Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2527
Trong lúc Vân Phi Dương nói chuyện, nữ đệ tử của Cửu Tiêu Vân Các biết được thân phận chân chính của hắn.
Năm phần huyết mạch?
Minh chủ Bách tộc liên minh?
Được đồn thổi là truyền kỳ thời đại tiếp theo?
Vậy thì thế nào?
Đã dám can đảm tự tiện xông vào cửu trọng thiên, chỉ có thể đợi thần thủ hộ của nơi này khinh thường đi.
Tuy nhiên Vân Phi Dương giải quyết người khổng lồ chỉ bằng một quyền, nhưng dưới cái nhìn của nàng, quyền đó chỉ là gãi ngứa, thần thủ hộ các thiên địa phía trên, tu vi sẽ chỉ có thể rất mạnh.
-Hừ.
Nữ tử thản nhiên nói.
-Ta ngược lại muốn xem cho thật kỹ, tên này sẽ bị ngược như thế nào?
Từ nhỏ nàng đã sống ở Cửu Tiêu Vân Các, từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, rất khinh thường võ giả ngoại giới.
Trước đây không lâu, ra ngoài du lịch, nghe được việc làm của Vân Phi Dương, nhất thời khó chịu, nghĩ thầm, chỉ là một dòng chính tộc quần mà thôi, có cái gì trâu bò.
Nữ tử không có trở về Cửu Tiêu Vân Các, nhưng lại sợ bị phát hiện, cho nên từ nhị trọng thiên leo lên tam trọng thiên.
Nàng vừa rời khỏi, Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê ở phía sau đã từ bậc thang đi tới.
Diện tích của khu vực nhị trọng thiên và nhất trọng thiên không có gì khác biệt, nhưng thuộc tính thiên địa tồn tại bên trong sẽ cường hãn hơn.
-Chậc chậc.
Vân Phi Dương cảm khái.
-Thuộc tính thiên địa khu vực thứ hai rõ ràng nồng đậm hơn nhiều, cao nhất là khu vực thứ chín, há không phải càng thêm kinh khủng?
-Cắt.
Nữ tử nghe vậy, khịt mũi coi thường.
-Đồ nhà quê, chưa trải qua sự đời.
Có thể nói như vậy.
Vân Đại Tiện Thần biểu hiện hơi kinh ngạc, đều sẽ bị nàng hung hăng nói móc một phen, thuận tiện nâng cao cái nhìn của bản thân.
Thật tình không biết.
Vân Phi Dương thật sự có hơi hơi kinh ngạc, vì khu vực nhị trọng thiên này có thiên địa thuộc tính mạnh hơn nhưng còn kém rất nhiều so với tạo hóa giới chỉ.
Huống chi.
Chỉ có thuộc tính, không có Đạo Ý.
Vạn vạn không cách nào đánh đồng với tạo hóa giới chỉ được.
Đáng tiếc, nữ tử không biết, giờ phút này nàng còn đang bận khinh bỉ Vân Phi Dương, cho rằng hắn chưa trải qua việc đời, là một tên nhà quê chân chính.
Nhị trọng thiên.
Sau khi Vân Phi Dương đi vào, cũng không tiến lên, vì hắn không cách nào xác định, sẽ có người khổng lồ hay thứ như vậy xuất hiện không?
Lâm Chỉ Khê nói:
-Nơi đây thuộc tính mạnh hơn so với phía dưới, nếu có thủ hộ tồn tại, thực lực sợ rằng còn sẽ cao hơn.
-Không sai.
Vân Phi Dương cũng cho rằng như vậy, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, để tránh gây ra hậu quả, trì hoãn bước đi của mình.
Lâm Chỉ Khê truyền âm.
-Phi Dương, chàng có cảm giác đó hay không, chúng ta giống như bị lực lượng nào đó giám thị?
Nữ tử dựa vào màn sáng giám thị, có thể không gây ra tiếng động, nhưng võ giả vẫn có giác quan thứ sáu tồn tại.
Vân Phi Dương nói:
-Ở phía dưới, thời điểm giao thủ, ta phát giác được, nếu như không đoán sai, chắc là nữ nhân tiến vào lúc trước.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Nói như vậy, nàng chính là đệ tử Cửu Tiêu Vân Các?
-Có thể.
Vân Phi Dương nói.
Có thể tùy ý tiến vào trong Cửu Tiêu Tinh Hà, lại có thể tại giám thị quyền riêng tư của mình, nếu như không có quan hệ với Cửu Tiêu Vân Các, vậy mới thật tà môn.
-Đi thôi.
Hắn nói:
-Tiếp tục đi đường.
Khi nói chuyện, nắm chặt bàn tay nhỏ của Lâm Chỉ Khê, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, cẩn thận từng li từng tí hành tẩu trong nhị trọng thiên.
Nữ đệ tử đặt mình vào tam trọng thiên, gặp nam nhân kia giữa ban ngày lôi kéo tay nữ nhân, liễu mi hơi nhíu.
-Vô liêm sỉ!
Nếu như Vân Phi Dương biết, khẳng định sẽ sụp đổ.
Thê tử của ta, nữ nhân của ta, đừng nói lôi kéo tay, nếu như hôn nàng, ôm nàng, đó cũng là sự việc nên làm, hợp với lẽ thường tình xưa nay, có quan hệ gì với vô sỉ?
Vân Phi Dương cẩn thận từng li từng tí mà đi, im lặng đến đáng sợ.
Nữ đệ tử Cửu Tiêu Vân Các thấy thế, kinh ngạc nói:
-Vì sao quanh người hắn không có năng lượng ba động?
Vì sao?
Vì Nghịch Thiên Quyết.
-Hừ.
Nữ tử lạnh lùng nói.
-Muốn lén lút tiến lên? Nào có dễ dàng như vậy!
Xoát!
Tay ngọc nhẹ vẫy, đánh ra thủ ấn phức tạp.
-Vù vù!
Bên trong nhị trọng thiên, năng lượng bàng bạc gào thét tràn ra, ngưng hợp cùng một chỗ, hình thành thân thể ảo ảnh to lớn như thật bay tới.
-Mẹ.
Vân Phi Dương mắng thầm.
-Rõ ràng rất cẩn thận, vì sao vẫn kinh động?
Thần thủ hộ trấn thủ nhị trọng thiên, không phải bị kinh động, mà bị nữ đệ tử Cửu Tiêu Vân Các cưỡng ép triệu hoán ra.
Điểm chứng minh lớn nhất ấy chính là.
Sau khi người khổng lồ nắm ngưng tụ thành, có được tư duy, nhìn thấy hai tên nhân loại đứng trước mặt, kinh ngạc nói:
-Vì sao các ngươi tiến vào được?
-Đi tới thôi.
Vân Phi Dương cười nói.
Người khổng lồ trầm giọng nói.
-Nhất trọng thiên có Lão Yêu trấn thủ, các ngươi không có khả năng đi tới.
-Lão Yêu?
Vân Phi Dương nói.
-Gia hỏa kia cũng giống như ngươi thân thể rất to lớn đúng không?
Người khổng lồ nói.
-Đúng rồi!
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói.
-Hắn ngăn đường đi của ta, đã bị ta giải quyết.
-Bị ngươi giải quyết?
Người khổng lồ khẽ giật mình, ánh mắt lấp lóe tia khó tin.
Dưới cái nhìn của nó, con người trước mắt này tuy tu vi phía trên Đế cấp, làm sao có thể giải quyết được Lão Yêu nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
-Thần thủ hộ.
Bên tai vang lên âm thanh của một vị cô nương.
-Thực lực chân chính của tên này là nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, không nên xem thường hắn.
Vừa cố ý triệu hoán, vừa đưa tình báo.
Nữ đệ tử Cửu Tiêu Vân Các này, thật vô cùng chán ghét Vân Phi Dương!
-Thì ra là thế.
Sau khi người khổng lồ biết được, đôi mắt sâu sắc lãnh đạm nhìn xuống.
-Ngươi tự tiện xông vào cửu trọng thiên, đây là tử tội, hôm nay ta đến giết chết ngươi!
Vù vù!
Song quyền vung ra, hung hăng nện xuống.
Mang theo lực lượng rõ ràng so với thần thủ hộ nhất trọng thiên càng mạnh hơn!
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
-Mệnh ta do ta không phải của người, vì sao là người có tư cách giết ta, ngươi đây cũng không phải người, so với súc sinh càng không có tư cách.
Vù vù!
Quanh thân nhất thời hiện ra pháp tắc chi lực bàng bạc hóa thành cự quyền chính diện nghênh đón.
Vân Phi Dương không vận dụng Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, mà dùng lực lượng thiên địa thuần túy nhất, phối hợp với nhục thân chi lực tấn công tới.
-Oanh!
Cự quyền và song quyền chạm nhau.
Lực lượng cường thế bạo phát, nháy mắt tràn ngập trong nhị trọng thiên.
Đăng đăng đăng!
Thần thủ hộ kéo lấy thân thể to lớn, lui nhanh về phía sau, ánh mắt lấp lóe chấn kinh.
Nó do thiên địa ngưng tụ thành, từ trước đến nay vẫn luôn kiêu ngạo về lực lượng, bây giờ giao phong với nhân loại lại rơi xuống thế hạ phong!
-Làm sao có thể?
Nữ tử cũng trắng mắt trợn tròn.
Thần thủ hộ nhất trọng thiên cực kỳ cùi bắp, nhưng thần thủ hộ nhị trọng thiên mạnh hơn rất nhiều.
Bây giờ sao?
Đối phương không những không dùng vũ khí, còn dựa vào lực lượng thuần túy, đánh thần thủ hộ oanh bạo chỉ có thể lui!
Xoát!
Vân Phi Dương cất bước đi tới, song quyền lần nữa hội tụ ra lực lượng cường thế.
Dù sao thủ hộ nhất trọng thiên đã bị diệt, chẳng khác nào đắc tội Cửu Tiêu Vân Các, một là không làm, đã làm thì cho đến cùng, phải thống thống khoái khoái đắc tội đi!
Có ý nghĩ này, nên lực lượng của Vân Phi Dương ngưng tụ lần nữa càng mạnh hơn.
Vù vù!
Quyền đầu ngưng tụ cuồn cuộn chi lực, phảng phất như hóa thành ngọn núi khổng lồ, cuối cùng đánh vào trên thân thể vừa mới ổn định của thần thủ hộ.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc truyền đến.
Nữ tử nhìn màn sáng ngưng tụ, nhúng tay lộng hành quấy rối, bắt đầu run rẩy kịch liệt.
-Không ổn!
Nàng vội vàng thi triển bí pháp, củng cố thêm lực lượng cho màn sáng lúc nào cũng có thể vỡ nát.
Cũng may kịp thời gia cố, sau khi đã vững chắc, liền nhìn về phía hình ảnh, đã thấy Vân Phi Dương kiêu ngạo đứng đó, thần thủ hộ nhị trọng thiên trước mặt hắn đã bị lõm ở ngực, bỗng nhiên phân rã thành từng mảnh.