Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2522
Từ sau khi Lâm Chỉ Khê giác tỉnh huyết mạch trên ý nghĩa đã là hậu nhân chân chính của Đông Hoàng nhất tộc.
Thấy Vân Phi Dương đến Vân Vực tổ địa nhận tổ quy tông, nàng tự nhiên cũng muốn đến tổ địa của mình nhìn một chút, cũng muốn nhận tổ quy tông.
Đâu chỉ nàng.
Đông Hoàng Thái Nhất cũng muốn nhận tổ quy tông.
Dù sao biết được huyết mạch tộc quần của mình tồn tại, chỉ cần người có thất tình lục dục, không khỏi hy vọng một ngày kia có thể trở lại nơi tiền bối sinh sống nhìn một chút.
Đây là một loại tình cảm, một loại ký thác.
-Không vấn đề.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Ta cùng nàng đi nhận tổ quy tông.
Lâm Chỉ Khê tựa trong ngực hắn, nói.
-Ta rất lo lắng tộc quần sẽ vì thân phận chi thứ mà không thừa nhận ta, bài xích ta.
…
Vân Phi Dương trầm mặc.
Tộc quần mặc dù là nơi ký thác tình cảm nhưng cũng là nơi rất tàn khốc.
Cũng tỷ như chính hắn, sau khi vào Vân Vực tổ địa đều bị coi là ngoại tộc, đều bị bài xích và xem thường, nếu như không dựa vào thực lực để được thừa nhận, sợ là sớm đã bị trục xuất.
-Yên tâm đi.
Vân Phi Dương nói.
-Có ta ở đây, bọn họ phải thừa nhận nàng, ta sẽ không để họ khiển trách nàng.
Liễu mi Lâm Chỉ Khê hơi nhíu.
-Hứa với ta, nếu như đến tổ địa Đông Hoàng nhất tộc, tuyệt đối không gây chuyện thị phi.
-Ừm.
Vân Phi Dương chân thành nói.
Tuy được hắn trả lời chắc chắn nhưng Lâm Chỉ Khê vẫn có chút bất an, dù sao tên này xưa nay vẫn đều không an phận.
…
Sau khi du ngoạn tại nội vực không biết tên vài ngày, Vân Phi Dương cùng Lâm Chỉ Khê tiếp tục lên đường bay vào vũ trụ vô tận.
-Chỉ Khê.
Trên đường đi, Vân Phi Dương hỏi.
-Nàng cũng đã biết vị trí cụ thể của tổ địa Đông Hoàng nhất tộc rồi sao?
Lâm Chỉ Khê nói.
-Vẫn tìm Cửu Vân Thiên chi cảnh trước đi.
-Cũng tốt.
Vân Phi Dương thi triển đại tốc độ thuật nhanh chóng phi nhanh, cùng lúc đó, hắn đem tiên niệm tràn ngập bao phủ phương viên mấy trăm quang.
Linh hồn lực hắn vẫn đang một mực đề bạt, bây giờ lại đột phá đến nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, cường độ đã vô cùng đáng sợ.
Đáng tiếc, vũ trụ phía Tây Nam quá lớn.
Vân Phi Dương mang theo Lâm Chỉ Khê, một bên bay một bên tìm, trọn vẹn trôi qua nửa tháng vẫn không có bất cứ thu hoạch gì.
-Không được, cứ tìm thế này chẳng khác nào mò kim đáy biển.
Vân Phi Dương thay đổi sách lược, nhiều lần ra vào các đại vực, nghe ngóng từ miệng các võ giả xem phải chăng có bí cảnh tồn tại quanh đây hay không.
Khoan hãy nói, hiệu quả rất không tệ.
Vân Phi Dương đến một phương vị đã thu được tin tức có bí cảnh.
Chỉ là sau một phen thăm dò, sau cùng vẫn chỉ là bí cảnh phổ thông, căn bản không phải nơi mình muốn tìm.
-Mẹ kiếp, nơi đó cũng quá thần bí đi.
Vân Phi Dương lần lượt vồ hụt, có chút không kiên nhẫn.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Bí cảnh trong vũ trụ nhiều không kể xiết, bí cảnh chỗ Cửu Tiêu Vân Các ở lại rất ít người biết, muốn tìm được tất nhiên rất khó.
Ai.
Vân Phi Dương đi vào một Vực nào đó, tiến vào tửu quán, điểm vài món thức ăn và một vò rượu, rầu rĩ không vui uống.
Lâm Chỉ Khê biết tâm tình hắn bực bội nên chỉ yên tĩnh ngồi một bên không lên tiếng.
-Các ngươi nghe có nói không.
Trong tửu quán, một tên võ giả đang uống rượu cất cao giọng nói.
-Minh Chủ Bách Tộc Liên Minh đổi thành Vân Phi Dương!
-Còn có việc này sao?
Mọi người nhao nhao kinh ngạc không thôi.
Bọn họ tuy thân cư ở phía Tây Nam xa xôi nhưng mà vô cùng quan tâm Huyết Điện cùng Bách Tộc Liên Minh.
-Vân Phi Dương này không phải thế hệ dòng chính trẻ tuổi của Vân Vực sao? Có tài đức gì mà có thể trở thành Minh Chủ Bách Tộc Liên Minh?
-Lâm Viễn Minh đã từng là đệ nhất truyền kỳ, làm thế nào lại nhường chức vị minh chủ cho một người trẻ tuổi đây.
Rất nhiều người sau khi biết Vân Phi Dương làm Minh Chủ liền không không hiện lên biểu lộ khó có thể lý giải được.
Võ giả nói chuyện lúc trước nói.
-Theo ta được biết, dòng chính Vân Vực kia nắm giữ phần năm huyết mạch, tu vi cũng đã đạt tới nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, tất nhiên có năng lực trở thành Minh Chủ Bách Tộc Liên Minh.
Năm phần huyết mạch?
Nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên?
-Lạy trời.
Một người cả kinh nói.
-Đáng sợ như vậy sao?
-Ta còn nghe nói, lúc trước có không ít cường giả nửa bước tán tu đến tổng bộ Bách Tộc Liên Minh, kết quả là bị Vân Phi Dương cuồng loạn một hồi, mặt mày xám xịt rời đi.
-Thật hay giả đây?
Mọi người nhao nhao trừng to mắt.
-Đương nhiên là thật!
Cái người nói chuyện kia thề son sắt nói.
-Nhưng ta nghe từ một tên trưởng lão Bách Tộc Liên Minh nói, lúc ấy hắn ngay đang trực ở tổng bộ.
Mọi người không khống chế được tinh thần.
Vân Phi Dương vốn đang có điều phiền muộn, nghe được có người đang nghị luận về mình thì tâm tình bực bội nhất thời tốt hơn nhiều.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Nghe được người khác nghị luận về chàng, có phải rất vui vẻ?
-Rất vui vẻ.
Vân Phi Dương cười nói.
Hắn nắm giữ thất tình lục dục, cũng chỉ là một tục nhân, nghe được có người đang đàm luận công tích vĩ đại của mình, nói không vui, khẳng định dối trá.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Vị diện vắng vẻ như thế vẫn có người nghị luận về chàng, toàn bộ vũ trụ sợ rằng không ai không biết, không người không hay đi.
Không sai.
Từ sau khi Vân Phi Dương trở thành Minh Chủ Bách Tộc Liên Minh, xác thực là không ai không biết, không người không hay.
Khi bọn họ biết đối phương không chỉ nắm giữ phần năm huyết mạch Vân tộc mà còn nắm giữ thực lực nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên thì vừa hâm mộ lại rất sùng bái.
…
Trong tửu quán, rất nhiều võ giả tiếp tục đàm luận về Vân Phi Dương, trong tất cả ngôn ngữ đều ca ngợi.
Mà đương sự người thì ngồi ở trong góc uống chút rượu, nghe bọn hắn thổi phồng mình, loại cảm giác này thật rất thoải mái.
-Vân Phi Dương tuổi còn trẻ mà đã có huyết mạch cùng thực lực như thế, lại được Lâm tiền bối đề cử làm Minh chủ Bách Tộc Liên Minh, chẳng lẽ sẽ trở thành một thời đại truyền kỳ mới?
-Khẳng định! Thế hệ trẻ tuổi hiện tại, có người có thể cùng kẻ này tranh nhau tỏa sáng không?
Mọi người ngẫm lại, đều nói.
-Hẳn là không có.
-Hừ.
Đột nhiên có người lạnh lùng nói.
-Vân Phi Dương đơn giản chỉ là dòng chính bách tộc, thế lực tộc quần trong vũ trụ nhiều không kể xiết, nếu như hắn thành một thời đại truyền kỳ mới, chỉ có thể nói trong núi không hổ, hầu tử xưng đại vương.
-Ừm?
Mọi người nhao nhao quay đầu nhìn lại thì thấy cạnh cửa sổ tửu quán có một người trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú đang ngồi đấy, hai đầu lông mày lộ ra vẻ khinh thường.
Vân Phi Dương cũng nhìn sang.
Thấy tướng mạo hắn trắng nõn như ngọc, thầm nghĩ.
-Nữ giả nam trang.
Nhìn qua hắn trông như công tử văn nhã phong độ nhưng thực ra là nữ nhân.
Nữ tử hành tẩu giang hồ có rất nhiều điều không tiện, nữ giả nam trang cũng là việc rất phổ biến.
Vân Phi Dương rất hứng thú cười nói.
-Vị công tử này, ý ngươi là, trong vũ trụ còn có thiên tài ưu tú hơn Vân Phi Dương?
-Đương nhiên.
Cái người trẻ tuổi nữ giả nam trang kia nói.
-Vũ trụ rộng lớn vô biên, thiên tài lớp lớp, tất nhiên có người mạnh hơn Vân Phi Dương rồi.
Võ giả trong tửu quán nhao nhao cười rộ lên.
Tu vi bọn họ tuy không quá cao, nhưng đối với sự việc trong vũ trụ ít nhiều cũng có chút hiểu biết, thật nhớ không nổi còn có một thiên tài mạnh hơn Vân Phi Dương.
-Tiểu tử.
Một tên người thường nói.
-Ngươi nói thử xem, trong vũ trụ này người nào ưu tú hơn Vân Phi Dương.
Người tuổi trẻ ngạo nghễ kia nói.
-Thiên tài trong Cửu Vân Thiên.
Cửu Vân Thiên?
Nghe được mấy chữ này, nụ cười trên mặt các võ giả trong tửu quán ngưng kết, ánh mắt hiện ra vẻ kiêng kị thật sâu.