Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 630
Thời điểm Vũ Vương.
Vũ kỹ của Vân Phi Dương tương đối phong phú, có Tam Thức Cầm Long Thủ, có Ta Trảm, còn có Thiên Tượng Quyết các loại.
Sau khi đột phá Vũ Vương.
Những võ kỹ cấp thấp này đã không còn đủ sức, Vân Phi Dương cơ hồ không thi triển qua.
Còn về kiếm thuật.
Tuy Tứ Hải Kiếm Đế truyền thụ không ít, nhưng chân chính để Vân Phi Dương dùng được cũng chỉ có Nhất Kiếm Trảm Thương Khung.
Cho nên.
Đạt tới Hoàng Cấp hậu kỳ.
Vân Phi Dương trừ một loại kiếm kỹ, thật không còn vũ kỹ nào ra dáng, quả thật biệt khuất.
Thực ra.
Cảnh giới càng cao.
Vũ kỹ sẽ ngày càng duy nhất hóa, bởi vì cao cấp vũ kỹ cần phải dùng thời gian lắng đọng lĩnh ngộ.
Có cường giả thuộc làu rất nhiều công pháp vũ kỹ nhưng trong thời điểm đối địch vẫn thi triển chiêu thức mình sở trường nhất.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương không chỉ có Nhất Kiếm Trảm Thương Khung, hắn còn có Kiếm Cấm của Tứ Hải Kiếm Đế – Vạn Kiếm Quy Tông!
Kiếm Hồn lần nữa hiển hiện từ khi trở về lăng mộ Tiêu Dao Hoàng, cả hai hòa làm một thể để thi triển ra Kiếm Cấm!
“Ong ong!”
Mạnh mẽ kiếm khí quấy nhiễu, bội kiếm bên hông võ giả run rẩy với tần suất càng lớn.
Độc Cô Cần nói:
– Đi thôi.
“Keng!”
Thanh kiếm đang run rẩy sau lưng hắn cuối cùng ra khỏi vỏ, bay về phía Vân Phi Dương, sau đó lơ lửng trên người hắn.
Chuôi kiếm này tên Thái Thường.
Được Chú Kiếm đại sư Vạn Thế Đại Lục tạo thành, phẩm chất lục phẩm cao cấp.
“Bang bang!”
Từ lúc kiếm Độc Cô Cần xuất vỏ, kiếm của những võ giả khác cũng không thể bị khống chế, nhao nhao ra khỏi vỏ, bay qua cỗ triệu hoán kia.
Trong chớp mắt.
Quanh thân Vân Phi Dương ngưng tụ hơn ba mươi chuôi lợi kiếm.
Con số này hơi ít.
Không sao.
Còn có!
“Hưu hưu hưu!”
Nhưng vào lúc này, trong thân thể Vân Phi Dương bay ra ba thanh kiếm, chúng là Trảm Tình, Đoạn Tình, Vong Tình của Trưởng Tôn Kiếm Ma!
– Ừm?
Tiêu Kha Ái âm u cười nói:
– Tiểu tử, một chiêu này của ngươi không phải là Thần Giới kiếm kỹ, Vạn Kiếm Quy Tông đó chứ?
Kiếm cấm Vạn Kiếm Quy Tông thật đựa theo Thần Giới kiếm kỹ – Vạn Kiếm Quy Tông mà được tìm hiểu ra.
– Đáng tiếc.
Tiêu Kha Ái khinh thường nói:
– Gọi ra một vài thanh kiếm như thế thì có ích lợi gì?
Hắn từng quen biết không ít cao thủ kiếm đạo Thần tộc, tự nhiên biết đệ nhất trọng cảnh của Vạn Kiếm Quy Tông -Vạn Kiếm Quy Nhất, ngưng tụ kiếm càng nhiều, uy lực càng mạnh.
Mà tên này.
Chỉ ngưng tụ mấy chục thanh, thật có chút buồn cười.
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi ngại ít?
– Được.
Đột nhiên, hắn quát:
– Vậy nhiều thêm chút!
“Bá bá bá!”
Từng đạo từng đạo kiếm quang bay ra từ trong thân thể Vân Phi Dương, trong chớp mắt, vạn chuôi lợi kiếm xuất hiện giữa không trung, treo quanh người hắn.
– Má ơi!
La Mục và Vân Lịch trừng to hai mắt.
Võ giả Tinh Thần đại lục cũng hít một hơi lãnh khí, dù sao, một người đứng trên bầu trời, đưa thân vào trong vạn kiếm, hình ảnh kia thực quá rung động!
– Đủ chưa?
Vân Phi Dương thản nhiên hỏi lại.
Hai chữ dập dờn trong thiên địa, để người ta dâng lên một loại ảo giác, đây không phải người, mà là Thần cao cao tại thượng!
Khóe miệng Tiêu Kha Ái co giật.
– Chẳng lẽ trong không gian giới chỉ của tên này cất giữ rất nhiều kiếm?
Đoán đúng.
Vân Phi Dương sớm đã chuẩn bị rất nhiều kiếm để tùy thời thi triển, nếu không vì Vũ Thần động phủ trước đó quá chật, hắn đã sớm vận dụng cấm thuật.
Vạn kiếm xuất hiện cho Tiêu Kha Ái không ít áp lực, dù sao, đây chính là Thần Giới vũ kỹ.
“Hừ!”
Hắn lạnh lùng nói:
– Bớt cuồng vọng!
“Vù vù!”
Đang nói chuyện, tay phải nâng lên một chút, Cuồng Ma Linh Bạo lần nữa thi triển, hình thành năng lượng cầu cường thế!
Vạn Kiếm Tề Phi.
Năng lượng cầu cấp tốc thành hình.
Một tên đại biểu Thần Giới, một tên đại biểu Ma Giới sắp diễn ra một trận giao phong rung động Thần Ma Tinh Thần đại lục.
Nhưng vào lúc này.
Tay trái Tiêu Kha Ái lần nữa nâng lên ngưng tụ thêm một đoàn năng lượng cầu, cũng cấp tốc thành hình!
“Vù vù!”
Hai khỏa năng lượng cầu cuồng bạo xuất hiện, không gian xung quanh nhất thời vặn vẹo.
Vân Phi Dương nhíu chặt mày kiếm.
Hai năng lượng cầu, mỗi khỏa đều ẩn chứa 20 ngàn trọng!
“Ừng ực.”
Đồi Tư Trí và Úc Mộc Chân nuốt nước miếng một cái, vội vã lui lại!
Vân Phi Dương quát:
– Lui xa hơn một chút!
“Xoát xoát!”
Bọn người La Mục nhao nhao rút lui, cho đến khi lui đến hơn hai mươi dặm mới dừng lại.
Mẹ nó.
Khoảng cách xa như vậy chắc đủ an toàn rồi!
– Không ổn, chúng ta mau rút lui!
“Xoát xoát!”
bọn người Lý Nhược Phong trốn một bên cũng nhao nhao rút lui, trong ánh mắt kiêng kị thật sâu.
Khoảnh khắc.
Trong phạm vi ba mươi dặm, chỉ còn lại Vân Phi Dương và Tiêu Kha Ái hai người, kiếm khí và Ma khí thi triển khiến bầu không khí vô cùng áp lực.
– Vân Phi Dương!
Sắc mặt Tiêu Kha Ái dữ tợn nói:
– Bản tôn hôm nay muốn xem xem, Thần kỹ của ngươi lợi hại hay Ma Kỹ ta hơn một bậc!
“Hô!”
Đang nói chuyện, hai khỏa năng lượng cầu hoàn tất súc thế, bỗng nhiên bạo bay ra ngoài.
“Tạch tạch tạch!”
Cuồng bạo năng lượng khai phá thương khung, những nơi đi qua, không gian không khỏi vỡ nát!
– Tới đây!
Vân Phi Dương nắm chặt hai tay, bước ra một bước.
Huyết dịch hắn điên cuồng thiêu đốt, tóc đen đầy đầu trong nháy mắt hóa thành trắng bạc, quanh thân hiện ra nồng đậm chiến ý, quát:
– Vạn Kiếm Quy Nhất!
“Vù vù!”
Hàn Thiên Kiếm được Kiếm Hồn gia trì lấp lóe tia sáng chói mắt, cuối cùng thúc đẩy vạn kiếm bay ra.
“Tạch tạch tạch!”
Những nơi đi qua, không gian cũng vỡ vụn!
Kiếm Cấm Vạn Kiếm Quy Tông là át chủ bài kiếm đạo mạnh nhất của Vân Phi Dương, bây giờ phối hợp Cấm Huyết Tế, triệt để đại bạo phát!
Lực lượng mạnh bao nhiêu?
Trực tiếp đột phá 20 ngàn trọng, không kém gì Cuồng Ma Linh Bạo!
Nhưng.
Vân Phi Dương Thao túng vạn kiếm lộ ra thần sắc dữ tợn có vẻ dị thường thống khổ.
Thân thể võ giả có cực hạn, khi bạo phát lực kình vượt qua cảnh giới ở một trị số nhất định sẽ khiến thân thể phụ tải rất lớn.
Nói đơn giản.
Một tên Vũ Đồ, nếu như bộc phát ra mấy trăm trọng lực kình, thân thể thật rất khó phụ tải.
Vân Phi Dương toàn diện đại bạo phát, vung ra Kiếm Cấm, lực lượng hiện tại gấp đôi thời điểm thông thường, rõ ràng đạt đến cực hạn, bắp thịt toàn thân căng cứng, tùy thời muốn nổ tung.
“Ông!”
Đột nhiên, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp khoác trên thân hắn lấp lóe ánh sáng, nhàn nhạt lưu quang chiếu xa trên da, cảm giác tùy thời vỡ tan nhất thời được tiêu trừ.
– Cũng may có ngươi.
Vân Phi Dương âm thầm may mắn, lúc này giơ Hàn Thiên Kiếm hung hăng chém tới Tiêu Kha Ái!
“Vù vù!”
Vạn kiếm đang bay ra ngoài được Hàn Thiên Kiếm cùng Kiếm Hồn dẫn dắt, cấp tốc ngưng tụ hóa thành cự kiếm cao mấy trượng, ngang nhiên chém về phía năng lượng cầu!
“Oanh!”
Bầu trời vang lên một tiếng vang thật lớn.
Dù võ giả và Ma Linh đã lui ra sau hơn ba mươi dặm, nghe được tiếng ầm ầm kia vẫn không rét mà run.
Quá mạnh.
Nếu như mình tới gần hơn mười dặm, khẳng định sẽ bị dư uy tác động, từ đó bị trọng trọng thương hoặc thân tử đạo tiêu!
Đè ép chấn kinh, ánh mắt mọi người nhìn lại, chỉ thấy ở khu vực đó, không gian vỡ vụn không chịu nổi, cuồng phong như đao gào thét lan tràn.
Năng lượng cầu bị một kiếm chém thành hư vô! Vạn kiếm tập hợp cùng một chỗ triệt để tách rời, bay ra bốn phương tám hướng!
“Phốc!”
“Phốc!”
Kiếm Vũ bay loạn cắm trên mặt đất, cắm trên núi đá, Thái Thường kiếm của Độc Cô Cần bay trở về vỏ kiếm.
Nhưng.
Năng lượng cầu thứ nhất bị phá, viên thứ hai không bị ảnh hưởng, vẫn đột kích mà tới!