Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2524
Sau khi nữ tử tới gần chín thiên địa rồi khôi phục tướng mạo, trong nháy mắt liền biến mất để Vân Phi Dương suy đoán, rất có thể nàng đã đi vào trong.
Nhắc tới cũng kỳ, chín lục địa rõ ràng cùng loại với Thiên, đã đi vào tại sao lại thình lình biến mất mà không phải bay vào hoặc đi vào?
Chẳng lẽ có trận pháp gì?
Nghĩ đến đó Vân Phi Dương phóng thích linh hồn lực, lúc vừa chạm đến một thiên địa nhất thời bị hung hăng bắn trở về.
-Quả nhiên có trận pháp.
Vân Phi Dương nói.
Lâm Chỉ Khê lên tiếng.
-Có thể bắn linh hồn lực của chàng trở về, trận pháp này không đơn giản.
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương nghiêm trọng nói.
-Trận pháp rất mạnh.
Chỉ vừa hơi chạm đến đã bị bắn ngược về, nếu như cưỡng ép đột phá khẳng định sẽ bị phản phệ to lớn.
Trong vũ trụ hoang tàn vắng vẻ này lại thiết lập trận pháp cấp bậc cao, rõ ràng rất quỷ dị.
Lâm Chỉ Khê hỏi.
-Chàng định làm như thế nào?
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói.
-Tất nhiên nghĩ biện pháp phá trận mà vào, nhìn xem bên trong đến cùng là cái gì.
Lâm Chỉ Khê nhắc nhở.
-Nếu như trận pháp do Cửu Tiêu Vân Các bố trí, chàng phá mất chẳng khác nào trêu chọc bọn hắn.
-Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói.
-Ta nói phá trận không phải dùng bạo lực phá mất, mà phá giải cấu tạo bên trong, không có tiếng động chưởng khống.
Cái này đổi lại người khác, Lâm Chỉ Khê khẳng định không tin.
Nhưng nam nhân mình đều có thành tựu cực cao ở mọi phương diện, phá trận không gây ra tiếng động có lẽ không tính là việc khó.
…
Vân Phi Dương cũng không tới gần chín thiên địa mà đứng phía xa, sau đó phóng thích linh hồn lực đi qua.
Lần này hắn yên lặng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết cùng Đạo Hóa Kinh, hắn đã cố gắng tránh chạm đến nhưng vẫn bị bắn ngược trở về.
Ông!
Một hồi sau, linh hồn lực tiếp xúc đến lưu quang kết giới, tuy có bài xích lực nhưng khó có thể bắn hắn ra.
-Lực lượng không nhỏ.
Vân Phi Dương gượng chống bài xích lực, thầm nghĩ.
-Nhưng ở trước mặt ta, vẫn còn yếu.
Linh hồn lực tiếp tục đi tới chống lại lực lượng đang tuôn trào.
Nếu như đổi lại trước kia, đối mặt loại trận pháp cao thâm này, có lẽ Vân Phi Dương rất khó xử lý, bây giờ ngược lại đã có thể thích ứng được.
Tại sao?
Bởi vì khi đến Huyết Hải Chi Cảnh tiếp nhận áp bách cưỡng chế cùng bài xích, hắn đã có thể thích ứng rất tốt.
Người sống đến già thì học đến già.
Đối với võ giả, bất kỳ khảo nghiệm gì, bất kỳ ma luyện gì cũng đều lần lượt giúp ta trưởng thành.
-Có muốn ta giúp chàng hay không?
Lâm Chỉ Khê hỏi.
-Không.
Vân Phi Dương đáp.
-Ta còn có thể gánh vác được.
Linh hồn lực tiếp tục đi tới, tuy tiến độ chậm chạp nhưng ít ra không bị bắn ngược.
…
Trận pháp này quả thật rất cao, với cường độ linh hồn của Vân Phi Dương, đã hơn nửa ngày mà vẫn không chiếm thượng phong.
Không sao cả, hắn có thời gian.
Nửa ngày không được thì một ngày, một ngày không được thì một năm.
Không tin đột phá không được!
Vân Đại Tiện Thần đã chuẩn bị đánh đánh lâu dài, cuối cùng sau một tháng, thành công rót vào trong trận pháp.
Quá trình này nhìn như nhẹ nhõm, nhưng nếu như đổi lại võ giả khác, linh hồn đã sớm chống đỡ hết hổi.
Hưu ——
Linh hồn lực của Vân Phi Dương xuyên thấu kết giới trận pháp, trước mắt hiện ra lít nha lít nhít văn tuyến cùng trận quyết.
-Không tin được.
Hắn cả kinh hô.
-Phức tạp như vậy!
Trận pháp cao cấp tất nhiên sẽ có rất nhiều trận tuyến cùng trận quyết tạo thành.
Tỉ như Vô Địch Cửu Trọng Trận có khả năng cung cấp hoàn cảnh tu luyện cho võ giả, chỉ vẻn vẹn trận tuyến thôi đã nhiều đến mấy vạn.
Nhưng trận pháp Vân Phi Dương dung nhập lần này, trận tuyến nhiều đến nổi khiến người ta giận sôi, dù tùy ý đếm một chút thì chí ít cũng có mấy chục vạn trở lên, còn không tính trận quyết!
Từ khi tiếp xúc trận đạo đến nay, Vân Đại Tiện Thần chưa thấy qua cũng chưa từng nghe qua một loại trận pháp nào có thể phức tạp đến như vậy.
-Mẹ kiếp.
Hắn thầm mắng một tiếng.
– Muốn phá giải cái này khẳng định cần thời gian rất dài.
…
Trận tuyến cùng trận quyết trong cửu thiên trận pháp nhiều vô số kể, muốn phá giải không chỉ có hao tốn thời gian, cũng hao phí trí nhớ.
Vân Phi Dương đã muốn tìm tới Cửu Tiêu Vân Các chỉ có thể kiên trì ghi lại trận tuyến, bắt đầu nghiên cứu phá trận như thế nào.
Vài ngày sau.
Trong thức hải, Vân Phi Dương đã nhớ không ít trận tuyến cùng trận quyết, nhưng so với trận pháp hoàn chỉnh cũng chỉ là giọt nước trong biển cả.
Càng bi kịch là những văn tuyến này rất chú trọng sắp xếp, sao lại không phải đơn thuần ghi lại thì có thể tuỳ tiện hiểu thấu.
-Trận pháp rườm rà phức tạp như vậy, là ai bố trí?
Vân Phi Dương nói thầm.
Hắn rất ít phục người khác, nhưng khi thấy loại trận pháp phức tạp này thì lại tâm phục khẩu phục.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Rất khó phá giải?
-Rất khó.
Vân Phi Dương nói.
-Sợ phải cần mấy năm mới được.
Có thể làm cho nam nhân mình hao phí mấy năm mới có thể phá vỡ, trận pháp này quả thực rất mạnh.
Lâm Chỉ Khê nói.
-Muốn tìm bà bà đến giúp đỡ hay không?
-Không được.
Vân Phi Dương nói.
-Trận Pháp cấp bậc quá cao, nếu như mẫu thân đến phá giải chỉ sẽ khiến tâm thần và bản thân bị thương.
Lâm Chỉ Khê không nói.
Nàng không rõ trận đạo cũng không giúp được một tay, chỉ có thể tiếp tục đứng bên cạnh nhìn.
…
Nửa tháng sau.
Vân Phi Dương vẫn đứng đấy, nhưng trong thức hải đã bị lít nha lít nhít trận tuyến bao trùm.
Đây là một đại công trình, não cũng không đủ dung lượng, linh hồn lực cũng không đủ, khẳng định sẽ khiến đầu óc choáng váng.
Hưu! Hưu!
Nhưng mà ngày càng nhiều văn tuyến cùng trận quyết hiện lên, Vân Phi Dương không ngừng ghi chép, chúng nó đã không còn sắp xếp mà tựa như đang thay đổi phức tạp.
Lại qua nửa tháng.
Vân Đại Tiện Thần rốt cục ghi nhớ toàn bộ văn tuyến cùng trận quyết to lớn trong trận pháp ghi vào trong thức hải.
Đây chỉ mới bắt đầu, bởi vì sau khi nhớ kỹ trận pháp còn cần sắp xếp một lần nữa, từ đó mới tìm được cách phá giải.
Rất nhiều văn tuyến cùng trận quyết trong thức hải, đối với Vân Phi Dương mà nói cũng là một khảo nghiệm chưa từng có trước đây.
-Tới đi!
Ánh mắt hắn lấp lóe, đại não điên cuồng vận chuyển bắt đầu thao túng văn tuyến cùng trận quyết tiến hành biến hóa.
Một khắc này, trong thức hải Vân Phi Dương tựa như hóa thành máy móc đang không ngừng biên chế, càng không ngừng diễn hóa.
-Sai.
-Lại sai!
-Vẫn sai!
Trong thời gian vài ngày, Vân Phi Dương lần lượt tiến hành gây dựng lại văn tuyến cùng trận quyết, mỗi lần đều thất bại.
Không thể trách hắn không đủ yêu nghiệt mà chính là loại trận pháp này quả thực quá cao sâu, muốn tìm được sơ hở trong ngàn vạn biến hóa quả thật khó như lên trời.
Cái này đổi lại người không có ý chí kiên định, đừng nói thôi diễn mấy ngày, dù hơi động vào chỉ sợ não tử cũng muốn rớt ra.
-Ta không tin không giải được!
Tính cách Vân Phi Dương rất quật cường, càng khó khăn trùng điệp hắn càng không chịu thua.
Một ngày.
10 ngày.
Một tháng…
Thời gian cứ thế trôi qua, căn bản chưa dừng lại.
Vân Phi Dương điên cuồng thôi diễn nhưng vẫn không có tính đột phá nào.
Có lẽ quá chú tâm nên tóc hắn đều tán loạn, giống như quái nhân đang trầm mê nghiên cứu mà bỏ bê bản thân.
Lâm Chỉ Khê hơi nhíu mày nhưng chỉ có thể yên tĩnh bồi tiếp, không dám có chút quấy nhiễu.
Vân Phi Dương đắm chìm trong thôi diễn quên cả thời gian, cho đến một ngày, văn tuyến cùng trận quyết rốt trong thức hải rốt cuộc cũng được làm rõ.
-Ha ha ha!
Hắn như người điên, cười to nói.
-Rốt cuộc cũng thành công, rốt cuộc cũng biến hóa ra!