Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 629
Xích Dương Châu như mặt trời đỏ, Huyết Âm châu trong tay Tiêu Kha Ái lại hiện ra huyết sắc, lại tối tăm.
Trong động Vũ Thần, bên trong bức chân dung vẽ hai khỏa tiểu cầu khác biệt màu sắc.
Cho nên.
Vân Phi Dương phán định, bên trong có một viên là Xích Dương Châu, một viên khác chính là chí bảo của Tiêu Kha Ái!
Rất tốt.
Phi thường tốt!
Trong ánh mắt Vân Phi Dương hiện ra vẻ nóng rực.
Phi Dương đại lục thiếu khuyết Âm Dương nhị khí, chí bảo Âm khí cực nặng này vừa vặn là thứ mà mình đang thiếu!
Mặt trời là dương.
Mặt trăng là âm.
Nhật Nguyệt giao thế, Âm Dương Tương Hợp.
Nếu Xích Dương Châu và Huyết Âm châu dung hợp, khẳng định sẽ sinh ra Âm Dương, hình thành thời gian, chỉ cần mình thu được thì có khống chế thời gian!
Không gian tu luyện gấp mười lần, cũng có thể tuỳ tiện sáng tạo, thiên tài địa bảo cũng có thể nhanh chóng sinh trưởng!
Tăng cao tu vi?
Chế tạo thập nhị tinh thành?
Những nguyện vọng này đều có thể nhẹ nhõm thực hiện!
Trước đó Vân Phi Dương vì vinh dự Chiến Thần chính diện nghênh chiến Tiêu Kha Ái, hiện tại tâm tính đã thay đổi.
Cái kia chính là.
Nhất định phải đoạt được Âm châu!
“Vù vù!”
Âm khí bên trong Huyết Âm châu gào thét mà ra, mây đen lăn lộn mấy chục dặm, bọn người La Mục chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị một chút Âm khí lộng hành quấy rối.
Khí tức kia nháy mắt nhiếp nhập thể nội, xuôi theo kinh mạch tràn vào đan điền, hình thành một tầng bình chướng màu đen hơi mỏng, phong tỏa thuần linh hạch!
Tuy chỉ một chút, nhưng cảnh giới tất cả mọi người đều bị áp chế hoặc nhiều hoặc ít.
– Không tốt!
– Cảnh giới của ta chỉ có Vũ Hoàng sơ kỳ!
– Ta cũng vậy!
Mọi người đều kinh hãi.
Qua giây lát, tu vi từ hậu kỳ hạ xuống sơ kỳ, quả thật vô cùng trí mạng.
– Phi Dương ca không sao chứ?
La Mục đã tránh rất xa. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vân Phi Dương đưa thân vào khu vực mờ mịt khói đen.
Xong.
Chúng ta chỉ dính có chút đã bị ép hai tiểu giai vị, hắn đứng trong khu vực hắc khí ngang dọc, có thể bị ép thành người bình thường hay không?
– Vân đại ca…
Mục Oanh nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ lo lắng.
Trầm Thanh rơi trên mặt đất, mở to mắt nhìn chăm chú sư phụ của mình.
Thời khắc này.
Dù Long Chấn Vũ hay Lý Nhược Phong núp trong bóng tối, nhân loại bình thường đều đưa ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
– Haha!
Đột nhiên, Tiêu Kha Ái cười to nói:
– Vân Phi Dương, hưởng thụ Tuyệt Đối Lĩnh Vực của bản tôn đi!
Huyết Âm châu có năng lực phóng thích ra Âm khí khủng bố tràn ngập không gian, võ giả ở bên trong sẽ bị áp chế cảnh giới.
Cái này và Phong Linh Trận của Tiêu Dao Hoàng có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Khác biệt là.
Huyết Âm Châu hình thành thuộc tính dễ hơn một chút, chỉ cần có Âm khí, tùy thời tùy chỗ phóng thích, hình thành Tuyệt Đối Lĩnh Vực áp chế cảnh giới người khác.
Mà hiệu quả cực mạnh.
Mặc dù Vũ Thánh đỉnh phong hãm bên trong, bị Âm khí lộng hành quấy rối, cảnh giới cũng sẽ bị áp chế.
Huyết Âm châu là cửu phẩm chí bảo hàng thật giá thật, hiệu quả của nó sẽ đề cao theo cảnh giới của người nắm giữ, đến lúc đó, áp chế Vũ Thần cũng không nói chơi!
Tiêu Kha Ái cũng bằng vào vật này khuất nhục rất nhiều Vũ Thánh của Tinh Thần đại lục.
Bất quá, vì thi triển qua nhiều, Âm khí bên trong sớm đã hao hết.
Trong động phủ Vũ Thần.
Lúc Vân Phi Dương đánh nhau với đám Phó Lan Khâm, Ma Tôn thủy chung ngồi xếp bằng để hấp thu Âm khí bàng bạc bên trong đó, cũng cuối cùng bổ sung năng lượng hoàn tất.
Vật này nơi tay.
Tuyệt đối là tồn tại vô địch trong Thánh cấp!
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương cất lời:
– Không nghĩ tới, Phàm Giới còn có chí bảo dạng này, quả nhiên không thể coi thường sức sáng tạo của nhân loại.
Lý Nhược Phong nghe vậy, nhao nhao im lặng.
Tên này nói như mình không phải nhân loại vậy đó.
“Hô!”
Đột nhiên, Tiêu Kha Ái vung chưởng, vạn trượng lực kình hình thành hóa thành một đầu mãnh thú gào thét hướng về phía Vân Phi Dương.
Có thể động thủ thì so tài một chút.
Hắn muốn giải quyết nhanh Vân Phi Dương, sau đó cướp đoạt Xích Dương Châu vốn nên thuộc về mình!
– Xong.
– Vân thành chủ muốn chết!
Bọn người Lý Nhược Phong bắt đầu lo lắng.
Một kích kia Tiêu Kha Ái, mọi người mặc dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm giác được nó phi thường cường thế.
Đây tuyệt đối là chiến đấu lực chỏ Thánh cấp mới có, Vân thành chủ chỉ có tu vi Vũ Vương, đừng nói phản kháng, sợ rằng sẽ bị trực tiếp đánh thành cặn bã.
Viện quân chỉ huy.
Nếu chết như thế sẽ dao động quân tâm a!
Đối mặt mãnh thú do Ma khí ngưng tụ gào thét đến, Vân Phi Dương không nhúc nhích, mặc cho đối phương vô tình tới gần.
Tiêu Kha Ái cười lạnh.
Bên trong Tuyệt Đối Lĩnh Vực của bản tôn, mặc kệ ngươi là Chiến Thần hay Thần Chủ đều phải bị áp chế!
Nhưng vào lúc này.
Vân Phi Dương không nhúc nhích, đột nhiên giơ kiếm, cuồng ngạo kiếm khí trong nháy mắt xuất hiện.
– Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!
“Vù vù!”
Vạn trượng kiếm khí mang theo cường thế chi uy trực tiếp chém vỡ đầu mãnh thú đang gào thét mà đến kia.
Mắt thấy một màn này.
Bọn người Lý Nhược Phong đang sụp đổ đồng loạt trừng to mắt.
Bởi vì bọn họ cảm giác được khí thế Vân Phi Dương bạo phát không kém gì Thánh cấp!
– Hắn… Hắn là Vũ Thánh?
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương lấy phương thức trực tiếp nhất, bạo lực nhất chém vỡ Ma khí đột kích, khiến cho võ giả Tinh Thần đại lục triệt để nổ tung!
Nguyên lai.
Viện quân chỉ huy Vạn Thế Đại Lục phái tới này mới là người mạnh nhất, nắm giữ thực lực còn cường đại hơn Hoàng Cấp!
Khuôn mặt già của Lý Nhược Phong truyền đến cảm giác nóng bỏng.
Lần đầu gặp gỡ, hắn và mọi người luôn nghi ngờ thực lực Vân Phi Dương, còn cho rằng đối phương chỉ là người bình thường.
Bây giờ suy nghĩ một chút, buồn cười biết bao!
Không thể trách bọn hắn.
Muốn trách thì trách Vân Phi Dương ẩn tàng quá sâu, thủy chung vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, khiến người ta không thể phán định tu vi.
Sau khi Ma khí bị chém vỡ tứ tán giữa bầu trời, cuồng phong lạnh lùng gào thét, Tiêu Kha Ái cả kinh hô:
– Cảnh giới của ngươi không bị áp chế?!
Hắn suy đoán, Vân Phi Dương bị Âm khí quấy rối, cảnh giới cao nhất chỉ đến Vũ Vương cấp, giết đối phương dễ như trở bàn tay.
Nhưng.
Nhẹ nhõm phá mất vạn trọng Ma khí của mình đã chứng minh, cảnh giới người ta căn bản không bị khống chế!
Vân Phi Dương cười nói:
– Năng lực món bảo vật này của người vô hiệu đối với ta.
Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển, Âm khí thâm nhập thể nội không ngừng bị luyện hóa và loại trừ!
Quả nhiên.
Thời khắc mấu chốt.
Tâm pháp thần kỳ này lần nữa phát huy tác dụng.
– Đáng giận!
Ánh mắt Tiêu Kha Ái sắc bén.
Mình vận dụng chí bảo vốn định cấp tốc giải quyết, không ngờ hiểu quả ngược lại, không có kết quả gì.
“Hưu —— “
Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ Hàn Thiên Kiếm lên, động tác này rất chậm, nhưng đám người chỉ thấy, một bóng dáng như ẩn như hiện xuất hiện sau lưng hắn.
Đây là, Kiếm Hồn!
“Ong ong.”
Kiếm sau lưng Độc Cô Cần lấp lóe phảng phất như bị Kiếm Hồn dẫn dắt, hắn cả kinh nói:
– Không nghĩ tới, trong kiếm của hắn cũng có Kiếm Hồn!
Sau khi Kiếm Hồn xuất hiện hóa cao hai trượng, cũng nhẹ nhàng giơ tay phải lên, chạm vào tại trên tay Vân Phi Dương cầm kiếm.
“Vù vù!”
Vân Phi Dương cùng Kiếm Hồn hòa làm một thể, cuồng bạo kiếm khí như thủy triều hướng khuếch tán bốn phương tám hướng.
“Ong ong!”
Trong trăm dặm, bội kiếm võ giả mang theo nhao nhao run rẩy, giống như nhận được một loại triệu hoán nào đó, có khả năng bay ra khỏi vỏ!
Độc Cô Cần ngừng hô hấp, nói:
– Muốn thi triển Kiếm Cấm!