Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2528
- Home
- Siêu Thần Yêu Nghiệt
- Chương 2528 - Hi Vọng Tiếp Sau Đó, Ngươi Còn Có Thể Cho Rằng Như Vậy!
Vân Phi Dương dùng nhục thân chi lực thuần túy, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào, mãi mãi không cách nào đánh giá chuẩn xác được?
Vì chưa từng thực chiến qua, nên không thể cân nhắc đối thủ.
Bây giờ, đối mặt với thần thủ hộ nhị trọng thiên, tình huống này không cần vận dụng Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp, chỉ có thể một quyền đánh vỡ nát thì có thể triệt để chứng minh.
Phải biết thần thủ hộ nhị trọng thiên, bàn về thực lực tất nhiên sẽ cao hơn nhiều thần thủ hộ nhất trọng thiên, thậm chí có thể còn mạnh hơn Hồng Đạo Tử.
Chính là tồn tại như vậy, nên nếu không thể bạo phát át chủ bài, không sử dụng vũ khí, dựa vào pháp tắc chi lực và nhục thân chi lực thuần túy đánh vỡ nát, thật vô cùng đáng sợ.
Thực ra thân thể Vân Phi Dương không có trải qua Huyết Hải tẩy lễ, tuy có thể giải quyết nhanh thần thủ hộ nhị trọng thiên, nhưng tuyệt sẽ không nhẹ nhõm như thế.
Nói đơn giản.
Sau khi trải qua huyết hải tẩy lễ, tên này sẽ có nhục thân rắn chắc hơn người, dù gặp lại cường giả nửa bước như Hồng Đạo Tử, cũng có thể tuỳ tiện đánh thành tro.
-Thật yếu.
Vân Phi Dương thu hồi quyền, nhếch miệng cười nói.
Lâm Chỉ Khê chán nản nói.
-Chàng, đây là muốn triệt để đắc tội với Cửu Tiêu Vân Các.
Vân Phi Dương còn cười nói:
-Có lẽ, tông môn này cố ý thiết lập thủ hộ ở đây để khiêu chiến mấy người khác.
Lâm Chỉ Khê nói:
-Hi vọng như thế đi!
-Đi.
Vân Phi Dương nhìn về phía bậc thang dần dần hiện ra, nói:
-Chúng ta đi khu vực thiên địa thứ ba.
… …
-Gia hỏa kia thật đáng giận!
Nữ đệ tử Cửu Tiêu Vân Các xóa đi màn sáng trước mắt, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa lửa giận.
Cho rằng đồ nhà quê, Vân Phi Dương nhà quê, cường thế diệt đi thần thủ hộ nhị trọng thiên khiến cho nàng thật không thể tin tưởng, cũng khó có thể tiếp nhận.
Không còn cách nào.
Sự thật chính là như thế.
Không tin cũng phải tin, không thể tiếp nhận cũng phải tiếp nhận.
Hừ!
Nữ tử dần dần tỉnh táo lại, nói:
-Ngươi chỉ cần dám đến tam trọng thiên, sẽ khiến cho ngươi một đi không thể trở về!
Lúc đang lẩm nhẩm và nhấc một tay lên, sớm triệu hoán thần thủ hộ đang ngủ say ra.
-Hửm?
Sau khi người khổng lồ hiện ra, nhìn thấy nữ tử, kinh ngạc nói:
-Thiếu các chủ, sao ngươi lại ở đây?
Nữ tử lạnh lùng nói:
-Có một võ giả ngoại giới không biết tốt xấu liên tiếp xông qua nhất nhị trọng thiên, ngươi phải cản hắn lại, không thể để leo lên tứ trọng thiên!
Thần thủ hộ kinh ngạc nói:
-Võ giả ngoại giới xông qua nhất nhị trọng thiên?
Nó làm người trấn thủ Cửu Tiêu Thiên khá lâu, chưa bao giờ thấy qua có người có thể xâm nhập cửu trọng thiên, chớ nói chi xông đến tam trọng thiên mà bản thân đang canh giữ.
Nữ nhân được gọi thiếu các chủ, tỏ ra giọng căm hận.
-Người này tên Vân Phi Dương, là một tên vô cùng đáng ghét, là một gia hỏa vô cùng vô sỉ.
Nếu như Vân Đại Tiện Thần biết, nhất định sẽ càng thêm phiền muộn.
Cô nương.
Hai ta chỉ có duyên gặp mặt một lần.
Cũng không có quá tiếp xúc nhiều, ngươi làm sao lại chán ghét ta, sao cho rằng ta vô sỉ?
-Thiếu các chủ.
Người khổng lồ thề son hẹn biển.
-Thuộc hạ sẽ oanh sát tên ngoại nhân tự tiện xông vào kia tại chỗ.
Lúc này thiếu các chủ mới hài lòng gật gật đầu, sau đó thừa dịp Vân Phi Dương chưa tiến lên, tiến vào tứ trọng thiên, lần nữa ngưng tụ màn sáng bắt đầu nhìn trộm.
… …
Xoát!
Xoát!
Không bao lâu, Vân Phi Dương và Lâm Chỉ Khê đang từ bậc thang leo lên tam trọng thiên, khi hắn nhìn thấy người khổng lồ đứng ngạo nghễ trong thiên địa, khóe miệng nhất thời co quắp.
Chẳng lẽ hành động phía dưới kinh động đến thủ hộ thiên địa này, khiến cho nó sớm xuất hiện, chờ chính mình lên?
-Tiểu tặc vô sỉ.
Âm thanh thần thủ hộ lạnh lùng, nói:
-To gan dám xông vào cửu trọng thiên, người cảm thấy sống quá đủ?
Tiểu tặc vô sỉ?
Khóe miệng của Vân Phi Dương co giật.
Mình cũng không có làm chuyện gì vô sỉ, vì sao hắn lại hình dung mình như thế?
Vù vù!
Nhưng vào lúc này, người khổng lồ nắm tay phải lại mang theo lực lượng táo bạo, hung hăng nện xuống.
Lần này nó xuất hiện, không phải bị phát động, mà chính phụng mệnh của thiếu các chủ cho nên biểu hiện ra công kích cực mạnh.
Không thể không nói.
Thần thủ hộ tam trọng thiên, thực lực cực kỳ mạnh.
Nhưng, Vân Phi Dương đối mặt với cự quyền đang lao tới, lại cười nhạt một tiếng, tiếp theo cất bước lên, nắm tay phải đột nhiên oanh trong hư không.
Vù vù!
Trong khoảnh khắc, một quyền ấn cực lớn được ngưng tụ từ pháp tắc chi lực và nhục thân chi lực hiện ra, chính diện đón lấy quyền đầu như tiếp cận núi cao.
-Hừ.
Thiếu các chủ thản nhiên nói:
-Không biết tự lượng sức mình.
Dưới cái nhìn của nàng, thủ hộ của tam trọng thiên dùng lực lượng và sức mạnh, còn mạnh hơn rất nhiều so với thủ hộ nhị trọng thiên mạnh, đối phương chống lại chính diện, hoàn toàn là tìm đường chết.
Ầm ầm!
Trong gió, bạo hưởng truyền đến.
Vì có kinh nghiệm lúc trước, thiếu các chủ sớm đã gia trì vững chắc màn sáng, dù cho lực lượng quấy rối lộng hành phía dưới cũng không có xuất hiện hiện tượng vỡ nát.
Đăng đăng đăng!
Bên trong tam trọng thiên, lần đầu chống lại, thần thủ hộ đã lảo đảo lùi lại sau mấy bước, ánh mắt lấp lóe tia ngạc nhiên.
Vân Phi Dương cũng lui, nhưng chỉ lui hai bước, sau đó ổn định thân thể, khóe miệng nở nụ cười, nói:
-Mạnh hơn so với hai tên to đầu trước.
Là rất mạnh.
Cho dù Hồng Đạo Tử là cường giả nửa bước chống lại dạng này, một quyền trực diện đánh tới, sợ đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
-Khó trách lại có thể xông đến tam trọng thiên.
Thần thủ hộ trầm giọng nói:
-Nguyên lai nhân loại này có chút năng lực.
-Có chút?
Vân Phi Dương cười nói:
-Hi vọng tiếp sau đó, ngươi còn có thể cho rằng như vậy!
Xoát!
Thi triển đại tốc độ thuật, hóa thành lưu quang tiến lên.
-Tốc độ thật nhanh!
Đôi mắt đẹp của thiếu các chủ lấp lóe kinh ngạc.
Tu vi của nàng không tính quá cao, miễn cưỡng có thể so với phía trên Đế đỉnh phong.
Sau khi Vân Phi Dương thi triển ra Đại Tốc Độ thuật, nếu không có màn sáng ở trên cao nhìn xuống, quan sát tỉ mỉ phạm vi phổ biến, có khả năng ngay cả bóng người đều sẽ không nhìn thấy.
Oanh! Oanh!
Lướt qua, bên trên màn sáng truyền đến tiếng vang, năng lượng cường thế tràn ngập ra, bao phủ toàn bộ tam trọng thiên.
Sau một phen cuồng oanh loạn tạc, Vân Phi Dương phiêu nhiên dừng lại, trong lòng bàn tay còn ánh sáng ngưng tụ năng lượng chưa tiêu tán.
Đang nhìn phía trước, thần thủ hộ tam trọng thiên, bị oanh lõm, toàn thân có thể nói vô cùng thê thảm.
-Đáng … đáng giận…
Nó muốn rách cả mí mắt muốn giơ lên song chưởng đập tới.
Nhưng, Vân Phi Dương đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng nhếch môi mỉm cười.
-Tiểu tặc vô sỉ!
Thần thủ hộ cả giận nói:
-Chết đi!
Vù vù!
Hai hai tay hợp lại cùng nhau như hóa thành ngọn núi to lớn trĩu nặng áp xuống tới.
Vân Phi Dương vẫn không có chút nào di động, cứ như vậy tùy ý đối phương oanh tới, khóe miệng nở nụ cười càng đậm.
-Muốn chết sao?
Thiếu các chủ cười lạnh.
Không thể phủ nhận, Vân Phi Dương vừa rồi biểu hiện khiến cho nàng rất giật mình kinh ngạc, nhưng cứ như vậy không tránh đi mà còn ngạnh kháng, kết quả khẳng định bi kịch.
Vù vù!
Hai tay thần thủ hộ vang áp xuống tới, lực lượng cường thế bạo phát, không gian bị chấn động, bắt đầu vặn vẹo.
Lâm Chỉ Khê hơi nhíu mày.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương có hành động, nhưng không phải né tránh, cũng không phải phản kích, mà chỉ nhẹ nhàng nâng tay lên, ba một chút đánh cái búng tay.
Âm thanh thanh thúy, dập dờn trong thiên địa.
Tạch tạch tạch… …
Đột nhiên, hai tay áp xuống tới bỗng nhiên hiện ra vết rách, chợt lan tràn ra trong không trung, chỉ nghe bành một tiếng, giữa không trung sụp đổ hoàn toàn.
-Đây. . .
Mắt hạnh của thiếu các chủ trừng trừng.
Bang!
Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương lại đánh một cái búng tay, liền thấy hai tay thần thủ hộ vỡ vụn, thân thể cũng bắt đầu hiện ra vết rách, cũng điên cuồng lan tràn.
Bành… …
Tiếng vang truyền đến, chấn động thiên địa.
Mà thần thủ hộ phụ trách trấn thủ tam trọng thiên thì thân thể vỡ nát, triệt để phai mờ trong hư vô.