Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2583
Trầm Tiểu Vũ nói một câu, khiến cho Vân Phi Dương rất cứng ngắc.
– Không có việc gì.
Da mặt tên này thật dày, hơi điều chỉnh lại, cười nói.
– Không có chuyện thì không thể tìm nàng được à?
Trầm Tiểu Vũ nói,
– Dựa vào những gì ta hiểu chàng, không có việc gì thì sẽ không tới.
Ay.
Vân Phi Dương không phản bác được.
Không nghĩ tới, nữ nhân này rất hiểu mình.
– Thật ra….
Hắn đi đến trong phòng nhỏ nói:
– Ta tới tìm nàng, thật do có một chút việc nhỏ.
Hù.
Trầm Tiểu Vũ nguýt hắn một cái.
– Ta đã đoán đúng.
May mà bộ dáng ngự tỷ, nếu như đổi lại bộ dáng loli, khẳng định lại bị bạo tẩu một trận.
Sau khi biểu lộ tình cảm với Vân Phi Dương, bộ dáng nữ hài sẽ lại không xuất hiện, vì không cần thiết, cũng không thể lại đi trốn tránh.
Tuy Trầm Tiểu Vũ đoán ra tên kia tìm mình có việc, có hơi khó chịu, nhưng vẫn hiểu biết lễ nghĩa nói.
– Nói đi, chuyện gì?
Vân Phi Dương nói:
– Đi đến Thái Vũ Vực giúp ta.
– Đi Thái Vũ Vực?
Trầm Tiểu Vũ ngạc nhiên hỏi.
– Làm gì?
Vân Phi Dương nói:
– Ta gặp địch nhân khó giải quyết, cần mời người nhà họ Cổ đến để giúp đỡ giải quyết.
Trầm Tiểu Vũ càng thêm kinh ngạc.
– Trên đời này, còn có người khó giải quyết, nên người đi cầu viện?
Vân Phi Dương nói:
– Vũ trụ lớn như vậy, cường giả nhiều như vậy, gặp phải địch nhân không giải quyết được cũng rất bình thường.
– Không bình thường.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Nhưng ngươi là con cưng của trời cao.
Nghe được câu này, Vân Phi Dương rất tức giận.
Không thể phủ nhận, mệnh cách Thiên Mệnh chọn lựa rất ưu tú, nhưng sau này biết được đại kiếp từ trong miệng Bộ Vi Mệnh, ý thức được đây giống như một loại trách nhiệm không thể tránh né.
Thấy hắn không nói lời nào, Trầm Tiểu Vũ nói.
– Chàng gặp phải địch nhân gì?
Vân Phi Dương giải thích sự việc có quan hệ với Huyết Điện và Huyết Tổ, sau khi nàng biết được, nhìn về phía huyết hải tràn ngập trên bầu trời.
– Thì ra thứ này do tên kia phóng xuất ra.
– Trong phạm vi huyết dịch bao phủ, chỉ cần tâm niệm của Huyết Tổ vừa động, bất cứ sinh linh gì đều sẽ vẫn lạc.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
– Đối với toàn bộ vũ trụ mà nói, đây là một kiếp nạn cực kỳ lớn.
– Thật nghiêm trọng.
Liễu mi của Trầm Tiểu Vũ hơi nhíu.
Vân Phi Dương nói.
– Cho nên ta mới tới tìm nàng, đến Thái Vũ Vực giúp ta, mời cường giả Cổ gia ra mặt, giải quyết hết những thứ Huyết Tổ tạo ra làm hại thương sinh.
Trầm Tiểu Vũ nâng cằm lên, nói.
– Đi thì có thể nhưng theo ta được biết được, Cổ gia sẽ không dễ dàng rời khỏi Thái Vũ Vực, càng sẽ không bước chân vào vũ trụ thứ hai.
– Vũ trụ thứ hai?
Lần đầu tiên Vân Phi Dương nghe nói đến từ này.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Vũ trụ rất rất lớn, cũng có phân chia giống như Vực, tỉ như vũ trụ thứ nhất, vũ trụ thứ hai.
– Thái Vũ Vực của ngoại tằng tổ phụ của ta nằm trong vũ trụ thứ nhất, Chân Vũ Thần Vực ở vào vũ trụ thứ hai.
Vân Phi Dương tỉnh ngộ.
– Đã có phân chia vũ trụ, vì sao sự tôn không ở trong vũ trụ thứ nhất, nhất định phải đến vũ trụ thứ hai, tiến vào Hồng Mông chi cảnh làm gì nhỉ?
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Ngoại tằng tổ phụ từng nói qua với gia gia, dù thân ở vũ trụ nào điểm cuối sau cùng đều là Hồng Mông chi cảnh, mà cửa vào Hồng Mông chi cảnh ở ngay trong vũ trụ thứ hai.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
– Hồng Mông chi cảnh trong vũ trụ thứ hai, cường giả vũ trụ khác muốn đi vào, khẳng định phải chạy tới đó.
– Ừm.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Nếu như muốn truy cầu cảnh giới võ đạo càng cao, Hồng Mông chi cảnh cứ vạn năm mở ra một lần, tự nhiên sẽ để rất nhiều cường giả ngàn dặm xa xôi chạy tới.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Bản thân cũng có tính toán tiến vào bí cảnh, hơn nữa còn cầm bức tranh Hồng Mông.
Nếu như ngày ấy Hồng Mông chi cảnh mở ra, đụng phải đều là cường giả vũ trụ, bị bọn họ phát hiện, SỢ phải gặp được không ít phiền
phức?
Suy nghĩ nhiều!
Khoảng cách bí cảnh mở ra, vẫn còn sớm.
Trước mắt bản thân vẫn còn phải cân nhắc làm sao diệt đi Huyết Tổ đã?
Vân Phi Dương nói.
– Nàng là chất gái bên ngoài của sự tôn, đi Thái Vũ Vực cũng không mời được cường giả Cổ gia sao?
Trầm Tiểu Vũ lắc đầu.
– Chưa từng mời qua.
– Có thể thử một chút.
Vân Phi Dương nói.
Lúc này, hắn chỉ có thể ký thác vào trên thân Cổ gia, cho nên dù không có hi vọng cũng muốn thử một chút.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Được, ta cũng thật muốn đi thăm ngoại tằng tổ mẫu, theo chàng đi một chuyến đến Thái Vũ Vực.
Vân Phi Dương vui vẻ.
– Lúc nào xuất phát?
– Ngay bây giờ.
Xoát Xoát!
Hai đạo lưu quang được Đại Tốc Độ thuật gia trì bay ra khỏi Chân Vũ Thần Vực, bay về hướng về phía Đông của vũ trụ vô tận.
Năm đó Vân Phi Dương bị Trầm Tiếu Vũ dẫn đến vũ trụ thứ nhất, ngày hôm nay được Trầm Tiểu Vũ giảng giải, tự mình bay qua.
Hắn khai hỏa toàn bộ tốc độ, hận không thể lập tức bay đến Thái Vũ Vực, dù sao Huyết Tổ là một mầm họa khổng lồ, phải nhanh chóng tìm được viện quân để diệt trừ.
– Uy.
Trên đường, Trầm Tiểu Vũ nói.
– Chàng đang lo lắng trong khoảng thời gian mình rời đi, gia hỏa gọi Huyết Tổ kia sẽ ra ngoài làm hại vũ trụ?
Vân Phi Dương nói.
– Hắn thu lấy rất nhiều huyết dịch, cần từ một đến hai năm, quá trình dung hợp rất gian nan.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Khoảng cách vũ trụ thứ nhất với vũ trụ hứ hai, dựa vào tốc độ bây giờ của chàng, vừa đi vừa về cần một đến hai năm, nếu như trung gian có chậm trễ gì, chờ lúc về đến nơi, toàn bộ vũ trụ chỉ sợ sẽ gặp phải tai họa.
– Đây… …
Vân Phi Dương xoắn xuýt.
Trầm Tiểu Vũ cười cười nói.
– Như vậy đi, ta giúp chàng làm cho thời gian vũ trụ thứ hai đứng im.
Chuyện này nhìn như tùy tiện nói ra, lại làm cho Vân Phi Dương trừng to hai mắt, khó tin bật thốt.
– Làm… Làm cho thời gian của vũ trụ dừng lại?
– Đúng thế.
Trầm Tiểu Vũ ngạo nghễ nói.
– Trước khi ngoại tằng tổ phụ của ta tiến vào Hồng Mông chi cảnh, vụng trộm đưa cho ta một lệnh bài thời gian, nói chỉ cần bóp nát, thời gian vũ trụ đó sẽ đình chỉ lại.
– Thật sao?
Miệng của Vân Phi Dương mở rộng.
– Sư tôn ta tài như vậy? Một tấm lệnh bài có thể làm cho thời gian vũ trụ dừng lại?
– Đương nhiên.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi, nói.
– Ngoại tằng tổ phụ của ta là siêu cấp đại năng thế gian rất hiếm có, đừng nói phong tỏa một vũ trụ, diệt một vũ trụ cũng rất nhẹ nhàng.
Khóe miệng của Vân Phi Dương Co giật.
Đột nhiên, hắn ý thức được dựa vào tầng thứ bây giờ của mình, lý giải rất hạn chế đối với võ đạo của sự tôn.
– Nhưng.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Lệnh bài ẩn chứa lực lượng thời gian có hạn, ngoại tằng tổ phụ nói, chỉ có thể đứng im ba năm, ba năm sau sẽ tự động quay trở lại như
ců.
– Ba năm đã đủ.
Vân Phi Dương vội nói.
– Còn chờ cái gì, nhanh lấy ra bóp nát đi.
Xoát!
Trầm Tiểu Vũ lấy ra một khối lệnh bài phong cách cổ xưa, phía trên toát ra khí tức thời gian hùng hậu, cũng có khắc bốn chữ “Thời Gian
Đình Chỉ”.
Tuy vật này nhỏ nhưng Vân Phi Dương hoàn toàn không hoài nghi, nếu thứ đồ chơi này nát, khẳng định sẽ bộc phát ra thời gian chi lực vô cùng kinh khủng!
– Chàng bóp đi.
Trầm Tiểu Vũ ném lệnh bài qua cho hắn.
Vân Phi Dương vội vàng tiếp được, trong nháy mắt bàn tay chạm đến lệnh bài, cảm thụ được khí tức thời gian càng thêm nồng đậm!
Sư tôn tiện nghi của ta.
Ngươi cũng đã bước đến loại trình độ này, lúc gần đi không có truyền cái gì cho ta, nếu không thì cũng không bó tay bó chân khi gặp kẻ địch mạnh mẽ như bây giờ rồi.
Bang.
Vân Phi Dương bóp nát lệnh bài.
Kỳ quái là, thời gian chi lực bên trong không bàng bạc hiện lên như trong tưởng tượng, hết thảy bình thường như lúc ban đầu.
Khóe miệng của hắn co giật.
– Không phải đồ giả đó chứ?
Hưu… .
Vừa dứt lời, bên trong Hắc Ám Vũ Trụ, một cặp mắt lóe lên ánh sáng như gợn sóng năng lượng, thuận mặt khuếch tán về phía vũ trụ.
– Đến, uống rượu nào…
Khách sạn trong một vực nào đó, mấy tên Võ giả nâng chén, năng lượng ba động khẽ quét qua, duy trì động tác vốn có, két két đứng im.
Gió nhỏ bên ngoài, lá cây, ngay cả mặt hồ dập dờn liên tục cũng bị năng lượng đảo qua sau đó nhao nhao dừng lại.
Có thể nói.
Sau khi Vân Phi Dương bóp nát lệnh bài, vị trí hắn đứng trong vũ trụ, ngoại trừ chính mình và Trầm Tiểu Vũ, ngay cả hoa cỏ cây cối, hay phi cầm điều thú, đều rất giống một bức họa dừng lại vĩnh hằng.