Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2384
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Lại dám khi dễ khế ước thú của ta, hôm nay ta sẽ giáo huấn nghiệt súc ngươi một chút.
Thân là chủ nhân, khẳng định phải ra mặt cho Kim Linh Thánh Viên.
-Khế ước thú?
Tam Mục Ngưu Ma ngạc nhiên nói.
-Tiểu hầu tử, ngươi cùng này nhân loại ký kết khế ước?
-Đúng vậy.
Kim Linh Thánh Viên ngạo nghễ nói.
Ánh mắt Tam Mục Ngưu Ma Lý Đốn lóe ra tia xem thường, nói.
-Thân là người thủ hộ Đào Thần Mộc lại cùng nhân loại ký kết khế ước, quả thật là sỉ nhục của Viễn Cổ hung thú!
Nó mặc dù chưa từng nói nhân loại là rác rưởi, nhưng bởi vì tộc quần nên rất mâu thuẫn với Nhân tộc.
-Đại trâu rừng.
Kim Linh Thánh Viên lạnh lùng nói.
-Bớt nói nhiều lời, hôm nay chủ nhân sẽ thay ta đòi công đạo, ngươi đợi bị ngược đi!
-Bị ngược?
Tam Mục Ngưu Ma cười lạnh một tiếng, cái mũi phun ra sóng nhiệt bừng bừng, nói.
-Chỉ là một tên nhân loại suy nhược, có tư cách sao?
-Chủ nhân!
Kim Linh Thánh Viên nói.
-Hắn xem thường…
Thanh âm im bặt, bởi vì Vân Phi Dương lại đem bức tranh xuất ra, chỉ quang ngưng tụ kết cấu phía trên.
-Tên này…
Thiên Nhược Kỳ im lặng nói.
-Lại tính thu Tam Mục Ngưu Ma?
Phải.
Loại Viễn Cổ hung thú này, dù tu vi hiện tại kém chút nhưng cũng có giá trị để thu phục.
Huống hồ, Vân Phi Dương tiến vào Khô Vinh chi cảnh, một là tìm kiếm Đại Đạo thụ, hai là muốn tìm hung thú.
-Nhân loại!
Tam Mục Ngưu Ma trầm giọng nói.
-Ngươi đang vẽ cái gì?
Xoát!
Bức họa vẽ xong, Thần Thú Đồ Lục bay lên, treo giữa không trung lấp lóe quang.
Vân Phi Dương cười nói.
-Không muốn bị ngược thảm, tốt nhất dung nhập linh hồn vào bức họa vừa mới vẽ xong đi.
Hừ.
Tam Mục Ngưu Ma hừ lạnh một tiếng, con mắt thứ ba trên trán lấp lóe ánh sáng, nói.
-Bằng chút tu vi ấy của ngươi, làm sao có thể ngược ta!
-Cẩn thận!
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Con mắt thứ ba của hắn phóng thích khí tức, đừng đối mặt để tránh đánh mất tư duy, bị nó khống chế thân thể.
Vân Phi Dương cười cười, lại không rời mắt, tiếp tục đối mặt cùng con mắt thứ ba quỷ dị kia.
Tam Mục Ngưu Ma thản nhiên nói.
-Tiểu tử, ta sẽ để ngươi trở thành một tên khôi lỗ vĩnh viễn!
-Ngươi làm không được.
Vân Phi Dương trả lời bốn chữ gọn gàng.
Tam Mục Ngưu Ma phẫn nộ, con mắt thứ ba lấp lóe ánh sáng càng mãnh liệt, một lực lượng cuồn cuộn cuốn tới.
Loại khí tức này tiếp xúc tư duy chi vật sẽ ăn mòn trong nháy mắt, cuối cùng thu được quyền chi phối, khuyết điểm là, nếu như không trực tiếp đối mặt với con mắt thứ ba thì không có tác dụng.
Hiện tại Vân Phi Dương đang đối mặt với con mắt thứ ba của Tam Mục Ngưu Ma, tiếp nhận khí tức lộng hành quấy rối nhưng hắn lại mỉm cười.
Không thể phủ nhận, khí tức quấy nhiễu tư duy rất cường hãn, nhưng hắn có linh hồn lực cường đại lại nắm giữ hai loại nghịch thiên tâm pháp làm sao có thể để ý.
Vù vù!
Mắt thường khó thấy được khí tức điên cuồng đang bao phủ Vân Phi Dương.
Tam Mục Ngưu Ma trừng to mắt.
Thủ hộ một phương Tịnh Thổ đã lâu, mỗi lần gặp nhân loại lần nào cũng có thể dùng khí tức quấy nhiễu khống chế họ trở thành khôi lỗ tùy ý mình bài bố.
Tại sao hôm nay lại không có hiệu lực?
Là vì tu vi tên nhân loại này cao thâm khó lường?
Không có khả năng!
Khí tức quấy nhiễu của mình dù đỉnh phong trên Đế cũng khó có thể chống đỡ, không thể nào hắn lại không có biểu hiện gì như vậy được!
Kim Linh Thánh Viên cũng trợn tròn mắt.
Chính mình năm đó bị đại trâu rừng dùng khí tức quấy nhiễu khống chế không ít lần, sau đó bị nó thao túng làm ra việc vô cùng mất mặt, chủ nhân lại không bị ảnh hưởng, thật quá ngưu bức!
Vân Phi Dương cười nói.
-Khí tức thấu phát trong mắt ngươi đối với ta không có bất kì tác dụng gì, vẫn nên ngoan ngoãn dung nhập linh hồn vào bên trong đi.
Nói thật, hắn không muốn mạnh tay, vạn nhất ngược nó đến thương tổn sẽ phải hao chút tâm tư đi trị liệu, nếu có thể dùng mồm mép thuyết phục thì tốt nhất.
-Cuồng vọng!
Tam Mục Ngưu Ma quát lạnh một tiếng, con mắt thứ ba bạo phát khí tức quấy nhiễu càng mãnh liệt.
Thiên Nhược Kỳ không dám đối mặt xem, sợ không cẩn thận sẽ bị trói lấy.
Vân Phi Dương vẫn rất bình thản, dù sao hắn cũng có linh hồn lực mạnh, lại có hai loại tâm pháp vận chuyển có thể tuỳ tiện hóa giải dung nhập trong thức hải nó.
Nếu như thực lực Tam Mục Ngưu Ma có thể so sánh Đại Đạo Huyền Tiên thì nó cũng có khả năng khống chế hắn, nhưng với tu vi trên Đế hiện tại xác xuất thành công là số không!
-Ta không có nhiều thời gian.
Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt nó, một quyền đập tới, nói.
-Ngươi đã không phối hợp, ta chỉ có thể mạnh tay.
Oanh!
Một quyền này rất nhanh, rất chính xác, trực tiếp đánh vào trên lưng Tam Mục Ngưu Ma, trong nháy mắt lực lượng mạnh mẽ lan tràn bên trong, mang đến cảm giác đau đớn kịch liệt.
Rống!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
…
Thực lực Tam Mục Ngưu Ma cùng Vân Phi Dương có chút chênh lệch, không nói tới việc bị ngược, cuối cùng tên kia vẫn ngoan ngoãn đem linh hồn dung nhập Thần Thú Đồ Lục, trở thành một khế ước thú.
Kim Linh Thánh Viên cười nhạo nói.
-Ngươi không phải rất kiên cường sao? Còn không giống như ta?
…
Tam Mục Ngưu Ma trầm mặc.
Vân Phi Dương nói.
-Chúng ta đi tiếp thôi.
Sau đó, hắn tiếp tục cùng Lão Tử Bất Bại và Thiên Nhược Kỳ hành tẩu tại Khô Vinh chi cảnh, trong hai canh giờ bọn họ lần lượt đi ngang qua hai mảnh Tịnh Thổ, gặp được hai Viễn Cổ hung thú, cũng hàng phục hết.
-Xem ra tên này có đam mê thu thập hung thú…
Thiên Nhược Kỳ theo phía sau thầm nghĩ, đồng thời rất không rõ, bức tranh đó vốn là chí bảo nhưng sao hắn lại tuỳ tiện ký kết khế ước với hung thú như vậy?
Thời gian rất ngắn đã hàng phục được bốn đầu Viễn Cổ hung thú, thu hoạch này không tệ.
Nhưng Vân Phi Dương phiền muộn là, cổ thụ ở bốn chỗ trên vùng tịnh thổ lại không có một quả nào, đều bị người khác hái đi hết.
-Chủ nhân.
Kim Linh Thánh Viên nói.
-Đây là ở bên ngoài, lâu dài vẫn có võ giả đến đây thăm dò đương nhiên sẽ không có quả, khu vực càng sâu bên trong có rất ít người bước chân đến, bên trong nhất định có quả!
Lúc trước bị hàng phục, nó còn có chút tâm không cam tâm tình nguyện, sau đó tận mắt thấy chủ nhân liên tiếp thu được Tam Mục Ngưu Ma cùng hai Viễn Cổ hung thú khác mạnh hơn mình thì nhất thời sùng bái đầu rạp xuống đất.
Hung thú là như vậy.
Đụng phải kẻ yếu hơn mình sẽ ngưu khí hống hống.
Đụng phải kẻ mạnh hơn mình, sẽ lập tức bái phục.
Tuy hống hách là thế nhưng so với nhân loại lại đơn thuần nhiều, chí ít sẽ không lá mặt lá trái, không có tâm tư to nhỏ.
Vân Phi Dương cười nói.
-Vậy thì đi vào trong thôi.
-Chủ nhân.
Kim Linh Thánh Viên ngưng trọng nói.
-Bên trong có Viễn Cổ hung thú mạnh hơn trấn thủ, ngài phải suy nghĩ cho kỹ.
Ánh mắt Tam Mục Ngưu Ma cùng hai hung thú khác ở phía sau lấp lóe kiêng kị, hiển nhiên sợ hung thú cường đại bên trong.
-Đừng loi nhoi.
Vân Phi Dương nói.
-Mau mau dẫn đường.
-Được rồi.
Kim Linh Thánh Viên chỉ về phía xa, nói.
-Đi thẳng về hướng đó thì có thể đi vào sâu bên trong.
-Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Phốc!
Đúng vào lúc này, Lão Tử Bất Bại bị tà khí bao phủ phun ra một ngụm máu, sắc mặt hơi vẻ tái nhợt.