Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2526
Giữa thiên địa đột nhiên huyễn hóa ra người khổng lồ thân cao thể lớn như thật như ảo, quanh thân tản ra khí tức cẩn trọng, âm thanh nói chuyện uy dị thường nghiêm.
Vân Phi Dương đột nhiên ngưng trọng.
Tên này nhìn qua không phải người, cũng không phải hung thú, thực lực phi thường cường đại, chí ít không kém gì Hồng Đạo Tử gặp được trong mộ địa năm đó.
-Đại gia hỏa.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Nơi này là Cửu Tiêu Tinh Hà do vũ trụ tạo thành, chính là nơi vô chủ, ta tới nơi đây du ngoạn, có tội gì?
Nói thì nói như thế, nhưng nơi vô chủ một khi bị người khác chiếm lĩnh thì có chủ, không được đồng ý đã đến, chẳng khác nào tự tiện xông vào.
Tỉ như đỉnh núi nào đó được thiên địa uẩn dục tự nhiên nhưng võ giả đến khai tông lập phái thì chính là địa bàn cá nhân, người khác không thể tùy ý mạo phạm.
Hừ.
Người khổng lồ lạnh lùng nói.
-Nhóc con, đã xông tới lại còn cưỡng từ đoạt lý trước mặt ta, ngươi chuẩn bị giác ngộ để chết đi.
Xoát!
Vừa nói xong đại thủ ngưng tụ vân vụ áp xuống hình thành lực lượng vô cùng hùng hậu.
Vân Phi Dương lắc đầu.
-Giác ngộ để chết, từ ngày ta tiếp xúc võ đạo đến nay thì đã chuẩn bị tốt, nhưng chỉ bằng gia hỏa không phải người không phải thú như ngươi còn không có tư cách đàm luận chữ chết trước mặt ta!
Bang ——
Kiếm quang lấp lóe, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm ra khỏi vỏ.
Xoát!
Vân Phi Dương cầm kiếm đột nhiên bổ về phía đại thủ đang áp xuống kia, kiếm khí hình thành vô cùng sắc bén.
Oanh!
Tiếng vang dập dờn giữa thiên địa.
-Ừm?
Nữ tử khôi phục dung mạo mới vừa đến thiên địa thứ hai thì nghe được động tĩnh, đột nhiên ngừng chân, ngạc nhiên nói.
-Có người kinh động thần thủ hộ nhất trọng thiên?
Nói xong, ngọc thủ đánh ra thủ ấn rườm rà thì thấy trước mắt ngưng tụ màn sáng, phía trên bày biện ra thiên hình ảnh ở nhất trọng.
-Là hắn?
Nữ tử thấy Vân Phi Dương đứng đối diện thần thủ hộ, đôi mắt đẹp lấp lóe vẻ kinh ngạc.
Nàng rõ ràng nhớ kỹ đây chính là người mình gặp được ở tửu quán, còn từng giao lưu ngắn ngủi.
-Không nghĩ tới, tên này lại có thực lực nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Nữ tử âm thầm kinh ngạc.
Lúc Vân Đại Tiện Thần ở tửu quán một mực áp chế tu vi, cho người ta cảm giác đơn giản là ở mức độ Đế cấp, bây giờ đối mặt thần thủ hộ nhất trọng thiên đã triệt để phóng thích tu vi.
-Kỳ quái.
Nữ tử kia khó hiểu nói.
-Hắn cùng nữ nhân kia làm thế nào lách qua Cửu Tiêu đại trận mà vào đây? Hừ.
Nói xong nàng lại bĩu môi.
-Không cần biết dùng biện pháp gì, chỉ cần tự tiện xông vào cửu trọng thiên, khẳng định hôi phi yên diệt.
Một kiếm của Vân Phi Dương đem đại thủ người khổng lồ đấm nát, hắn vẫn đứng tại chỗ, khóe miệng mỉm cười.
-Đáng giận!
Thần thủ hộ tức giận nói.
-Ngươi cũng dám hoàn thủ, quả thật tội thêm một bậc!
Vù vù!
Khi nói xong hắn giơ hai tay lên, lực lượng mang theo kinh khủng hơn áp xuống, nơi thiên địa này tức thì bị chấn động đến run lẩy bẩy.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Lần nữa ngưng tụ kiếm khí nghênh đón, đem lực lượng táo bạo đánh vỡ nát.
Rất nhẹ nhàng, rất hài lòng.
-Đáng giận!
Người khổng lồ giận không nhịn nổi.
Hai lần công liên tiếp kích đều bị đối phương phá vỡ khiến hắn thân là thần thủ hộ bị thương rất nặng.
Thụ thương ở đây chỉ tâm tình.
Rất nhanh, thân thể cùng linh hồn nó cũng sẽ thụ thương.
Bởi vì sau khi Vân Phi Dương phá giải chiêu thức vừa rồi đã hóa thành lưu quang xông lại, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay lấp lóe kiếm mang loá mắt.
Từ khi thu lấy mấy khối Đạo Hóa lệnh, thu hoạch được bản mệnh tiên ấn mộ địa, hắn đã lâu không có thống khoái chiến đấu.
Thực lực cái tên không phải người cũng không phải thú này lại không kém gì Hồng Đạo Tử, sẵn tiện có thể lấy ra luyện tay một chút!
Oanh!
Oanh!
Lít nha lít nhít kiếm khí lan tràn đánh từ các hướng vào người khổng lồ.
Trong lúc nhất thời, phương thiên địa này bị ánh sáng kiếm khí lộng lẫy bao phủ, nhìn qua càng giống tiên cảnh Thần Thánh không thể xâm phạm.
Người khổng lồ rất bi kịch, nó tuy nhìn như thật như ảo nhưng dù sao cũng có thực thể, mà vì thân thể to lớn nê tốc độ di chuyển rất chậm chạp, chỉ có thể bị động chống lại kiếm khí.
Nếu như chỉ tiếp nhận mấy kiếm thì không có vấn đề.
Đối mặt lít nha lít nhít kiếm khí làm cho nó lần lượt lui lại, lần lượt kêu khổ thấu trời.
-Tên này …
Thấy người khổng lồ lâm vào bị động tuyệt đối, nữ tử ở nhị trọng thiên kinh ngạc nói.
-Tuyệt đối không phải nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên phổ thông!
Trong nhận thức nàng biết, thần thủ hộ nhất trọng thiên mặc dù là cùi bắp nhất trong cửu trọng thiên, nhưng đối phó với đại đa số cường giả nửa bước vẫn có thể đảm nhiệm.
Bây giờ lại bị đối phương đánh đến không thể hoàn thủ, chỉ có thể nói rõ đối thủ tuyệt đối không phải bình thường.
-Người này tuổi còn trẻ đã có thực lực như thế, xem ra trong vũ trụ ngoại giới cũng không hoàn toàn là phế vật.
Nữ tử nói.
Trong vũ trụ ngoại giới? Chẳng lẽ nàng là người ngoài hành tinh?
Đúng thế.
Nữ tử cũng không phải người trong vũ trụ, mà là người sinh sống lâu dài trong Cửu Tiêu Thiên.
Có thể nói, thân phận chân chính của nàng là một trong những đệ tử của Cửu Tiêu Vân Các trong Cửu Tiêu bí cảnh.
Khó trách lại dễ dàng dung nhập vào trong cửu trọng thiên.
-Đáng tiếc.
Nữ tử lắc đầu.
-Mặc dù thực lực không tệ, nhưng còn kém rất xa so với đám sư huynh kia yêu nghiệt trong tông môn.
Oanh!
Khi đang nói, bên trong màn sáng lần nữa truyền đến tiếng vang, chỉ thấy người khổng lồ liên tục bại lui, bị người tự tiện xông vào chém rụng cánh tay phải.
-A aaa…!
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến khiến người ta rùng mình.
Vân Phi Dương thu hồi kiếm, thản nhiên nói.
-Ta tới nơi đây chỉ vì du ngoạn, thức thời thì mau mau xéo đi.
Giết người khổng lồ dễ như trở bàn tay.
Nhưng Cửu Tiêu Vân Các lại ở trong Cửu Tiêu Tinh Hà, trước mắt khẳng định có quan hệ, hắn không muốn náo quá khó nhìn.
Là người lưu một đường, ngày sau sẽ dễ nói chuyện.
-Tên gia hỏa đáng giận!
Người khổng lồ chịu đựng đau nhức kịch liệt, nói.
-Ngươi tự tiện xông vào Cửu Tiêu Thiên, lại chém rụng cánh tay ta, chủ nhân sẽ không tha ngươi!
Bành ——
Vừa dứt lời, thân thể nó liền vỡ nát vào hư vô hóa thành khí lưu cuồn cuộn dung nhập giữa thiên địa này.
-Chết rồi sao?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Hưu!
Đúng vào lúc này, phía trước xuất hiện ra một bậc thang kéo dài nối với cái thiên địa thứ hai.
Lâm Chỉ Khê suy đoán.
-Người khổng lồ có lẽ là thủ hộ nơi này, ngươi làm nó trọng thương thì giống như vượt qua kiểm tra, cũng mở ra cửa vào thiên địa thứ hai.
-Hẳn là vậy.
Vân Phi Dương nói.
-Chúng ta lên đi.
Lâm Chỉ Khê lắc đầu nói.
-Ngươi xâm nhập vào đây ồn ào như vậy lại thương tổn thủ hộ trấn thủ nơi đây, xem như đã triệt để đắc tội Cửu Tiêu Vân Các.
Vân Phi Dương rất bất đắc dĩ.
Nhưng cũng nhún vai, như không có vấn đề nói.
-Đắc tội thì đắc tội, Vân Phi Dương ta cũng không phải người sợ phiền phức.
Hai người nói chuyện với nhau, nữ tử thông qua màn sáng nghe được, khó có thể tin cả kinh nói.
-Hắn là Vân Phi Dương? Hừ.
Lúc sau tỉnh táo lại, thản nhiên nói.
-Khó trách tuổi còn trẻ đã có tu vi như thế, thì ra chính là Minh Chủ Bách Tộc Tiên Minh được vũ trụ truyền tụng.
Nghĩ đến lúc trước, tên kia tại tửu quán hỏi mình trong vũ trụ này còn có thiên tài nào ưu tú hơn Vân Phi Dương, nữ tử càng khịt mũi coi thường.
-Rõ ràng chính mình là Vân Phi Dương, còn hỏi người nào ưu tú hơn hắn, thật sự vô liêm sỉ!