Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2523
Sau khi người trẻ tuổi đó nói ra mấy chữ Cửu Vân Thiên, nụ cười các võ giả trong tửu quán ngưng kết lại, ánh mắt lóe ra sự kiêng kị thật sâu.
Một màn này bị Vân Phi Dương bắt được, thầm nghĩ.
-Cửa Vân Thiên? Có thể có quan hệ cùng Cửu Tiêu Vân Các hay không?
Nghĩ đến đó hắn thản nhiên nói.
-Vị bằng hữu này, ngươi nói Cửu Vân Thiên, tại hạ chưa nghe nói qua, có tư cách gì có thể sánh ngang cùng Vân Phi Dương?
Võ giả ở hiện trường nghe vậy nhìn qua, ánh mắt hiện ra vẻ khó tin.
Người trẻ tuổi kia khẽ giật mình, kinh ngạc nói.
-Ngươi chưa nghe nói qua Cửu Vân Thiên?
Vân Phi Dương ý thức được tất cả mọi người đang nhìn mình, sau đó buồn bực nói.
-Ta chưa nghe nói qua, kỳ quái lắm sao?
-Vị bằng hữu này.
Tên hán tử nọ nói.
-Nếu như đoán không sai, ngươi không phải người Tây Nam vũ trụ?
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương gật đầu.
Mọi người nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, sự không thể tin trong mắt cũng tiêu tán đi.
-Hừ.
Người nữ giả nam trang kia hừ lạnh một tiếng, nói.
-Khó trách chưa nghe nói qua Cửu Vân Thiên, thì ra không phải người Tây Nam vũ trụ chúng ta.
Vân Phi Dương còn cười nói.
-Tại hạ dẫn thê tử du lịch vũ trụ, lần đầu đến chỗ này, không biết Cửu Vân Thiên, còn mời vị cô… Công tử giảng giải cho.
-Không hứng thú.
Người trẻ tuổi kia đứng dậy rời đi.
…
Vân Phi Dương im lặng.
Nhưng người thường kia ngược lại rất nhiệt tình, nói.
-Vị tiểu hữu này, cái gọi Cửu Vân Thiên chính là bí cảnh trong Cửu Tiêu Tinh Hà.
Vân Phi Dương kinh ngạc.
-Trong Cửu Tiêu Tinh Hà có bí cảnh? Tại hạ lần đầu tiên nghe nói.
Cái người thường kia cười nói.
-Bên trong Cửu Tiêu Tinh Hà không chỉ có bí cảnh mà còn có một tông môn cổ lão.
-Ồ?
Tim Vân Phi Dương đập thình thịch.
-Là tông môn thế nào?
Người kia nói.
-Tông môn này rất ít xuất thế, chúng ta chưa bao giờ thấy qua, nhưng căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép, lấy Cửu Vân Thiên làm tên, gọi Cửu Tiêu Vân Các.
Mẹ kiếp.
Rốt cuộc cũng tìm được manh mối!
Vân Phi Dương đè ép tâm tình xao động, nói.
-Nghe bằng hữu nói vậy, tại hạ càng ngày càng hiếu kỳ, không biết Cửu Tiêu Tinh Hà kia ở nơi nào?
Người thường tử nói.
-Ngươi muốn đi?
-Bí cảnh không tồn tại trong vũ trụ rộng lớn vô biên, bây giờ biết được bên trong Cửu Tiêu Tinh Hà có tồn tại bí cảnh, tự nhiên muốn đi nhìn chút.
Vân Phi Dương nói.
-Vẫn nên đừng đi thì hơn.
Hắn thiện ý nói.
-Cửu Tiêu Tinh Hà bị coi là cấm địa, bất luận người có tu vi mạnh cỡ nào, chỉ cần muốn đi vào đều sẽ chết rất thảm.
Vân Phi Dương cười nói.
-Bằng hữu xin yên tâm, ta chỉ đi qua nhìn một chút, không có ý định đi vào.
-Vậy thì còn được.
Hắn chỉ về phía Tây Nam nói.
-Theo phương này vị hành tẩu 100 quang thì có thể nhìn thấy Cửu Tiêu Tinh Hà.
-Đa tạ.
Vân Phi Dương tính tiền, mang theo Lâm Chỉ Khê rời đi.
…
Hưu!
Hưu!
Hai đạo lưu quang bay về phía Tây Nam.
Trên đường đi, Lâm Chỉ Khê nói.
-Cửu Tiêu Vân Các mà mọi người nói tới trong tửu quán, chính là Cửu Tiêu Vân Các chàng muốn tìm sao?
-Có lẽ thế.
Vân Phi Dương nói.
Hắn không cho rằng trên đời này sẽ có tông môn cùng tên, huống chi còn là bí cảnh.
-Ừm?
Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện tại ngay phía trước trong vũ trụ, người trẻ tuổi nữ giả nam trang rời đi lúc trước cũng đang đi về phía Tây Nam.
-Nữ nhân này lúc trước ở tửu quán rất ngạo nghễ, có thể nói thâm nhập cốt tủy, sợ rằng có thân phận không tầm thường.
Nghĩ đến đó, hắn thả tốc độ chậm lại, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, triệt để che đậy khí tức của mình và Lâm Chỉ Khê.
Hắn muốn làm gì?
Vụng trộm theo phía sau đuôi!
Lâm Chỉ Khê nhíu mi.
-Tuy nàng dịch dung nhưng khó che giấu được nhan sắc mỹ miều, có phải chàng động tâm rồi hay không?
…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Trời đất chứng giám, mình căn bản không có bất kỳ ý tưởng gì.
-Chỉ Khê.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Có các nàng đã đủ, ta sẽ không lại chạm tới nữ nhân khác.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Các nàng ở đây gồm cả Yến Sơn Tuyết?
…
Vân Phi Dương im lặng.
Lâm Chỉ Khê nhìn hắn như có thể xem thấu nội tâm, nói.
-Còn bao gồm Trầm Tiểu Vũ sao?
Vân Phi Dương vội nói.
-Trầm Tiểu Vũ là cháu gái Trầm tiền bối, sư tôn Thái Vũ lại là cha vợ Trầm tiền bối, trên lý luận mà nói, ta là trưởng bối của Trầm Tiểu Vũ, tuyệt đối không thể nói lung tung.
Nếu như là Yến Sơn Tuyết, hắn có khả năng sẽ khó trả lời, dù sao tình cảm giữa hai bên còn không rõ ràng, nhưng đối với Trầm Tiểu Vũ hắn vẫn hiểu rất rõ.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Chàng và ta thân là võ giả, thọ nguyên động một tí ngàn năm vạn năm, há sẽ để ý bối phận thế tục?
Vân Phi Dương khổ sở nói.
-Có thể đổi đề tài hay không.
-Có thể.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Thế thì nói chuyện Yến Sơn Tuyết đi, phần tình cảm này chàng định xử lý như thế nào?
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
-Vẫn nên nói đề tài trước đi.
Lâm Chỉ Khê cũng không muốn làm khó hắn, lườm hắn một cái.
-Hi vọng chàng có thể thực hiện lời mới vừa nói, không chạm nữ nhân khác.
…
Người trẻ tuổi nữ giả nam trang kia vẫn hướng về phía Tây Nam, Vân Phi Dương tiếp tục cẩn thận từng li từng tí theo đuôi phía sau.
Sau đó không lâu nữ tử kia dừng lại.
Vân Phi Dương sợ bị phát hiện, cũng ngừng chân ở phía sau.
Mà theo thói quen hắn đưa tiên niệm tràn ngập ra, nhất thời há to mồm.
Tinh không ngay phía trước lờ mờ có thể nhìn thấy chín khu vực giống với Thiên, chúng nó hoặc bị vân vụ bao phủ, hoặc bị cầu vồng bao phủ, trông như Thánh Địa không thể khinh nhờn.
Lâm Chỉ Khê cũng nhìn thấy, đôi mắt đẹp lấp lóe kinh ngạc.
Vân Phi Dương ngây người một hồi.
-Chỉ Khê, nhìn thấy tràng cảnh phía trước để cho ta nhớ tới Tiểu Cửu Thiên nàng nắm trong tay kiếp trước.
Kiếp trước Lâm Chỉ Khê là Cửu Thiên Thần Nữ, chưởng khống Tiểu Cửu Thiên, bố cục phía trên không khác gì nhiều chín cái thiên địa phía trước.
Nếu nói khác biệt chính là chín thiên địa tồn tại trong vũ trụ này lớn hơn.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Có lẽ đây chính là Cửu Tiêu Tinh Hà mà các võ giả nói trong tửu quán.
-Không phải chứ?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
-Cửu Tiêu Tinh Hà không phải Vực hình thành từ cát bụi và vẫn thạch à, sao lại là thiên địa?
Lâm Chỉ Khê nói.
-Thiên hạ to lớn không thiếu cái lạ, có lẽ Cửu Tiêu Tinh Hà này qua thời gian lâu dài, ngưng tụ thành chín thiên địa.
-Có đạo lý.
Vân Phi Dương nói.
Hắn không lập tức đến dò xét mà chăm chú nhìn người trẻ tuổi nữ giả nam trang ngừng ở phía trước.
Một hồi sau, nữ nhân tiếp tục đi tiếp, đi về chín cái thiên địa giống như tiên cảnh phía trước.
Nàng dần dần khôi phục nữ trang, tóc xanh mềm mại phiêu nhiên rơi xuống, bày biện ra một khuôn mặt không thể bắt bẻ.
Vân Phi Dương bình luận.
-Trông như vậy sao?
Lâm Chỉ Khê lườm hắn một cái.
-Có phải càng động tâm hơn hay không?
-Không động tâm.
Vân Phi Dương chân thành nói.
Nhưng khi đang nói chuyện, nữ tử khôi phục nguyên dạng này đã bay đến chín cái thiên địa phía trước, sau đó biến mất không thấy gì nữa!
-Người đâu?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Hắn thủy chung phóng thích tiên niệm, nhưng đối phương biến mất hoàn toàn không có bất cứ ba động gì, tựa như bỗng nhiên bốc hơi khỏi nhân gian!
Lâm Chỉ Khê nhìn về phía chín cái thiên địa.
-Có thể đã phát động một loại cấm trận nào đó mới vào bên trong hay không?
Vân Phi Dương nói.
-Chỉ có khả năng này.