Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2388
Tạo hóa giới chỉ của Vân Phi Dương đã có Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả sao lại không trực tiếp lấy ra cho Thiên Nhược Kỳ một khỏa, hết lần này tới lần khác còn muốn đi hái?
Bởi vì, hảo cảm.
Lúc đi hái Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả cho Thiên Nhược Kỳ mà bị Viễn Cổ hung thú phát hiện sẽ gây nên nguy hiểm, nhất định có thể đề bạt thiện cảm với nàng.
Đây đúng là thói quen đi tán gái.
Đúng là theo kế hoạch của Vân Phi Dương khi hắn chủ động đi hái Thanh Xuân Vĩnh Trú Quả thì thật sự Thiên Nhược Kỳ đã có thiện cảm với hắn hơn.
Nhưng để Vân Đại Tiện Thần không nghĩ tới là.
Mình cẩn thận từng li từng tí như vậy nhưng vẫn kinh động Viễn Cổ hung thú thủ hộ Thanh Xuân Vĩnh Trú Thụ, hắn chỉ có thể chạy trốn.
Càng không nghĩ tới là, đại xà điên cuồng đuổi theo phía sau hắn đã kinh động Viễn Cổ hung thú trong Tịnh Thổ, trong khoảng thời gian ngắn, ở phía sau đã có chí ít mười đầu, thực lực từng tên đều có thể so với Đại Tôn Giả!
Đối mặt một tên Vân Phi Dương cũng chỉ có thể chạy, nhưng đối mặt nhiều như vậy khẳng định chỉ có thể dốc toàn sức mà chạy trốn, cũng âm thầm hối hận, sớm biết như thế đã lấy ra cho nữ nhân kia một quả.
Đúng là hậu quả của việc đi tán gái.
Rống! Rống!
Trong không gian hư vô mờ mịt, hơn mười đầu Viễn Cổ hung thú cường đại rống giận đánh tới, khí thế có thể nói vô cùng kinh khủng.
Đừng nói Vân Phi Dương.
Coi như Thái trưởng lão Vân Vực nhìn thấy loại trận thế này, khẳng định cũng phải liều mạng chạy trốn.
Phốc, phốc.
Thiên Nhược Kỳ huy động vũ dực hóa thành một đạo lưu quang vọt tới, oán giận nói.
-Hái một quả không được sao, nhất định phải hái nhiều như vậy!
…
Vân Phi Dương cũng hối hận, hối hận không nên quá tham lam.
-Đến đây…
Thiên Nhược Kỳ vươn tay, nói.
-Bắt lấy tay ta, ta mang ngươi đi.
Vân Phi Dương không còn để ý nam nữ thụ thụ bất thân, tên này có để ý sao? Lúc này hắn bắt lấy tay nàng, mà khi tiếp xúc da thịt non mịn trong lòng nhất thời dâng lên một tia khó tả.
Hắn không có thời gian đi suy đoán, bởi vì Thiên Nhược Kỳ đem toàn bộ tốc độ khai hỏa, hóa thành một đạo lưu quang biến mất lập tức.
Rất nhanh, nhanh đến nổi Vân Đại Tiện Thần cảm thấy cuồng phong như đao điên cuồng đập trên mặt mình, cảm giác rất đau.
Hắn thầm nghĩ.
-Thực lực của ta cao hơn nàng, nhưng phương diện tốc độ lại không sánh bằng.
…
Thiên Nhược Kỳ mang theo Vân Phi Dương phi nhanh như sao băng trong hư vô, rất mau đã bỏ xa Viễn Cổ hung thú truy sát đằng sau.
Đột nhiên, đằng sau vọng lên tiếng vang, một đầu bằng thú giương cánh hơn mười trượng bay tới, tốc độ cũng cực nhanh!
Thiên Nhược Kỳ cau mày nói.
-Đại Bằng Kim Sí Điểu!
Vân Phi Dương quay đầu nhìn lại, phát hiện phi cầm hung thú này không khác Côn Bằng mình từng hàng phục lắm, nhưng ở phương diện tốc độ rõ ràng nhanh hơn rất nhiều!
Đại Bằng Kim Sí Điểu là Thần Điểu trong Phật môn, thực lực khẳng định phải áp đảo Côn Bằng.
Thiên Nhược Kỳ ngưng trọng nói.
-Nắm chắc, ta tăng tốc đây!
Vân Phi Dương không nói, hắn nắm thật chặt ngọc thủ mềm mại của nàng, có lẽ biết thực lực bằng thú đuổi theo phía sau vô cùng phi phàm nên cũng không suy nghĩ lung tung.
Hưu ——
Lần nữa Thiên Nhược Kỳ đề bạt tốc độ, hóa thành một vòng lưu quang xuyên qua Khô Vinh chi cảnh, không gian xung quanh tức thì bị quấy thất linh bát loạn!
Đại Bằng Kim Sí Điểu gầm một tiếng, cặp vũ dực to lớn huy động cuốn lên cuồng phong phóng tới.
Một bên là Thiên Dực Tộc, một bên là Phật môn Thần Điểu, cả hai quyết đấu tốc độ tại Khô Vinh chi cảnh.
Vân Phi Dương rất bi kịch.
Bởi vì Thiên Nhược Kỳ không ngừng tăng tốc, tóc bị thổi bay đến nổi hủy hết hình tượng anh tuấn tiêu sái.
Hưu ——
Đại Bằng Kim Sí Điểu truy ở phía sau, hai con ngươi lấp lóe phóng tới hai đạo ánh sáng cường thế.
Nó ý thức được nhân loại phía trước không yếu hơn mình, vừa đuổi theo vừa công kích để hạn chế tốc độ của nàng.
-Không tốt!
Vân Phi Dương kinh hãi.
Đúng vào lúc này, Thiên Nhược Kỳ đang phi hành tốc độ cao đột nhiên thay đổi đường bay, thuận lợi né tránh hai chùm sáng.
Nhìn thấy chùm sáng bay qua trước mắt, Vân Phi Dương nói thầm.
-Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Hưu!
Hưu!
Một kích của Đại Bằng Kim Sí Điểu chưa trúng, lần nữa nó ngưng tụ chùm sáng oanh tới, Thiên Nhược Kỳ cũng không ngừng biến hóa phương vị, thành công tránh thêm một lần công kích.
-Chạy trốn thế này cũng không phải cách.
Vân Phi Dương nổi lòng ác độc, tay trái trống rỗng nắm vào trong hư không huy động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Ngươi muốn làm gì?
Kiếm khí cuồng ngạo cấp tốc ngưng tụ, Vân Phi Dương nói.
-Phản kích!
Xoát!
Đang trong trạng thái phi hành tốc độ cao, hắn đột nhiên huy động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, trong nháy mắt kiếm khí cuồng ngạo chém ra một kích cường thế.
Cảm nhận được kiếm ý tràn ngập, Thiên Nhược Kỳ âm thầm cả kinh nói.
-Tên này đối với lý giải kiếm đạo mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Hóa Tinh Vực!
Phải.
Vân Đại Tiện Thần bắt đầu lĩnh hội kiếm ý của Đại Đạo Huyền Tiên trong Trường Sinh Chung, tuy chưa hiểu rõ hoàn toàn nhưng lý giải đối với kiếm đạo rõ ràng có đề bạt!
Không khoa trương chút nào, có thể nói….
Nếu như tái chiến Đại Tôn Giả, nếu ta ngưng tụ nếu ta thành kiếm, thiên hạ vô kiếm, uy lực hình thành khẳng định mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Hóa Tinh Vực!
Đương nhiên.
Vân Phi Dương không vừa lòng.
Hắn cần triệt để lĩnh hội kiếm ý của Đại Đạo Huyền Tiên mới có thể bay vọt, đến lúc đó thi triển kiếm chiêu nhất định phải mang đến áp lực thật lớn cho Đại Tôn Giả Huyết Điện!
Hưu!
Kiếm khí cuồng ngạo xẹt qua hư không chém tới Đại Bằng Kim Sí Điểu, phía sau lại ngưng tụ chùm sáng nghênh đón, cả hai chạm vào nhau chấn động cả không gian.
Thừa cơ hội này, Thiên Nhược Kỳ tăng thêm tốc độ, tăng thêm chút khoảng cách với Viễn Cổ hung thú phía sau.
Xoát! Xoát!
Vân Phi Dương lần nữa huy kiếm, từng đạo kiếm khí lạnh lùng bay đi, hắn làm như thế không phải muốn đả thương địch thủ mà muốn làm đối phương chậm lại!
Bành! Bành! Bành! ——
Đại Bằng Kim Sí Điểu phun ra chùm ánh sáng chạm vào kiếm khí đột kích, tuy hóa giải được từng cái nhưng tốc độ rõ ràng đã bị kéo chậm!
Cao thủ quyết đấu không thể có chút sai lệch nào.
Kể cả quyết đấu tốc độ cũng như thế, chỉ cần có một giữ được khoảng cách lớn, một bên khác muốn đuổi kịp cơ bản là không thể.
Đại Bằng Kim Sí Điểu cũng ý thức được nó đã không có hi vọng đuổi kịp hai tên nhân loại kia, nhất thời ngưng tụ toàn bộ lực lượng trong đôi mắt, trong nháy mắt phun ra mấy trăm đạo chùm sáng!
Đuổi không kịp, thì dùng sức mạnh để hủy diệt!
Hưu! Hưu! Hưu!
Lít nha lít nhít chùm sáng như mưa kiếm cuốn tới.
Sắc mặt Thiên Nhược Kỳ đại biến, nói.
-Nắm vững!
Hưu ——
Vân Phi Dương còn chưa kịp nắm vững, thân thể nhất thời bị nữ nhân kia kéo đi, không ngừng đung đưa.
Lúc trước Kim Linh Thánh Viên điên cuồng vung vẩy, hiện tại hắn cũng không khác gì nhiều.
Hưu! Hưu!
Từng đạo chùm sáng cường thế vụt qua vô vàn nguy hiểm.
Cũng may Thiên Nhược Kỳ rất xuất sắc, giữ vững tốc độ đồng thời còn có thể né tránh từng cái, cũng đơn giản hữu kinh vô hiểm.
Hưu!
Cuối cùng, hai người bay ra từ trong mưa bom bão đạn, trong nháy mắt biến mất tại mảnh đất mờ mịt, Đại Bằng Kim Sí Điểu thấy không đuổi kịp, chỉ có thể không cam tâm dừng lại.