Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2383
Vân Phi Dương xuất ra bức tranh, chỉ quang ngưng tụ kết cấu lại phía trên, cái này khiến Thiên Nhược Kỳ không hiểu ra sao.
Tên kia đang làm gì?
Làm gì?
Đương nhiên là vẽ tranh.
Họa người nào? Họa Kim Linh Thánh Viên.
Còn về bức tranh chính là Thần Thú Đồ Lục, trên giấy vẽ phủ đầy vô số thần thú.
Nhìn thấy hắn bày biện ra Thần Thú Đồ án, Thiên Nhược Kỳ không khỏi âm thầm suy đoán.
-Tên này chẳng lẽ thích Họa Thần thú?
Xoát! Xoát!
Chỉ quang trên tay Vân Phi Dương lấp lóe, huy động thiết bút ngân.
Rất nhanh phác hoạ ra bộ dáng Kim Linh Thánh Viên, khoan hãy nói, trông nó sinh động như thật.
Kim Linh Thánh Viên nhìn kỹ một chút, hài lòng.
-Họa rất anh tuấn uy vũ, không tệ, không tệ, Hầu Gia ta rất hài lòng.
Vân Phi Dương phất một tay, Thần Thú Đồ Lục lăng không bay lên, lơ lửng giữa trời phát ra lưu quang, hắn còn cười nói.
-Từ hôm nay trở đi, tiểu hầu tử ngươi chính là khế ước thú của ta.
Tiểu hầu tử?
Kim Linh Thánh Viên phẫn nộ, nâng quyền hung hăng đập tới, nói.
-Tên nhân loại đáng giận, ta sẽ nện ngươi thành thịt vụn!
Oanh!
Vân Phi Dương đứng nguyên tại chỗ, một tay nhẹ nhàng ngăn chặn quyền đầu áp xuống kia, cười nói.
-Đối xử với chủ nhân như thế không tốt.
-Ngươi…
Thần sắc Kim Linh Thánh Viên đại biến.
Mình kích phát hình thái mạnh nhất, lực lượng một quyền đập tới vô cùng nổ tung, hắn chỉ là một tên nhân loại suy nhược lại có thể mặt không đổi sắc dùng một tay tiếp được!
Xoát!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng bay lên, rơi vào bên trên đầu nó, chỉ Thần thú tung bay ở trên không, nói.
-Nghe lời, dung nhập linh hồn vào bức họa.
-Rời khỏi đầu Hầu Gia đi!
Kim Linh Thánh Viên phẫn nộ rống to giơ song chưởng đập tới, kết quả không những không oanh đến mục tiêu, ngược lại hung hăng nện trên đầu mình, nó gào lên thống khổ.
Vân Phi Dương phiêu nhiên rơi vào trước mắt nó, cười nói.
-Ngươi không chủ động thì đừng trách ta cứng rắn.
Rống!
Kim Linh Thánh Viên tức giận rống to, song chưởng hợp lại thành quả đấm bay thẳng đến Vân Phi Dương, lực lượng mang theo đã đạt đến cực hạn!
Vân Phi Dương lắc đầu, pháp tắc chi lực cuồn cuộn hiện lên hóa thành một bàn tay lớn, tiếp đón quyền đầu.
-Nếu không phối hợp, ta chỉ có thể mạnh tay.
Xoát!
Vừa dứt lời, đại thủ đột nhiên dùng lực trực tiếp giơ Kim Linh Thánh Viên cao trăm trượng lên, sau đó điên cuồng vung lên.
Rống ——
Kim Linh Thánh Viên rống to lại khó giãy dụa giữa đại thủ, thân thể to lớn không ngừng xoay tròn giữa không trung như cối xay gió.
Một đầu Viễn Cổ hung thú cao trăm trượng cứ như vậy bị một tên nhân loại nhỏ bé không ngừng điên cuồng vung, hình ảnh thật hùng vĩ.
Không có cách nào.
Kim Linh Thánh Viên kích phát mạnh nhất hình thái nhưng nó cũng chỉ từ Đế cấp vừa bước vào trên Đế, đối mặt cường giả như Vân Phi Dương cũng chỉ có thể bị ngược.
-Có phục hay không?
– Hầu Gia ta không phục!
Xoát! Xoát!
Vân Phi Dương tiếp tục tăng tốc.
Thân thể to lớn của Kim Linh Thánh Viên nhanh chóng xoay tròn, dần dần hình thành một vòng kim sắc.
…
Thiên Nhược Kỳ im lặng.
Một đầu Viễn Cổ hung thú trên Đế phổ thông, giải quyết sớm không phải được rồi, sao lại còn trêu đùa?
Do nàng không biết, Vân Phi Dương muốn Thần Thú Đồ Lục có thêm một đầu Thần thú cho nên phải để Kim Linh Thánh Viên tâm phục khẩu phục.
Mấy canh giờ sau.
Kim Linh Thánh Viên ở hình thái mạnh nhất lại hóa thành tiểu hầu tử, nó bị quay đến choáng đầu hoa mắt, miệng sùi bọt mép, bộ dáng rất bi thảm.
Vân Phi Dương nắm lấy đuôi nó, nói.
-Phục không?
Kim Linh Thánh Viên gấp rút mở miệng nói.
-Phục! Phục! Phục!
-Tới đây.
Vân Phi Dương chỉ vào Thần Thú Đồ Lục, nói.
-Dung nhập linh hồn ngươi vào hình vẽ.
Kim Linh Thánh Viên ngoan ngoãn phóng thích linh hồn, hóa thành một đạo lưu quang dung nhập trên hình vẽ lúc trước, nhất thời thành lập quan hệ chủ tớ cùng nhân loại trước mắt.
Vân Đại Tiện Thần từng có cải tạo Thần Thú Đồ Lục, chỉ cần vẽ con thú nào lên đó sau đó để linh hồn dung nhập vào thì sẽ thuận tự nhiên ký kết khế ước, từ đó giảm bớt thời gian.
Ở tương lai xa xôi, một thiếu niên ngẫu nhiên thu hoạch được Thần Thú Đồ Lục, lại ngẫu nhiên thu hoạch được một linh hồn Thần thú, cũng dung nhập vào bên trong trở thành khế ước chủ, từ đó mở ra con đường trở thành cường giả.
Đây là nói sau này, không muốn nói trước.
-Kết thúc rồi sao?
Nhìn thấy tiểu hầu tử nhu thuận ngồi trên vai Vân Phi Dương, Thiên Nhược Kỳ vô cùng kinh ngạc.
Thực lực Kim Linh Thánh Viên tuy không cao nhưng dù sao cũng là Viễn Cổ hung thú, muốn ký kết khế ước chí ít cũng phải vài ngày?
Hắn ngược lại để tiểu gia hỏa dung nhập linh hồn bức tranh thì đã ký kết thành công?
Thiên Nhược Kỳ thân là tộc trưởng một tộc, cảm thấy kiến thức của mình rất rộng rãi, sau khi nhìn thấy Thần Thú Đồ Lục mới biết mình còn có rất nhiều chuyện khó có thể dùng tư duy bình thường để hiểu.
-Đi thôi.
Vân Phi Dương vẫn muốn tiếp tục nhìn trộm Khô Vinh chi cảnh.
-Chủ nhân!
Kim Linh Thánh Viên chỉ về đằng trước, cắn răng mở miệng nói.
-Phía trước là Nhất Phương Tịnh Thổ, bên trên có một đại trâu rừng, thường ngày không có việc gì thì đến ức hϊế͙p͙ ta, ngài nhất định phải ra mặt cho ta!
-Thật sao?
Vân Phi Dương cười cười.
Vừa mới trở thành khế ước thú đã lôi kéo mình đi xả giận cho nó, tiểu gia hỏa này vẫn rất cơ linh.
Kim Linh Thánh Viên nói.
-Chủ nhân, tên đại trâu rừng kia mỗi ngày đều ở trước mặt ta đắc chí, mỗi ngày đều nói nhân loại là thứ rác rưởi nhất, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục!
Haha.
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng, nói.
-Lại lớn lối như thế, vậy ta phải đi chiếu cố nghiệt súc này rồi.
Xoát!
Kim Linh Thánh Viên nhảy xuống, ở phía trước dẫn đường.
-Chủ nhân, xin mời đi theo ta!
Không bao lâu sau.
Được Kim Linh Thánh Viên dẫn đường, ba người Vân Phi Dương đã tới trước một phương Tịnh Thổ khác, phía trên cũng có một cái cây sinh trưởng.
Rống!
Đột nhiên truyền đến tiếng rống giận dữ.
Bên trong tán cây to lớn đột ngột lóe ra ba đạo ánh sáng sắc bén, phơi bày ra một con trâu.
Về độ lớn, con thú này không khác trâu nhà mà Phàm Giới nuôi nhốt, chỗ kỳ quái là, trên trán bỗng dưng có thêm mắt.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Đây là Tam Mục Ngưu Ma.
Vân Phi Dương nói.
-Trên trán có thêm mắt, chắc có năng lực gì đặc thù?
-Đúng vậy.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Con mắt thứ ba này ẩn chứa lực lượng nào đó, đối mặt với nó, linh hồn sẽ bị thất lạc sau cùng bị nó khống chế.
-Rất quỷ dị.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Tam Mục Ngưu Ma quét mắt nhìn nhân loại một vòng, lại nhìn về phía Kim Linh Thánh Viên, thản nhiên nói.
-Tiểu hầu tử, ngươi không thủ hộ tốt Tịnh Thổ bên mình tại sao lại dẫn nhân loại đến chỗ ta?
Kim Linh Thánh Viên chỉ nó, tức giận nói.
-Chủ nhân, đây chính là tên đại trâu rừng cả ngày khi dễ ta, lại thường nói nhân loại là rác rưởi nhất!
Ách?
Tam Mục Ngưu Ma ngạc nhiên.
Khi dễ hắn là có.
Nhưng thường nói nhân loại rác rưởi nhất, lời này từ đâu mà ra?
Tam Mục Ngưu Thú có chút theo không kịp, hiển nhiên không nghĩ tới lời Kim Linh Thánh Viên nói, đơn giản đang vu hãm, để cho chủ nhân mình xuất thủ giáo huấn thay.