Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2333
Mới 500 ngàn?
Chẳng lẽ mình cho ít khiến hắn khó chịu?
Đại tổng quản muốn mở miệng giải thích, nhưng nghe bành một tiếng, trên quầy lại bày ra năm chuôi khác.
Vân Phi Dương nói.
-Năm chuôi nữa.
Cho 500 ngàn không ít, nhưng hắn cảm thấy không đủ, muốn tiếp tục đổi để chuẩn bị dùng cho buổi đấu giá dược tài.
Còn về những thứ vũ khí tuyệt địa này cầm đi cũng không đau lòng, dù sao, đám người La Mục và Vân Lịch đã có vũ khí do Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch chế tạo thành.
-Cái này…cái này …
Nhìn thấy lại có năm chuôi vũ khí phẩm chất có thể so với đỉnh phong Đế cấp, đại tổng quản nhất thời chấn kinh khó nói nên lời!
Tiện tay lấy ra mười chuôi vũ khí cấp cao, thân phận người trẻ tuổi kia khẳng định rất hiển hách, khẳng định là đại thổ hào!
Ừng ực.
Đại tổng quản nuốt một gụm nước bọt, thận trọng nói.
-Tiểu hữu, ngươi khẳng định muốn bán mười chuôi vũ khí này?
Vân Phi Dương cười nói.
-Tới đây không bán chẳng lẽ đến chơi đùa với ngươi?
Đại tổng quản hơi chút trầm mặc, trong lòng tính toán giá cả phù hợp, chân thành nói.
-Tiểu hữu, mười chuôi vũ khí này cửa hàng ta nguyện ra 1.2 triệu khỏa Thiên Tinh linh thạch!
-Được.
Vân Phi Dương sảng khoái đồng ý.
Chỉ cần hơn 1 triệu thì hắn rất hài lòng, dù sao còn có thể chuộc về.
Điển Đương Hành thanh toán cho Vân Phi Dương 1.2 triệu khỏa Thiên Tinh linh thạch rồi ký tên đồng ý, giao dịch xem như hoàn thành.
Nhưng khi hắn vừa rời khỏi hiệu cầm đồ, may mắn thế nào lại gặp bọn người Tôn Hạo Nhiên.
-Chân huynh.
Tôn Dược Tài nhiệt tình đi tới.
-Dược Tài.
Tôn Hạo Nhiên quát lạnh một tiếng.
Tôn Dược Tài nghe vậy, bất đắc dĩ dừng lại.
-Chúng ta đi vào.
Tôn Hạo Nhiên không để ý Vân Phi Dương, hắn mang theo dòng chính tiến vào hiệu cầm đồ, hiển nhiên cũng có đồ vật muốn cầm, đến đổi Thiên Tinh linh thạch.
Tôn Dược Dẫn đi vào trước, quay lại khinh thường nói.
-Một tên nhà quê có thể có cái gì đáng tiền?
-Đúng vậy.
Tôn Dược Căn lạnh lùng nói.
-Đần độn.
Vân Phi Dương lắc đầu, cất bước rời đi.
-Tôn Lão.
Bên trong Điển Đương Hành, Tôn Hạo Nhiên mang theo dòng chính đi tới, đại tổng quản vừa cất giấu vũ khí cẩn thận, vội vàng cười nói.
-Lại tới tham gia buổi đấu giá dược tài?
Thế gia y dược hàng năm đều tới tham gia buổi đấu giá.
Dần dà cũng quen biết đến người ở đây, thành giao tình nhất định.
-Vương tổng quản.
Tôn Hạo Nhiên ngoài ý muốn nói.
-Có phải có đơn đặt hàng lớn khiến ngươi kinh động hay không?
Hắn đến cầm cố nhiều lần, mỗi lần đều là chưởng quỹ chiêu đãi, đại tổng quản cơ hồ không có xuất hiện trên quầy.
Hahaha.
Đại tổng quản thoải mái cười to, nói.
-Không dối gạt Tôn Lão, xác thực vừa rồi cửa hàng ta thu được một đơn đặt hàng lớn.
-Ồ?
Tôn Hạo Nhiên nói.
-Đơn đặt hàng lớn như thế nào Vương tổng quản có thể nói rõ?
Giao tình cũng không tệ, Vương tổng quản ngược lại không giấu diếm, đem sự việc từ từ nói ra, mặt mày cũng rất hớn hở.
Tôn Hạo Nhiên biết được có người đến cầm mười chuôi vũ khí có thể so với đỉnh phong Đế cấp, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Tôn gia dòng chính đứng phía sau cũng trợn mắt hốc mồm.
Gia tộc Y Dược bọn họ võ đạo không mạnh, đừng nói đỉnh phong Đế cấp, dù vũ khí cửu phẩm Đế cấp cũng chỉ có một thanh.
Chậc chậc.
Tôn Hạo Nhiên thở dài.
-Buổi đấu giá này phẩm chất dược tài đấu giá cực cao, sợ là kinh động thế lực cường đại.
-Chứ còn gì nữa.
Vương tổng quản nói.
-Mấy ngày ngắn ngủi, cửa hàng ta đã tiếp nhận trăm loại hàng hóa, cường đại hơn nhiều so với những năm qua.
Tôn Hạo Nhiên đặt vài gốc dược tài phẩm chất không tệ lên quầy, nói.
-Vương tổng quản đã nói thế vậy thì cho đánh giá cái này đi.
Vương tổng quản dò xét từng gốc dược tài, nói.
-Tôn Lão, phẩm chất những dược liệu này của ngươi không tệ, nhưng chỉ đổi lấy 100 ngàn Thiên Tinh linh thạch thôi.
-100 ngàn?
Nghe được cái số này, Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn đằng sau nhất thời kinh hô, hiển nhiên bọn họ lần đầu nghe được số lượng lớn như thế!
Sau khi hoàn thành giao dịch Tôn Hạo Nhiên mang dòng chính rời đi, vừa đi ra lại nói.
-Dược Tài, lần đấu giá này đến không ít đại nhân vật, muốn kết giao cũng phải kết giao loại người này, đừng cả ngày cùng mấy tên gia hỏa không đứng đắn lăn lộn.
Tên gia hỏa không đứng đắn là chỉ Vân Phi Dương.
Tôn Dược Tài trầm mặc, trong lòng khổ sở nói.
-Đại bá của ta, nếu như người tận mắt thấy Vân huynh biểu hiện như thế nào ở Tiên Dược Chi Cảnh, chắc chắn sẽ không nói như vậy.
Đáng tiếc.
Tôn Hạo Nhiên không biết.
Thậm chí Vân Phi Dương cũng sẽ không nghĩ tới, hắn lấy mười chuôi vũ khí đỉnh phong Đế cấp tới đổi tiền tệ lại vừa vặn gặp nhau ở cửa.
Khoảng cách buổi đấu giá mở ra chỉ còn có hai ngày, rất nhiều thế lực lần lượt tới đây, võ giả trong Thiên Tinh Thành cũng ngày càng nhiều.
Mà sau khi Vân Phi Dương đổi tiền tệ lại khó được rảnh rỗi, hắn tản bộ bốn phía trong thành, ngẫu nhiên thưởng thức cảnh đẹp, uống rượu vui đùa.
Sau lại đến một nơi trăng hoa, nghe tiếng đàn u nhã, hắn đùng đùng cất bước vào hiển nhiên như một công tử bột.
Người sống một đời vốn nên sống tiêu tiêu sái sái, nhưng bởi vì muốn phụng bồi Huyết Điện tới cùng, để hắn có rất ít thời gian đi tiêu dao khoái hoạt.
Nhắc tới cũng thật trùng hợp, khi hắn mới vừa tiến vào phòng cao thượng, Tôn Dược Dẫn, Tôn Dược Căn cũng đến chỗ này, cũng ngồi ngay gian phòng bên cạnh.
Vân Phi Dương không có cảm tình gì đối với hai dòng chính này, cho nên cũng không để ý tới, mà yên tĩnh chờ đợi mỹ nữ uyển chuyển dưới lụa mỏng đang chuẩn bị đánh khúc kia.
-Dược Dẫn ca.
Mới vừa tiến vào, Tôn Dược Căn cười nói.
-Ca cơ tại Hinh Nguyệt lầu này không chỉ hát dễ nghe, dáng người cũng tuyệt mỹ.
-Nói nhảm.
Tôn Dược Dẫn nói.
-Nếu như ta không biết, sao lại mang ngươi tới nơi này?
Hắc hắc.
Tôn Dược Căn xoa xoa tay, nói.
-Dược Dẫn ca, ở chỗ này nghe một tiểu khúc uống một chén rượu, giá trị không nhỏ, tiền này …
-Nhìn chút tiền đồ của ngươi đi.
Tôn Dược Dẫn lườm hắn một cái, nói.
-Yên tâm đi, hôm nay tới nơi này chơi, ca sẽ chi hết.
-Dược Dẫn ca thật xa hoa.
Tôn Dược Căn ngồi xuống, vui sướng hài lòng thưởng thức.
Vào lúc này, tay ngọc của mỹ nữ ngồi bên trong tấm lụa mỏng nhẹ nhàng gảy dây đàn, tiếng đàn nhẹ nhàng ưu nhã nhất thời vang lên trong tiểu lâu.
Vân Phi Dương nhắm mắt lại, yên tĩnh thưởng thức tiếng đàn động lòng người kia, cũng đi theo nhạc điệu như dung nhập vào bên trong cầm cảnh mỹ diệu.
Khách trong lâu cũng bị tiếng đàn làm cho vui sướng, nhẹ nhàng nâng đầu đi theo giai điệu mỹ diệu.
Tôn Dược Dẫn cùng Tôn Dược Căn tuy nghe, nhưng ánh mắt lại thủy chung đặt trên thân mỹ nữ đánh đàn, trong lòng miên man bất định.
Một khúc vừa xong, dư âm lượn lờ, thật lâu chưa tán.
Rất nhiều võ giả tới nghe cầm vẫn đắm chìm trong bên trong khó có thể tự kềm chế.
Ba ba ba.
Đột nhiên, tiếng vỗ tay đánh vỡ yên tĩnh, truyền đến tiếng tán thưởng.
-Cô nương, cầm kỹ đạt đến nhập hóa cảnh, bội phục, bội phục, bội phục!
Tôn Dược Căn cùng Tôn Dược Dẫn nhất thời khẽ giật mình, cùng nhau nhìn về phía phòng cao thượng bên cạnh, cả kinh hô.
-Là tên nhà quê kia!