Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2436
Lục dục chưa về, Vân Phi Dương đều vô dục vô cầu đối với mọi việc.
Nhưng tên này dù sao cũng có thất tình, có cảm tình, biết được có người đang quấy rầy nữ nhân mình, nhất thời nổi trận lôi đình.
Phẫn nộ khó có thể ức chế dẫn động ham muốn để một trong lục Dục bị hãm trong hư không đột phá trói buộc không gian, cách xa vạn lý xẹt qua hư không trở về bản thể chủ nhân.
Ham muốn quay về, Vân Phi Dương nổi lên sát tâm.
Hắn thi triển không gian pháp tắc xuất hiện trước mặt Lâm Chỉ Khê, ánh mắt nhìn qua, hoàn khố Tôn gia bị miểu sát thành hư vô.
Đùa giỡn nữ nhân của Vân Đại Tiện Thần, trong nháy mắt bạo thể mà chết.
Cách chết này phi thường có thể diện, vô cùng may mắn.
Nếu như tất cả lục dục trở về, lấy tính cách Vân Phi Dương, tuyệt đối trước tra tấn hắn đau đến không muốn sống.
Nhìn thấy Tôn công tử chết võ giả, vây xem trợn to hai mắt.
– Ta xxx!
– Tên này giết Tôn công tử!
– Hậu trường Tôn gia là Đại Đạo Minh, hắn giết dòng chính Tôn gia, không thể nghi ngờ là rước họa vào thân!
Rất nhiều võ giả không có để ý một ánh mắt đã có thể giết người, càng nhiều vẫn lấy tư thế cười trên nỗi đau của người khác, hoặc ánh mắt đồng tình nhìn Vân Phi Dương.
Dưới cái nhìn của bọn họ, tu vi tên Tôn công tử này không tính quá cao, Vũ Vương Vũ Hoàng đều có thể miểu sát, nhưng thế lực phía sau hắn không đơn giản!
Thanh Nhã đại lục, tông môn san sát nhưng mà từng có thời đại tạo thế chân vạc, ba bên một cái là Đại Đạo Minh, một cái là Thông Ma Điện, một cái khác cũng là Lý gia.
Vài thập niên trước.
Đại Đạo Minh cùng Thông Ma Điện đạt thành nhất trí liên thủ khiêu chiến Lý gia, trọng thương Vũ Thần Lý gia – Lý Hành Thiên, cuối cùng diệt trừ gia tộc thâm căn cố đế này.
Hiện tại thời đại thuộc về nhất Điện một Minh.
Phần lớn tông môn có tên có quy mô tồn tại trong Thanh Nhã đại lục đều bám vào hai thế lực.
Tôn công tử đại biểu Tôn gia bám vào Đại Đạo Minh, thái trưởng lão gia tộc có tu vi nửa bước Vũ Thần, cũng có phân lượng nhất định bên trong Minh.
Thà gây Diêm Vương, đừng gây Tôn gia.
Đây là truyền lưu của cả đại lục.
Vì cái gì?
Bởi vì gia chủ Tôn gia nhận chức chủ quản hình pháp trong Đại Đạo Minh.
Đắc tội Đại Đạo Minh hoặc gia tộc phụ thuộc, đơn giản là chết, đắc tội Tôn gia khẳng định sẽ bị đưa vào hình lao, trải qua tra tấn tàn khốc nhất thế gian!
Nghĩ đến thủ đoạn gia chủ Tôn gia tra tấn người, mọi người lần nữa nhìn về phía Vân Phi Dương, ánh mắt lấp lóe tia đồng tình.
Nhưng.
Nếu như bọn hắn biết, người trẻ tuổi đứng trước mặt nắm giữ tu vi bọn họ khó có thể nhìn trộm, thậm chí ngay cả tư cách nhìn lên cũng không có, khẳng định sẽ không bi quan.
Giết một trần thế võ giả đùa giỡn chính mình, biểu tình Lâm Chỉ Khê cũng không có biến hóa, nhưng khi thấy quanh thân Vân Phi Dương lấp lóe sát khí ngập trời, trên gương mặt tuyệt mỹ lại xuất hiện mỉm cười.
Nam nhân mình, có sát khí, có nộ khí.
Lục dục trở về!
– Các ngươi.
Vân Phi Dương quét qua võ giả xem náo nhiệt, mục quang lãnh lệ nói.
– Còn chưa cút?
Ánh mắt khí tức ẩn chứa cường thế, phàm phu tục tử đối mặt, nhất thời không rét mà run, như rớt vào hầm băng!
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong khoảnh khắc, võ giả xung quanh Đào Hoa chi nguyên lấy tốc độ nhanh nhất cuộc đời biến mất.
Bọn họ cũng không rời đi mà đứng dưới chân núi.
Tôn công tử bị tên kia giết chết, Tôn gia nhận được tin tức, khẳng định sẽ không buông tha, khẳng định sẽ đến báo thù, đến lúc đó sẽ có náo nhiệt!
Quả nhiên như vậy.
Ngắn ngủi nửa ngày, Tôn gia đã nhận được tin tức.
“Xoát! Xoát!”
Số lớn cường giả Vũ Vương bay đến, treo trên không Đào Hoa chi nguyên, quanh thân phát ra sát khí cường thế.
– Trời ạ!
– Nhiều Vũ Vương như vậy!
– Mau nhìn, trung niên nhân trước ngực có khắc chữ “Đạo”, không phải lục trưởng lão Đại Đạo Minh à, không ngờ hắn cũng tới!
– Lục trưởng lão vừa vặn làm khách tại Tôn gia, Tôn công tử bị giết, hắn khẳng định sẽ đến trợ uy.
– Tôn gia phái ra nhiều cường giả như vậy, đừng nói một người trẻ tuổi, coi như tông môn số một số hai cũng khó có thể chống lại.
– Ai, hi vọng mảnh đất thế ngoại đào nguyên này không vì thế mà biến thành phế tích.
Rất nhiều võ giả âm thầm chờ mong.
Nhưng không ai cầu nguyện vì Vân Phi Dương, bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, tên này từ khi giết Tôn công tử, kết quả đã định.
Trước phòng trúc.
Lương Âm đi ra khỏi phòng.
Đôi mắt đẹp quét qua rất nhiều võ giả khí thế như hồng treo giữa không trung, thản nhiên nói.
– Một đám rác rưởi.
Xác thực là rác rưởi.
Nếu như vị Tâm Hỏa Chi Thần này xuất thủ, đừng nói một đám Vũ Vương, dù một đám Vũ Thần cũng đều bị hỏa diễm của nàng đốt thành cặn bã.
Đáng tiếc Tôn gia không biết.
Trưởng lão Tôn gia dẫn đầu đứng trước đám người, âm trầm nói.
– Người nào to gan lớn mật dám giết dòng chính Tôn gia ta!
“Vù vù!”
Tiếng nói vừa dứt, mấy chục Vũ Vương Tôn gia bạo phát khí thế, hình thành khí lãng cuồn cuộn tràn ngập Đào Hoa chi nguyên, cây cói cùng núi đá không chịu nổi gánh nặng, nhất thời vỡ nát thành hư vô.
Thế ngoại đào nguyên tươi đẹp rất nhanh bị tàn phá thủng trăm ngàn lỗ.
Võ giả xem náo nhiệt cảm nhận được nhiều Vũ Vương bạo phát khí tức, cả kinh run lẩy bẩy.
Tu vi của phần lớn bọn họ đều ở Vũ Sư, Vũ Tông, đối mặt Vũ Vương, mà còn nhiều như vậy, bị rung động thật sâu.
– Đáng giận!
Tính khí Lương Âm vốn táo bạo, nhìn thấy mảnh đất mình ẩn cư bị bọn họ phá hư, đôi mắt đẹp nhất thời lóe ra lửa giận.
Nàng tức giận lại bộc lộ ra vẻ đẹp khác.
Trưởng lão Đại Đạo Minh đến đây trợ uy thấy thế, khóe miệng hiện ra nụ cười tà nói.
– Nữ nhân này không tệ.
– Cung trưởng lão.
Tôn gia trưởng lão cười nói.
– Trong Đào Hoa chi nguyên còn có không ít mỹ nữ, nếu ngài thích, không bằng đều mang về Đại Đạo Minh.
– Còn không ít mỹ nữ?
Cung trưởng lão phóng thích ý niệm, phát hiện bên trong phòng trúc có rất nhiều nữ nhân, tướng mạo khác nhau, như muôn hoa đua thắm khoe hồng, lại như tiên tử không dính khói lửa trần gian, ánh mắt nhất thời nóng rực.
“Ha ha ha!”
Hắn hưng phấn cười to.
– Nhiều mỹ nhân như vậy, Cung mỗ có thể nhận lấy hết, thật là diễm phúc tề thiên!
Tôn trưởng lão biết vị Cung trưởng lão này không chỉ có thực lực cao, người còn tham luyến sắc đẹp, sau đó cười nói.
– Cung trưởng lão, những mỹ nữ này đều là của ngài.
Nói rồi phất tay ra hiệu thủ hạ hành động.
“Xoát! Xoát!”
Võ giả tôn gia lúc này bay vút đi, mục tiêu Lương Âm, bên trong có người chạy nhanh, hiển nhiên muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi.
Người thế tục chung quy là người thế tục, tuy bọn họ tu luyện võ đạo lại khó chống được dụ hoặc của sắc đẹp.
Không thấy sao, biết bao anh hùng hào kiệt khổ sở vì ải mỹ nhân.
– Muốn chết!
Đôi mắt đẹp của Lương Âm hiện lên sát cơ.
Khi nàng đang chuẩn bị phóng thích hỏa diễm, đốt cháy toàn bộ võ giả Tôn gia, bầu trời lại có hai đạo lưu quang bắn xuống.
Đây là hai lục Dục.
Sau khi chúng nó đi vào đại lục trong nháy mắt rót vào thân thể Vân Phi Dương.
“Vù vù!”
Khí tức cuồn cuộn bạo phát tràn ngập Đào Hoa chi nguyên.
Võ giả Tôn gia giết tới, thậm chí võ giả xem náo nhiệt bị hơi thở lộng hành quấy rối, nhất thời dừng lại tại chỗ, không cách nào động đậy.
“Xoát!”
Lục Dục khôi phục ba Dục, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt trưởng lão Tôn gia, nhẹ nhàng giơ tay lên, nói.
– Chết.
“Bành —— “
Trưởng lão Tôn gia trong nháy mắt bạo thể mà chết, hóa thành một mảnh mưa máu.