm vi cực nhỏ, chỉ sợ bọn họ tránh không bao lâu.
– Nhiều nhất chống đỡ được nửa canh giờ.
Có người suy đoán.
Nói thật.
Kết luận nửa canh giờ.
Vẫn xem ở phân lượng Thánh Đế của Vân Phi Dương, nếu như đổi lại La Mục và Vân Lịch, chắc chỉ đoán một khắc đồng hồ.
– Nửa canh giờ?
Sau khi né được một đòn công kích, Vân Phi Dương ổn định thân thể, cười nói:
– Chúng ta bị xem thường.
“…”
Hai người La Mục im lặng.
Loại tình huống này, đừng nói ngoại nhân, ngay cả mình đều xem thường chính mình, dù sao thực lực cách quá xa.
– La Mục.
Vân Phi Dương nói:
– Tới đây.
– Hửm?
Trong lòng La Mục dâng lên cảm giác không ổn.
Vân Phi Dương tự mình đi tới, chộp vào cổ tay hắn, nói:
– Dùng thực lực mình chứng minh cho bọn hắn thấy!
– Ngươi…
La Mục như hiểu ra cái gì, nhất thời khóc ròng nói:
– Lại lấy ta làm vũ…
“Xoát —— “
Lời nói còn chưa dứt lời, Vân Phi Dương đã vung hắn lên không đập vào một tên thạch nhân.
“A a —— “
Giữa không trung truyền đến tiếng La Mục kêu thảm.
“Oanh!”
Thạch nhân nhất thời bị đánh bay ra ngoài, đâm vào trận pháp trong suốt.
Dát.
Ngoại giới hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người trừng to hai mắt.
Nói đùa à?
Cầm một người đến làm vũ khí, không phải giống như cầm trứng gà ném vào cục đá, tự tìm đường chết sao?
Mọi người đau lòng nhìn về phía La Mục.
Ngoài ý muốn là.
Tiểu tử kia tuy ngồi phịch dưới chân Vân Phi Dương, nhưng miệng chỉ sùi bọt mép, thân thể cũng không có máu thịt be bét.
– Ui má ơi.
– Thân thể tên này mạnh cỡ nào!
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương lần nữa giơ La Mục lên, nương theo tiếng kêu thảm thiết của hắn đánh về phía tên thạch nhân còn lại.
“Bành!”
Thạch nhân lại bị đánh bay ra ngoài.
Ánh mắt mọi người lần nữa nhìn La Mục, thân thể tên kia vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ bị oanh nôn nước miếng thôi.
Đám cường giả nhất thời lộn xộn.
Một Thánh cấp võ giả dùng thân thể chính diện đối kháng với bát phẩm thạch nhân chuyên về phòng ngự lại không có việc gì, điều này quả thật đáng sợ!
“Xoát.”
Vân Phi Dương rơi xuống trước người Vân Lịch, một cánh tay khác đặt trên cổ tay hắn, lúc này vung lên.
La Mục là người thừa kế Kim Cương Thần, một mực tu luyện trong Trọng Lực Trận, thân thể rất mạnh, quả thực là một thất phẩm chí bảo di động.
Vân Lịch cũng không kém!
Phải biết.
Âm Dương hai loại thuộc tính cũng có danh xưng một Nhu một Cương.
Vân Lịch là dương tính, lại tu luyện nhiều năm trong trọng lực, cường độ nhục thân tuy nhiên không bằng La Mục nhưng cũng rất kiên cố!
Lấy ra làm vũ khí cũng không tệ.
“Xoát!”
Vân Phi Dương ngạo nghễ mà đứng.
Tay trái cầm La Mục.
Tay phải cầm Vân Lịch.
Cả người lộ ra khí thế uy vũ bất phàm!
– A!
Vân Phi Dương kéo lấy hai người tiến lên.
La Mục và Vân Lịch đồng thanh kêu thảm, điên cuồng lôi tổ tông mười tám đời của tên kia ra mà rủa.
“Ầm ầm!”
“Rầm rầm rầm!”
Hai thạch nhân bị Vân Phi Dương cuồng oanh loạn tạc hạ, bị đánh bay vào trong góc, hoàn toàn không có sức phản kháng.
“Phốc!”
“Phốc!”
Sau khi dừng lại, La Mục và Vân Lịch miệng sùi bọt mép, thức hải hỗn loạn.
Bọn họ có thể cứng như vậy.
Có một phần là do thân thể, còn một phần là do khi huy động hai người, Vân Phi Dương rót vào người họ thuần linh lực của hắn.
Không thể không nói.
Được thuần linh lực của Vân Phi Dương hộ thể, La Mục và Vân Lịch hai người tuyệt đối là binh khí hình người mạnh nhất!
– Ông trời ơi, ngó xuống mà xem…
– Thân thể hai người đến cùng mạnh đến mức nào chứ!
Võ giả ngoại giới triệt để sụp đổ.
Bọn họ thực không dám tưởng tượng, Vân Phi Dương sẽ cầm hai tên Thánh cấp võ giả làm vũ khí, mà còn hung hãn như vậy!
Tứ Hải Kiếm Đế cũng mộng.
Nghĩ thầm hai tên kia đến cùng có phải con người hay không?
Đập như thế mà không xi nhê?
Hai cái thạch nhân lần nữa đứng lên, thân thể chúng nhiều chỗ vỡ vụn, rõ ràng rơi xuống hạ phong.
“Xoát!”
Vân Phi Dương lần nữa xông lên.
Hắn tay trái vung La Mục ra, nhắm cái trán hắn trực tiếp nện lên đầu thạch nhân.
“Bành!”
Một tiếng vang thật lớn truyền ra.
Đầu thạch nhân vỡ nát!
– Cái đkm!
Mọi người phát lạnh nghĩ thầm, đầu tên kia đụng vào đầu người đá, nhất định rất đau a.
– Ta đánh!
“Oanh!”
La Mục lần nữa đập tới, thạch nhân triệt để bị đánh vỡ nát thành một đống đá.
“A Cáp!”
Tay phải Vân Phi Dương vung Vân Lịch lên lần nữa công tới thạch nhân còn lại, đi qua mấy hiệp cuồng oanh cũng đánh nó thành đá vụn.
“Ông!”
Thạch thai trận pháp được phá giải, hóa thành hư vô.
– Được rồi.
Vân Phi Dương kéo La Mục và Vân Lịch đầu óc đang choáng váng đi ra, nhìn về qua Thần Vệ bên cạnh, nói:
– Đây có thể xem như vô tội phóng thích không?
“Ừng ực.”
Dực Nhân Thạch Vệ nuốt một ngụm nước bọt, nhìn hai tên nhân loại như bãi bùn nhão bên cạnh hắn, khóe miệng co giật nói:
– Được.
Ba người Vân Phi Dương thông qua trừng phạt.
Mà lại.
Thật đúng như đám võ giả đoán.
Bọn họ chỉ chống lại nửa canh giờ.
Bất quá.
Kết cục là, hai thạch nhân có thể so với Thánh cấp đỉnh phong trong vòng nửa canh giờ bị oanh vỡ nát, mà không phải đám Vân Phi Dương bị giải quyết.
Ba người đi ra.
La Mục và Vân Lịch như bãi bùn nhão như ngã trên mặt đất, không ngừng trợn trắng mắt sùi bọt mép, rất nhiều võ giả vẫn chưa thu hồi vẻ mặt chấn kinh của mình.
Có thể nói.
Một trận chiến này của Vân Phi Dương đã khai sáng một khía cạnh mới cho võ giả.
Nguyên lai con người cũng có thể dùng làm vũ khí để sử dụng a!