Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2584
Khi Vân Phi Dương bóp nát lệnh bài, không gian vũ trụ xung quanh vị trí của hắn đứng đột nhiên dừng lại giống như một bức tranh tĩnh lặng vĩnh hằng.
Đương nhiên.
Không bao gồm hắn và Trầm Tiểu Vũ, cũng không bao gồm các bí cảnh tồn tại độc lập.
Chỉ là, vũ trụ thứ hai bị cấm chỉ, trừ phi nắm giữ tu vi nghịch thiên, nếu không rất khó xông vào.
Giống như Huyết Hải Chi Cảnh của Huyết Tổ, dù lúc này hắn có thể tùy ý đi lại, nhưng thời gian bên ngoài bị cấm chỉ, cũng chỉ giới hạn đi lại ở bên trong bí cảnh, mà không cách nào ra ngoài.
Nói đúng hơn.
Phượng vũ trụ này bị triệt để phong tỏa.
Có tác dụng trong thời gian hạn định, ba năm!
Ba năm sau, thời gian đình chỉ sẽ tiêu tán.
Đến lúc đó, bất cứ sinh linh nào trong vũ trụ đều sẽ tiếp tục cuộc sống hành động như thường ngày.
Cảm thụ được thời gian bị đình chỉ, không có chút khí tức lưu động nào, Vân Phi Dương cả kinh.
– Thật làm được!
Trực tiếp làm cho thời gian một vũ trụ ngừng lại, thủ đoạn nghịch thiên như thế, ngẫm lại thật làm người ta khó tin!
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Chỉ có thể đứng im ba năm, chúng ta vẫn nên mau chóng tiến về Thái Vũ Vực đi.
– Um.
Vân Phi Dương không nói hai lời, thi triển Đại Tốc Độ thuật mang theo nàng cực tốc bay về một vùng vũ trụ khác.
Còn về vũ trụ này, tiếp tục bảo trì trạng thái đình chỉ thời gian, bất kỳ người nào, bất kỳ cái gì đều dừng lại vĩnh cửu.
Năm đó, Vân Phi Dương từng mang theo Lâm Chí Khê và Lương Âm từ vũ trụ thứ hai trở về Thái Vũ Vực, bởi vì chưa quen đường cho nên lãng phí không ít thời gian.
Bây giờ có Trầm Tiểu Vũ chỉ dẫn, tránh bớt đi rất nhiều đường vòng, một đường đi về hướng Đông.
Một tháng sau.
Hai người bay khỏi phạm vi vũ trụ thứ hai, dung nhập phạm vi của vũ trụ thứ nhất.
Cái này chỉ vừa mới lên đường, bởi vì khoảng cách đến Thái Vũ Vực còn một đoạn đường dài đằng đẵng phải đi.
Huu!
Hưu!
Hai đạo lưu quang cực tốc bay đi, bay qua từng Vực, cuối cùng đi đến trước một hành tinh xanh.
Trầm Tiểu Vũ dừng lại, chỉ tinh cầu nói.
– Đây là vị diện ngoại tằng tổ phụ ta đã từng sống qua, gọi là Địa Cầu.
– Thật sao?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
Cái này cái gọi là cầu, lúc trước hắn trở về từ vũ trụ thứ hai, từng đưa theo Lâm Chí Khê và Lương Âm tiến vào, linh khí bên trong cực thưa thớt, tu vi võ giả cũng vô cùng thấp.
– Sư tôn có tu vi nghịch thiên, lại từng sống ở vị diện hạ đẳng như thế, thật khó mà tin được.
Vân Phi Dương nỉ non.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Vị diện này đã từng rất dị thường, về sau dần xuống dốc, sự tích của những cường giả kia cũng dần trở thành một thần thoại truyền
thuyết.
Hưu –
Đúng vào lúc này, một đạo lưu quang từ Địa Cầu bay ra, lấy tốc độ cực nhanh biến mất trong vũ trụ.
Vân Phi Dương nói.
– Hình như là linh hồn.
– Không sai.
Trầm Tiểu Vũ biết chút đầu, nói.
– Hẳn có may mắn, linh hồn thoát ly sự trói buộc của Thiên Đạo, tiến về tinh vực, dưới cái nhìn của bọn họ thì cái này được xưng là xuyên
không.
– Xuyên không…
Vân Phi Dương cười nói.
– Giống như thật có ý tứ.
Hưu! Hưu!
Lại có không ít linh hồn lưu quang đột phá hàng rào không gian, bay về bốn phương tám hướng.
Khóe miệng Vân Phi Dương Co giật.
– Nhiều người xuyên không như vậy à?
– Đúng nha.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Tuy bản thân tinh cầu này cực kỳ thấp kém nhưng thừa thãi người xuyên việt, bọn họ bay hướng các vị diện khác, không chừng có người trưởng thành, sẽ trở thành Vực Chủ.
– Vực Chủ?
Vân Phi Dương phất một tay lên, bắt lấy linh hồn bay lướt qua hắn, sau khi đánh cắp trí nhớ đối phương biết được người này tên Quân Mạc Tiếu, bị chết ngoài ý muốn.
– Linh hồn phổ thông, coi như xuyên không đến khác vị diện, không có cơ duyên, không có tư chất, muốn sống sót sợ cũng vô cùng khó khăn.
Khi nói chuyện, buông tay ra, mặc cho linh hồn bay về vũ trụ vô tận.
Vù vù!
Đúng vào lúc này, một đạo lưu quang vọt ra từ bên trong tinh cầu, quanh thân hiện ra khí tức cuồn cuộn.
Đây không phải linh hồn, đây là người!
Sau khi hắn xông ra vũ trụ, nhìn xuống Địa Cầu, nỉ non.
– Rốt cục đột phá, rốt cục có thể từ đô thị ăn chơi trác táng liên chiến vị diện cao hơn!
Đây là người Địa Cầu, thân phận là một Binh Vương của bộ đội đặc chủng thần bí, sau thoái ẩn làm bảo tiêu cho mỹ nữ, sau đó tu được tâm pháp Thượng Cổ, một đường từ Thấp Võ đột phá đến Cao Võ.
Nhiều năm tu luyện, các loại phú nhị đại, các loại môn phái ẩn thế, mỗi quốc gia đều bị hắn treo lên đánh một lần, rốt cục quyết định rời khỏi nơi đây, tiến về vị diện cao hơn.
Lúc đó, Vân Phi Dương đến tới Địa Cầu, hắn chỉ vừa mới tu luyện, còn giả bộ làm học sinh ở trường học, trêu ghẹo từng hoa khôi ở đó.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Chúng ta đi thôi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Không vào xem?
Biết Địa Cầu là nơi sư tôn đã từng sống qua để hắn có hứng thú, muốn lần thứ hai vào xem một phen.
– Đừng.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Bằng vào tu vi của chúng ta, sau khi tiến vào khẳng định sẽ gây nên bạo động, vẫn nên tiến về Thái Vũ Vực đi.
– Cũng tốt.
Hai người hóa thành lưu quang bay đi.
– Um?
Binh Vương phát giác có khí tức hiện ra, quay đầu nhìn sang, thấy hai người đang ngự không bay đi, kinh ngạc nói:
– Bọn họ là ai?
Có lẽ đột phá một tầng thứ nào đó, lại gặp được có thể hành tẩu ngoài hành tinh, ánh mắt nhất thời xuất hiện chiến ý.
– Hai vi.
Hắn ngăn lại đường đi, nói.
– Mời lưu…
– Hưu…
Vân Phi Dương và Trầm Tiểu Vũ bay qua bên cạnh hắn, phóng xuất ra khí tức, trong nháy mắt quét hắn bay ra xa vạn dặm.
– Cái này… Cái này…
Binh Vương ổn định thân thể, nhớ tới khí tức khủng vừa rồi cái, thần sắc sợ hãi.
– Thật đáng sợ!
Hắn bị đả kích, từ bỏ ý định tiến về vị diện cao hơn, thành thật bay về quê nha tiếp tục làm một Binh Vương thủ hộ mỹ nữ tổng giám đốc và hoa khôi.
Vân Phi Dương mang theo Trầm Tiểu Vũ lách qua Địa Cầu, rất mau tiến vào một tinh vực khác.
Mảnh tinh vực này có không ít vị diện tồn tại, nhưng tầng thứ không cao, võ giả bên trong, tu vi phần lớn ở vào khoảng giữa Vũ Sư, Vũ
Vương.
Bởi vì không phải du lịch thăm quan, Vân Phi Dương không tiến vào, mà tiếp tục đi đường, hi vọng mau chóng đến Thái Vũ Vực.
Nửa năm sau.
Hai người bay qua vô số tinh vực, bay qua vô số vị diện, rốt cục đi vào tinh vực Thái Vũ Vực.
Bởi vì tầng thứ vị diện tăng lên cho nên ngẫu nhiên có thể gặp phải cường giả tu vi phía trên Đế trong vũ trụ sao trời.
– Tiểu Vũ.
Vân Phi Dương nói.
– Sắp đến Thái Vũ Vực chưa?
Trầm Tiểu Vũ chỉ phía Đông, nói.
– Bay thẳng theo vị trí này, chỉ cần vài ngày nữa sẽ đến nơi.
Xoát!
Vân Phi Dương tăng thêm tốc độ bay đi.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi, thầm nghĩ.
– Thật không có ý nghĩa.
Hai người một đường mà đến, tuy đôi lúc có nói chuyện với nhau, nhưng đa số vẫn là đi đường, cái này khiến nàng khó tránh khỏi cảm thấy có chút buồn tẻ không thú vị.
Vân Đại Tiện Thần cũng thế.
Cơ hội ở chung tốt như vậy, thế mà không có chút vui vẻ gì chỉ biết đi đường.
Không thể trách hắn.
Dù sao thời gian đình chỉ chỉ có ba năm, nhất định phải nhanh chóng tiến về Thái Vũ Vực cầu viện binh, sau đó giải quyết mầm họa lớn
nhất là Huyết Tổ.
Vài ngày sau.
Hai người rốt cục đi vào Thái Vũ Vực!
Lần nữa tiến vào vị diện này, cảm thụ được thuộc tính thiên địa bàng bạc, Vân Phi Dương không nhịn được thầm nghĩ.
– Trước kia sao không cảm thấy thuộc tính ở đây phi thường cường hãn vậy chứ?